Lời Nói Dối Của Đôi Mắt
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngược, Đam Mỹ |
Số chương | 112 |
Lượt đọc | 322 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 5 tháng trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Đam mỹ, tình trai, ngọt, ngược, gương vỡ lại lành, lạnh lùng khốn nạn công x nhu nhược, khiếm khuyết thụ, HE, ngược thụ trước ngược công sau.Couple chính: Trần Duật Đằng x Bạch Sở Khiết.Văn ánTừ nhỏ, Bạch Sở Khiết đã có đủ loại biệt danh như "vong hồn không biết nói chuyện" hay "búp bê một mắt" vì một bên mắt phải của anh bị mù bẩm sinh.Từ khi còn bé cho đến khi sắp đi đến cuối những năm thanh xuân vườn trường, cậu sống trong tự tin mặc cảm, không biết vì bị kỳ thị hay chính sự tự ti của cậu khiến cho vòng bạn bè của cậu nhỏ hẹp đến mức đáng thương. Cậu những tưởng mình cứ âm âm u u thế này cho đến hết đời, cho đến khi tình cờ bắt gặp nụ cười thoáng qua của đàn anh Trần Duật Đằng, cậu biết, mình đã biết yêu.Ngạc nhiên hơn chính là Trần Duật Đằng lại là người chủ động tiếp cận với cậu, song song đó là xua đuổi những kẻ bắt nạt cậu. Nhờ sự tiếp sức tinh thần của anh, cậu sống vui hơn, tự tin hơn. Sự tự tin trong cậu ngày càng nhỏ.Và rồi đến một ngày, Trần Duật Đằng nắm tay cậu đi trên con phố nhỏ. Rồi lại yêu thương nói ra một câu."Anh thích em! Không phải vì nhan sắc, mà là vì em rất đặc biệt. Ông trời sẽ không lấy của ai bất kì thứ gì. Hy vọng em có thể tin tưởng anh"Một câu tỏ tình ngắn ngủi, bọn họ cùng nhau yêu đương vào thời học sinh. Hắn giúp cậu vượt qua tự ti, giúp cậu hiểu được rằng dù con mắt phải có bẩm sinh không thấy được gì thì cậu vẫn là đẹp nhất.Trần Duật Đằng khiến cho Sở Khiết yêu hắn say đắm, vậy mà vào một ngày khác. Cậu lại nghe được hắn nói với đám bạn của hắn, từng lời từng chữ khắc ghi trong tim cậu."Được rồi! Tiền của ông đâu. Tôi đã nói cái tên Sở Khiết đó là một tên dễ dụ mà. Làm cái gì có chuyện tôi yêu cậu ta? Ông đây trong lòng hiện tại vẫn chỉ thích một mình Mễ Lạc thôi nhé. Làm gì có chuyện tôi thích cái tên mù một bên kia chứ, nhìn vào con mắt đục một bên kia đã làm tôi thấy sợ rồi. Lần cá cược này các cậu thua rồi, mau đưa tiền đây"Hoá ra...đôi mắt cậu không đẹp, kể cả người cho cậu thích cũng không hề yêu cậu. Con mắt phải này...vĩnh viễn luôn bị người đời chán ghét...Hoá ra...đây là lời nói dối của đôi mắt.Bạch Sở Khiết đứng ở trước cửa phòng học, cậu nhìn Trần Duật Đằng cùng đám bạn của anh. Nước mắt cậu chảy dài, giờ đây cậu lại cảm thấy tự ti về đôi mắt phải vẩn đục không thể nhìn thấy của mình. Mà lần tự ti này còn khủng khiếp hơn lần trước. Bởi vì nó do người cậu yêu mang lại.Bạch Sở Khiết móc trong túi quần mình ra hai tờ tiền mệnh giá lớn ở trên bàn. Cậu vừa khóc vừa cười nói."Em cũng cá cược nữa. Em cá cược mình sẽ ngu ngốc tin vào một tình yêu đích thực. Đúng là làm gì có chuyện hoàng tử yêu một con ếch xấu xí kia chứ"Trần Duật Đằng vẫn đừng ở đó, nhìn cậu đặt tiền của mình vào đống tiền mà bạn bè sắp đưa cho anh. Trong lòng cảm nhận rõ tư vị đắng ngắt còn hơn ly cafe không được. Nhưng...hắn vì sĩ diện với bạn bè mà đáp."Nếu cậu biết được thì thôi vậy, tôi đúng là chỉ xem cậu như trò cá cược. Tôi...thật ra chỉ thích con gái"Bạch Sở Khiết gật đầu, cậu vụng về lấy tay lau nước mắt vừa đáp."Cho nên em mới nói trò cá cược này anh thắng rồi. Hy vọng đại thiếu gia nhà anh sau này đừng đem tình cảm ra làm trò đùa! Tạm biệt"————****———Từ ngày hôm đó trở đi, bọn họ quay trở lại thành người dưng. Chẳng còn ai thấy Bạch Sở Khiết đi học nữa, Trần Duật Đằng thành công hẹn hò với hoa khôi mà hắn thích thầm tên Mễ Lạc.Chỉ là không thấy bóng dáng người kia xuất hiện ở sân trường, hắn lại cảm thấy thiếu vắng. Điện thoại không còn vang lên âm thanh tin nhắn của người quen, hương vị cơm hộp vào buổi trưa thân thuộc cũng không còn nữa. Chẳng còn nụ cười của người kia, đến cảm âm thanh hai tiếng "Anh ơi" cũng biến mất.Khoảng trống trong tim ngày càng rộng lớn, nổi nhớ về Bạch Sở Khiết càng khiến hắn day dứt.Đến khi hắn nhận ra mình yêu cậu lại nhận được tin cậu đã nghỉ học. Hiện tại đã sang nước ngoài du học.Trần Duật Đằng không tin...hắn muốn tìm cậu về, hắn muốn theo đuổi cậu lại một lần nữa. Mà lần này không phải là vì cá cược, mà chính là một tình yêu thật sự.Chỉ tiếc là hắn càng theo đuổi cậu càng chạy. Chuyện này phải làm sao đây?
5 chương mới nhất
Danh sách chương
CHƯƠNG (112)
Free
Chương 2: Giúp đỡ
Free
Chương 3: Lời cảm ơn
Free
Chương 6: Kết bạn
Free
Chương 9: Xoa đầu
Free
Chương 10: Bạn mới
Free
Chương 11: Theo dõi
Free
Chương 12: Ăn cơm
Free
Chương 13: Chăm sóc
Free
Chương 14: Tin đồn
Free
Chương 15: Ảnh chụp
Free
Chương 16: Đưa đón
Free
Chương 17: Đưa đón
Free
Chương 18: Làm cơm
Free
Chương 19: Chu đáo
Free
Chương 21: Đặc biệt
Free
Chương 22: Hôn má
Free
Chương 23: Tránh né
Free
Chương 24: Đôi môi
Free
Chương 25: Tỏ tình
Free
Chương 26: Thành đôi
Free
Chương 27: Phụ huynh
Free
Chương 28: Tâm sự
Free
Chương 30: Lau đi
Free
Chương 31: Xin phép
Free
Chương 32: Tâm sự
Free
Chương 33: Ngủ ngon
Free
Chương 36: Dỗ dành
Free
Chương 37: Lén lút
Free
Chương 38: Hẹn hò
Free
Chương 40: Nước mắt
Free
Chương 47: Phản ứng
Free
Chương 50: Lần cuối
Free
Chương 52: Kết thúc
Free
Chương 54-2: Hồ Ly
Free
Chương 56: Kẻ xấu xí
Free
Chương 57: Sự Thật
Free
Chương 61: Rời đi
Free
Chương 64: Ủng hộ
Free
Chương 65: Kiêu ngạo
Free
Chương 66: Lầm tưởng
Free
Chương 67: Thất vọng
Free
Chương 69: Gặp lại
Free
Chương 70: Chạm mặt
Free
Chương 71: Khó chịu
Free
Chương 73: Theo dõi
Free
Chương 74: Ghê tởm
Free
Chương 75: Kết thúc
Free
Chương 80: Tìm người
Free
Chương 83: Mau về đi
Free
Chương 85: Cầu xin
Free
Chương 86: Ngăn cấm
Free
Chương 87: Kiên trì
Free
Chương 92: Chấm dứt
Free
Chương 93: Vội vã
Free
Chương 94: Âm thanh
Free
Chương 95: Bạn mới
Free
Chương 96: Tầm nhìn
Free
Chương 97: Cứng đầu
Free
Chương 98: Làm quen
Free
Chương 99: Bắt gặp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Astory.vn
292 View
0
Đô Thị Xuyên Không Sủng Đam Mỹ Truyện Teen
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
Astory.vn
321 View
0
Xuyên Không Sủng Đam Mỹ Hài Hước
Top truyện hay
Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
4699
View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
Lê Nhã Phương
361 chương
4649
View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
43 chương
4512
View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
315 chương
4008
View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
Astory.vn
80 chương
3980
View
3
Ngôn Tình
Mạnh Nhất Trong Lịch Sử Luyện Khí Kì( Luyện Khí 5000 Năm)
Astory.vn
89 chương
3694
View
5
Tiên Hiệp
Thể loại truyện
Truyện Con Trai
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
Khác
Truyện Full
Tiểu Thuyết
Truyện Ma
Truyện Con Gái
Nghị Luận Văn Học
Truyện VIP
Xuyên Nhanh
Hệ Thống
Tổng Tài
Mỹ Thực