Chương : 3
Sau một hồi dằn vặt trong suy nghĩ, cô lăn lộn khắp giường., quay trái rồi quay phải, cuối cùng cô đã quyết định đứng dậy thay một chiếc váy màu hồng nhẹ nhàng, mái tóc nâu uốn xoăn nhẹ nhàng, tô thêm chút son cho đời thêm xinh...
Vệ sỹ:
- tiểu thư đi đâu, có cần..
Cô dơ tay lên:
- thôi khỏi.. tôi tự đi được..
Đứng trước quán cafe Thiên Quán, cô mỉm cười bước vào, ở bàn bên trái đầu tiên, cô nhìn thấy một người đàn ông cao chừng m8, anh ta mặc áo polo trắng, quần tây xám, tóc để mái 6-4 uốn xoăn nhẹ nhàng màu hạt dẻ, sống mũi cao thẳng, vầng trán rộng, đôi môi mỏng đỏ.. thoạt nhìn thôi đã đủ hớp hồn trái tim cô rồi.. cô nhếch môi cười một cái rồi tiến vào, tay cầm túi xách đặt xuống bàn.. Anh ta ngước lên nhìn cô, ánh mắt không có gì là bất ngờ.. hai người như thể biết nhau tự bao giờ..
- tôi ngồi được chứ?
Anh gật đầu một cái..
- ừ..
- anh là Đặng Đình Dũng?
- cô là Lương Minh Phương?
- rồi sao? Anh hẹn tôi ra đây có chuyện gì?
Anh nhếch môi nhìn cô rồi cười nhạt..
- dù sao chúng ta cũng là vợ chồng sắp cưới mà.. phải không?
- anh nghĩ tôi sẽ xem anh là chồng mình?
- ồ.. tôi cũng đâu cần cô xem là chồng?
Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay..
- nếu không có việc gì, tôi đi trước..
- tôi muốn bàn với cô về hôn nhân của chúng ta?
Cô nhíu mày nhìn anh..
- anh muốn huỷ hôn hay thế nào?
- không.. chúng ta sẽ làm đám cưới như hai bên đã thoả thuận..nhưng giữa cá nhân hai chúng ta sẽ có giao ước..
- giao ước?
- phải..
Cô suy nghĩ một hồi rồi cười..
- ý anh nói là hợp đồng hôn nhân?
- cũng có thể xem là như vậy..
Cô gật đầu..
- cũng được, tôi là người dễ tính mà, sao cũng được, đọc điều khoản đi...
- chúng ta sẽ giao ước, sau khi kết hôn, hai bên vẫn tỏ hạnh phúc với hai bên gia đình, nhưng chúng ta có cuộc sống riêng tư, tôi yêu ai, thương ai là quyền của tôi, và cô cũng vậy.. ok..
- Được.. rất tốt..
- cô thắc mắc gì nữa không?
Cô lắc đầu rồi từ từ ghé sát vào tai anh..
- để rồi xem.. tôi sợ chưa đầy 3 ngày anh đã yêu tôi rồi đấy..
Anh đang nâng cốc cafe trên tay rồi sặc.. cô đứng dậy lấy túi xách bước đi..
- Đặng Đình Dũng... anh giám đặt hợp đồng hôn nhân với tôi, tôi Sẽ khiến anh phải hối hận.. hừm..
Cô ngước mắt nhìn lên bầu trời trong xanh, hít một hơi thật sâu rồi bước vào trong chiếc ô tô ven đường..
Dũng bên trong quán cafe liếc nhìn cô rồi cười nhạt một cái.. anh đứng dậy xỏ tay vào túi quần rồi bước đi ra chiếc siêu xe bên ngoài.. vừa đi anh vừa bật lên một bản nhạc sôi động, khoé môi bất giác lại cười một cái..
- Thú vị phết..
Kiều Thanh ở nhà đứng ngồi k yên, cô lấy điện thoại gọi cho anh.. rất lâu sau đó mới có người trả lời..
- sao em gọi anh k nghe?
- anh đang đi xe..
- anh vừa đi đâu về?
- em có thói quen quản lý anh từ bao giờ thế?
Cô cố gắng lấy lại giọng..
- em.. em lo cho anh..
- lát anh tới..
.. Tút.. Tút.. cô quăng mạnh chiếc điện thoại vào góc giường..
- đáng ghét!!!
3 ngày sau, cuối cùng ngày hai bên gia đình gặp mặt cũng đã tới.. hôm nay, mẹ cô cho người chuẩn bị từ quần áo tới đầu tóc cô rất cẩn thận.. cô mặc chiếc váy ren trắng đính những viên Ngọc ở hai cánh tay.. bà nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc con gái..
- con xinh lắm..!
- nhà họ sắp tới chưa mẹ?
Vừa dứt lời, một chiếc ô tô màu đen sang trọng, đó chính chiếc siêu xe đời mới nhất, chiếc xe dừng lại trước cổng, từ trong xe, một người phụ nữ chạc 60 tuổi khoác vai người đàn ông mặc bộ comle màu đen, người đó k ai khác chính là bố mẹ anh.. anh đi theo sau mặc bộ tây trang màu đen đầy lịch lãm.. cô cúi đầu nhẹ nhàng chào hỏi..
- con chào hai bác và anh ạ..
- ấy.. sao lại hai bác, gọi bố mẹ dần cho quen..
- dạ..
Mẹ và bố anh gật đầu nhìn cô tấm tắc khen không ngớt lời..
Bố mẹ cô nhìn con gái ánh mắt đầy tự hào..
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng họ đã đi vào quyết định 3 ngày sau Sẽ tiến hành hôn lễ..anh và cô đều ngạc nhiên..
- 3 ngày.. sao.. sao lại 3 ngày..
Mẹ anh:
- lâu quá hả? Vậy thì ngày mai luôn..
Cô cười..
- dạ.. gấp quá ạ.. bọn con chuẩn bị k có kịp.
- sao lại k kịp?bây giờ chỉ cần mời mọi người là xong, tất cả sẽ được chuẩn bị nhanh trong vòng 1 nốt nhạc..
Anh lúc này mới lên tiếng..
- bố mẹ cưới vợ cho con gấp như chạy bầu ấy ạ.
- thì tất cả mọi người đợi ngày này lâu lắm rồi, cũng mong muốn sớm có cháu ẵm bồng..
Cô gãi đầu cười nhạt một cái..
Đám cưới của cô và anh nhanh chóng được diễn ra trong một khách sạn 5 sao bậc nhất thành phố, khi hôn lễ bắt đầu, mọi người ai nấy đều nhìn hai người với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cặp đôi trai tài gái sắc khiến vạn người ước ao.. Cô mặc chiếc váy trắng cô dâu được đính những viên đá pha lê tinh xảo, khoác tay anh trong bộ trang phục màu đen bước vào lễ đài.. họ cùng nhau trao nhẫn, cùng nhau cắt bánh, cùng nhau nâng ly rượu vang, cùng nhau cười tươi nhưng trong thâm tâm mỗi người mới hiểu tất cả chỉ là giả tạo, chỉ là ngụy biện bên ngoài để tô điểm cho ánh hào quang của hai bên gia đình..
Kiều Thanh đứng bên dưới, nhìn người mình yêu sánh vai tay trong tay với người con gái khác, cô không cầm được lòng mình mà rơi nước mắt.. Lan ( bạn của phương) đứng kế bên, cô đưa mắt nhìn Kiều Thanh đầy nghi hoặc..
- cô gì ơi, tôi nhìn cô rất quen..
Kiều Thanh không trả lời mà ôm mồm bước đi...
Hôn lễ kết thúc tốt đẹp trong muôn vàn lời chúc của mọi người, người người, nhà nhà đều chúc hai người sớm sinh quý tử!!
Mẹ chồng cô:
- Hai đứa về khách sạn nghỉ ngơi nhé, bố mẹ đã chuẩn bị sẵn sàng..
Anh và cô cùng gật đầu bước vào trong xe, ngồi trong cùng chiếc ô tô, dưới một bầu trời mà cư ngỡ hai người ở hai thế giới khác nhau.. đôi lúc anh có liếc nhìn sang cô và cô thỉnh thoảng có liếc nhìn sang anh.. điện thoại trong túi quần anh reo lên liên hồi..
- sao anh không nghe?
Anh im lặng không nói gì rồi rút điện thoại ra bấm tắt nguồn hoàn toàn... cô thở dài một tiếng đầu mệt mỏi..
Từng sảnh chính cho tới khi bước vào căn phòng tâm hôn của hai người, trên mặt sàn đã trải đầy những cánh hoa hồng.. bên trong căn phòng đã có nến, có những cánh hoa, có rượu vang kèm theo một bản nhạc tình ca đầy lãng mạn..
- xem ra mẹ anh cũng lãng mạn gớm nhỉ?
Anh cởi bỏ chiếc áo vest bên ngoài rồi vất xuống sàn, từ từ cởi bỏ từng chiếc cúc áo sơ mi bên trong.. cô che mắt lại..
- này.. anh định làm gì?
Anh ghé sát vào mặt cô khoảng 3 cm.
- theo cô, vợ chồng mới lấy nhau nên làm gì?
Cô nghẹn ứ ở cổ họng, tim đập nhanh hơn bình thường.. bất giác cô lên tiếng..
- thì.. thì.. đếm tiền..
Anh tròn xoe mắt nhìn cô, cô tủm tỉm cười nhớ lại lời Lan nói ( sau này khi lấy chồng, việc đầu tiên tao làm trong đêm tân hôn là đếm tiền)
Anh đứng dậy bước vào nhà tắm, quanh căn phòng vẫn thoang thoảng hương nước hoa của anh..
Cô thở phào thay chiếc váy trắng cô dâu ra rồi nằm vật xuống giường, suy nghĩ về mọi thứ.. ngày mai thôi, cô chính thức là người đã có chồng!!
Anh từ trong nhà tắm bước ra..
- cô định k đi tắm sao?
- anh hâm k đấy, anh vừa đi tắm rồi thì tôi tắm làm sao được..
- tắm chung được mà..
Cô nhìn anh rồi đỏ mặt..
- khùng..
- có khi tôi phải thêm 1 điều khoản vào hợp đồng..
- điều gì?
- ở cùng tôi cô phải sạch sẽ, tôi ghét bần..
Cô nhíu mày nhìn anh..
- rất tiếc tôi lại ở bẩn vô cùng, chính vì vậy tốt nhất chúng ta nên ở riêng phòng..
- k cần riêng, tôi có rất nhiều nhà, với lại tôi đi công tác suốt..
- chứ k phải anh bên tình nhân của anh?
Anh dừng động tác nhìn cô.
- cô điều tra tôi?
Vệ sỹ:
- tiểu thư đi đâu, có cần..
Cô dơ tay lên:
- thôi khỏi.. tôi tự đi được..
Đứng trước quán cafe Thiên Quán, cô mỉm cười bước vào, ở bàn bên trái đầu tiên, cô nhìn thấy một người đàn ông cao chừng m8, anh ta mặc áo polo trắng, quần tây xám, tóc để mái 6-4 uốn xoăn nhẹ nhàng màu hạt dẻ, sống mũi cao thẳng, vầng trán rộng, đôi môi mỏng đỏ.. thoạt nhìn thôi đã đủ hớp hồn trái tim cô rồi.. cô nhếch môi cười một cái rồi tiến vào, tay cầm túi xách đặt xuống bàn.. Anh ta ngước lên nhìn cô, ánh mắt không có gì là bất ngờ.. hai người như thể biết nhau tự bao giờ..
- tôi ngồi được chứ?
Anh gật đầu một cái..
- ừ..
- anh là Đặng Đình Dũng?
- cô là Lương Minh Phương?
- rồi sao? Anh hẹn tôi ra đây có chuyện gì?
Anh nhếch môi nhìn cô rồi cười nhạt..
- dù sao chúng ta cũng là vợ chồng sắp cưới mà.. phải không?
- anh nghĩ tôi sẽ xem anh là chồng mình?
- ồ.. tôi cũng đâu cần cô xem là chồng?
Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay..
- nếu không có việc gì, tôi đi trước..
- tôi muốn bàn với cô về hôn nhân của chúng ta?
Cô nhíu mày nhìn anh..
- anh muốn huỷ hôn hay thế nào?
- không.. chúng ta sẽ làm đám cưới như hai bên đã thoả thuận..nhưng giữa cá nhân hai chúng ta sẽ có giao ước..
- giao ước?
- phải..
Cô suy nghĩ một hồi rồi cười..
- ý anh nói là hợp đồng hôn nhân?
- cũng có thể xem là như vậy..
Cô gật đầu..
- cũng được, tôi là người dễ tính mà, sao cũng được, đọc điều khoản đi...
- chúng ta sẽ giao ước, sau khi kết hôn, hai bên vẫn tỏ hạnh phúc với hai bên gia đình, nhưng chúng ta có cuộc sống riêng tư, tôi yêu ai, thương ai là quyền của tôi, và cô cũng vậy.. ok..
- Được.. rất tốt..
- cô thắc mắc gì nữa không?
Cô lắc đầu rồi từ từ ghé sát vào tai anh..
- để rồi xem.. tôi sợ chưa đầy 3 ngày anh đã yêu tôi rồi đấy..
Anh đang nâng cốc cafe trên tay rồi sặc.. cô đứng dậy lấy túi xách bước đi..
- Đặng Đình Dũng... anh giám đặt hợp đồng hôn nhân với tôi, tôi Sẽ khiến anh phải hối hận.. hừm..
Cô ngước mắt nhìn lên bầu trời trong xanh, hít một hơi thật sâu rồi bước vào trong chiếc ô tô ven đường..
Dũng bên trong quán cafe liếc nhìn cô rồi cười nhạt một cái.. anh đứng dậy xỏ tay vào túi quần rồi bước đi ra chiếc siêu xe bên ngoài.. vừa đi anh vừa bật lên một bản nhạc sôi động, khoé môi bất giác lại cười một cái..
- Thú vị phết..
Kiều Thanh ở nhà đứng ngồi k yên, cô lấy điện thoại gọi cho anh.. rất lâu sau đó mới có người trả lời..
- sao em gọi anh k nghe?
- anh đang đi xe..
- anh vừa đi đâu về?
- em có thói quen quản lý anh từ bao giờ thế?
Cô cố gắng lấy lại giọng..
- em.. em lo cho anh..
- lát anh tới..
.. Tút.. Tút.. cô quăng mạnh chiếc điện thoại vào góc giường..
- đáng ghét!!!
3 ngày sau, cuối cùng ngày hai bên gia đình gặp mặt cũng đã tới.. hôm nay, mẹ cô cho người chuẩn bị từ quần áo tới đầu tóc cô rất cẩn thận.. cô mặc chiếc váy ren trắng đính những viên Ngọc ở hai cánh tay.. bà nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc con gái..
- con xinh lắm..!
- nhà họ sắp tới chưa mẹ?
Vừa dứt lời, một chiếc ô tô màu đen sang trọng, đó chính chiếc siêu xe đời mới nhất, chiếc xe dừng lại trước cổng, từ trong xe, một người phụ nữ chạc 60 tuổi khoác vai người đàn ông mặc bộ comle màu đen, người đó k ai khác chính là bố mẹ anh.. anh đi theo sau mặc bộ tây trang màu đen đầy lịch lãm.. cô cúi đầu nhẹ nhàng chào hỏi..
- con chào hai bác và anh ạ..
- ấy.. sao lại hai bác, gọi bố mẹ dần cho quen..
- dạ..
Mẹ và bố anh gật đầu nhìn cô tấm tắc khen không ngớt lời..
Bố mẹ cô nhìn con gái ánh mắt đầy tự hào..
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng họ đã đi vào quyết định 3 ngày sau Sẽ tiến hành hôn lễ..anh và cô đều ngạc nhiên..
- 3 ngày.. sao.. sao lại 3 ngày..
Mẹ anh:
- lâu quá hả? Vậy thì ngày mai luôn..
Cô cười..
- dạ.. gấp quá ạ.. bọn con chuẩn bị k có kịp.
- sao lại k kịp?bây giờ chỉ cần mời mọi người là xong, tất cả sẽ được chuẩn bị nhanh trong vòng 1 nốt nhạc..
Anh lúc này mới lên tiếng..
- bố mẹ cưới vợ cho con gấp như chạy bầu ấy ạ.
- thì tất cả mọi người đợi ngày này lâu lắm rồi, cũng mong muốn sớm có cháu ẵm bồng..
Cô gãi đầu cười nhạt một cái..
Đám cưới của cô và anh nhanh chóng được diễn ra trong một khách sạn 5 sao bậc nhất thành phố, khi hôn lễ bắt đầu, mọi người ai nấy đều nhìn hai người với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cặp đôi trai tài gái sắc khiến vạn người ước ao.. Cô mặc chiếc váy trắng cô dâu được đính những viên đá pha lê tinh xảo, khoác tay anh trong bộ trang phục màu đen bước vào lễ đài.. họ cùng nhau trao nhẫn, cùng nhau cắt bánh, cùng nhau nâng ly rượu vang, cùng nhau cười tươi nhưng trong thâm tâm mỗi người mới hiểu tất cả chỉ là giả tạo, chỉ là ngụy biện bên ngoài để tô điểm cho ánh hào quang của hai bên gia đình..
Kiều Thanh đứng bên dưới, nhìn người mình yêu sánh vai tay trong tay với người con gái khác, cô không cầm được lòng mình mà rơi nước mắt.. Lan ( bạn của phương) đứng kế bên, cô đưa mắt nhìn Kiều Thanh đầy nghi hoặc..
- cô gì ơi, tôi nhìn cô rất quen..
Kiều Thanh không trả lời mà ôm mồm bước đi...
Hôn lễ kết thúc tốt đẹp trong muôn vàn lời chúc của mọi người, người người, nhà nhà đều chúc hai người sớm sinh quý tử!!
Mẹ chồng cô:
- Hai đứa về khách sạn nghỉ ngơi nhé, bố mẹ đã chuẩn bị sẵn sàng..
Anh và cô cùng gật đầu bước vào trong xe, ngồi trong cùng chiếc ô tô, dưới một bầu trời mà cư ngỡ hai người ở hai thế giới khác nhau.. đôi lúc anh có liếc nhìn sang cô và cô thỉnh thoảng có liếc nhìn sang anh.. điện thoại trong túi quần anh reo lên liên hồi..
- sao anh không nghe?
Anh im lặng không nói gì rồi rút điện thoại ra bấm tắt nguồn hoàn toàn... cô thở dài một tiếng đầu mệt mỏi..
Từng sảnh chính cho tới khi bước vào căn phòng tâm hôn của hai người, trên mặt sàn đã trải đầy những cánh hoa hồng.. bên trong căn phòng đã có nến, có những cánh hoa, có rượu vang kèm theo một bản nhạc tình ca đầy lãng mạn..
- xem ra mẹ anh cũng lãng mạn gớm nhỉ?
Anh cởi bỏ chiếc áo vest bên ngoài rồi vất xuống sàn, từ từ cởi bỏ từng chiếc cúc áo sơ mi bên trong.. cô che mắt lại..
- này.. anh định làm gì?
Anh ghé sát vào mặt cô khoảng 3 cm.
- theo cô, vợ chồng mới lấy nhau nên làm gì?
Cô nghẹn ứ ở cổ họng, tim đập nhanh hơn bình thường.. bất giác cô lên tiếng..
- thì.. thì.. đếm tiền..
Anh tròn xoe mắt nhìn cô, cô tủm tỉm cười nhớ lại lời Lan nói ( sau này khi lấy chồng, việc đầu tiên tao làm trong đêm tân hôn là đếm tiền)
Anh đứng dậy bước vào nhà tắm, quanh căn phòng vẫn thoang thoảng hương nước hoa của anh..
Cô thở phào thay chiếc váy trắng cô dâu ra rồi nằm vật xuống giường, suy nghĩ về mọi thứ.. ngày mai thôi, cô chính thức là người đã có chồng!!
Anh từ trong nhà tắm bước ra..
- cô định k đi tắm sao?
- anh hâm k đấy, anh vừa đi tắm rồi thì tôi tắm làm sao được..
- tắm chung được mà..
Cô nhìn anh rồi đỏ mặt..
- khùng..
- có khi tôi phải thêm 1 điều khoản vào hợp đồng..
- điều gì?
- ở cùng tôi cô phải sạch sẽ, tôi ghét bần..
Cô nhíu mày nhìn anh..
- rất tiếc tôi lại ở bẩn vô cùng, chính vì vậy tốt nhất chúng ta nên ở riêng phòng..
- k cần riêng, tôi có rất nhiều nhà, với lại tôi đi công tác suốt..
- chứ k phải anh bên tình nhân của anh?
Anh dừng động tác nhìn cô.
- cô điều tra tôi?