Chương 6: 6: Đến Phủ Quốc Sư
( Thật không biết nó có thể giữ nụ cười này đến bao giờ.Liệu lịch sử có lặp lại không???Khổ thân con bé đứa trẻ ngoan mà luôn gặp trái ngang)Ông...!Ông đang suy nghĩ gì vậy con lên xe ngựa thấy ông trầm ngâm con gọi không đượcÀ ta đang suy nghĩ tí nên đưa con đi đâu chơi vì lần đầu con đến đây.Hí Hí con muốn đi xem chợ ở đây náo nhiệt thế nào muốn ăn kẹo hồ lô, trang sức, bánh bao.....!Chỉ sợ người không đủ tiền nuôi con thôiHahaaaaa Con là đứa bé thú vị luôn tạo tiếng cười.Ta đường đường quốc sư lại không nuôi nổi con thế nào.Con muốn gì bảo ta, ta mua hết.Vậy con coi đó là một câu hứa đến lúc người tán gia bại sản đừng trách con nhaNguyệt Nhi dắt tiểu thư và Thanh nhi đi chơi, không cần lo vấn đề tiền ta còn có việc phải làm.Bảo vệ an toàn tiểu thư không được lơ là và ta muốn về phủ an toàn( Ông trông ngầu quá như mấy chủ tịch tập đoàn lớn bảo vệ con vậy.Thích quá hí hí)khắp nơi giăng mắc đèn lồng để đón chào trung thu, nhộn nhịp.Tràn ngập màu đỏ.Ngưòi đi buôn bán hỏi giá các thương nhân.Tuy đường không được đẹp những bằng phẳng không gồ ghề.Tiếng trẻ con vui đùa trên phố, xe ngựa....Tiểu thư ngươi định đi đâu ạTa muốn mua trang sức đó là sở thích của taOa cái nào ở đây cũng đều đẹp.Đồ thủ công làm tinh xảo quá.Nếu có thể ta muốn ôm tất cả cno về nhàÔng chủ lấy hết chỗ này cho ta.Một thỏi vàngNguyệt nhi e làm gì vậy ta chỉ nói đại thôi mà mua hết về ta ko đeo hết thì sao.Quốc sư đã bảo người thích gì thì mua hết.E chỉ làm theoThôi không sao.Ở đằng kia là gì vậy ta thấy ồn ào quáĐó là con của của Thị Lang Bộ hay ăn hiếp dân đó là chuyện thường thấyTrong hắn không đến nỗi nào tại sao làm ra chuyện xấu hổ vậy.Đứa bé kia chắc là của một gia đình nghèo so đo với nó thì được gì ?Đây được gọi kẻ nào mạnh thì sống, thấp cổ bé họng thì sẽ không có tiếng nói là chuyện bình thường.Ta không thể chấp nhậnBăng tiến gần vào đẩy mọi người xung quanh ra và ủn ngã tên đóE bé e có làm sao không.phụ mẫu e đâu sao để e một mình.Không sao đừng khóc ta sẽ bảo vệ ehu hu e bị lạc 2 người tỉ tỉ người tốt bụng quá.E không may đánh đổ đồ ăn, làm bẩn quần áo vị đó bắt e đền tiền.Nhà e nghèo đến cơm không đủ ăn lấy đâu ra tiền mà trả.Tỉ cứu em vớiNgười là con của Thị Lang Bộ đã không biết thương con như dân, nhà họ đã nghèo không rủ lòng thương còn muốn đứa bé này trả tiền.Người có xứng đáng không?Một con nhãi ranh mà muốn lên mặt dạy đời ta.Xem ra bản công tử phải cho người biết thế nào là thích xen vào chuyện người khácAaaaa.Nàng ôm lấy đứa bé che chở cho nó.Cứ ngỡ thì mình sẽ chịu đòn thì mở mắt thấy Nguyệt nhi đánh hắn thâm tím mặt.Người dân xung quanh hả hê khi thấy hắn cũng có ngày bị vậy.Đúng là ác giả, ác báo.Họ tặng lời khen và vỗ tay cho hành động của nàng.Phụ mẫu may đã tìm ra đứa bé cảm ơn rối rít.Nguyệt nhi e thật tài giỏi ta không ngờ e cũng biết võ.Có thể dạy ta không hì hì ta cũng muốn họcE được Quốc sư đào tạo riêng.Người đúng là biết là lấy trứng trọi đá, không đánh được người ta mà vẫn liều.Ta biết không sao mà ta là cháu quốc sư lại là tiểu thư của Thiên phủ, ai mà dám động vào ta.HaaaaahaaThôi người nhanh về phủ đi muộn rồi Quốc sư chắc đang đợi người đấyTỉ tỉ người có thể cho e về cùng không, em biết làm nhiều việc lắm sẽ không lưòi biếng đâu.Phụ mẫu vs e sẽ chết đói mấtKhông được hỗn hào.Vị tiểu thư lão thân cảm ơn đã cứu con ta.Gia đình ta phải đi rồi.Nếu có dịp ta sẽ đến phủ cảm tạVị lão bá và bá phụ có thể đến phủ ta làm việc.Ta đang thiếu người quản việc hai người có thể giúp.Còn đứa bé này ta cũng thấy rất vui khi nói chuyện với nó, không biết hai người có thể đến khôngTiểu thư đã giúp ta rất nhiều rồi ân tình này ta không thể nhận thêmTa đây vì mình ta không nỡ xa đứa trẻ.Nếu hai người còn lo ngại thì viết khế ước bán thân để ta giữ.Ta sẽ cho hai người suy nghĩ thời gian 1 ngày sau khi xong đến phủ Quốc sư ta luôn chào đónVậy thì ta sẽ đến phủ tiểu thư làm việc.Đột nhiên cả gia đình họ quỳ xuống Cảm ơn người, người là quan âm bồ tát tái thế.Ta làm trâu làm ngựa đều sẽ dốc lòng không dối lừa.Nếu phản bội sẽ trời chu đất diệtHai người đều lớn tuổi hơn ta đừng làm thế ta tổn thọ mất, ta không dám nhận lạy của hai ngườiNguyệt nhi hồi phủ thôi___________Nguyệt nhi và Băng không hề để ý bị theo dõi ở phía tửu lâu- Đoan Minh TriệtVệ Ảnh ngươi ngươi nghe tin đồn ở đâu vậy? Ta thấy tiểu thư đó không hề xấu xaNgười đừng để cô ta đánh lừa.Tất cả chỉ là giả tạoHmmm Cứ cho là vậy-----------------Tiểu thư về đến phủ rồi ạ(Oa ở Thiên phủ đã to và rộng rồi.Nơi này còn hơn gấp 10 lần.Chà chà có bố làm to, ông nội lại còn to hơn.Thế này thì sau này ai dám động vào.Ta sẽ làm gà bay chó nhảy hí hí.Có người chống lưng thật đã)Con về rồi à đi chơi 1 vòng có thấy vui koNàng nhảy xuống xe ngựa, chạy nhanh ôm lấy ông ngoại.Thanh nhi: Tiểu thư người là lá ngọc cành vàng ko nên có hành động thô lỗ thế, bị đánh giá đóTa ko quan tâm.Ông ngoại ơi ông ngoại ới cháu đang thiếu người hầu hạ bên cạnh.Có thể để họ làm việc cho cháu khôngHaizzz Cháu lại vừa gây chuyện đúng ko.Ta vừa nghe rồi khắp kinh thành đang bàn tán.Công tử nhà Thị Lang Bộ bị vị tiểu thư trừng trị đánh người ta thâm tím mặt.Tại hắn quá đáng chứThôi được rồi việc gì cũng nghe cháu.Ta đưa cháu thăm quan.Đây là sảnh để tiếp đãi có vị đại nhân.Bên kia là gian phòng bếp, hoa viên, phòng của ta, nha hoàn, phòng thuốc, luyện võ,.....Ông ơi kia là cây hoa gì ạMắt cháu thật tinh đây là hoa thủy tiên rất hiếm đấyhì hìđừng cười giả vờ nếu thích thì đưa về phòng đi.Ta mà không đưa chắc tí nữa phủ ta tan mấtÔng đúng là hiểu cháu.Cháu yêu ông nhấtKia là viện của cháu ta đặt tên là Sùng Hoa.Ta cho người thiết kế rất lâu rồi đấy chỉ đợi cháu đến thôi.Trong đó có rất nhiều loại hoa, cỏ, cây cháu thích ko thiếu gì đâu chỉ có thêm thôi.Quần áo tha hồ lựa chọn, trang sức,...!nói chung cái gì cũng đẹp hếtKia thật là viện của cháu ạ.Cháu có nằm mơ không nó đẹp như bức tranh vẽ vậy.Thôi ông về nghỉ đi.Hôm nay cháu làm phiền ông nhiều rồi.Nguyệt nhi e đưa ông về viện mình đi.Ngoài này sương nhiều không thích hợp cho ông đứng..