Cục Cưng À, Gọi Ba Đi
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Đam Mỹ, Hài Hước |
Số chương | 35 |
Lượt đọc | 197 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, pink, humor…
Người dịch: QT đại nhânChỉnh sửa: Tiểu Tại
Giới thiệu vắn tắt:
Tôi có một đứa con cực kì tuấn tú. Nhưng thằng bé lại tuyệt đối không chịu gọi tôi một tiếng ba, không chịu thỏa mãn chút nguyện vọng nho nhỏ của tôi.
Sau đó, tôi phải sử dụng đủ biện pháp dụ dỗ, ép buộc…
Cục cưng à, gọi ba đi con~
-oOo-
Đôi lời (thừa mứa) của Tại nhi:
Đã ngâm truyện này trong máy quá lâu. Vì sợ truyện không được bảo quản tốt mà lên mốc, nên đành post phần giới thiệu lên để mọi người thưởng thức ^^~
Theo nhận xét của nhiều vị thì đây là 1 câu truyện rất đáng yêu, nhẹ nhàng và hài hước. Rất đáng xem!
…
Vì bạn Tại đang khá bận rộn (và lười biếng), nên vẫn chưa thể edit hoành tráng được bộ này. Nhưng tất nhiên khi rảnh rỗi sẽ du hí vài câu. Hiện tại đang ưu tiên Thương Thệ, và Lão Sư.
Hơn nữa trường độ mỗi chương cũng khá dài… Nên bạn Tại đang âm mưu 1 tuần 1 chương *chớp mắt*
Ngày lành!
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Sát Thủ Quy Ẩn
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
Đừng Chọc Vào Nữ Thần Thiên Tài Của Tôi
Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.