Chương : 12
Ta nhìn đồng hồ. Tới giỡ lễ khai giảng bắt đầu rồi! Nhanh chóng đi kiếm phòng hội trường, lại bắt gặp idol cũng đang đi cùng đường nên ta lẽn đẽn đi theo sau, lợi dụng thời cơ móc điện thoại ra chụp lén người ta vài tấm.
Đến phòng hội trường, mọi người cũng đã tập trung gần hết rồi. Nhìn idol đi lên phía trên cùng, nơi dành cho những người có chức vụ lớn trong trường ngồi. Ta cũng kiếm cho mình chỗ ngồi lý tưởng, ngồi chỗ này chỉ cần xéo qua là có thể thấy được nửa khuôn mặt đẹp giết người kia rồi!
An phận ngồi vào chỗ, móc điện thoại ra chụp tiếp. Kiểu chụp nghiêng vầy rất đẹp nha~ mỗi lần cười là.. Đẹp ứ chịu nổi! Ta phát hiện, không chỉ ta, toàn bộ học sinh có mặt trong phòng hội trường đều hướng về phía idol * pắn tym *
Ở một nơi, một phía nào đó.... I don't know where it is!?
Bốn nam thân ảnh đang đứng đó nói chuyện. Hai trong bốn tên đó người mang thương tích. Chân mày hơi nhăn vì đau nhưng cũng chỉ là biểu hiện mập mờ, thoát ẩn thoát hiện trên hai gương mặt thanh tú trời phú
Hai tên còn lại một cao lãnh, lạnh lùng, khuôn mặt vô cảm . Một ôn nhu, hoạt bát, khuôn mặt mang ý cười nhìn hai người bạn trước mắt.
Vâng - Không ai khác chính là Lưu Hạ Du! Mạc Kỳ Lâm! Và.. Hàn Thiên! 3 tên này chắc hẳn ai cũng đã biết! Còn tên còn lại là Đông Phương Hạo!
Con trai độc nhất của Đông Phương gia. Tân chủ tịch của tập đoàn nổi tiếng khắp châu Á và đang có xu hướng lan ra các châu khác về đồ cổ. Số lượng đồ cổ quý hiếm mà gia đình anh ta sở hữu là cực nhiều. Toàn là những thứ có giá trị cực lớn. Ta nhớ không lầm lúc trước anh ta có tặng cho Liễu Thanh Thanh một bộ trang sức mà các cô công chúa cổ đại từng dùng, nay được tân hóa lên làm thành bộ trang sức cổ mang phong cách hiện đại trông rất đẹp!
Tên này khá vui tính, hoạt bát cùng năng nổ. Ta thì không ghét hắn cho lắm vì lần ta bị đám người kia tử hình ở biển thì hắn không có mặt. Hắn cũng là người duy nhất không tham gia vào những trò hành hạ, tra tấn, sỉ nhục,.. ta mà chỉ đứng một bên. Mỗi lúc ta bị hiểu lầm là hãm hại Liễu Thanh Thanh, hắn cũng chỉ đứng che chở cho cô ta, hành động của hắn luôn trái ngược với những người khác. Tuy không giúp gì cho ta nhưng hắn cũng không một tia chán ghét. Đối với ta lúc đó chính là sự may mắn!
“ Này, hai cậu rốt cuộc là bị ai đánh đến thân tàn ma dại thế này? Thật mất mặt quá đi~! “ _ Đông Phương Hạo cười đùa
“ Ai biết! “ _ Lưu Hạ Du cùng Mạc Kỳ Lâm đồng thanh. Mặt rõ tức giận
“ Gì? Ai đánh mình mà cũng không biết á? “ _ Đông Phương Hạo ngạc nhiên
“ Chỉ biết nó là con gái, tóc blue, mắt nâu, mặc váy, lùn, nhỏ con, hám giai, thấy ghét! “ _ Lưu Hạ Du vừa nói vừa qoắc mắt lên ra vẻ dữ tợn
“ Ây ây, sao giống tao vậy? “ _ Mạc Kỳ Lâm nghe Lưu Hạ Du miêu tả xong thì hết hồn
“ Con này hình như tao biết! Giống con nhỏ sáng nay bay lên xe tao đứng chụp ảnh giai (-_-) “
“ Ô! Vậy là cùng một người à? Hay phết. Một tiểu cô nương đã dám đối đầu với ba anh nhà ta. Chắc là cô ấy mới tới nhỉ? “ _ Đông Phương Hạo vừa nói vừa cười đùa
“ Con nhỏ đó để tao gặp lại thì nó chết với tao. Tao thề tao không tha cho nó! Má nó, dám nói tao là gay, bị quáng gà! “
“ Tao cũng không tha cho nó. Mẹ nó, dám nói tao điên, tao ngu! Con nhỏ chết tiệt! “
“ Nó thì cứ nhìn tao - - . Xong rồi bắn tym, nháy mắt. Cơ mà hình như nó thích idol nó hơn. Ngắm tao chưa xong đã bỏ chạy theo idol của nó. Con háo sắc! - - “
“ ... Phụt! HÁHAHAHAHA... Chúng bay.. Chúng bay.. Háhahaha.. Tao không ngờ nha~ Chúng bay nhìn như vậy mà lại bại dưới tay một đứa con gái không quen biết! Muahaha.. “ _ Đông Phương Hạo biểu cảm hết sức phong phú và đa dạng. Ngạc nhiên. Trố mắt. Cười như điên như dại. Cười ra nước mắt..
Ba tên kia cùng đồng thanh liếc mắt nhìn hắn. Tia lửa điện cứ thế soẹt soẹt..
“ ... “ _ Đông Phương Hạo thấy thế nên dừng lại, cười hềhề. Sau khi đợi bọn chúng không để ý thì lại lén bụp miệng cười tiếp
Lễ khai giảng bắt đầu. Mấy ông thầy, bà cô lần lượt lên phát biểu rất hăng say nhưng riêng học sinh thì “ thầy nói mặc thầy, chúng em làm gì mặc chúng em! “. Phòng hội trường nhốn nháo cả lên, đứa lấy bánh để lên bàn rồi tụ tập bạn bè ăn, đứa lấy điện thoại ra chơi, đứa thì ngủ, còn lại thì lập group tám “ xuyên trường “ hoạt động bán cá, buôn lê, bán hấu,...
Cho tới phần mời Hội trưởng hội học sinh toàn trường lên phát biểu thì bàn dân thiên hạ nó mới quy về phía sân khấu.
Tại sao ư? Đó là vì Hội trưởng yêu vấu của chúng ta chính là.. Idol Vương Tuấn Khải a~ !!! Lợi hại chết đi được, làm Hội trưởng luôn chứ! Ôhô
Nguyên dàn hậu cung “ in “ Hội trường vỗ tay hùng hồn. Ào một phát cứ như một trận mưa to đổ xuống bất thình lình vậy!
Idol lên phát biểu và nói đôi lời a~ Giọng nói vừa cất lên là toàn dân chúng im phăng phắc lắng nghe từ đầu đến cuối. Ta và những đứa khác thậm chí còn lấy cả máy ra chụp ' tách tách ' nữa mà. Khiến mấy ông bà giáo viên kia trán chảy đầy hắc tuyến.. |||
“ Đó. Idol cô ta đó! “ _ Hàn Thiên hất mặt lười biếng nói
“ Vậy tao chắc chắn là chúng ta đã gặp chung người rồi. Lúc tao giựt điện thoại nó thì thấy toàn là ảnh của tên đó! À đúng rồi. Có một tấm là ảnh mày đó Hàn Thiên! “ _ Lưu Hạ Du tiếp lời
“ Hửm? Cô ta hám trai vậy mà điện thoại chỉ chứa mỗi hình tên đó và một tấm của tao thôi á? “ _ Hàn Thiên nhướn mắt lên nhìn Lưu Hạ Du ngạc nhiên nhưng giọng nói thì vẫn điềm tĩnh
Mạc Kỳ Lâm trầm tư suy nghĩ, rồi như phát hiện ra điều gì đó, hắn nói: “ Đúng rồi. Tao thấy cô ta trông rất giống.. một ai đó.. Từ màu tóc, đôi mắt, đến cả chiều cao,.. Đều rất quen?! “
“ Tao cũng thấy như vậy! ... “ _ Hàn Thiên + Mạc Kỳ Lâm
“ Tao bây giờ rất muốn gặp cô ta nha~ “ _ Đông Phương Hạo hứng hởi góp vui
“ Gặp cô ta làm gì! Mày bỏ Thanh Nhi rồi à? “ _ Hàn Thiên đột nhiên gắt lên
“ Sao mày lại nói vậy? Là hứng thú thôi mà “ _ Đông Phương Hạo nhún vai, dựa lưng vào ghế tỏ vẻ bất cần đời nói.
Rồi cả bốn im lặng. Tiếp tục nghe Vương hội trưởng phát biểu
“ Từ hôm nay tôi sẽ thường xuyên đi khảo sát và kiểm tra các dãy lớp học của các khối! Việc này sẽ khá khó khăn vì trường mình có rất nhiều khối ngành. Cho nên sắp tới đây. Hội học sinh sẽ tuyển người. Thành tích xuất xắc, năng nổ và có đạo đức tác phong tốt sẽ được bầu chọn làm thành viên của hội! Sắp tới đây vẫn còn mong mọi người giúp đỡ và hợp tác tốt! “
Nói xong, anh rời bục, ra giữa trung tâm gập người đủ 90 độ tỏ tấm lòng mong được giúp đỡ cách chân thành. Toàn bộ hội trường lại ào ào một trận mưa tay nữa. Cũng là lúc lễ khai giảng kết thúc. Nhà ai người nấy về. Mai đi học!
________________________________________________________________________________
Lưu ý: Nữ phụ lúc này vẫn chưa hề thích ai nữa nha. Vương Tuấn Khải thì chị chỉ coi là idol thôi vì lật lại chap 5, ta sẽ nhớ lại lúc chị ấy thấy Vương Tuấn Khải hát, nhảy trên sân khấu thì tự dưng chị lại thấy rất thích. Chị bắt đầu nghĩ tới việc muốn thay đổi bản thân, làm những việc mình yêu thích thay vì ngu si đi yêu tên Hàn Thiên kia, nghe lời ả Liễu Thanh Thanh kia và bám riết theo đám nam nhân kia vì mục đích muốn tiếp cận tên đó!
Hơn nữa, (cái này ngoài đời có thật), sự kiên cường, không khuất phục, bất chấp khó khăn để đạt được ước mơ của Vương Tuấn Khải khiến chị cảm động và thấy nó rất có ý nghĩa! Nên đã coi Vương Tuấn Khải là người thứ 2, gián tiếp giúp chị ấy nhận ra điều gì đó và vươn lên!
Chuyện.. Nó là zậy đó!
Đến phòng hội trường, mọi người cũng đã tập trung gần hết rồi. Nhìn idol đi lên phía trên cùng, nơi dành cho những người có chức vụ lớn trong trường ngồi. Ta cũng kiếm cho mình chỗ ngồi lý tưởng, ngồi chỗ này chỉ cần xéo qua là có thể thấy được nửa khuôn mặt đẹp giết người kia rồi!
An phận ngồi vào chỗ, móc điện thoại ra chụp tiếp. Kiểu chụp nghiêng vầy rất đẹp nha~ mỗi lần cười là.. Đẹp ứ chịu nổi! Ta phát hiện, không chỉ ta, toàn bộ học sinh có mặt trong phòng hội trường đều hướng về phía idol * pắn tym *
Ở một nơi, một phía nào đó.... I don't know where it is!?
Bốn nam thân ảnh đang đứng đó nói chuyện. Hai trong bốn tên đó người mang thương tích. Chân mày hơi nhăn vì đau nhưng cũng chỉ là biểu hiện mập mờ, thoát ẩn thoát hiện trên hai gương mặt thanh tú trời phú
Hai tên còn lại một cao lãnh, lạnh lùng, khuôn mặt vô cảm . Một ôn nhu, hoạt bát, khuôn mặt mang ý cười nhìn hai người bạn trước mắt.
Vâng - Không ai khác chính là Lưu Hạ Du! Mạc Kỳ Lâm! Và.. Hàn Thiên! 3 tên này chắc hẳn ai cũng đã biết! Còn tên còn lại là Đông Phương Hạo!
Con trai độc nhất của Đông Phương gia. Tân chủ tịch của tập đoàn nổi tiếng khắp châu Á và đang có xu hướng lan ra các châu khác về đồ cổ. Số lượng đồ cổ quý hiếm mà gia đình anh ta sở hữu là cực nhiều. Toàn là những thứ có giá trị cực lớn. Ta nhớ không lầm lúc trước anh ta có tặng cho Liễu Thanh Thanh một bộ trang sức mà các cô công chúa cổ đại từng dùng, nay được tân hóa lên làm thành bộ trang sức cổ mang phong cách hiện đại trông rất đẹp!
Tên này khá vui tính, hoạt bát cùng năng nổ. Ta thì không ghét hắn cho lắm vì lần ta bị đám người kia tử hình ở biển thì hắn không có mặt. Hắn cũng là người duy nhất không tham gia vào những trò hành hạ, tra tấn, sỉ nhục,.. ta mà chỉ đứng một bên. Mỗi lúc ta bị hiểu lầm là hãm hại Liễu Thanh Thanh, hắn cũng chỉ đứng che chở cho cô ta, hành động của hắn luôn trái ngược với những người khác. Tuy không giúp gì cho ta nhưng hắn cũng không một tia chán ghét. Đối với ta lúc đó chính là sự may mắn!
“ Này, hai cậu rốt cuộc là bị ai đánh đến thân tàn ma dại thế này? Thật mất mặt quá đi~! “ _ Đông Phương Hạo cười đùa
“ Ai biết! “ _ Lưu Hạ Du cùng Mạc Kỳ Lâm đồng thanh. Mặt rõ tức giận
“ Gì? Ai đánh mình mà cũng không biết á? “ _ Đông Phương Hạo ngạc nhiên
“ Chỉ biết nó là con gái, tóc blue, mắt nâu, mặc váy, lùn, nhỏ con, hám giai, thấy ghét! “ _ Lưu Hạ Du vừa nói vừa qoắc mắt lên ra vẻ dữ tợn
“ Ây ây, sao giống tao vậy? “ _ Mạc Kỳ Lâm nghe Lưu Hạ Du miêu tả xong thì hết hồn
“ Con này hình như tao biết! Giống con nhỏ sáng nay bay lên xe tao đứng chụp ảnh giai (-_-) “
“ Ô! Vậy là cùng một người à? Hay phết. Một tiểu cô nương đã dám đối đầu với ba anh nhà ta. Chắc là cô ấy mới tới nhỉ? “ _ Đông Phương Hạo vừa nói vừa cười đùa
“ Con nhỏ đó để tao gặp lại thì nó chết với tao. Tao thề tao không tha cho nó! Má nó, dám nói tao là gay, bị quáng gà! “
“ Tao cũng không tha cho nó. Mẹ nó, dám nói tao điên, tao ngu! Con nhỏ chết tiệt! “
“ Nó thì cứ nhìn tao - - . Xong rồi bắn tym, nháy mắt. Cơ mà hình như nó thích idol nó hơn. Ngắm tao chưa xong đã bỏ chạy theo idol của nó. Con háo sắc! - - “
“ ... Phụt! HÁHAHAHAHA... Chúng bay.. Chúng bay.. Háhahaha.. Tao không ngờ nha~ Chúng bay nhìn như vậy mà lại bại dưới tay một đứa con gái không quen biết! Muahaha.. “ _ Đông Phương Hạo biểu cảm hết sức phong phú và đa dạng. Ngạc nhiên. Trố mắt. Cười như điên như dại. Cười ra nước mắt..
Ba tên kia cùng đồng thanh liếc mắt nhìn hắn. Tia lửa điện cứ thế soẹt soẹt..
“ ... “ _ Đông Phương Hạo thấy thế nên dừng lại, cười hềhề. Sau khi đợi bọn chúng không để ý thì lại lén bụp miệng cười tiếp
Lễ khai giảng bắt đầu. Mấy ông thầy, bà cô lần lượt lên phát biểu rất hăng say nhưng riêng học sinh thì “ thầy nói mặc thầy, chúng em làm gì mặc chúng em! “. Phòng hội trường nhốn nháo cả lên, đứa lấy bánh để lên bàn rồi tụ tập bạn bè ăn, đứa lấy điện thoại ra chơi, đứa thì ngủ, còn lại thì lập group tám “ xuyên trường “ hoạt động bán cá, buôn lê, bán hấu,...
Cho tới phần mời Hội trưởng hội học sinh toàn trường lên phát biểu thì bàn dân thiên hạ nó mới quy về phía sân khấu.
Tại sao ư? Đó là vì Hội trưởng yêu vấu của chúng ta chính là.. Idol Vương Tuấn Khải a~ !!! Lợi hại chết đi được, làm Hội trưởng luôn chứ! Ôhô
Nguyên dàn hậu cung “ in “ Hội trường vỗ tay hùng hồn. Ào một phát cứ như một trận mưa to đổ xuống bất thình lình vậy!
Idol lên phát biểu và nói đôi lời a~ Giọng nói vừa cất lên là toàn dân chúng im phăng phắc lắng nghe từ đầu đến cuối. Ta và những đứa khác thậm chí còn lấy cả máy ra chụp ' tách tách ' nữa mà. Khiến mấy ông bà giáo viên kia trán chảy đầy hắc tuyến.. |||
“ Đó. Idol cô ta đó! “ _ Hàn Thiên hất mặt lười biếng nói
“ Vậy tao chắc chắn là chúng ta đã gặp chung người rồi. Lúc tao giựt điện thoại nó thì thấy toàn là ảnh của tên đó! À đúng rồi. Có một tấm là ảnh mày đó Hàn Thiên! “ _ Lưu Hạ Du tiếp lời
“ Hửm? Cô ta hám trai vậy mà điện thoại chỉ chứa mỗi hình tên đó và một tấm của tao thôi á? “ _ Hàn Thiên nhướn mắt lên nhìn Lưu Hạ Du ngạc nhiên nhưng giọng nói thì vẫn điềm tĩnh
Mạc Kỳ Lâm trầm tư suy nghĩ, rồi như phát hiện ra điều gì đó, hắn nói: “ Đúng rồi. Tao thấy cô ta trông rất giống.. một ai đó.. Từ màu tóc, đôi mắt, đến cả chiều cao,.. Đều rất quen?! “
“ Tao cũng thấy như vậy! ... “ _ Hàn Thiên + Mạc Kỳ Lâm
“ Tao bây giờ rất muốn gặp cô ta nha~ “ _ Đông Phương Hạo hứng hởi góp vui
“ Gặp cô ta làm gì! Mày bỏ Thanh Nhi rồi à? “ _ Hàn Thiên đột nhiên gắt lên
“ Sao mày lại nói vậy? Là hứng thú thôi mà “ _ Đông Phương Hạo nhún vai, dựa lưng vào ghế tỏ vẻ bất cần đời nói.
Rồi cả bốn im lặng. Tiếp tục nghe Vương hội trưởng phát biểu
“ Từ hôm nay tôi sẽ thường xuyên đi khảo sát và kiểm tra các dãy lớp học của các khối! Việc này sẽ khá khó khăn vì trường mình có rất nhiều khối ngành. Cho nên sắp tới đây. Hội học sinh sẽ tuyển người. Thành tích xuất xắc, năng nổ và có đạo đức tác phong tốt sẽ được bầu chọn làm thành viên của hội! Sắp tới đây vẫn còn mong mọi người giúp đỡ và hợp tác tốt! “
Nói xong, anh rời bục, ra giữa trung tâm gập người đủ 90 độ tỏ tấm lòng mong được giúp đỡ cách chân thành. Toàn bộ hội trường lại ào ào một trận mưa tay nữa. Cũng là lúc lễ khai giảng kết thúc. Nhà ai người nấy về. Mai đi học!
________________________________________________________________________________
Lưu ý: Nữ phụ lúc này vẫn chưa hề thích ai nữa nha. Vương Tuấn Khải thì chị chỉ coi là idol thôi vì lật lại chap 5, ta sẽ nhớ lại lúc chị ấy thấy Vương Tuấn Khải hát, nhảy trên sân khấu thì tự dưng chị lại thấy rất thích. Chị bắt đầu nghĩ tới việc muốn thay đổi bản thân, làm những việc mình yêu thích thay vì ngu si đi yêu tên Hàn Thiên kia, nghe lời ả Liễu Thanh Thanh kia và bám riết theo đám nam nhân kia vì mục đích muốn tiếp cận tên đó!
Hơn nữa, (cái này ngoài đời có thật), sự kiên cường, không khuất phục, bất chấp khó khăn để đạt được ước mơ của Vương Tuấn Khải khiến chị cảm động và thấy nó rất có ý nghĩa! Nên đã coi Vương Tuấn Khải là người thứ 2, gián tiếp giúp chị ấy nhận ra điều gì đó và vươn lên!
Chuyện.. Nó là zậy đó!