Truy Tìm Ký Ức
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình |
Số chương | 103 |
Lượt đọc | 160 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Truyện Truy Tìm Ký Ức với tên gọi thân mật khác là truyện Người Đẹp Làm Nhân của tác giả Đinh Mặc! Ký ức đã lãng quên, thời gian qua đi không thể trở lại! Để tìm lại được những gì đã qua điều đó không hề dễ dàng chút nào...
Câu chuyện đầy màu sắc với bút tích bay bổng cùng những nhân vật kiệt xuất, giấc mơ là sự phản chiếu thế giới hiện thực. Giấc mơ là sự lưu đầy của tiềm thức. Nhưng nếu cô từng yêu tha thiết một người, từng vì anh mà đau đớn khôn cùng, vậy thì tại sao những năm qua, cô lại chẳng nhớ gì đến anh? Tại sao cô lại quên sạch mọi ký ức về anh.
Cô gái trẻ, dường như mọi kí ức về tình yêu đã chìm dần trong lãng quên, đâu đó còn vọng lại những nốt nhạc còn vương vấn bên trong trí óc, những tiếng vọng kêu gọi của con tim, và những dòng chữ mạnh mẽ đầy thăm thẳm. Tất cả hòa quyện làm một thứ mờ nhạt mà bản thân cô cần làm sáng tỏ.
Truy tìm ký ức là tác phẩm thứ ba về đề tài trinh thám phá án của tác giả Đinh Mặc sau "Nếu ốc sên có tình yêu" và "Hãy nhắm mắt khi anh đến" nhưng tác giả đã thật sự không làm bạn đọc phải thất vọng. Với lối viết logic, những tình tiết bất ngờ, khắc họa nội tâm nhân vật sâu sắc từ nhân vật chính đến các nhân vật phụ, từ nhân vật chính diện đến các nhân vật phản diện Truy tìm ký ức chắc chắn sẽ cuốn hút bạn từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.