Phụ Thân Đích Đại Thụ
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngược, Đam Mỹ |
Số chương | 52 |
Lượt đọc | 190 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Đam mỹ hiện đại, phụ tử niên thượng (incest), cường công nhược thụ, chính kịch, ấm áp, có ngược tâm, 1×1, HE.
Độ dài: 52 chương
Convert: Lâm Phong Wp
Biên tập và chỉnh sửa: La Tiểu Di
Lê Tố năm hai tuổi mồ côi Mẹ, cùng phụ thân sống nương tựa lẫn nhau, cậu từ nhỏ tính tình trầm mặc hướng nội, sinh ra trong vòng tay cưng chiều của phụ thân và ngày càng ỷ lại vào phụ thân của mình, cậu lúc còn bé mang một dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, khi đến trường thường xuyên bị các bạn học khi dễ bắt nạt, vậy nên cậu bắt đầu không muốn đi học, vô luận phụ thân cậu sử dụng loại biện pháp nào cũng không thể khiến cậu lấy lại được dũng khí đến trường, về sau đành phải ở nhà tự học, may mắn thay cậu rất có hứng thú với hội hoạ, thế là cậu bị đưa đi học vẽ, nhờ vậy cậu đã dần dần có thể hoà nhập với thế giới bên ngoài, nhưng cậu lại chậm rãi hiểu được, mình cùng phụ thân phát sinh tình yêu, điều đó khiến cậu lâm vào tuyệt vọng …
Người Cha ấy, là toàn bộ thế giới của cậu, như thế nào có thể đi ra ngoài.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.