Chương 11
Chỉ trong một thời gian ngắn, cuộc sống của cô liền đảo lộn hết tất cả mọi thứ khiến cô vô cùng rối rắm. Mạc Y Sương vô duyên vô cớ lại gọi điện nổi điên cái gì chứ. Đầu tư cái gì, Mạc Hân Vy cô lấy đâu ra nhiều tiền thế mà đầu tư để lấy 10% cổ phần của Mạc thị. Cô đang mải mê suy nghĩ thì giám đốc Chu từ đâu bước lại gần, cô ta quăng tập tài liệu xuống trước mặt Mạc Hân Vy, lời nói như quát nào mặt người khác.
- Mạc Hân Vy, cô chỉnh sửa bản thảo kiểu gì đây hả?
- Dạ có gì không đúng thưa giám đốc?
- Cô nói thử xem?
- Tôi đã làm đúng theo những gì trong hợp đồng thương mại của hai bên, tôi thật tình không biết mình sai sót ở đâu. Nếu có thể, giám đốc Chu có thể chỉ bảo, tôi sẽ sửa.
- Sửa? Cô có biết nó quan trọng với công ty như thế nào không? Đối tác sắp sửa đến để ký hợp đồng, cô nghĩ cô có thể sửa kịp sao? Nếu cô để vì chuyện này khiến công ty mất hợp đồng thì cô tự mình lo liệu đi.
- Giám đốc Chu, chị có thể nói rõ là tôi sai ở đâu tôi sẽ sửa theo đúng ý của chị. Hôm qua tôi nộp bản thảo chị xem qua cũng chẳng mảy may ý kiến gì, hôm nay lại đến quát mắng tôi. Thời gian chị chì chiết tôi thì chị có thể nói lỗi sai ra không phải hay hơn sao?
- Mạc Hân Vy cô được lắm, hôm nay lại dám lớn tiếng trả treo với tôi.
- Tôi rất tôn trọng người cấp trên là chị đây. Nhưng còn chị, chị chèn ép một nhân viên nhỏ bé như tôi thì có tác dụng gì? Chị bắt tôi xử lý dữ liệu của nhiều năm trước ở cái mảng mà công ty đã ngừng kinh doanh từ lâu thì cũng thôi đi. Hôm nay lại đem bản thảo do chính tay chị ký duyệt qua đến đây bảo có vấn đề? Năng lực chuyên môn của chị đâu, chị không biết đọc trước khi ký hay sao?
- Cô muốn nghỉ việc rồi đúng không?
- Về nhà anh nuôi. Vợ của Hoắc thiếu này không cần phải chịu ấm ức.
Hoắc Minh Thần cùng A Tân từ bên ngoài bước vào, lạnh nhạt nhìn về phía giám đốc Chu mà lên tiếng. Anh bước đến đứng ngay bên cạnh Mạc Hân Vy, đưa tay kéo cô về phía sau che chở.
Giám đốc Chu thấy anh bước vào thì thoáng sửng sốt, miệng lắp bắp.
- Hoắc tổng, anh đến rồi sao. Chẳng phải 1 tiếng nữa chúng ta mới...
- Nếu tôi không đến sớm thì làm sao biết được vợ tôi bị cô chèn ép như thế nào?
Vợ? Giám đốc Chu nghe Hoắc Minh Thần gọi Mạc Hân Vy là vợ thì kinh ngạc, tại sao cô lại không biết Mạc Hân Vy là thiếu phu nhân nhà họ Hoắc chứ. Cô ta nhìn về phía anh, dè dặt lên tiếng hỏi.
- Hoắc tổng, Hân Vy...Cô ấy là vợ anh sao?
Hoắc Minh Thần nhìn cô ta, giọng điệu lạnh nhạt hỏi lại.
- Không thể sao?
- Ý tôi không phải như vậy. Tôi...Tôi không biết cô ấy là vợ ngài.
- Không biết là vợ tôi đã mắc phải lỗi gì mà giám đốc Chu đây lại có ý định sa thải vợ tôi.
- Cô ấy là nhân viên của tôi, tôi không có quyền sa thải cô ấy sao?
- Giám đốc Chu đương nhiên là có quyền. Nhưng trước khi sa thải cũng nên cho vợ tôi biết cô ấy sai gì chứ. Nếu vợ tôi làm ảnh hưởng đến công ty, tôi thân là chồng, tôi chịu trách nhiệm thay cô ấy đền bù tổn thất cho công ty cô.
Hoắc Minh Thần thấy cô ta không trả lời thì nhìn sang Mạc Hân Vy, nhỏ giọng hỏi.
- Hân Vy, em nói tôi nghe em làm sai chuyện gì? Tôi làm chủ cho em.
- Tôi...giám đốc Chu nói bản thảo tôi làm có vấn đề.
- Bản thảo? Ý em là cái này sao?
Hoắc Minh Thần lấy bản thảo từ trong tay A Tân đưa đến trước mặt cô. Mạc Hân Vy nhìn thấy thì há hốc miệng.
- Bản thảo này sao lại ở chỗ anh? Anh là đối tác của Nhật Minh sao?
- Nếu là vài phút trước thì chính là như vậy. Còn bây giờ thì không.
Giám đốc Chu nghe Hoắc Minh Thần nói thì giật mình, cô chọc nhầm người rồi sao. Cô ta không giữ được bình tĩnh mà hấp tấp hỏi.
- Hoắc tổng, anh nói như vậy là sao?
- Bản thảo này chẳng phải đã được hai bên thông qua rồi sao. Hôm nay giám đốc Chu đây lại lấy nó ra để gây khó dễ cho vợ tôi. Không biết giám đốc Chu đây là có ý gì?
- Tôi...
- Tôi cũng không ngại mà nói thẳng cho cô biết, tôi đồng ý hợp tác với Nhật Minh chính là vì cô ấy. Nếu không cô nghĩ Hoắc thị sẽ để mắt đến công ty của cô sao?
- Hoắc tổng, chỉ vì chuyện cỏn con này mà anh hủy hợp đồng. Anh không thể nói hủy là hủy được.
- Chuyện cỏn con? Đối với giám đốc Chu chỉ là chuyện nhỏ, vậy cô giải thích như thế nào về việc cô đã làm với vợ tôi?
- Chỉ cần anh ký hợp đồng, Mạc Hân Vy cô ấy vẫn sẽ ở lại Nhật Minh làm việc. Hợp đồng lần này rất quan trọng với Nhật Minh, xin Hoắc tổng suy xét lại.
- Cô nghĩ tôi sẽ để cô ấy ở lại đây làm việc cho cô chèn ép lần nữa? Hợp đồng với cô quan trọng thì cô ấy với tôi cũng quan trọng không kém.
- Mạc Hân Vy, cô chỉnh sửa bản thảo kiểu gì đây hả?
- Dạ có gì không đúng thưa giám đốc?
- Cô nói thử xem?
- Tôi đã làm đúng theo những gì trong hợp đồng thương mại của hai bên, tôi thật tình không biết mình sai sót ở đâu. Nếu có thể, giám đốc Chu có thể chỉ bảo, tôi sẽ sửa.
- Sửa? Cô có biết nó quan trọng với công ty như thế nào không? Đối tác sắp sửa đến để ký hợp đồng, cô nghĩ cô có thể sửa kịp sao? Nếu cô để vì chuyện này khiến công ty mất hợp đồng thì cô tự mình lo liệu đi.
- Giám đốc Chu, chị có thể nói rõ là tôi sai ở đâu tôi sẽ sửa theo đúng ý của chị. Hôm qua tôi nộp bản thảo chị xem qua cũng chẳng mảy may ý kiến gì, hôm nay lại đến quát mắng tôi. Thời gian chị chì chiết tôi thì chị có thể nói lỗi sai ra không phải hay hơn sao?
- Mạc Hân Vy cô được lắm, hôm nay lại dám lớn tiếng trả treo với tôi.
- Tôi rất tôn trọng người cấp trên là chị đây. Nhưng còn chị, chị chèn ép một nhân viên nhỏ bé như tôi thì có tác dụng gì? Chị bắt tôi xử lý dữ liệu của nhiều năm trước ở cái mảng mà công ty đã ngừng kinh doanh từ lâu thì cũng thôi đi. Hôm nay lại đem bản thảo do chính tay chị ký duyệt qua đến đây bảo có vấn đề? Năng lực chuyên môn của chị đâu, chị không biết đọc trước khi ký hay sao?
- Cô muốn nghỉ việc rồi đúng không?
- Về nhà anh nuôi. Vợ của Hoắc thiếu này không cần phải chịu ấm ức.
Hoắc Minh Thần cùng A Tân từ bên ngoài bước vào, lạnh nhạt nhìn về phía giám đốc Chu mà lên tiếng. Anh bước đến đứng ngay bên cạnh Mạc Hân Vy, đưa tay kéo cô về phía sau che chở.
Giám đốc Chu thấy anh bước vào thì thoáng sửng sốt, miệng lắp bắp.
- Hoắc tổng, anh đến rồi sao. Chẳng phải 1 tiếng nữa chúng ta mới...
- Nếu tôi không đến sớm thì làm sao biết được vợ tôi bị cô chèn ép như thế nào?
Vợ? Giám đốc Chu nghe Hoắc Minh Thần gọi Mạc Hân Vy là vợ thì kinh ngạc, tại sao cô lại không biết Mạc Hân Vy là thiếu phu nhân nhà họ Hoắc chứ. Cô ta nhìn về phía anh, dè dặt lên tiếng hỏi.
- Hoắc tổng, Hân Vy...Cô ấy là vợ anh sao?
Hoắc Minh Thần nhìn cô ta, giọng điệu lạnh nhạt hỏi lại.
- Không thể sao?
- Ý tôi không phải như vậy. Tôi...Tôi không biết cô ấy là vợ ngài.
- Không biết là vợ tôi đã mắc phải lỗi gì mà giám đốc Chu đây lại có ý định sa thải vợ tôi.
- Cô ấy là nhân viên của tôi, tôi không có quyền sa thải cô ấy sao?
- Giám đốc Chu đương nhiên là có quyền. Nhưng trước khi sa thải cũng nên cho vợ tôi biết cô ấy sai gì chứ. Nếu vợ tôi làm ảnh hưởng đến công ty, tôi thân là chồng, tôi chịu trách nhiệm thay cô ấy đền bù tổn thất cho công ty cô.
Hoắc Minh Thần thấy cô ta không trả lời thì nhìn sang Mạc Hân Vy, nhỏ giọng hỏi.
- Hân Vy, em nói tôi nghe em làm sai chuyện gì? Tôi làm chủ cho em.
- Tôi...giám đốc Chu nói bản thảo tôi làm có vấn đề.
- Bản thảo? Ý em là cái này sao?
Hoắc Minh Thần lấy bản thảo từ trong tay A Tân đưa đến trước mặt cô. Mạc Hân Vy nhìn thấy thì há hốc miệng.
- Bản thảo này sao lại ở chỗ anh? Anh là đối tác của Nhật Minh sao?
- Nếu là vài phút trước thì chính là như vậy. Còn bây giờ thì không.
Giám đốc Chu nghe Hoắc Minh Thần nói thì giật mình, cô chọc nhầm người rồi sao. Cô ta không giữ được bình tĩnh mà hấp tấp hỏi.
- Hoắc tổng, anh nói như vậy là sao?
- Bản thảo này chẳng phải đã được hai bên thông qua rồi sao. Hôm nay giám đốc Chu đây lại lấy nó ra để gây khó dễ cho vợ tôi. Không biết giám đốc Chu đây là có ý gì?
- Tôi...
- Tôi cũng không ngại mà nói thẳng cho cô biết, tôi đồng ý hợp tác với Nhật Minh chính là vì cô ấy. Nếu không cô nghĩ Hoắc thị sẽ để mắt đến công ty của cô sao?
- Hoắc tổng, chỉ vì chuyện cỏn con này mà anh hủy hợp đồng. Anh không thể nói hủy là hủy được.
- Chuyện cỏn con? Đối với giám đốc Chu chỉ là chuyện nhỏ, vậy cô giải thích như thế nào về việc cô đã làm với vợ tôi?
- Chỉ cần anh ký hợp đồng, Mạc Hân Vy cô ấy vẫn sẽ ở lại Nhật Minh làm việc. Hợp đồng lần này rất quan trọng với Nhật Minh, xin Hoắc tổng suy xét lại.
- Cô nghĩ tôi sẽ để cô ấy ở lại đây làm việc cho cô chèn ép lần nữa? Hợp đồng với cô quan trọng thì cô ấy với tôi cũng quan trọng không kém.