Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Đô Thị, Truyện Full |
Số chương | 174 |
Lượt đọc | 253 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Nội Dung Truyện:
Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi kễ về một học sinh ưu tú, xuất sắc. vì trời đất xui khiến tạo nên một cuộc gặp gỡ bất ngờ, thay đổi cả cuộc đời của cô... Đễ kiếm tiền chữa bệnh cho cha mẹ, cô không thể không ký một tờ hiệp ước, đáp ứng làm tình nhân của Phàm Ngự.và 1 bản hơp đồng tình nhân đầy đau khổ cũng từ đó.
Đoạn tình một ---- Phàm Ngự: "Ký nó, ngay lập tức có thể lấy tiền đi." Đoạn tình hai ----: "A, đừng. Đau quá, đi ra ngoài, mau đi ra." Hắn nhẫn tâm hung hăng tiến vào cơ thể cô, cả ngày lẫn đêm đều muốn.
Đoạn tình ba ---- Khi người yêu cũ của cô trở về, hắn lại trừng phạt cô, nhục mạ cô. "Quả nhiên, trong lòng cô có quỷ. Ở trên giường của Phàm Ngự tôi còn nghĩ tới người đàn ông khác, tôi muốn cô biết hậu quả đáng sợ mà cô phải nhận. Đừng mong phản bội tôi dù là trong tư tưởng.
Đoạn tình bốn ---- Thì ra cô chỉ là một thế thân, bởi cô có khuôn mặt tương tự như người con gái kia. Đoạn tình năm ---- "Phá cái thai đi, cô cảm thấy mình xứng đáng mang thai con của tôi sao?" Đêm mưa, hắn ôm người con gái hắn yêu tàn nhẫn nói. Sáng sớm hôm sau, An Tuyết Thần nhìn vết máu tươi ở giữa hai chân mình, từ giây phút ấy tim cô đã chết. - Bản Hợp đồng chẵng khác nào 1 Nhà Tù của Cô.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.