Nhàn Thê Đương Gia
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Full |
Số chương | 175 |
Lượt đọc | 249 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Truyện được tác giả Tây Lâu Tiểu Nam xây dựng một cách hài hước, nhẹ nhàng cùng với lối kể chuyện thu hút bạn đọc nhất là khi muốn giải tỏa căng thẳng. Truyện Nhàn Thê Đương Gia kể về cô nàng “Linh Lung quản gia” tiếng tăm lừng lẫy trong giới hắc đạo, chuyên xử lý hết thảy sự vụ trong tổ chức cũng là Nhị đương gia “Bạch Ảnh”, luôn luôn quan tâm lao lực giải quyết mọi chuyện. Cuối cùng rơi vào cái chết do đại boss ám sát.
Sau khi tỉnh dậy phát hiện mình cư nhiên không chết mà lại xuyên qua. Bắt đầu truyện xuyên không lâm li bi đát. Vốn là muốn đến một nơi không tim không phổi mà sống qua cả đời, không cần giống như kiếp trước cố hết sức làm nhiều chuyện lại không có kết quả tốt. Nàng trở thành Cơ Thất Nhàn, là tiểu nữ nhi của Cơ gia đứng hang thứ hai trong đại môn đình ở Thiên Diễm hoàng triều.
Bối cảnh gia đình xem chừng có vẻ tốt, thân phận cũng không có gì lộ liễu nhưng là chạy trời không khỏi nắng, nhưng là lão gia nhà nàng muốn chọn con rể nha, tỷ tỷ thì muốn đổi tân lang, ừ thì cũng không sao, qua ngày thôi. Nhưng điều không ngờ nhất là tân lang này cũng quá nhiều cơ thiếp, nàng lại vô tình được chọn đứng đầu hậu viện, có phải hay không quá rắc rối rồi. Cùng đọc truyện hài hước này nhé !!!
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.