Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Võng Du, Đam Mỹ |
Số chương | 83 |
Lượt đọc | 244 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Hiện đại, võng du, sư đồ, tình hữu độc chung hoan hỉ oan gia, 1×1, HE
(võng du phụ – lằng nhằng tình cảm là chính – ngược tâm)
Editor: Myn Myn
Beta: Như Hoa Lộng Nguyệt
Nhân vật chính: Ninh Hòa, Dĩ Phụ Chi Danh | Phối hợp diễn: Nhã Hà
Xúc động chính là Ma quỷ.
Ninh Hoà cảm nhận cái này chính là chân lý.
Tại một lần xúc động liền doạ đi người huynh đệ duy nhất
Và một lần này cũng hại chính mình bị người đời thay phiên trực tiếp đá khỏi hệ thống......
Một lần nữa xúc động làm chính mình chỉ có thể lực bất tòng tâm đối mặt một nữ nhân vật không phải của mình.
Thế nhưng lại có một lão sư phụ có bộ mặt đáng khinh lại làm bộ đứng đắn, lời nói độc ác lại thích trêu cợt người.
Đây kì thực là chuyện về một bé thụ ngốc nghếch bị khổ bức cùng phúc hắc công đã xa cách bấy lâu naylạigặp nhau. Thực không rõ chuyện xưa là thế nào?
Ninh Hòa: Sư phụ, nhanh đến
Dĩ Phụ Chi Danh: Đồ đệ ngoan, không bằng đến trên giường đi
Ninh Hòa:……………
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.