Thành Phố Vô Tận
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Đam Mỹ |
Số chương | 69 |
Lượt đọc | 186 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Giới giải trí, thanh mai trúc mã, hoan hỉ oan gia, phúc hắc quỷ súc công x hoa tâm phong lưu thụ
Chuyển ngữ: Phong Lưu
Đánh máy: Chibi
Beta: Tiểu Mộc
An Nham, hoa hoa công tử nổi danh của làng giải trí, đã từng lấy thành tích sáng chói một năm N đối tượng scandal lập lỷ lục mới trong bảng ghi chép lịch sử bát quái.
Từ Thiếu Khiêm, băng sơn khó tiếp cận nhất trong giới giải trí, toàn thân tản ra khí thế người sống chớ gần, lại bởi vì diễn kỹ (*) xuất sắc mà được bầu làm “ảnh đế hạng nhất”.
(*) Diễn kỹ: kỹ năng diễn xuất
Nghe nói hai người này thanh mai trúc mã, quan hệ tốt đến không thể tốt hơn.
Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa hai người còn có thể tốt hơn nữa.
Một buổi sáng sau khi say rượu, hoa hoa công tử vừa vuốt cái eo đau nhức, vừa hối lỗi vỗ bả vai ảnh đế nói: “Thiếu Khiêm, thật xin lỗi a, tôi tối hôm qua uống say, tôi cho tới giờ đều chưa từng muốn xuống tay với cậu.”
Từ Thiếu Khiêm: “……”
Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, mình mới là kẻ bị ăn kiền mạt tịnh sao?
.
Từ Thiếu Khiêm x An Nham, phúc hắc quỷ súc công x hoa tâm phong lưu thụ
Câu chuyện kể về một tiểu thụ vô tâm vô phế, phách lối thiếu đánh, từ nhỏ đến lớn không ngừng bắt nạt tiểu công, đến nỗi bạn học tiểu công từ một người bạn nhỏ chính trực đơn thuần dần dần biến thành quỷ súc, cuối cùng hóa thân thành sói, đem tiểu thụ hoàn toàn thu phục.
.
Từ khóa: Nhân vật chính: Từ Thiếu Khiêm, An Nham | Phối diễn: An Lạc, Từ Thiếu Bạch, Từ Tử Chính, Cao Tân | Khác: Thế gia hệ liệt, Điệp Chi Linh
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.