Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Ngược, Truyện Full |
Số chương | 31 |
Lượt đọc | 172 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Áo ai xanh cho lòng ai vương vấn - Một cuộc chiến đầy ắp kịch tính.
Chuyện cô thiếu nữ làm thế nào chinh phục người đàn ông thông mình, bản lĩnh
Vũ khí của cô là gì?
Sắc đẹp? Tuổi trẻ?
...
Không. Là trái tim yêu nồng nhiệt, đầy khao khát, là sự ngoan cường theo đuổi
Là sự trưởng thành từ chính bản thân xốc nổi, tuổi trẻ bồng bột, bỗng chốc hóa thành một sự chậm rãi lớn lên theo năm tháng
là tâm hồn ấm áp, nồng nàn, là sự trong trắng tinh thuần
Là sự vô tư lự hấp dẫn người khác
…
"Ngạn Tịch, theo anh khi nào một người đàn ông cảm thấy mình già?"
"Khi anh ta yêu một cô gái trẻ hơn mình rất nhiều."
"Ngạn Tịch, anh béo ra rồi....
Vì đã nuốt lời hứa cho nên béo ra."
"Ngạn Tịch, nhìn xem, em đã tỉa hết từng cái gai rồi,nghe nói một bó hồng như này thế sẽ giúp ta thực hiện một điều ước."
"Em muốn đeo vào tay anh chiếc nhẫn được chú yểm, mỗi lần anh phạm tội, chỉ cần em niệm chú là nó sẽ sì sì xiết chặt ngón tay anh."
"Ngạn Tịch, mau về nhà, tắm rửa sạch sẽ, em muốn ăn thịt anh ngay."
"Ngạn Tịch là con dê, Ngạn Tịch là con dê ...tự đọc nhẩm một trăm lần."
"Ngạn Tịch, lần này anh không say chứ?"
"Oa! Con thỏ tinh ranh đã luồn dây vào mũi anh từ lúc nào, anh bước thấp bước cao để mặc nó dắt đi!"
"Thôi, thôi! Thì không bước thấp bước cao! Bước từng bước vững vàng!"
"Tử Khâm, cuối cùng em đã thành công, em đã thành công biến anh thành nô lệ của tình yêu, bắt anh phải bồn chồn ngóng đợi em."
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.