Chương : 14
Cole bất ngờ thu hẹp khoảng cách giữa hai người, tuy rằng Cole vẫn là một bộ dáng lạnh lẽo, nhưng William vui mừng phát hiện, mình có vẻ là người duy nhất tiến vào cuộc sống của cậu, đây không phải là nói mình có hi vọng sao?
Không thể phủ nhận, bởi vì xuất thân từ gia đình truyền thống, ở phương diện tư tưởng William có chút bảo thủ, anh muốn tìm được người bạn đời tương lai tình dục phóng túng, mà một khi xác định mình chân chính yêu thương một người, anh liền hy vọng cưới cô làm vợ, cùng cô chung sống, rồi mới sinh con, tốt nhất là hai trai hai gái. Bình thường bọn họ đều tự đi làm hay đến trường, đợi ngày nghỉ, anh liền đưa vợ con đến bãi biển bơi lội, đi bên hồ câu cá, đi nghỉ phép ở nông thôn, đó là tương lai tốt nhất mà anh tưởng tượng; mà về mặt khác, cá tính anh cũng có vẻ thản nhiên, hiện tại nếu anh yêu một người đàn ông, tuy rằng với tưởng tượng của anh có chênh lệch lớn, đối với người vô cùng thích trẻ nhỏ như anh mà nói, không có con là một lỗ hổng lớn, nhưng còn hơn đứa con, anh càng hy vọng cùng người mình yêu sống cả đời.
… Nếu Cole cũng có thể yêu anh… Có lẽ anh sẽ chủ động theo đuổi cậu!
William sung sướng nghĩ, anh vừa mới ở một quán cà phê chia tay với Sophia, đối phương đương nhiên không khỏi khóc nháo một hồi, nhưng anh cũng rất kiên quyết, thật vất vả đối phó với Sophia, anh liền vội vàng chạy tới phòng thí nghiệm, nhìn thời gian có lẽ anh sẽ đến muộn, bất quá anh muộn như thế nhiều lần, mặc dù Cole ác miệng kia bao giờ cũng buông tha, nhưng anh vẫn hạ mình xuống, xem ra mình đối với cậu vẫn là có chút không giống mọi người.
William mang nụ cười mê người, đi đến phòng thí nghiệm, mới đi tới cửa chợt nghe ngoại trừ Cole còn có giọng nam: “Victor, tôi là thật lòng yêu cậu a, cho dù bị cậu thượng tôi cũng nguyện ý, cậu không thể cho tôi một cơ hội sao?” Sau đó, anh lại nghe tiếng Cole lạnh lùng: “Cút” tiếp theo trong phòng thí nghiệm truyền đến một tiếng vang, anh căng thẳng cuống quít xông vào, liền nhìn thấy một người đàn ông xa lạ đang cùng Cole dây dưa cùng một chỗ, đối phương tựa hồ muốn dùng sức mạnh, khí lực Cole hiển nhiên không bằng, bị hắn cưỡng chế đặt ở trên bàn, anh nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp đánh một quyền, đấm vào má trái cậu trai. Anh có luyện qua quyền anh, một quyền này anh dốc toàn lực, gò má đối phương lập tức hõm vào, khuôn mặt bị biến dạng hoàn toàn, thân thể theo hướng của lực mà ngã xuống, “Phịch” một tiếng liền ngã xuống đất, kéo theo vài tiếng “Xoảng xoảng” vang lên, mấy ống nghiệm trên bàn theo đó rơi xuống!
Nam nhân kia chật vật ngồi trên đất thật lâu, William vẫn đề phòng nhìn hắn, nhưng anh cũng không có áp dụng hành vi trả thù, nam nhân chậm rãi đứng lên, nhìn qua có chút thâm trầm, chỉ nghe giọng hắn nghẹn ngào nói: “Victor, tôi thật sự yêu cậu… Thực xin lỗi…”
Nhìn y lảo đảo đi ra phòng thí nghiệm, lại quay đầu nhìn về phía Cole, không biết ở thời điểm nào đã sửa sang mái tóc lộn xộn mà tập trung tinh thần thí nghiệm. William không khỏi đồng tình với nam nhân vừa rời khỏi, tên này đúng là không phải tàn nhẫn bình thường! Chính mình cũng khư khư yêu thương nam nhân này, không biết đối với cậu ta mình có chút đặc biệt nào hay không….
“Cole, cậu không sao chứ?” Anh quan tâm hỏi, quay về phía anh, ngữ điệu Cole lạnh như băng: “Anh đến muộn.”
“A… Đây là thái độ đới với ân nhân cứu mạng sao?” William có chút bất mãn, tốt xấu gì mình cũng vừa cứu cậu ta, dù thế nào cậu ta cũng phải tỏ vẻ một chút chứ, anh không trông cậy Cole tiến đến hôn mình, dù là một nụ cười cảm kích thôi cũng được rồi!
“Ân nhân cứu mạng?” Cole nghi hoặc nhìn về phía William, anh đang nói chuyện vừa mới xảy ra sao? Cho dù William không xuất hiện thì cậu cũng có thể đối phó được, bởi vì suốt ngày cậu bị mối quan hệ kiểu này quấy rối, sớm đã thành thói quen xử lý việc bị quấy rối, song cứ xem như việc mới xảy ra là William cứu mình đi, nhưng… ánh mắt Cole chuyển qua chỗ nam nhân ngã xuống mà kéo theo làm vỡ mấy cái ống nghiệm, lập tức nhíu mày, trách cứ nói: “Anh có biết tôi vất vả cả buổi mới được thành quả như vậy không, anh chuẩn bị cũng không có! Phải biết tầm quan trọng của mấy ống thuốc này, tôi xem anh là không muốn tốt nghiệp!” Thí nghiệm này chính là rất quan trọng, quan hệ đến tương lai William có thuận lợi tốt nghiệp không, chính anh cũng không quan tâm, nhưng bản thân cậu lại rất quan tâm!
“Cậu” tên hỗn đản này! Không biết cảm kích, còn trái lại trách cứ mình! Mấy cái ống nghiệm hỏng liền quan trọng như thế sao! William tức giận nói không ra lời, có loại cảm giác như nông phu và rắn, anh là cái loại nông phu ngu ngốc đó, Cole lạnh băng này tựa như rắn! Nhưng mình có đúng là nông phu ngu ngốc kia, cũng không thể tàn nhẫn nổi với con rắn.
Thở dài một tiếng, William chăm chú nhìn Cole đang thu dọn đống lọ vỡ để bắt đầu sắp xếp ống nghiệm mới, mở miệng tự hỏi nói: “Nam nhân vừa rồi bộ dáng cũng không tệ lắm, so với cậu còn cao lớn hơn, hắn nguyện ý chủ động bị cậu thượng, một chút cảm giác cậu cũng không có sao?”
Không thể phủ nhận, bởi vì xuất thân từ gia đình truyền thống, ở phương diện tư tưởng William có chút bảo thủ, anh muốn tìm được người bạn đời tương lai tình dục phóng túng, mà một khi xác định mình chân chính yêu thương một người, anh liền hy vọng cưới cô làm vợ, cùng cô chung sống, rồi mới sinh con, tốt nhất là hai trai hai gái. Bình thường bọn họ đều tự đi làm hay đến trường, đợi ngày nghỉ, anh liền đưa vợ con đến bãi biển bơi lội, đi bên hồ câu cá, đi nghỉ phép ở nông thôn, đó là tương lai tốt nhất mà anh tưởng tượng; mà về mặt khác, cá tính anh cũng có vẻ thản nhiên, hiện tại nếu anh yêu một người đàn ông, tuy rằng với tưởng tượng của anh có chênh lệch lớn, đối với người vô cùng thích trẻ nhỏ như anh mà nói, không có con là một lỗ hổng lớn, nhưng còn hơn đứa con, anh càng hy vọng cùng người mình yêu sống cả đời.
… Nếu Cole cũng có thể yêu anh… Có lẽ anh sẽ chủ động theo đuổi cậu!
William sung sướng nghĩ, anh vừa mới ở một quán cà phê chia tay với Sophia, đối phương đương nhiên không khỏi khóc nháo một hồi, nhưng anh cũng rất kiên quyết, thật vất vả đối phó với Sophia, anh liền vội vàng chạy tới phòng thí nghiệm, nhìn thời gian có lẽ anh sẽ đến muộn, bất quá anh muộn như thế nhiều lần, mặc dù Cole ác miệng kia bao giờ cũng buông tha, nhưng anh vẫn hạ mình xuống, xem ra mình đối với cậu vẫn là có chút không giống mọi người.
William mang nụ cười mê người, đi đến phòng thí nghiệm, mới đi tới cửa chợt nghe ngoại trừ Cole còn có giọng nam: “Victor, tôi là thật lòng yêu cậu a, cho dù bị cậu thượng tôi cũng nguyện ý, cậu không thể cho tôi một cơ hội sao?” Sau đó, anh lại nghe tiếng Cole lạnh lùng: “Cút” tiếp theo trong phòng thí nghiệm truyền đến một tiếng vang, anh căng thẳng cuống quít xông vào, liền nhìn thấy một người đàn ông xa lạ đang cùng Cole dây dưa cùng một chỗ, đối phương tựa hồ muốn dùng sức mạnh, khí lực Cole hiển nhiên không bằng, bị hắn cưỡng chế đặt ở trên bàn, anh nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp đánh một quyền, đấm vào má trái cậu trai. Anh có luyện qua quyền anh, một quyền này anh dốc toàn lực, gò má đối phương lập tức hõm vào, khuôn mặt bị biến dạng hoàn toàn, thân thể theo hướng của lực mà ngã xuống, “Phịch” một tiếng liền ngã xuống đất, kéo theo vài tiếng “Xoảng xoảng” vang lên, mấy ống nghiệm trên bàn theo đó rơi xuống!
Nam nhân kia chật vật ngồi trên đất thật lâu, William vẫn đề phòng nhìn hắn, nhưng anh cũng không có áp dụng hành vi trả thù, nam nhân chậm rãi đứng lên, nhìn qua có chút thâm trầm, chỉ nghe giọng hắn nghẹn ngào nói: “Victor, tôi thật sự yêu cậu… Thực xin lỗi…”
Nhìn y lảo đảo đi ra phòng thí nghiệm, lại quay đầu nhìn về phía Cole, không biết ở thời điểm nào đã sửa sang mái tóc lộn xộn mà tập trung tinh thần thí nghiệm. William không khỏi đồng tình với nam nhân vừa rời khỏi, tên này đúng là không phải tàn nhẫn bình thường! Chính mình cũng khư khư yêu thương nam nhân này, không biết đối với cậu ta mình có chút đặc biệt nào hay không….
“Cole, cậu không sao chứ?” Anh quan tâm hỏi, quay về phía anh, ngữ điệu Cole lạnh như băng: “Anh đến muộn.”
“A… Đây là thái độ đới với ân nhân cứu mạng sao?” William có chút bất mãn, tốt xấu gì mình cũng vừa cứu cậu ta, dù thế nào cậu ta cũng phải tỏ vẻ một chút chứ, anh không trông cậy Cole tiến đến hôn mình, dù là một nụ cười cảm kích thôi cũng được rồi!
“Ân nhân cứu mạng?” Cole nghi hoặc nhìn về phía William, anh đang nói chuyện vừa mới xảy ra sao? Cho dù William không xuất hiện thì cậu cũng có thể đối phó được, bởi vì suốt ngày cậu bị mối quan hệ kiểu này quấy rối, sớm đã thành thói quen xử lý việc bị quấy rối, song cứ xem như việc mới xảy ra là William cứu mình đi, nhưng… ánh mắt Cole chuyển qua chỗ nam nhân ngã xuống mà kéo theo làm vỡ mấy cái ống nghiệm, lập tức nhíu mày, trách cứ nói: “Anh có biết tôi vất vả cả buổi mới được thành quả như vậy không, anh chuẩn bị cũng không có! Phải biết tầm quan trọng của mấy ống thuốc này, tôi xem anh là không muốn tốt nghiệp!” Thí nghiệm này chính là rất quan trọng, quan hệ đến tương lai William có thuận lợi tốt nghiệp không, chính anh cũng không quan tâm, nhưng bản thân cậu lại rất quan tâm!
“Cậu” tên hỗn đản này! Không biết cảm kích, còn trái lại trách cứ mình! Mấy cái ống nghiệm hỏng liền quan trọng như thế sao! William tức giận nói không ra lời, có loại cảm giác như nông phu và rắn, anh là cái loại nông phu ngu ngốc đó, Cole lạnh băng này tựa như rắn! Nhưng mình có đúng là nông phu ngu ngốc kia, cũng không thể tàn nhẫn nổi với con rắn.
Thở dài một tiếng, William chăm chú nhìn Cole đang thu dọn đống lọ vỡ để bắt đầu sắp xếp ống nghiệm mới, mở miệng tự hỏi nói: “Nam nhân vừa rồi bộ dáng cũng không tệ lắm, so với cậu còn cao lớn hơn, hắn nguyện ý chủ động bị cậu thượng, một chút cảm giác cậu cũng không có sao?”