Trọng Sinh Chi Quy Linh
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | |
Số chương | 47 |
Lượt đọc | 120 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Lăng Kỳ Vương đời này chỉ muốn gả cho Quân Ly Xuân, thế nhưng Quân Ly Xuân lại nghi ngờ thân phận hắn, sống chết không chịu.
Cuối cùng Lăng Kỳ Vương vì y mà đưa tay cứu mạng, lấy thân mình trao đổi, cuối cùng chết trước mộ y...
Thiên đã cho Quân Ly Xuân sống lại một lần nữa, trở về lúc y 20 tuổi, lần này y phát hiện chuyện diễn ra khác với những gì đã có trong trí nhớ.
Đến lúc gặp lại, y phát hiện ra mình không chỉ cưới một vị vương phi mà còn là một thần y...
May mắn tất cả đều có thể làm lại từ đầu...
—— Trọng sinh chi quy linh
Gợi ý hữu nghị:
1. Đây là cổ đam sinh tử văn, người không thích thỉnh “nhấn nút”.
2. Đây là chủ công văn, 1×1, sẽ có nhiều CP phụ.
3. Đây lấy bối cảnh giá không, các mặt không cần khảo cứu.
4. Đây lấy phong cách ấm áp chữa bệnh, cơ bản không có ngược.
Nội dung: trọng sinh tình hữu độc chung sinh tử
Nhân vật chính: Quân Ly Xuân; Lăng Kì Ương ┃ Phụ: Quân Ly Uyên; Mạc Thanh Ca; Quân Ly Triệt…┃Khác: trọng sinh, sinh tử.
Lời editor: truyện này ta KHÔNG edit lời tác giả. Tên của nhân vật Quân Ly Xuân (君离 玹) và Trành quý nhân (玚 贵人) hai chữ Xuân ( 玹) và Trành (玚) QT ca ca ko có chữ tiếng Hán Việt cho nên ta đưa vào Google trans để lấy phiên âm gần đúng nhất. Truyện đã hoàn, ko đổi tên nhân vật nữa.
Thêm nữa là mấy đoạn tác giả dùng thơ, điển tích điển cố để diễn đạt ý ta cũng sẽ đổi luôn sang ý tiếng việt để tiết kiệm thời gian (mà ta biết là đa số các nàng ko đọc hết chú thích đâu), cho nên ai đọc QT thấy có thì cũng đừng hỏi nha :v
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.