Chương 7
Thịnh phu nhân đã gần lâm bồn đỏ mắt chải đầu cho ái nữ, bệnh viện nói thai nhi trong bụng bà cũng là một tiểu công chúa, nhưng cả nhà bọn vẫn rất vui mừng chuẩn bị chào đón tiểu công chúa ra đời
Thịnh phu nhân cố cho hai giọt nước mắt đang long lanh không rơi xuống, nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Con gái bảo bối của mẹ rốt cục cũng xuất giá, về sau chồng ở bên ngoài vợ ở trong nhà, sống thật tốt cùng A Tư, sau đó sinh thêm mấy đứa con, người một nhà sống hạnh phúc mỹ mãn với nhau nhé.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ mọng, nắm chặt tay Thịnh phu nhân: “Mẹ, con sẽ rất hạnh phúc, con tin tưởng A Tư.”
Đại tiểu thư Thịnh gia sau khi lớn lên, duyên dáng yêu kiều, là mỹ nhân nổi tiếng của Hải Thành, được khen là đệ nhất danh viện* của Hải Thành.
*Danh viện: cách nói thời xưa ý chỉ mỹ nữ, cô gái xinh đẹp
Thân là đệ nhất danh viện của Hải Thành, cô thân cao 168 cm, khung xương tinh tế, đường cong hoàn mỹ, có một khuôn mặt tinh xảo dễ nhìn.
Nhưng đáng nhắc tới nhất, vẫn là làn da trắng nõn như ngọc của cô, trắng nõn trong suốt, giống như trứng gà lột vỏ.
Người từng gặp, không ai không cảm thán vẻ đẹp trời sinh của cô.
Thịnh phu nhân không nỡ ôm lấy Thịnh Hoàn Hoàn, nghẹn ngào nói: “Nếu nó dám đối xử không tốt với con, mẹ và ba tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó.”
Thịnh Xán khàn khàn nói: “Được rồi, ngày đại hỉ của con gái, đừng nói mấy lời này.” .
||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||
Thịnh Hoàn Hoàn giữ chặt tay cha mẹ, khuôn mặt tươi đẹp kiều diễm, hạnh phúc nói: “Ba, mẹ, hai người yên tâm đi, A Tư đã nói cả đời này sẽ đối xử tốt với con, con tin anh ấy tuyệt đối sẽ không phụ con.”
Thịnh Hoàn Hoàn 22 tuổi, đối với Mộ Tư chưa bao giờ hoài nghi.
Mộ Tư là một người đàn ông hoàn mỹ, cũng là một người bạn trai hoàn mỹ, hết thảy của anh ta đều làm cho người ta không thể chê vào đâu được, cô tin tưởng anh cũng sẽ là một người chồng hoàn mỹ.
Nhưng Thịnh Xán nhìn nụ cười hạnh phúc của cô, đáy mắt lại lộ ra vẻ lo lắng.
Ba tháng trước, Mộ Thành Chu bị Mộ Tư ép đến cùng đường, ông ta đưa Bạch Tuyết tới trước mặt Thịnh Xán, để Thịnh Xán giúp ông ta thoát khỏi Hải Thành.
Khi đó Thịnh Xán mới biết có sự tồn tại của Bạch Tuyết.
Lại nói tiếp, vẻ đẹp của Bạch Tuyết cũng không đủ để khiến người ta kinh diễm, càng không thể so sánh với nhan sắc của Thịnh Hoàn Hoàn.
Thế nhưng, trên người Bạch Tuyết có một loại khí chất, đó là một loại khí chất làm cho người đàn ông sẽ không tự giác sinh ra dục vọng bảo vệ cô.
Suy nhược thanh thuần, người thấy người thương.
Sau khi Thịnh Xán thấy Bạch Tuyết, sợ tình cảm của Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư phát sinh biến cố, liền giấu Bạch Tuyết đi, cũng bắt đầu thúc giục Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư kết hôn.
Thịnh Xán vốn định chờ sau hôn lễ sẽ thẳng thắn nói chuyện này với Mộ Tư, ai ngờ tối hôm qua Bạch Tuyết mất tích, không biết hiện tại người ở nơi nào!
Nếu như bị Mộ Tư phát hiện thì phải làm sao bây giờ?
Mộ Tư vẫn cho rằng Bạch Tuyết đã chết!
Thịnh phu nhân cố cho hai giọt nước mắt đang long lanh không rơi xuống, nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Con gái bảo bối của mẹ rốt cục cũng xuất giá, về sau chồng ở bên ngoài vợ ở trong nhà, sống thật tốt cùng A Tư, sau đó sinh thêm mấy đứa con, người một nhà sống hạnh phúc mỹ mãn với nhau nhé.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ mọng, nắm chặt tay Thịnh phu nhân: “Mẹ, con sẽ rất hạnh phúc, con tin tưởng A Tư.”
Đại tiểu thư Thịnh gia sau khi lớn lên, duyên dáng yêu kiều, là mỹ nhân nổi tiếng của Hải Thành, được khen là đệ nhất danh viện* của Hải Thành.
*Danh viện: cách nói thời xưa ý chỉ mỹ nữ, cô gái xinh đẹp
Thân là đệ nhất danh viện của Hải Thành, cô thân cao 168 cm, khung xương tinh tế, đường cong hoàn mỹ, có một khuôn mặt tinh xảo dễ nhìn.
Nhưng đáng nhắc tới nhất, vẫn là làn da trắng nõn như ngọc của cô, trắng nõn trong suốt, giống như trứng gà lột vỏ.
Người từng gặp, không ai không cảm thán vẻ đẹp trời sinh của cô.
Thịnh phu nhân không nỡ ôm lấy Thịnh Hoàn Hoàn, nghẹn ngào nói: “Nếu nó dám đối xử không tốt với con, mẹ và ba tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó.”
Thịnh Xán khàn khàn nói: “Được rồi, ngày đại hỉ của con gái, đừng nói mấy lời này.” .
||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||
Thịnh Hoàn Hoàn giữ chặt tay cha mẹ, khuôn mặt tươi đẹp kiều diễm, hạnh phúc nói: “Ba, mẹ, hai người yên tâm đi, A Tư đã nói cả đời này sẽ đối xử tốt với con, con tin anh ấy tuyệt đối sẽ không phụ con.”
Thịnh Hoàn Hoàn 22 tuổi, đối với Mộ Tư chưa bao giờ hoài nghi.
Mộ Tư là một người đàn ông hoàn mỹ, cũng là một người bạn trai hoàn mỹ, hết thảy của anh ta đều làm cho người ta không thể chê vào đâu được, cô tin tưởng anh cũng sẽ là một người chồng hoàn mỹ.
Nhưng Thịnh Xán nhìn nụ cười hạnh phúc của cô, đáy mắt lại lộ ra vẻ lo lắng.
Ba tháng trước, Mộ Thành Chu bị Mộ Tư ép đến cùng đường, ông ta đưa Bạch Tuyết tới trước mặt Thịnh Xán, để Thịnh Xán giúp ông ta thoát khỏi Hải Thành.
Khi đó Thịnh Xán mới biết có sự tồn tại của Bạch Tuyết.
Lại nói tiếp, vẻ đẹp của Bạch Tuyết cũng không đủ để khiến người ta kinh diễm, càng không thể so sánh với nhan sắc của Thịnh Hoàn Hoàn.
Thế nhưng, trên người Bạch Tuyết có một loại khí chất, đó là một loại khí chất làm cho người đàn ông sẽ không tự giác sinh ra dục vọng bảo vệ cô.
Suy nhược thanh thuần, người thấy người thương.
Sau khi Thịnh Xán thấy Bạch Tuyết, sợ tình cảm của Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư phát sinh biến cố, liền giấu Bạch Tuyết đi, cũng bắt đầu thúc giục Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư kết hôn.
Thịnh Xán vốn định chờ sau hôn lễ sẽ thẳng thắn nói chuyện này với Mộ Tư, ai ngờ tối hôm qua Bạch Tuyết mất tích, không biết hiện tại người ở nơi nào!
Nếu như bị Mộ Tư phát hiện thì phải làm sao bây giờ?
Mộ Tư vẫn cho rằng Bạch Tuyết đã chết!