Chương : 15
-"Thiếu gia!! Cậu ở đâu??"
Một đám người vận vets đen từ đâu chạy đến, thấy thiếu gia của mình đang khăng khăng ôm chân của một thiếu nữ thì lại cảm thấy có phần hơi kì lạ. Ngước lên nhìn, bọn họ đều lập tức bị Vân Ma Kết làm cho hốt hoảng vội vàng cúi người cung kính nói:
-"Phu nhân!!"
Vân Ma Kết không hiểu chuyện gì, hung hăng nuốt nước bọt vài cái, là cô cảm thấy bất an a...
Dương Xư Nữ cũng ngây ngốc đứng một bên nói nhỏ vào tai Ma Kết:
-"Tớ nói, cậu rốt cuộc lúc trước là đã xảy ra chuyện gì? Sao bọn họ lại gọi cậu là 'Phu nhân'? Rồi tại sao nhóc con này lại gọi cậu là 'mẫu thân' vậy!?"
Nga? Làm sao cô biết được chứ! Không biết cậu nhóc này từ đâu chui ra mà cứ luôn miệng gọi cô là 'mẫu thân'. Hay là...Cô rất giống với mẹ của cậu nhóc này đi?
-"Làm sao tớ biết chứ! Tớ chỉ mới 19 tuổi thôi làm sao mà lại có con lớn đến như vậy được chứ! Cậu có thôi ngay chọc giận tớ có được hay không?"
Dương Xử Nữ bĩu môi xoay người đi chỗ khác không thèm để ý đến con bạn của mình nữa.
Đám người vận vets đen kia vẻ mặt hơi ngưng trọng nhìn Vân Ma Kết một lúc sau đó lại nhìn xuống tiểu thiếu gia của mình.
Hàn Phong thôi không ôm chân Ma Kết nữa mà ra hiệu cho đám người kia. Thấy tiểu thiếu gia ra hiệu, bọn họ hiểu ý liền tiến đến gần cô. Vân Ma Kết như cảm thấy có gì đó không ổn liền quay đầu tìm kiếm Xử Nữ cầu cứu nhưng Xư Nữ đã biến đi đâu mất dạng. Con bạn này...Lại dám bỏ mặc cô mà chạy trước hay sao??
Trong đầu lại lóe lên ý định muốn chạy trốn, nhưng còn chưa kịp làm gì đã bị bọn người áo đen bắt được còn hung hăng bị kéo đi.
-"Thưa Phu nhân, thất lễ rồi!"
Hả?? Cái thể loại gì nữa đây? Vân Ma Kết cô kiếp trước bộ làm nhiều điều thất đức lắm hay sao mà bây giờ lại bị một đứa nhóc không quen không biết tự nhận cô là mẹ nó, rồi còn bị người khác hiểu lầm là loại con gái còn trẻ mà không biết giữ thân! Mặt mũi cô phải biết giấu đi đâu đây!?
Bây giờ còn bị nhận lầm là phu nhân của người ta! Hả? Phu nhân!? Chẳng phải là lại nhận nhầm cô với vợ của một ông già nào đó nha! Đúng là cẩu huyết a!!
----------oOo------------
Tập đoàn Hàn Thiên
-"Thưa ông chủ, đã tìm được Phu Nhân rồi ạ!"
Đầu dây bên kia cung kính nói. Nam nhân đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất, từ tầng 42 nhìn xuống, bây giờ hắn đang đứng trên cả một thành thị rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống thì thật là quá khí thế và ngạo mạn đi?
-"Ừ."
Nhẹ 'ừ' một tiếng rồi cúp máy. Chắc hẳn người ở đầu dây bên kia cũng bị loại khí thế cao quý này áp bức đi?
Vận trên người bộ tây trang cao cấp được nhập khẩu từ Italy với những đường may tỉ mỉ, hoa văn tinh tế. Khi khoác lên người của một con người tôn quý thì lại càng trở nên đáng giá hơn rất nhiều.Dáng người thon gầy mà cao ráo. Bóng lưng hiên ngang, lạnh lùng cộng với khí chất tôn quý bức phàm,...Hai điều này khẳng định hắn là một con người không hề tầm thường chút nào!
Hắn chính là Hàn Thiên Yết! Một kẻ lãnh ngạo, vô tình và cũng là một tuyệt đại mỹ nam có biết bao nhiêu phụ nữ vây quanh. Tiền tài, danh vọng và địa vị hắn đều không thiếu nhưng cư nhiên chỉ thiếu một người vợ.
Có nhiều lời đồn rằng Phu nhân Hàn gia cũng tức là vợ hắn là bị tai nạn xe mà qua đời, cũng có người nói Phu nhân nhà đó mất tích,...
Biết bao nhiêu lời đồn ra tiếng vào và cũng có sự can thiệp của giới báo chí. Nhưng là, cho đến nay, lời đồn này không còn xuất hiện nữa. Bởi vì, Hàn Thiên Yết đã âm thầm diệt cỏ tận gốc!
-"Hừ! Cuối cùng thì cũng chịu xuất hiện rồi sao? Tôi đã nói, nhất định sẽ tìm ra em, chỉ là, lâu hơn thời gian quy định một chút thôi!"
Khóe môi gợi lên một nụ cười lạnh lẽo mà tà mị.
-"Chờ tôi giải quyết xong việc ở công ty, khi về tôi nhất định phải trừng trị em một trận. Bởi vì em dám trốn đi mà không xin phép, còn rời bỏ tôi tận hai năm...Từ bây giờ, em chẳng còn cơ hội để trốn nữa đâu! Tôi đảm bảo."
-----------oOo------------
Trên đường
Vân Ma Kết được ngồi trong chiếc xe sang trọng thế này phải nói là lần đầu được tận hưởng...Nhưng là, cô lại cảm thấy không thể nào thả lỏng được khi những người áo đen này cứ ngồi bên cạnh như sợ cô bất cứ lúc nào cũng sẽ chạy trốn. Còn nhóc con Hàn Phong thì lại thoải mái gối đầu trên đùi cô mà nằm chơi game. Oh my god!! Trong chuyện này thực sự có gì đó nhầm lẫn rồi a!!
-"À, nhóc con này..."
Vân Ma Kết còn chưa thốt ra được nữa câu thì cậu nhóc đang nằm tận hưởng những phút giây thoải đột nhiên bật dậy, tức giận ném cái điện thoại đi nhưng cũng may là tên vệ sĩ bên cạnh nhanh nhẹn bắt được nếu không thì ông chủ lại cất công mua một cái mới cho tiểu thiếu gia này rồi! Phải nói, mỗi tháng tiểu thiếu gia này gần hơn mười cái điện thoại mà trong số đó thì toàn là hàng hiệu, mà hàng hiệu thì lại rất đắt. Có lần còn đập nát cái laptop chứa rất nhiều tư liệu quan trọng của ông chủ và thế là bọn họ bị ông chủ giáo huấn cho một trận chứ không phải là tiểu thiếu gia này...Nếu không muốn nói là phá gia chi tử! Cũng bởi vì bọn họ không kịp thời ngăn cản tiểu thiếu gia thôi...
Cậu nhóc phụng phịu cái mặt, hờn dỗi nhìn Vân Ma Kết trông cực kỳ đáng yêu!
-"Mẫu thân! Người đừng gọi con là nhóc con nữa có được hay không? Con có tên mà! Con tên là Hàn Phong, là người đặt cho con vì sao lại không chịu gọi tên con? Hay là người ghét con? Người vẫn thường gọi con là Phong Nhi cơ mà..."
Hàn Phong đưa cặp mắt to tròn ươn ướt nhìn Vân Ma Kết khiến cho cô thật muốn ôm cậu bé này vào lòng mà dỗ dành! Nhưng thật mà nói thì cậu bé này tuổi còn nhỏ mà đã đẹp trai như thế này thì khi lớn lên chắc hẳn cũng sẽ trở thành một mỹ nam đi?
-"Được rồi...Phong Nhi..! Năm nay con bao nhiêu tuổi rồi!?"
Nghe cô hỏi, Hàn Phong hơi nghiêng đầu, chọc người ta muốn cưng nựng, nói:
-"Con năm nay 4 tuổi rưỡi rồi ạ!"
4 tuổi rưỡi? Bốn năm trước...Bốn năm trước cô chỉ mới 15 tuổi thôi a, dù có mất trí nhớ đi chăng nữa thì cũng không thể sinh ra nhóc con này nha!!
-"Né nè!! Các người bắt nhầm người rồi!! Tôi chỉ mới có 19 tuổi thôi làm thế nào mà đã có con 4 tuổi rưỡi rồi, càng không có khả năng là Phu nhân của người nào đó! Là bắt nhầm người rồi a!!"
Những tên vệ sĩ có hơi nghệt mặt ra, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, cung kính nói:
-"Bọn tôi không biết ngài có mất trí hay không, nhưng đây là lệnh của ông chủ chúng tôi không thể không tuân theo. Dù ngài không phải là 'Phu nhân' nhưng vẫn nên đem về kiểm chứng sẽ tốt hơn!"
Làm thế nào trên đời lại có hai người giống nhau đến thế được chứ! Dù sao vẫn phải mang về kiểm chứng mới được. Có bắt nhầm thì cũng không muốn bỏ xót!
Nga? Là bắt cóc trắng trợn a!! Vân Ma Kết trong lòng âm thầm khóc lóc tiếc thương cho số phận của mình!
Một đám người vận vets đen từ đâu chạy đến, thấy thiếu gia của mình đang khăng khăng ôm chân của một thiếu nữ thì lại cảm thấy có phần hơi kì lạ. Ngước lên nhìn, bọn họ đều lập tức bị Vân Ma Kết làm cho hốt hoảng vội vàng cúi người cung kính nói:
-"Phu nhân!!"
Vân Ma Kết không hiểu chuyện gì, hung hăng nuốt nước bọt vài cái, là cô cảm thấy bất an a...
Dương Xư Nữ cũng ngây ngốc đứng một bên nói nhỏ vào tai Ma Kết:
-"Tớ nói, cậu rốt cuộc lúc trước là đã xảy ra chuyện gì? Sao bọn họ lại gọi cậu là 'Phu nhân'? Rồi tại sao nhóc con này lại gọi cậu là 'mẫu thân' vậy!?"
Nga? Làm sao cô biết được chứ! Không biết cậu nhóc này từ đâu chui ra mà cứ luôn miệng gọi cô là 'mẫu thân'. Hay là...Cô rất giống với mẹ của cậu nhóc này đi?
-"Làm sao tớ biết chứ! Tớ chỉ mới 19 tuổi thôi làm sao mà lại có con lớn đến như vậy được chứ! Cậu có thôi ngay chọc giận tớ có được hay không?"
Dương Xử Nữ bĩu môi xoay người đi chỗ khác không thèm để ý đến con bạn của mình nữa.
Đám người vận vets đen kia vẻ mặt hơi ngưng trọng nhìn Vân Ma Kết một lúc sau đó lại nhìn xuống tiểu thiếu gia của mình.
Hàn Phong thôi không ôm chân Ma Kết nữa mà ra hiệu cho đám người kia. Thấy tiểu thiếu gia ra hiệu, bọn họ hiểu ý liền tiến đến gần cô. Vân Ma Kết như cảm thấy có gì đó không ổn liền quay đầu tìm kiếm Xử Nữ cầu cứu nhưng Xư Nữ đã biến đi đâu mất dạng. Con bạn này...Lại dám bỏ mặc cô mà chạy trước hay sao??
Trong đầu lại lóe lên ý định muốn chạy trốn, nhưng còn chưa kịp làm gì đã bị bọn người áo đen bắt được còn hung hăng bị kéo đi.
-"Thưa Phu nhân, thất lễ rồi!"
Hả?? Cái thể loại gì nữa đây? Vân Ma Kết cô kiếp trước bộ làm nhiều điều thất đức lắm hay sao mà bây giờ lại bị một đứa nhóc không quen không biết tự nhận cô là mẹ nó, rồi còn bị người khác hiểu lầm là loại con gái còn trẻ mà không biết giữ thân! Mặt mũi cô phải biết giấu đi đâu đây!?
Bây giờ còn bị nhận lầm là phu nhân của người ta! Hả? Phu nhân!? Chẳng phải là lại nhận nhầm cô với vợ của một ông già nào đó nha! Đúng là cẩu huyết a!!
----------oOo------------
Tập đoàn Hàn Thiên
-"Thưa ông chủ, đã tìm được Phu Nhân rồi ạ!"
Đầu dây bên kia cung kính nói. Nam nhân đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất, từ tầng 42 nhìn xuống, bây giờ hắn đang đứng trên cả một thành thị rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống thì thật là quá khí thế và ngạo mạn đi?
-"Ừ."
Nhẹ 'ừ' một tiếng rồi cúp máy. Chắc hẳn người ở đầu dây bên kia cũng bị loại khí thế cao quý này áp bức đi?
Vận trên người bộ tây trang cao cấp được nhập khẩu từ Italy với những đường may tỉ mỉ, hoa văn tinh tế. Khi khoác lên người của một con người tôn quý thì lại càng trở nên đáng giá hơn rất nhiều.Dáng người thon gầy mà cao ráo. Bóng lưng hiên ngang, lạnh lùng cộng với khí chất tôn quý bức phàm,...Hai điều này khẳng định hắn là một con người không hề tầm thường chút nào!
Hắn chính là Hàn Thiên Yết! Một kẻ lãnh ngạo, vô tình và cũng là một tuyệt đại mỹ nam có biết bao nhiêu phụ nữ vây quanh. Tiền tài, danh vọng và địa vị hắn đều không thiếu nhưng cư nhiên chỉ thiếu một người vợ.
Có nhiều lời đồn rằng Phu nhân Hàn gia cũng tức là vợ hắn là bị tai nạn xe mà qua đời, cũng có người nói Phu nhân nhà đó mất tích,...
Biết bao nhiêu lời đồn ra tiếng vào và cũng có sự can thiệp của giới báo chí. Nhưng là, cho đến nay, lời đồn này không còn xuất hiện nữa. Bởi vì, Hàn Thiên Yết đã âm thầm diệt cỏ tận gốc!
-"Hừ! Cuối cùng thì cũng chịu xuất hiện rồi sao? Tôi đã nói, nhất định sẽ tìm ra em, chỉ là, lâu hơn thời gian quy định một chút thôi!"
Khóe môi gợi lên một nụ cười lạnh lẽo mà tà mị.
-"Chờ tôi giải quyết xong việc ở công ty, khi về tôi nhất định phải trừng trị em một trận. Bởi vì em dám trốn đi mà không xin phép, còn rời bỏ tôi tận hai năm...Từ bây giờ, em chẳng còn cơ hội để trốn nữa đâu! Tôi đảm bảo."
-----------oOo------------
Trên đường
Vân Ma Kết được ngồi trong chiếc xe sang trọng thế này phải nói là lần đầu được tận hưởng...Nhưng là, cô lại cảm thấy không thể nào thả lỏng được khi những người áo đen này cứ ngồi bên cạnh như sợ cô bất cứ lúc nào cũng sẽ chạy trốn. Còn nhóc con Hàn Phong thì lại thoải mái gối đầu trên đùi cô mà nằm chơi game. Oh my god!! Trong chuyện này thực sự có gì đó nhầm lẫn rồi a!!
-"À, nhóc con này..."
Vân Ma Kết còn chưa thốt ra được nữa câu thì cậu nhóc đang nằm tận hưởng những phút giây thoải đột nhiên bật dậy, tức giận ném cái điện thoại đi nhưng cũng may là tên vệ sĩ bên cạnh nhanh nhẹn bắt được nếu không thì ông chủ lại cất công mua một cái mới cho tiểu thiếu gia này rồi! Phải nói, mỗi tháng tiểu thiếu gia này gần hơn mười cái điện thoại mà trong số đó thì toàn là hàng hiệu, mà hàng hiệu thì lại rất đắt. Có lần còn đập nát cái laptop chứa rất nhiều tư liệu quan trọng của ông chủ và thế là bọn họ bị ông chủ giáo huấn cho một trận chứ không phải là tiểu thiếu gia này...Nếu không muốn nói là phá gia chi tử! Cũng bởi vì bọn họ không kịp thời ngăn cản tiểu thiếu gia thôi...
Cậu nhóc phụng phịu cái mặt, hờn dỗi nhìn Vân Ma Kết trông cực kỳ đáng yêu!
-"Mẫu thân! Người đừng gọi con là nhóc con nữa có được hay không? Con có tên mà! Con tên là Hàn Phong, là người đặt cho con vì sao lại không chịu gọi tên con? Hay là người ghét con? Người vẫn thường gọi con là Phong Nhi cơ mà..."
Hàn Phong đưa cặp mắt to tròn ươn ướt nhìn Vân Ma Kết khiến cho cô thật muốn ôm cậu bé này vào lòng mà dỗ dành! Nhưng thật mà nói thì cậu bé này tuổi còn nhỏ mà đã đẹp trai như thế này thì khi lớn lên chắc hẳn cũng sẽ trở thành một mỹ nam đi?
-"Được rồi...Phong Nhi..! Năm nay con bao nhiêu tuổi rồi!?"
Nghe cô hỏi, Hàn Phong hơi nghiêng đầu, chọc người ta muốn cưng nựng, nói:
-"Con năm nay 4 tuổi rưỡi rồi ạ!"
4 tuổi rưỡi? Bốn năm trước...Bốn năm trước cô chỉ mới 15 tuổi thôi a, dù có mất trí nhớ đi chăng nữa thì cũng không thể sinh ra nhóc con này nha!!
-"Né nè!! Các người bắt nhầm người rồi!! Tôi chỉ mới có 19 tuổi thôi làm thế nào mà đã có con 4 tuổi rưỡi rồi, càng không có khả năng là Phu nhân của người nào đó! Là bắt nhầm người rồi a!!"
Những tên vệ sĩ có hơi nghệt mặt ra, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, cung kính nói:
-"Bọn tôi không biết ngài có mất trí hay không, nhưng đây là lệnh của ông chủ chúng tôi không thể không tuân theo. Dù ngài không phải là 'Phu nhân' nhưng vẫn nên đem về kiểm chứng sẽ tốt hơn!"
Làm thế nào trên đời lại có hai người giống nhau đến thế được chứ! Dù sao vẫn phải mang về kiểm chứng mới được. Có bắt nhầm thì cũng không muốn bỏ xót!
Nga? Là bắt cóc trắng trợn a!! Vân Ma Kết trong lòng âm thầm khóc lóc tiếc thương cho số phận của mình!