VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Dị Năng |
Số chương | 353 |
Lượt đọc | 322 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thần là một tồn tại kì lạ. Vừa cao cao không thể với, vừa lại cũng từ phàm nhân mà đi lên...
Thần, có thật sao???
Làm sao để thành Thần???
Thế giới này là thế giới của Thần.
Ngày hôm đó, Thần ban cho tất cả chúng sinh Thần vận. Chúng sinh từ đó đều có thể thành Thần.
Ngày hôm đó, Thần ban cho vô hạn tái sinh. Chúng sinh từ đó chết đi sẽ sống lại.
Ngày hôm đó, tồn tại gọi là "quái" xuất hiện khắp nơi. Săn giết chúng sẽ mang lại Thần tinh, nâng cao Thần cấp.
Ngày hôm đó, gọi là Đại Thánh Thế.
Turan là một kẻ có tài, nhưng không may mắn. Nó không nhận được Thần vận. Nó là một "Nihr", Thần cấp 0.
Thần cấp thấp hơn phải phục tùng Thần cấp cao hơn. Còn Nihr là những kẻ sống dưới đáy xã hội, chỉ có thể phục tùng chúng Thần.
Dù vậy, Turan sẽ không bao giờ từ bỏ ý chí bước lên làm Thần.
Bởi vì nó đã biết bí mật đáng sợ về thế giới này.
- -----
Truyện ít dùng từ convert mà chú trọng tiếng Việt.
Mọi người đọc thấy có thiếu sót xin hãy mạnh dạn góp ý.
Tất cả bình luận góp ý, nhận xét đều được hoan nghênh, và cũng là động lực để tác ra chương nhanh hơn.
Tốc độ ra chương thông thường: mỗi ngày một chương lúc 10h. Thứ bảy và chủ nhật có thể sẽ thêm một chương vào 20h. Cám ơn mọi người ủng hộ.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
Người Chơi Này Thông Thạo Hết Kỹ Năng
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
Xuyên Nhanh: Thế Giới Ngày Mai
Sau Khi Bị Xà Xà Chăn Nuôi
Ngày Nào Ma Tôn Sư Đệ Cũng Thả Thính Tôi
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Sau Khi Bóng Lông Nhận Việc Minh Phủ
Nuôi Mèo Xong Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Đời Người
Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.