Phù Ảnh Ám Hương
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Xuyên Không, Đam Mỹ |
Số chương | 72 |
Lượt đọc | 234 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: xuyên việt giá không, phụ tử, võ lâm, cường cường
Edit: Shalya.
Một bác sĩ thiên tài nhưng ông trời lại trêu đùa hắn khi có hắn mắc căn bệnh tim bẩm sinh rồi đột ngột qua đời.
Chuyện trên đời nhiều chuyện không thể người khác ngờ đến đó là hắn do chịu nhiều đau đớn mà lúc chết khiến hồn hắn xuyên về cổ đại nhập vào thân xác của mình người.
Người này là Diệp Tư Ngâm – Vị Thiếu chủ không được thừa nhận của Phù Ảnh Các, một danh môn chốn võ lâm uất ức mà nhảy sông tự tử.
Hao tâm tổn trí tìm mọi cách để trốn thoát, lại cơ duyên xảo hợp trờ thành đồ đệ của “Thánh thủ độc y” Hoa Tiệm Nguyệt .
Sau ba năm sau học thành tài, hắn xuất cốc, không ngờ gặp được Phù Ảnh Các Các chủ – Một trong những người được mời đến dự võ lâm đại hội, đồng thời cũng là phụ thân của thân thể này —— Diệp Thiên Hàn.
Xuyên qua thời không lần nữa có được một sinh mệnh mới, kể từ lúc ấy, hắn thật sự bước vào vận mệnh luân hồi của mình tại thời không này .. . .
Nhận xét cá nhân: Bạn làm bộ này để tặng cho Hichan cô nương – Tri âm tri kỷ của darl, cũng là beta mới của nguyệt hạ, xem như đáp lễ cái dị thế chi đế vương luyến mà nàng ấy tặng bạn. Cũng xin lỗi Yuki nàng nhé, ta xong thiên hạ võ trạng nguyên cũng làm một bộ tặng nàng, cám ơn nàng trước về cái Nhất mộng phù sinh nhá! Ta chờ từng ngày ah~~
Ps: Bạn nào thắc mắc kiện cáo vì sao cái này nhanh cái kia chậm thì thỉnh đi tìm Hichan cô nương – Các chủ Đông Nguyệt Các mà xử tập thể.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.