Chương : 64
Kỳ thật Harry cũng không say rượu mà tinh thần chỉ mơ hồ một chút, lá gan cũng lớn hơn trước nhiều, nhưng Harry lại rất rõ ràng – cậu cảm giác mình rất dũng cảm, cậu dám tiếp cận giáo sư kinh khủng nhất Hogwarts, còn có thể bò lên giường của Sev, thậm chí có thể lột y phục của Sev…… A, bây giờ còn có thể được Sev ôm hôn, cậu rất dũng cảm a!
Tiểu sư tử liếc bình độc dược trong tay Snape, do dự có cần uống hết không. Nếu như uống hết, cậu còn có thể không không chút cố kỵ nhào vào lòng người yêu không a? Harry nhăn mặt rồi bò đến gần Snape hôn một chút — những ngày này Harry nhìn rất nhiều sách, ngay cả quyển bí mật của con trai cũng đã xem từ đầu đến cuối, còn cả Dumbledore và Grindelwald hợp tác, Prince cũng không ngừng gây “Áp lực” khiến Harry Potter vĩ đại, từ hình thức cuồng hôn chuyển thành…… Hình thức, a, không cần để ý chỗ im lặng là cái gì — dù sao hiện tại Harry đã không phải là Harry ngốc nghếch trước đây.
Xét thấy Harry đã không phải là “Đứa ngốc”, Harry biết rõ muốn trói chặt Severus thì cần dùng một số phương pháp nhỏ, cho nên giả ngu giả đáng yêu và đùa giỡn, hiệu quả có vẻ rất tốt…… A, cồn ban cho cậu lá gan làm như vậy a!
Dựa theo trong sách, Harry không ngừng hôn Snape — khóe miệng, gò má, vành tai, chóp mũi, cằm…… Harry hôn hôn một chút liền mơ hồ rồi sau đó bị Snape cạy miệng đút cho bình giải rượu!
Severus! Không cần như vậy!
Harry suýt sặc, vị của nó thật sự là quá kém, Harry le lưỡi rồi dùng tư thế cậu tự cho là mười phần mập mờ ôm cổ Snape – Harry a, dù đã chuẩn bị xong nhưng là nét mặt cưng chả tự nhiên chút nào! Snape buồn cười nhìn Harry ở trước mặt mình lúc hôn hôn, lúc hừ nhẹ một tiếng, thiếu chút nữa cười to – cậu nhóc dở hơi!
Harry Potter dở hơi không biết động tác của mình ở trong mắt người bình thường tuyệt đối không tính là khêu gợi, nhưng thật đáng tiếc, trên đời này có một câu là “Tình nhân trong mắt ra Tây Thi”, mà Snape đúng lúc là tình nhân của cậu, bi kịch a. Cho nên dù động tác của Harry rất khôi hài nhưng ở trong mắt Snape, làn da trắng nõn, hai má đỏ rực, đôi mắt ướt sũng…… Luôn rất hấp dẫn……
“Sev……” Harry thấy Snape chỉ nhìn mình thì trong nội tâm cũng rất sợ hãi — hôm nay trong đại sảnh có nhiều cô gái xinh đẹp của Beauxbatons như vậy, còn có những học sinh anh tuấn của Dumstrang, cậu rất lo lắng,“Sev, Prince đêm nay ở chỗ Albus……” Harry cảm giác mình ám hiệu rất tốt, rất phù hợp phong cách Slytherin.
“Ta…… Thật vui.” Snape nhìn tiểu sư tử từ trên xuống dưới – rất tốt, tuy còn chưa trưởng thành nhưng đã lớn lên, không nói cao hơn năm trước nhiều, thân thể cũng cường tráng không ít, thậm chí…… Có thể sờ đến một chút cơ bắp — đúng vậy, tay anh đang ôm eo Harry, mềm dẻo co dãn……
“Em thích anh sờ chỗ này!” Harry chỉ chỉ tiểu Harry — a, quần của cậu rất tốt, dù có một chút căng,“A, thì ra em đã quên cởi chúng nó!” Harry vỗ đầu, giơ tay muốn cởi thắt lưng nhưng lại bị Snape chặn — loại chuyện này không phải là từ đối phương làm mới thúc vị sao? Snape tuyên bố chủ quyền của mình, hôn từ khóe miệng Harry, hạ xuống hạ xuống, kéo cái quần chướng mắt của Harry ra.
Tiểu Harry đã ngẩng đầu, hiển nhiên là anh em của Harry nó rất quen thuộc người chăm sóc mình, cũng không thẹn thùng như Harry — được rồi, Harry không phải là thẹn thùng, đó là còn chưa thích ứng!
Bởi vì không quá thích ứng, Harry cho rằng Độc dược giải rượu chả có tác dụng gì! Cậu còn rất mơ hồ — đầu óc giống như bị quấy đục, ngoại trừ vô ý thức cọ xát người mình ôm thì như không có biện pháp nào khác giảm khô nóng trên người — không sai, là khô nóng! Harry cảm giác mình rất nóng, không chỉ là trên thân thể, nội tâm cũng vậy!
“Đừng nhúc nhích!” Snape đè lại bàn tay tiểu sư tử châm ngòi thổi gió bốn phía — Merlin biết rõ sao Harry sẽ để tay ở giữa hai chân anh — có lẽ anh nên tán thưởng đây là bản năng động vật? Khóe miệng độc dược đại sư giật nhẹ, cuối cùng cũng không thể làm cho nọc độc phun ra, cũng không phải là anh mềm lòng — tuyệt đối không phải! Đè lại cánh tay sờ loạn của tiểu sư tử, Snape chứng minh chính mình cũng không phải người mềm lòng, cúi đầu xuống cắn viên trân châu màu phấn hồng trước ngực tiểu sư tử — a, thật sự là rất ngon miệng!
“A a!” Harry thét lên — không biết là đau đớn hay tê dại, Harry cảm thấy không có chút khí lực nào, a…… Được rồi, có chút đau…… Nhưng là…… Rất thoải mái, rất thư thái! Harry vặn vẹo uốn éo eo muốn tiểu Harry cọ cọ trên người Snape — nhưng là Snape tránh làm cho Harry bất mãn, cậu bắt lấy tóc Snape muốn tóm đầu lên.
Trên đầu truyền đến đau đớn, Snape bất mãn nâng nửa người trên nhìn xuống thiếu niên mắt xanh nằm ở trên người mình — Harry hiện tại ủy khuất muốn chết, rõ ràng cậu không phải quyết định cái này, cậu chỉ là muốn ghi lên người Snape dòng chữ “Thuộc về Harry”, đương nhiên, có thể nắm Snape là tốt nhất, nhưng là bây giờ như vậy, hiển nhiên Sev của cậu cũng không có ý định dựa theo trình tự của cậu làm cho Harry ủy khuất. Harry phụng phịu, bất mãn vuốt vuốt ngực bị cắn đau. Nhưng động tác này lại làm cho mắt Snape đen thêm rồi anh lại đè lên Harry.
“Em muốn viết trước!” Harry bất mãn hô to,“Sev thuộc về em! Em không cho phép người khác nhìn lén anh!” Không đẩy được, Harry chỉ có thể dùng răng bày tỏ phẫn nộ giờ phút này của mình – cậu cắn lên mũi Snape, chơi thật vui, cậu luôn muốn làm như vậy! Harry liếm liếm chóp mũi Snape, tay cũng không thành thật trườn xuống ***g ngực của Snape tìm kiếm —
“Chết tiệt, em thắng !” Snape vội vàng kéo lại cái móng vuốt không thành thật, được rồi, giải quyết vấn đề của Harry trước — tiểu quỷ chết tiệt, anh tính toán chậm rãi dẫn dắt, ít nhất làm cho Harry hiểu được loại cảm giác này…… A, là tế bào lãng mạn của mình ngẫu nhiên tràn lan, Snape buồn bực nghĩ, anh không nên như vậy, không phải tiểu quỷ này thích nóng bỏng nhiệt tình sao?
Kỳ thật đối với chuyện làm với một người đồng tính, Snape cũng không quá am hiểu — sau khi đi học, không có người nguyện ý tìm hiểu bí mật thân thể với anh, dù là nam hay nữ, sau khi thành tử thần thực tử…… Chỉ có chúa tể hắc ám ban cho Veela hoặc là những nô lệ, dùng qua coi như xong, anh cũng không để ý những “Phần thưởng” này đi đến đâu, sau khi chúa tể hắc ám biến mất anh thành giáo sư của Hogwarts…… không tiếp xúc đến thế giới bên ngoài cũng làm anh triệt để đoạn tuyệt những tràng tình ái không thoải mái kia vì vậy, anh nên nói tiểu sư tử Gryffindor có tinh thần tự hy sinh sao? Giáo sư độc dược bắt lấy tiểu Harry — quả nhiên, tinh lực của sư tử luôn tràn đầy, nhìn vẻ mặt vừa rồi còn ủy khuất, hiện tại liền tinh thần phấn chấn kêu to, tay cũng không an phận ôm lấy anh – Merlin a! Đây căn bản không phải sư tử, đây là một con quỷ xinh đẹp chuyên môn làm cho người rơi xuống địa ngục!
Dù cho trước đã chuẩn bị xong, Snape vẫn cẩn thận chuẩn bị cho Harry, sau đó thanh âm trầm thấp vang lên —
“Trong này, ta sẽ đi vào, em phải thả lỏng……” Snape nhẹ nhàng mát xa nơi đó,“Thả lỏng.”
“Nhưng…… Cảm giác rất kỳ quái!” Harry giật giật eo, cậu vừa bắn lần thứ nhất, toàn thân mềm nhũn ,“Hơi lạ…… A, Sev!” Hiển nhiên, Harry có cảm giác.
“Sẽ đau một chút.” Snape lại đổ chút ít độc dược trơn trên tay, chậm rãi đi vào,“Vị trí kia đúng không?”
“A! Ưm…… Ư!” Đáp lại anh chỉ có tiếng rên rỉ của Harry.
Rất tốt, xem ra tìm đúng! Snape hôn mắt thiếu niên, cúi xuống ngậm lấy cặp môi đang rên rỉ…… Rất tốt…… trạng thái này, với anh cũng đúng lúc…… Tiểu Sev giữa hai chân cứng ngắc, căn bản không thể kiên nhẫn tiếp tục nhịn xuống.
“Harry…… Harry, Harry……” Snape nhẹ nhàng gọi tên Harry sau đó dùng sức đi vào.
“A!” Thật đau! Harry dùng sức thở hào hển, cậu có cảm giác mình bị một con dao xẻ ra, lại như là bị vật gì đó chọc hỏng bụng,“Đừng…… Đừng nhúc nhích! Đau quá…… A!”
Được rồi, bất động. Snape chịu đựng bất động, đương nhiên anh cũng đau — Harry thật sự là quá chặt, căn bản là không thả lỏng! Giáo sư độc dược cố gắng hồi tưởng những gì ghi trong sách — lúc này anh nên làm gì? Chẳng lẽ phải bảo trì tư thái này đến hừng đông? A! Không — không! Nhất định…… Có phương pháp gì?
Kỳ thật không trách Snape như vậy, kinh nghiệm của anh đều không có đối với nam chớ đừng nói là một xử nam (trai tân) — cho dù Snape đã hoàn toàn cẩn thận nhưng vẫn không thể nào làm cho Harry không đau chút nào, thật không xong…… Đền bù tổn thất, giáo sư độc dược cúi đầu xuống hôn lên môi Harry, ngón tay cũng trấn an chụp lên tiểu Harry……
Quả nhiên, những cái này đều là vô sự tự thông đúng không?!
Harry bị Snape hôn đến mơ hồ, được sờ thư thái, thân thể thả lỏng, sau đó…… Snape bắt đầu luật động trng tiếng rên rỉ sung sướng của Harry — a, thiên đường!
Dù là Harry hay Snape, họ đều cảm nhận được hạnh phúc khi thân thể kết hợp, nhất là khi bọn họ yêu nhau, cảm giác đó rất mỹ diệu! Harry không muốn buông người yêu của mình, mỗi lần Snape đi ra ngoài cậu đều cố gắng giữ lại, mà khi Snape tiến vào Harry lại thả lỏng mình cho Snape càng thêm xâm nhập — chỉ cần làm, không phải là bản năng sao?
Snape đã nghiên cứu bí mật con trai nên Snape quyết định dùng một ít tri thức trong hiện thực mà Harry vì vừa nhấm nháp đến cả giác bay bổng sung sướng, hơn nữa cậu tràn đầy tinh lực — tuy bị đánh tơi bời — đương nhiên cậu sẽ không yếu thế, cho nên hai người làm ba lượt, thẳng đến hoàng kim sư tử Gryffindor ngủ mê mệt mới bị bỏ qua.
Được rồi, trên thực tế Harry tính toán lại đến nhưng thật sự quá mệt mỏi, không đợi bắt đầu lần thứ tư đã ngủ mất.
Sáng sớm hôm sau, Snape xin nghỉ cho Harry rồi dặn dò Winky chăm sóc Harry — kỳ thật đêm qua độc dược đại sư đáng thương đã chăm sóc cứu thế chủ rất tốt. Snape tự mình rửa sạch sẽ tiểu sư tử, lại dùng độc dược xoa bóp phần eo, cuối cùng lại mặc đồ ngủ cho Harry…… Đương nhiên, ga giường gì gì cũng đã đổi.
“A, chủ nhân Harry, ngài tỉnh! Winky đi lấy bữa sáng cho ngài!” Trông thấy Harry mở mắt, Winky lập tức lớn tiếng kêu — Snape không cho phép nó thét lên,“Ngài chỉ có thể uống cháo — đây là chủ nhân phân phó, còn có độc dược!”
“Ách…… Sev ở đâu?” Vừa mở miệng, Harry đã sợ hãi bởi chính tiếng nói khàn khàn của anh, giọng nói thanh thúy của cậu đi đâu rồi?
“Chủ nhân đi dạy!” Winky bưng vào một cái khay, một bát cháo thịt lớn thơm ngào ngạt, còn có rau thơm nhỏ vụn ở trên,“Chủ nhân làm cho Winky nói cho chủ nhân Harry chủ nhân đã xin nghỉ giúp ngài, ngài có thể nghỉ một ngày! Những độc dược này, ngài cần uống hết!”
“A, cám ơn Winky, Winky rất giỏi.” Harry khen Winky một câu,“Nhưng ta rất đói……”
“Harry chủ nhân có thể uống nhiều cháo, có thể uống sữa! Chủ nhân nói chủ nhân Harry không thể ăn thứ cứng, nếu không sẽ rất khó chịu!” Winky chuyển đạt mỗi chữ mỗi câu, nó cảm thấy chủ nhân của mình quá vĩ đại, hoàn toàn dự liệu được phản ứng của chủ nhân Harry,“Nếu như thân thể chủ nhân Harry không thoải mái thì hãy nói cho Winky, Winky sẽ đi tìm chủ nhân!”
“Được rồi, ta uống cháo trước rồi lại nghĩ cái khác……” Harry cảm thấy lúc này cho mình một con gà cậu cũng có thể ăn hết – cậu rất đói a!
Kết quả cháo uống một ngụm — rất thơm, thịt và gạo rất mềm, nóng nóng …… Giống như là thân thể người nào đó…… Nghĩ tới chuyện trẻ em không nên biết, mặt Harry lại đỏ.
“A! Winky biết, chủ nhân dùng vạc nấu cháo nhất định hợp khẩu vị chủ nhân của Harry!”
Tiểu sư tử liếc bình độc dược trong tay Snape, do dự có cần uống hết không. Nếu như uống hết, cậu còn có thể không không chút cố kỵ nhào vào lòng người yêu không a? Harry nhăn mặt rồi bò đến gần Snape hôn một chút — những ngày này Harry nhìn rất nhiều sách, ngay cả quyển bí mật của con trai cũng đã xem từ đầu đến cuối, còn cả Dumbledore và Grindelwald hợp tác, Prince cũng không ngừng gây “Áp lực” khiến Harry Potter vĩ đại, từ hình thức cuồng hôn chuyển thành…… Hình thức, a, không cần để ý chỗ im lặng là cái gì — dù sao hiện tại Harry đã không phải là Harry ngốc nghếch trước đây.
Xét thấy Harry đã không phải là “Đứa ngốc”, Harry biết rõ muốn trói chặt Severus thì cần dùng một số phương pháp nhỏ, cho nên giả ngu giả đáng yêu và đùa giỡn, hiệu quả có vẻ rất tốt…… A, cồn ban cho cậu lá gan làm như vậy a!
Dựa theo trong sách, Harry không ngừng hôn Snape — khóe miệng, gò má, vành tai, chóp mũi, cằm…… Harry hôn hôn một chút liền mơ hồ rồi sau đó bị Snape cạy miệng đút cho bình giải rượu!
Severus! Không cần như vậy!
Harry suýt sặc, vị của nó thật sự là quá kém, Harry le lưỡi rồi dùng tư thế cậu tự cho là mười phần mập mờ ôm cổ Snape – Harry a, dù đã chuẩn bị xong nhưng là nét mặt cưng chả tự nhiên chút nào! Snape buồn cười nhìn Harry ở trước mặt mình lúc hôn hôn, lúc hừ nhẹ một tiếng, thiếu chút nữa cười to – cậu nhóc dở hơi!
Harry Potter dở hơi không biết động tác của mình ở trong mắt người bình thường tuyệt đối không tính là khêu gợi, nhưng thật đáng tiếc, trên đời này có một câu là “Tình nhân trong mắt ra Tây Thi”, mà Snape đúng lúc là tình nhân của cậu, bi kịch a. Cho nên dù động tác của Harry rất khôi hài nhưng ở trong mắt Snape, làn da trắng nõn, hai má đỏ rực, đôi mắt ướt sũng…… Luôn rất hấp dẫn……
“Sev……” Harry thấy Snape chỉ nhìn mình thì trong nội tâm cũng rất sợ hãi — hôm nay trong đại sảnh có nhiều cô gái xinh đẹp của Beauxbatons như vậy, còn có những học sinh anh tuấn của Dumstrang, cậu rất lo lắng,“Sev, Prince đêm nay ở chỗ Albus……” Harry cảm giác mình ám hiệu rất tốt, rất phù hợp phong cách Slytherin.
“Ta…… Thật vui.” Snape nhìn tiểu sư tử từ trên xuống dưới – rất tốt, tuy còn chưa trưởng thành nhưng đã lớn lên, không nói cao hơn năm trước nhiều, thân thể cũng cường tráng không ít, thậm chí…… Có thể sờ đến một chút cơ bắp — đúng vậy, tay anh đang ôm eo Harry, mềm dẻo co dãn……
“Em thích anh sờ chỗ này!” Harry chỉ chỉ tiểu Harry — a, quần của cậu rất tốt, dù có một chút căng,“A, thì ra em đã quên cởi chúng nó!” Harry vỗ đầu, giơ tay muốn cởi thắt lưng nhưng lại bị Snape chặn — loại chuyện này không phải là từ đối phương làm mới thúc vị sao? Snape tuyên bố chủ quyền của mình, hôn từ khóe miệng Harry, hạ xuống hạ xuống, kéo cái quần chướng mắt của Harry ra.
Tiểu Harry đã ngẩng đầu, hiển nhiên là anh em của Harry nó rất quen thuộc người chăm sóc mình, cũng không thẹn thùng như Harry — được rồi, Harry không phải là thẹn thùng, đó là còn chưa thích ứng!
Bởi vì không quá thích ứng, Harry cho rằng Độc dược giải rượu chả có tác dụng gì! Cậu còn rất mơ hồ — đầu óc giống như bị quấy đục, ngoại trừ vô ý thức cọ xát người mình ôm thì như không có biện pháp nào khác giảm khô nóng trên người — không sai, là khô nóng! Harry cảm giác mình rất nóng, không chỉ là trên thân thể, nội tâm cũng vậy!
“Đừng nhúc nhích!” Snape đè lại bàn tay tiểu sư tử châm ngòi thổi gió bốn phía — Merlin biết rõ sao Harry sẽ để tay ở giữa hai chân anh — có lẽ anh nên tán thưởng đây là bản năng động vật? Khóe miệng độc dược đại sư giật nhẹ, cuối cùng cũng không thể làm cho nọc độc phun ra, cũng không phải là anh mềm lòng — tuyệt đối không phải! Đè lại cánh tay sờ loạn của tiểu sư tử, Snape chứng minh chính mình cũng không phải người mềm lòng, cúi đầu xuống cắn viên trân châu màu phấn hồng trước ngực tiểu sư tử — a, thật sự là rất ngon miệng!
“A a!” Harry thét lên — không biết là đau đớn hay tê dại, Harry cảm thấy không có chút khí lực nào, a…… Được rồi, có chút đau…… Nhưng là…… Rất thoải mái, rất thư thái! Harry vặn vẹo uốn éo eo muốn tiểu Harry cọ cọ trên người Snape — nhưng là Snape tránh làm cho Harry bất mãn, cậu bắt lấy tóc Snape muốn tóm đầu lên.
Trên đầu truyền đến đau đớn, Snape bất mãn nâng nửa người trên nhìn xuống thiếu niên mắt xanh nằm ở trên người mình — Harry hiện tại ủy khuất muốn chết, rõ ràng cậu không phải quyết định cái này, cậu chỉ là muốn ghi lên người Snape dòng chữ “Thuộc về Harry”, đương nhiên, có thể nắm Snape là tốt nhất, nhưng là bây giờ như vậy, hiển nhiên Sev của cậu cũng không có ý định dựa theo trình tự của cậu làm cho Harry ủy khuất. Harry phụng phịu, bất mãn vuốt vuốt ngực bị cắn đau. Nhưng động tác này lại làm cho mắt Snape đen thêm rồi anh lại đè lên Harry.
“Em muốn viết trước!” Harry bất mãn hô to,“Sev thuộc về em! Em không cho phép người khác nhìn lén anh!” Không đẩy được, Harry chỉ có thể dùng răng bày tỏ phẫn nộ giờ phút này của mình – cậu cắn lên mũi Snape, chơi thật vui, cậu luôn muốn làm như vậy! Harry liếm liếm chóp mũi Snape, tay cũng không thành thật trườn xuống ***g ngực của Snape tìm kiếm —
“Chết tiệt, em thắng !” Snape vội vàng kéo lại cái móng vuốt không thành thật, được rồi, giải quyết vấn đề của Harry trước — tiểu quỷ chết tiệt, anh tính toán chậm rãi dẫn dắt, ít nhất làm cho Harry hiểu được loại cảm giác này…… A, là tế bào lãng mạn của mình ngẫu nhiên tràn lan, Snape buồn bực nghĩ, anh không nên như vậy, không phải tiểu quỷ này thích nóng bỏng nhiệt tình sao?
Kỳ thật đối với chuyện làm với một người đồng tính, Snape cũng không quá am hiểu — sau khi đi học, không có người nguyện ý tìm hiểu bí mật thân thể với anh, dù là nam hay nữ, sau khi thành tử thần thực tử…… Chỉ có chúa tể hắc ám ban cho Veela hoặc là những nô lệ, dùng qua coi như xong, anh cũng không để ý những “Phần thưởng” này đi đến đâu, sau khi chúa tể hắc ám biến mất anh thành giáo sư của Hogwarts…… không tiếp xúc đến thế giới bên ngoài cũng làm anh triệt để đoạn tuyệt những tràng tình ái không thoải mái kia vì vậy, anh nên nói tiểu sư tử Gryffindor có tinh thần tự hy sinh sao? Giáo sư độc dược bắt lấy tiểu Harry — quả nhiên, tinh lực của sư tử luôn tràn đầy, nhìn vẻ mặt vừa rồi còn ủy khuất, hiện tại liền tinh thần phấn chấn kêu to, tay cũng không an phận ôm lấy anh – Merlin a! Đây căn bản không phải sư tử, đây là một con quỷ xinh đẹp chuyên môn làm cho người rơi xuống địa ngục!
Dù cho trước đã chuẩn bị xong, Snape vẫn cẩn thận chuẩn bị cho Harry, sau đó thanh âm trầm thấp vang lên —
“Trong này, ta sẽ đi vào, em phải thả lỏng……” Snape nhẹ nhàng mát xa nơi đó,“Thả lỏng.”
“Nhưng…… Cảm giác rất kỳ quái!” Harry giật giật eo, cậu vừa bắn lần thứ nhất, toàn thân mềm nhũn ,“Hơi lạ…… A, Sev!” Hiển nhiên, Harry có cảm giác.
“Sẽ đau một chút.” Snape lại đổ chút ít độc dược trơn trên tay, chậm rãi đi vào,“Vị trí kia đúng không?”
“A! Ưm…… Ư!” Đáp lại anh chỉ có tiếng rên rỉ của Harry.
Rất tốt, xem ra tìm đúng! Snape hôn mắt thiếu niên, cúi xuống ngậm lấy cặp môi đang rên rỉ…… Rất tốt…… trạng thái này, với anh cũng đúng lúc…… Tiểu Sev giữa hai chân cứng ngắc, căn bản không thể kiên nhẫn tiếp tục nhịn xuống.
“Harry…… Harry, Harry……” Snape nhẹ nhàng gọi tên Harry sau đó dùng sức đi vào.
“A!” Thật đau! Harry dùng sức thở hào hển, cậu có cảm giác mình bị một con dao xẻ ra, lại như là bị vật gì đó chọc hỏng bụng,“Đừng…… Đừng nhúc nhích! Đau quá…… A!”
Được rồi, bất động. Snape chịu đựng bất động, đương nhiên anh cũng đau — Harry thật sự là quá chặt, căn bản là không thả lỏng! Giáo sư độc dược cố gắng hồi tưởng những gì ghi trong sách — lúc này anh nên làm gì? Chẳng lẽ phải bảo trì tư thái này đến hừng đông? A! Không — không! Nhất định…… Có phương pháp gì?
Kỳ thật không trách Snape như vậy, kinh nghiệm của anh đều không có đối với nam chớ đừng nói là một xử nam (trai tân) — cho dù Snape đã hoàn toàn cẩn thận nhưng vẫn không thể nào làm cho Harry không đau chút nào, thật không xong…… Đền bù tổn thất, giáo sư độc dược cúi đầu xuống hôn lên môi Harry, ngón tay cũng trấn an chụp lên tiểu Harry……
Quả nhiên, những cái này đều là vô sự tự thông đúng không?!
Harry bị Snape hôn đến mơ hồ, được sờ thư thái, thân thể thả lỏng, sau đó…… Snape bắt đầu luật động trng tiếng rên rỉ sung sướng của Harry — a, thiên đường!
Dù là Harry hay Snape, họ đều cảm nhận được hạnh phúc khi thân thể kết hợp, nhất là khi bọn họ yêu nhau, cảm giác đó rất mỹ diệu! Harry không muốn buông người yêu của mình, mỗi lần Snape đi ra ngoài cậu đều cố gắng giữ lại, mà khi Snape tiến vào Harry lại thả lỏng mình cho Snape càng thêm xâm nhập — chỉ cần làm, không phải là bản năng sao?
Snape đã nghiên cứu bí mật con trai nên Snape quyết định dùng một ít tri thức trong hiện thực mà Harry vì vừa nhấm nháp đến cả giác bay bổng sung sướng, hơn nữa cậu tràn đầy tinh lực — tuy bị đánh tơi bời — đương nhiên cậu sẽ không yếu thế, cho nên hai người làm ba lượt, thẳng đến hoàng kim sư tử Gryffindor ngủ mê mệt mới bị bỏ qua.
Được rồi, trên thực tế Harry tính toán lại đến nhưng thật sự quá mệt mỏi, không đợi bắt đầu lần thứ tư đã ngủ mất.
Sáng sớm hôm sau, Snape xin nghỉ cho Harry rồi dặn dò Winky chăm sóc Harry — kỳ thật đêm qua độc dược đại sư đáng thương đã chăm sóc cứu thế chủ rất tốt. Snape tự mình rửa sạch sẽ tiểu sư tử, lại dùng độc dược xoa bóp phần eo, cuối cùng lại mặc đồ ngủ cho Harry…… Đương nhiên, ga giường gì gì cũng đã đổi.
“A, chủ nhân Harry, ngài tỉnh! Winky đi lấy bữa sáng cho ngài!” Trông thấy Harry mở mắt, Winky lập tức lớn tiếng kêu — Snape không cho phép nó thét lên,“Ngài chỉ có thể uống cháo — đây là chủ nhân phân phó, còn có độc dược!”
“Ách…… Sev ở đâu?” Vừa mở miệng, Harry đã sợ hãi bởi chính tiếng nói khàn khàn của anh, giọng nói thanh thúy của cậu đi đâu rồi?
“Chủ nhân đi dạy!” Winky bưng vào một cái khay, một bát cháo thịt lớn thơm ngào ngạt, còn có rau thơm nhỏ vụn ở trên,“Chủ nhân làm cho Winky nói cho chủ nhân Harry chủ nhân đã xin nghỉ giúp ngài, ngài có thể nghỉ một ngày! Những độc dược này, ngài cần uống hết!”
“A, cám ơn Winky, Winky rất giỏi.” Harry khen Winky một câu,“Nhưng ta rất đói……”
“Harry chủ nhân có thể uống nhiều cháo, có thể uống sữa! Chủ nhân nói chủ nhân Harry không thể ăn thứ cứng, nếu không sẽ rất khó chịu!” Winky chuyển đạt mỗi chữ mỗi câu, nó cảm thấy chủ nhân của mình quá vĩ đại, hoàn toàn dự liệu được phản ứng của chủ nhân Harry,“Nếu như thân thể chủ nhân Harry không thoải mái thì hãy nói cho Winky, Winky sẽ đi tìm chủ nhân!”
“Được rồi, ta uống cháo trước rồi lại nghĩ cái khác……” Harry cảm thấy lúc này cho mình một con gà cậu cũng có thể ăn hết – cậu rất đói a!
Kết quả cháo uống một ngụm — rất thơm, thịt và gạo rất mềm, nóng nóng …… Giống như là thân thể người nào đó…… Nghĩ tới chuyện trẻ em không nên biết, mặt Harry lại đỏ.
“A! Winky biết, chủ nhân dùng vạc nấu cháo nhất định hợp khẩu vị chủ nhân của Harry!”