Chương 45: Ngoại Truyện: Năm Mới (2024)
Năm vừa qua là năm đầu tiên Bùi Dữ Minh bắt đầu cuộc đời làm công ăn lương.
Ngày nhận được khoản thưởng Tết âm lịch, chuyện thứ nhất mà cậu làm chính là tự tay chọn lựa quà tặng cho người lớn trong nhà. Không chỉ có vậy, suốt năm vừa rồi cậu còn theo Khám Tụng Ninh học được một ít kỹ năng bếp núc, thế là cũng trù tính làm cho bà nội một bữa cơm.
Khám Tụng Ninh cùng về nhà làm trợ thủ giúp cậu, thật ra thường ngày anh luôn là người nấu ăn cho Bùi Dữ Minh nên đã quá quen với cảnh cậu lăng xăng ăn vụng bên cạnh. Hôm nay đột nhiên hai người đổi vai, Bùi Dữ Minh trộn salad xong đút cho anh một miếng, Khám Tụng Ninh còn phải giật mình hoảng hốt.
Một năm này Bùi Dữ Minh đã trưởng thành lên rất nhiều.
Cậu bắt đầu đi thực tập, tiến vào xã hội rồi học cách xử sự của người trưởng thành. Thân hình cậu vốn cao lớn, môn vận động ưa thích là bóng rổ, thế mà trải qua một năm, bờ vai cậu dường như càng to rộng hơn trước kia một chút.
Bùi Dữ Minh tặng bao lì xì cho bà nội, có lẽ là hôm nay muốn biểu hiện vẻ thành thục của bản thân nên cậu còn cố ý mặc một chiếc áo len cao cổ màu đen hơi ôm sát người, thứ mà năm ngoái có đánh chết cũng không bao giờ sờ vào. Chiếc đồng hồ thể thao hằng ngày không rời thân cũng được tháo xuống thay bằng đồng hồ màu xám bạc —— cũng là món quà sinh nhật kiêm chúc mừng cậu đi thực tập của Khám Tụng Ninh.
Giờ phút này cậu đang xắn tay áo xắt rau để lộ đồng hồ và phần cơ tay rắn chắc, tuy động tác không quá thành thạo nhưng cực kỳ nghiêm túc, lông mày nhíu chặt toát lên vẻ gợi cảm khó hiểu. Khám Tụng Ninh đứng bên cạnh nhìn thấy cũng phải cảm khái, nhóc con lần đầu tiên mình gặp mình đầy gai góc thoắt cái đã biến thành cậu trai trưởng thành vững chãi mất rồi.
Bùi Dữ Minh tự mình hoàn thành bốn món ăn, còn bày luôn cả món xôi ngọt thập cẩm Khám Tụng Ninh làm sẵn ở nhà lên bàn. Thế mà Khám Tụng Ninh dọn xong chén đũa lại phát hiện người đã mất tăm mất tích.
Anh đi tìm hết một lượt trong nhà, hóa ra nhóc con đang trốn trong phòng ngủ thay quần áo.
Trước ngày Bùi Dữ Minh lên đại học thường xuyên về nhà bà nội chơi nên trong nhà có không ít quần áo cũ. Cậu đã cởi áo len ra ném trên giường, lúc này để trần thân trên chui đầu vào tủ tìm áo.
"Nóng chết em rồi vợ ơi..."
Bùi Dữ Minh rút ra một chiếc áo thun ngắn tay tròng vào người, sau đó đặt mông ngồi xuống giường cau mày thở phì phì như cún, còn tranh thủ nâng một tay lên quạt gió.
Khám Tụng Ninh không nhịn được phải bật cười.
Quả nhiên, cho dù đã trưởng thành nhưng nét đáng yêu thì mãi bất biến.
Anh tiến đến gần xoa đầu Bùi Dữ Minh, sau đó bị cậu vòng tay ôm eo, chôn mặt trước người không biết muốn hít ngửi thứ gì. Khám Tụng Ninh dời tay xuống sau gáy cậu, trong lòng thầm mong cậu đừng trưởng thành thêm nữa, cứ như thế này là tốt rồi, quá hiểu chuyện hay chịu vất vả, nhưng ngây ngô đơn thuần lại dễ bề lạc lối.
Giống bây giờ mới là vừa vặn, có thể tự bảo vệ người mình muốn bảo vệ, nhưng vẫn khiến người ta phải dang tay che chở.
Ba người ngồi vào bàn ăn bữa cơm mừng tân niên sớm. Lúc Bùi Dữ Minh lấy bao lì xì ra, hai mắt bà nội đã đỏ hoe, luôn miệng nói cục cưng của bà trưởng thành rồi, đã biết tự kiếm tiền, thật là quá tốt.
Bùi Dữ Minh cũng muốn muốn khóc nhưng vẫn nhịn xuống được. Chờ đến lúc rời khỏi nhà bà, cậu mới đứng ngoài hàng hiên ôm Khám Tụng Ninh sụt sịt mũi, còn cố gắng tìm cớ: "Em... Món thịt heo xào hôm nay cho muối hơi quá tay..."
"Em đã làm rất tốt rồi." Khám Tụng Ninh vỗ vỗ vai cậu, giây tiếp theo lại bị ôm càng chặt hơn.
Đèn cảm ứng ngoài hành lang phụt tắt, Bùi Dữ Minh buông người trong lòng ra, cúi đầu hôn lên môi anh: "Cảm ơn bà xã đã cùng em lớn lên."
Miệng Khám Tụng Ninh đáp đừng khách sáo, trong lòng lại tự nhủ, anh phải cảm ơn em đã trở thành hiệp sĩ từ trời cao giáng xuống, cảm ơn em vẫn luôn yêu anh mới phải.
Cho nên, gửi đảo nhỏ yêu dấu và các độc giả thân thương đọc được câu chuyện này: Năm mới xin hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, hãy ôm theo trái tim nhiệt thành như cún con. Nó sẽ bảo vệ các bạn vượt mọi chông gai, năm năm tháng tháng, tháng tháng năm năm, cho đến ngày tất cả trở thành tốt nhất.
- -
Cún con đến chúc phúc cho mọi người đây!
Chúc các bạn năm mới vui vẻ! Chúc chúng ta mỗi ngày càng trở nên tốt hơn.
Ngày nhận được khoản thưởng Tết âm lịch, chuyện thứ nhất mà cậu làm chính là tự tay chọn lựa quà tặng cho người lớn trong nhà. Không chỉ có vậy, suốt năm vừa rồi cậu còn theo Khám Tụng Ninh học được một ít kỹ năng bếp núc, thế là cũng trù tính làm cho bà nội một bữa cơm.
Khám Tụng Ninh cùng về nhà làm trợ thủ giúp cậu, thật ra thường ngày anh luôn là người nấu ăn cho Bùi Dữ Minh nên đã quá quen với cảnh cậu lăng xăng ăn vụng bên cạnh. Hôm nay đột nhiên hai người đổi vai, Bùi Dữ Minh trộn salad xong đút cho anh một miếng, Khám Tụng Ninh còn phải giật mình hoảng hốt.
Một năm này Bùi Dữ Minh đã trưởng thành lên rất nhiều.
Cậu bắt đầu đi thực tập, tiến vào xã hội rồi học cách xử sự của người trưởng thành. Thân hình cậu vốn cao lớn, môn vận động ưa thích là bóng rổ, thế mà trải qua một năm, bờ vai cậu dường như càng to rộng hơn trước kia một chút.
Bùi Dữ Minh tặng bao lì xì cho bà nội, có lẽ là hôm nay muốn biểu hiện vẻ thành thục của bản thân nên cậu còn cố ý mặc một chiếc áo len cao cổ màu đen hơi ôm sát người, thứ mà năm ngoái có đánh chết cũng không bao giờ sờ vào. Chiếc đồng hồ thể thao hằng ngày không rời thân cũng được tháo xuống thay bằng đồng hồ màu xám bạc —— cũng là món quà sinh nhật kiêm chúc mừng cậu đi thực tập của Khám Tụng Ninh.
Giờ phút này cậu đang xắn tay áo xắt rau để lộ đồng hồ và phần cơ tay rắn chắc, tuy động tác không quá thành thạo nhưng cực kỳ nghiêm túc, lông mày nhíu chặt toát lên vẻ gợi cảm khó hiểu. Khám Tụng Ninh đứng bên cạnh nhìn thấy cũng phải cảm khái, nhóc con lần đầu tiên mình gặp mình đầy gai góc thoắt cái đã biến thành cậu trai trưởng thành vững chãi mất rồi.
Bùi Dữ Minh tự mình hoàn thành bốn món ăn, còn bày luôn cả món xôi ngọt thập cẩm Khám Tụng Ninh làm sẵn ở nhà lên bàn. Thế mà Khám Tụng Ninh dọn xong chén đũa lại phát hiện người đã mất tăm mất tích.
Anh đi tìm hết một lượt trong nhà, hóa ra nhóc con đang trốn trong phòng ngủ thay quần áo.
Trước ngày Bùi Dữ Minh lên đại học thường xuyên về nhà bà nội chơi nên trong nhà có không ít quần áo cũ. Cậu đã cởi áo len ra ném trên giường, lúc này để trần thân trên chui đầu vào tủ tìm áo.
"Nóng chết em rồi vợ ơi..."
Bùi Dữ Minh rút ra một chiếc áo thun ngắn tay tròng vào người, sau đó đặt mông ngồi xuống giường cau mày thở phì phì như cún, còn tranh thủ nâng một tay lên quạt gió.
Khám Tụng Ninh không nhịn được phải bật cười.
Quả nhiên, cho dù đã trưởng thành nhưng nét đáng yêu thì mãi bất biến.
Anh tiến đến gần xoa đầu Bùi Dữ Minh, sau đó bị cậu vòng tay ôm eo, chôn mặt trước người không biết muốn hít ngửi thứ gì. Khám Tụng Ninh dời tay xuống sau gáy cậu, trong lòng thầm mong cậu đừng trưởng thành thêm nữa, cứ như thế này là tốt rồi, quá hiểu chuyện hay chịu vất vả, nhưng ngây ngô đơn thuần lại dễ bề lạc lối.
Giống bây giờ mới là vừa vặn, có thể tự bảo vệ người mình muốn bảo vệ, nhưng vẫn khiến người ta phải dang tay che chở.
Ba người ngồi vào bàn ăn bữa cơm mừng tân niên sớm. Lúc Bùi Dữ Minh lấy bao lì xì ra, hai mắt bà nội đã đỏ hoe, luôn miệng nói cục cưng của bà trưởng thành rồi, đã biết tự kiếm tiền, thật là quá tốt.
Bùi Dữ Minh cũng muốn muốn khóc nhưng vẫn nhịn xuống được. Chờ đến lúc rời khỏi nhà bà, cậu mới đứng ngoài hàng hiên ôm Khám Tụng Ninh sụt sịt mũi, còn cố gắng tìm cớ: "Em... Món thịt heo xào hôm nay cho muối hơi quá tay..."
"Em đã làm rất tốt rồi." Khám Tụng Ninh vỗ vỗ vai cậu, giây tiếp theo lại bị ôm càng chặt hơn.
Đèn cảm ứng ngoài hành lang phụt tắt, Bùi Dữ Minh buông người trong lòng ra, cúi đầu hôn lên môi anh: "Cảm ơn bà xã đã cùng em lớn lên."
Miệng Khám Tụng Ninh đáp đừng khách sáo, trong lòng lại tự nhủ, anh phải cảm ơn em đã trở thành hiệp sĩ từ trời cao giáng xuống, cảm ơn em vẫn luôn yêu anh mới phải.
Cho nên, gửi đảo nhỏ yêu dấu và các độc giả thân thương đọc được câu chuyện này: Năm mới xin hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, hãy ôm theo trái tim nhiệt thành như cún con. Nó sẽ bảo vệ các bạn vượt mọi chông gai, năm năm tháng tháng, tháng tháng năm năm, cho đến ngày tất cả trở thành tốt nhất.
- -
Cún con đến chúc phúc cho mọi người đây!
Chúc các bạn năm mới vui vẻ! Chúc chúng ta mỗi ngày càng trở nên tốt hơn.