Tình Nhân Trọn Gói
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Phương Tây, Truyện Full |
Số chương | 14 |
Lượt đọc | 209 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Tình nhân trọn gói mở màn trong một buổi dạ tiệc ở Adelaide, khi Dane và Mariel tái ngộ sau mười năm cách biệt. Nàng giờ đã nổi tiếng là một người mẫu ảnh sáng giá. Chàng là một doanh nhân thành đạt, lại vừa đoạt danh hiệu Chàng trai của Năm. Thời mười tám đôi mươi, Mariel đã từng thích Dane, và anh cũng tìm thấy ở cô nhiều điều lý thú. Nhưng một đêm, chia tay ai về nhà nấy rồi, Mariel đột ngột quay trở lại thì bắt gặp Dane đang đắm đuối với một cô gái khác trên nắp ca pô xe. Hôm sau Mariel ra nước ngoài, và cắt đứt liên lạc với Dane từ đấy.
Mười năm gặp lại, hứng thú ngỡ đã tắt lịm bỗng nhen nhóm trở lại trong Dane. Vừa ham muốn người cũ, vừa muốn tạo một tấm bình phong để ngăn chặn sự quấy rầy của đông đảo fan nữ, anh bèn đề nghị Mariel làm tình nhân của mình. Họ bắt đầu những tháng ngày vô tư lự và tràn đầy hoan lạc, cho đến khi Mariel bất cẩn để xảy ra một việc mà Dane quy kết rằng cô muốn ràng buộc anh...
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Tôi Coi Các Người Như Anh Em
Ta Mở Thương Trường Tại Tây Huyễn
Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia
Tiến Công Chiếm Đóng : Trêu Chọc Nam Thần 100 Thức
Yêu Bạn Cùng Lớp
Người Yêu Nhặt Được Là Ác Ma [Tây Huyễn]
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.