Động Cơ Giết Người
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Trinh Thám, Đam Mỹ |
Số chương | 33 |
Lượt đọc | 420 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Biên tập: Fiery
Chỉnh sửa: CHGS
"Có phải cái này thật giống như trò chơi ghép hình đúng không?"
"Cái gì?"
"Thực nhiều miếng ghép vụn vặt, dẫu có ghép ra sao thì chắp nối vẫn không đúng. Tất cả đã sai, chúng ta đã nhầm hướng. Bởi vì chính anh đã giấu đi miếng quan trọng nhât"
Khi miếng ghép hợp lại, sự thật dần hé mở sẽ hiện ra hay chỉ là sự giả dối?
Đây là một câu chuyện thiên về tâm lý xã hội hơn là tiểu thuyết trinh thám, mở màn bằng hai vụ án mạng, một của vị luật sư sự nghiệp thành công – Lý Tín Như và hai của một nữ sinh trước kia từng làm trợ lý cho vị luật sư đó – Chu Khiết Khiết. Cả hai đều bị sát hại trong cùng một ngày.
Người phụ trách vụ án này là cảnh sát Trần Tử Ngư, hai mươi tám tuổi, một cảnh sát có ngoại hình rất điển trai, anh có một cộng tác viên xinh đẹp – cô Hứa Lưu Ly; cả hai đều là cảnh sát hình sự thuộc Cục cảnh sát.
Một vụ án tưởng như bình thường không chút đặc sắc nhưng lại kéo tằm nhả tơ phát hiện ra chân tướng đau lòng xót xa.
Biết rằng, có một loại tình yêu giống như bức tường Berlin ngăn cách hai mặt Đông – Tây nước Đức, rồi đột nhiên một ngày, bức tường đổ sụp, biến mất hoàn toàn, cho nhân dân hai miền tự do…
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.