Chương 18: 18: Hoàng Thượng Bắt Gặp
Tất cả hành động của nàng và Đoan Minh Triệt đều bị Hoàng thượng nhìn thấy.Hoàng đế lấy tay của mình đấm vào cái cây.Vị công công: Không biết nô tì kia đi đâu rồi- Hắn đứng dậy đi tìm thì thấy Hoàng thượng đứng ở cái cây kia, vôi vã quỳ xuống: Hoàng thượng vạn tuếNgươi thật to gan Quốc sư giao nha hoàn kia cho ngươi.Ngươi không quản thật chặt đi câu dẫn Đoan Vương gia đáng bị tội gìHắn hoảng sợ quỳ xuống: Nô tài tội đáng muôn chết.Nô tì đó bảo là đau bụng đi đại bản bảo nô tài đứng đợi ở đình.Không ngờ lại ở đây câu dẫn Vương gia.Ngươi ra kia làm thế nào để họ tách ra.Nhớ khi ta đến gần phải biết ý lui đi không được nhiều chuyện.Nếu hé răng câu nào về ta thì cẩn thận cái đầu ngươi đấy!Nô tài nhất định sẽ làm tốt ạ.Ngươi cứ đứng ở đây chờ- Vị công công đi gần đến hai người họ.Hoàng thượng lấp người điNô tài tham kiến Đoan Vương giaThì ra là Công công, không biết người đến đây làm gìNô tài phụng mệnh Quốc sư dẫn nha hoàn này học quy củ trong cung.Không ngờ lại lạc đường làm phiền người.Mặt nàng cầu cứu hắn: Ta tình cờ đi ngang thấy nàng ta nên hỏi vài chuyện.Ta còn hẹn với hoàng huynh cáo từ đi trướcCung tiễn Vương gia.( Tên Đoan Vương gia đáng ghét vậy mà lại không giúp mình tức chết mà) Công công sao lại ở đây vậy ta đi tìm ngưòi mãiĐợi cái đầu ngươi ý.Ta đã bảo ngươi không được đi lại lung tung.Ngươi lại ở đây câu dẫn Vương gia.Ngươi giỏi lắmNô tì không có chả qua nô tì không biết đường tính hỏi người đó.Không ngờ là Đoan Vương gia.Thật là phúc phận của nô tì được gặp ngườiNgươi còn giảo biện, không phạt ngươi không được mà.May cho ngươi hôm nay ta còn có việc bận phải đi làm.Tí nữa sẽ có người dạy ngươi.Nhớ đứng ở đây không được đi linh tinh.Không ta đánh gãy chân - vị công công đó đi nhanh như cơn gióƠ công công.Haizzz chưa khịp nói gì rốt cuộc đợi người nào.Ta đứng sắp mỏi chân rồi.1 khắc 1 khắc Tại sao vẫn chư có ai.Ta lại bị người khác chơi rồim Thôi kệ tên công công đấy ta đi đây( Hoàng đế: Mới thế đã không chịu được rồi.Vừa nãy còn nói chuyện lâu với Hoàng đệ ta còn kiên nhẫn lắm mà ) Hắn đi tới gần nàng: Ngươi thật to gan lại không nghe lời công côngLại là ngươi ???? Sao cứ ám quẻ ta hoài vậy.Lần trước thì gặp ở phủ Đoan Vương gia, hôm nay lại gặp ở đây.Ngươi âm hồn bất tán àHóa ra là tiểu thư Thiên Băng.Quái lạ vị công công bảo ta ra dạy quy củ cho 1 nha hoàn nào đó đi tìm mãi mà vẫn không thấy.( Oan gia ngõ hẹp tại sao lại là hắn ???) Nha hoàn đó là ta đó thì sao ??? Giọng nói khó chịuTiểu thư cao quý tại hạ không dám dạy quy củ.Nhưng không ngờ người hôm nay lại có nhã hứng làm nha hoàn( Tại sao 2 anh em nhà các người đều có 1 câu hỏi giống nhau thế.Đổi câu khác chết người à) Ngươi đổi câu khác mới mẻ hơn được không?Vậy thì hôm nay người không làm tiểu thư nữa àThôi coi như ta thua ngươi im dùm ta cái( giỏi lắm từ khi chào đời đến giờ chưa ai dám bảo ta im ) Nếu người đã là vị nha hoàn kia.Hôm nay tại hạ mạn phép dạy người những quy củ còn lại trong cung.Nếu có lỗi gì mong người bỏ qua.Tại sao ta lại bỏ qua cho ngươiHắn thì thầm vào tai nàng: Vậy tại hạ chỉ còn cách nói cho mọi ngưòi biết Tiểu thư là tiểu thư Thiên phủ.Giả vờ làm nha hoàn làm loạn Hoàng cungNàng giận tím mặt chỉ vào hắn: Được..Được coi như ngươi giỏi.Ngươi có thể cho ta biết ngươi giũe chức vụ gì vào Hoàng cung.Mà ngươi rảnh rỗi hết việc làm mà chọc phá taNgười đoán xem ????.