Chương 10: Ba năm trôi qua
Tuyết Lạc cùng Châu Hạ Vỹ tập luyện thì bỗng dừng lại, cô cảm thấy ở Ma Giới xuất hiện tiên khí khá mạnh liền chạy đến xem. Thì ra là Thiên Phương đến.
"Thân là đại công chúa của Thiên Giới lại đi học Ma pháp của Ma Giới, con không cảm thấy bản thân mình hổ thẹn với lục giới sao?"
"Tại sao con phải hổ thẹn a? Con vừa là đại công chúa Thiên Giới vừa là Tiểu điện hạ của Ma Giới thì học hỏi hiểu biết nhiều không phải tốt hơn sao?"
"Nhưng con có thể học thứ khác mà."
"Vậy theo phụ quân con nên học thứ gì?"
"Chỉ cần không liên quan đến Ma Giới là được." Phải tìm cách để nó chịu quay về Thiên Giới thì mình mới có thể lấy được Hồng hoang chi lực.
"Tại sao phụ quân lại không muốn con có bất cứ quan hệ nào đến Ma Giới chứ? Con vốn đã theo Ma Giới trước khi con tìm được thân phận thật của con mà." Tại sao vậy? Ma Giới hay Thiên Giới gì cũng vậy mà. Điều là người như nhau cả thôi chẳng lẽ chỉ vì Ma Giới là nơi của quỷ yêu còn Thiên Giới là nơi ở của thần tiên nên bị thiên vị sao? Tại sao lại bất công đến vậy?
"Bởi vì phụ quân cảm thấy Ma Giới không thích hợp với con." Sao nó lại hỏi nhiều đến vậy, quả là Khả Như vẫn ngoan nhất nhưng ông trời không có mắt, thay vì cho Khả Như sức mạnh hồng hoang thì lại cho Tuyết Lạc đúng là muốn trêu đùa ta rồi.
"Ai nói Ma Giới của Châu Hạ Vỹ ta không thích hợp cho tiểu nha đầu chứ?" Châu Hạ Vỹ đi đến chỗ hai người họ.
"Sao tỷ tỷ lại qua đây?" Tuyết Lạc ngạc nhiên nhìn Hạ Vỹ.
"Thấy muội rời đi lâu quá nên ta đi tìm."
"Nếu con đã nghĩ vậy thì phụ quân đành chịu thôi!" Thiên Phương biết mình không phải đối thủ của Châu Hạ Vỹ nhanh chóng rời khỏi Ma Giới.
Hỏa tộc.
"Nhi thần bái kiến phụ vương!" Thanh Phong bái kiến Hỏa đế.
"Đứng lên đi, con tìm ta có chuyện gì?"
"Bây giờ thân phận của Tuyết Lạc đã làm rõ rồi nên con có thể hủy hôn với Ái Lệ chứ?''
''Không phải lúc trước con đồng ý hôn sự này rồi sao?''
''Điều là do phụ vương ép con thôi. Không phải vì Tuyết Lạc con đã không đồng ý.''
''Hôn nhân đại sự con có thể xem như là một trò chơi được sao?''
"Nếu lúc đó phụ vương không lấy tính mạng của Tuyết Lạc ra uy hiếp con thì con đã không đồng ý làm theo cái hôn ước này."
"Tuy bây giờ thân phận của cô gái đó đã được làm rõ nên ta không thể nào giết nó được nhưng không có nghĩa là con có thể hủy hôn với Ái Lệ."
"Con nói rồi, con muốn hủy hôn!" Cũng may là Tuyết Lạc không biết gì về chuyện này.
"Ta không chấp nhận!" Nếu hủy hôn thì ai xem ta ra gì nữa.
"..." Thanh Phong rời đi không thèm để ý đến lời của ông.
"Bạch Thanh Phong! Tên nghịch tử này không xem ta ra gì nữa rồi.'' Hỏa đế tức giận cầm bình hoa ném vào vai hắn 'xoảng' từng mảnh vỡ rơi xuống mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ cả vai áo. Hắn cứ vậy đi về Nguyệt Như cung.
Ba năm sau, tại Ma Giới.
"Chỉ mới có ba năm mà công pháp của muội đã tiến triển rất nhiều rồi chỉ cần cố gắng nữa là có thể ngang tài ngang sức với tỷ rồi hoặc là hơn cả tỷ tỷ luôn thì càng tốt." Châu Hạ Vỹ vui vẻ nhìn thành quả sau ba năm của mình.
"Cả lục giới này tỷ là người giỏi nhất rồi thì làm sao muội có thể giỏi hơn tỷ được." Tuyết Lạc mỉm cười.
"Biểu huynh! Tại sao huynh cứ nhìn lén Tiểu Lạc như thế chứ? Chẳng lẽ huynh không muốn nói chuyện với nàng ấy sao?" Ngạn Phát và Thanh Phong đang ẩn náu sao tảng đá to gần đó.
"Nàng ấy là người tương lai nắm giữ 2 giới Thiên Ma trong tay đối với nàng ấy ta chỉ là một tên nhị hoàng tử cỏn con của Hỏa Tộc, đệ nghĩ xem huynh còn có tư cách gì để nói 'ta thích nàng' chứ?"
"Chẳng lẽ huynh định dùng cả đời che dấu tiên khí để nhìn lén Tiểu Lạc sao? Huynh đã như vậy 3 năm rồi!"
"Đúng vậy cho dù là cả đời thì huynh vẫn muốn làm như vậy.''
''Vậy còn hôn ước của huynh và Ái Lệ? Cô ta vẫn luôn ở Nguyệt Như cung đợi huynh.''
''Đó chỉ là trên danh nghĩa.''
"Hình như Tiểu Lạc đã có ý trung nhân rồi."
"Sao đệ biết?"
"Ngày nào cũng vào giờ ngọ thì Tiểu Lạc sẽ rời đi, nếu không phải gặp ý trung nhân thì tại sao phải như vậy."
"..."
"Tỷ tỷ có được nhìn thấy Trạch Dương kiếm lần nào chưa a?" Tuyết Lạc hỏi Hạ Vỹ.
"Trạch Dương kiếm? Đó chính là thứ mà ai ai cũng khao khát có được, nó có thể chém được vạn vật trên đời này không gì là không thể.''
''Đúng vậy a! Chính là nó." Tuyết Lạc hăng hái.
"Nhưng tỷ cũng không rõ Trạch Dương kiếm được cất giữ ở đâu."
"Muội cũng chỉ biết nó qua một quyển sách, nếu được nhìn thấy và sờ thử thì hay biết mấy." Tuyết Lạc ngước lên nhìn mặt trời. Tới giờ ngọ rồi "Tỷ tỷ! Muội đi một lát sẽ quay lại liền."
"Đi cẩn thận!" Châu Hạ Vỹ đáp
Tuyết Lạc rời khỏi Ma Giới đi đến Nguyệt Như cung. Cô nghe thấy động tĩnh liền nhanh chóng dùng thuật ẩn thân để dễ quan sát.
"Thân là đại công chúa của Thiên Giới lại đi học Ma pháp của Ma Giới, con không cảm thấy bản thân mình hổ thẹn với lục giới sao?"
"Tại sao con phải hổ thẹn a? Con vừa là đại công chúa Thiên Giới vừa là Tiểu điện hạ của Ma Giới thì học hỏi hiểu biết nhiều không phải tốt hơn sao?"
"Nhưng con có thể học thứ khác mà."
"Vậy theo phụ quân con nên học thứ gì?"
"Chỉ cần không liên quan đến Ma Giới là được." Phải tìm cách để nó chịu quay về Thiên Giới thì mình mới có thể lấy được Hồng hoang chi lực.
"Tại sao phụ quân lại không muốn con có bất cứ quan hệ nào đến Ma Giới chứ? Con vốn đã theo Ma Giới trước khi con tìm được thân phận thật của con mà." Tại sao vậy? Ma Giới hay Thiên Giới gì cũng vậy mà. Điều là người như nhau cả thôi chẳng lẽ chỉ vì Ma Giới là nơi của quỷ yêu còn Thiên Giới là nơi ở của thần tiên nên bị thiên vị sao? Tại sao lại bất công đến vậy?
"Bởi vì phụ quân cảm thấy Ma Giới không thích hợp với con." Sao nó lại hỏi nhiều đến vậy, quả là Khả Như vẫn ngoan nhất nhưng ông trời không có mắt, thay vì cho Khả Như sức mạnh hồng hoang thì lại cho Tuyết Lạc đúng là muốn trêu đùa ta rồi.
"Ai nói Ma Giới của Châu Hạ Vỹ ta không thích hợp cho tiểu nha đầu chứ?" Châu Hạ Vỹ đi đến chỗ hai người họ.
"Sao tỷ tỷ lại qua đây?" Tuyết Lạc ngạc nhiên nhìn Hạ Vỹ.
"Thấy muội rời đi lâu quá nên ta đi tìm."
"Nếu con đã nghĩ vậy thì phụ quân đành chịu thôi!" Thiên Phương biết mình không phải đối thủ của Châu Hạ Vỹ nhanh chóng rời khỏi Ma Giới.
Hỏa tộc.
"Nhi thần bái kiến phụ vương!" Thanh Phong bái kiến Hỏa đế.
"Đứng lên đi, con tìm ta có chuyện gì?"
"Bây giờ thân phận của Tuyết Lạc đã làm rõ rồi nên con có thể hủy hôn với Ái Lệ chứ?''
''Không phải lúc trước con đồng ý hôn sự này rồi sao?''
''Điều là do phụ vương ép con thôi. Không phải vì Tuyết Lạc con đã không đồng ý.''
''Hôn nhân đại sự con có thể xem như là một trò chơi được sao?''
"Nếu lúc đó phụ vương không lấy tính mạng của Tuyết Lạc ra uy hiếp con thì con đã không đồng ý làm theo cái hôn ước này."
"Tuy bây giờ thân phận của cô gái đó đã được làm rõ nên ta không thể nào giết nó được nhưng không có nghĩa là con có thể hủy hôn với Ái Lệ."
"Con nói rồi, con muốn hủy hôn!" Cũng may là Tuyết Lạc không biết gì về chuyện này.
"Ta không chấp nhận!" Nếu hủy hôn thì ai xem ta ra gì nữa.
"..." Thanh Phong rời đi không thèm để ý đến lời của ông.
"Bạch Thanh Phong! Tên nghịch tử này không xem ta ra gì nữa rồi.'' Hỏa đế tức giận cầm bình hoa ném vào vai hắn 'xoảng' từng mảnh vỡ rơi xuống mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ cả vai áo. Hắn cứ vậy đi về Nguyệt Như cung.
Ba năm sau, tại Ma Giới.
"Chỉ mới có ba năm mà công pháp của muội đã tiến triển rất nhiều rồi chỉ cần cố gắng nữa là có thể ngang tài ngang sức với tỷ rồi hoặc là hơn cả tỷ tỷ luôn thì càng tốt." Châu Hạ Vỹ vui vẻ nhìn thành quả sau ba năm của mình.
"Cả lục giới này tỷ là người giỏi nhất rồi thì làm sao muội có thể giỏi hơn tỷ được." Tuyết Lạc mỉm cười.
"Biểu huynh! Tại sao huynh cứ nhìn lén Tiểu Lạc như thế chứ? Chẳng lẽ huynh không muốn nói chuyện với nàng ấy sao?" Ngạn Phát và Thanh Phong đang ẩn náu sao tảng đá to gần đó.
"Nàng ấy là người tương lai nắm giữ 2 giới Thiên Ma trong tay đối với nàng ấy ta chỉ là một tên nhị hoàng tử cỏn con của Hỏa Tộc, đệ nghĩ xem huynh còn có tư cách gì để nói 'ta thích nàng' chứ?"
"Chẳng lẽ huynh định dùng cả đời che dấu tiên khí để nhìn lén Tiểu Lạc sao? Huynh đã như vậy 3 năm rồi!"
"Đúng vậy cho dù là cả đời thì huynh vẫn muốn làm như vậy.''
''Vậy còn hôn ước của huynh và Ái Lệ? Cô ta vẫn luôn ở Nguyệt Như cung đợi huynh.''
''Đó chỉ là trên danh nghĩa.''
"Hình như Tiểu Lạc đã có ý trung nhân rồi."
"Sao đệ biết?"
"Ngày nào cũng vào giờ ngọ thì Tiểu Lạc sẽ rời đi, nếu không phải gặp ý trung nhân thì tại sao phải như vậy."
"..."
"Tỷ tỷ có được nhìn thấy Trạch Dương kiếm lần nào chưa a?" Tuyết Lạc hỏi Hạ Vỹ.
"Trạch Dương kiếm? Đó chính là thứ mà ai ai cũng khao khát có được, nó có thể chém được vạn vật trên đời này không gì là không thể.''
''Đúng vậy a! Chính là nó." Tuyết Lạc hăng hái.
"Nhưng tỷ cũng không rõ Trạch Dương kiếm được cất giữ ở đâu."
"Muội cũng chỉ biết nó qua một quyển sách, nếu được nhìn thấy và sờ thử thì hay biết mấy." Tuyết Lạc ngước lên nhìn mặt trời. Tới giờ ngọ rồi "Tỷ tỷ! Muội đi một lát sẽ quay lại liền."
"Đi cẩn thận!" Châu Hạ Vỹ đáp
Tuyết Lạc rời khỏi Ma Giới đi đến Nguyệt Như cung. Cô nghe thấy động tĩnh liền nhanh chóng dùng thuật ẩn thân để dễ quan sát.