Chương : 63
Ngày 6 tháng 11 chính là sinh nhật Ben Ben, Lộc Hàm cùng Ngô Thế Huân quyết định tổ chức một bữa tiệc cho con trai, Ben Ben mời bạn bè đến nhà chơi, không khú tưng bừng thập phần náo nhiệt.
Trong nhà Ngô Thế Huân trang trí bong bóng đủ màu, còn có một cái bánh gato thật lớn, Lộc Hàm thì mua rất nhiều truyện tranh thiếu nhi, mỗi bé tới chơi đều được tặng một quyển.
Sinh nhật Ben Ben trùng ngày chủ nhật, được nghỉ học nên bạn bè đến gần như đầy đủ, Lý Hồng Bình nhiều chuyện lại ham náo nhiệt nên cũng chạy tới.
Trong phòng khách có đủ loại quà tặng màu sắc rực rỡ của bạn gái tặng, còn có hộp quà rất to bạn trai tặng, Lý Hồng Bình đứng ở cửa nhìn một lược chậc chậc thở dài: “Không nghĩ tới Ben Ben ở trường học nhân duyên tốt như vậy nha?”
Lộc Hàm liền đáp lại một câu: “Cũng còn chưa bằng cậu”
Lý Hồng Bình quay sang Ngô Thế Huân làm mặt méo: “Ai ôi!!! Ngô Thế Huân, anh xem vợ anh nói kìa?”
Ngô Thế Huân cười cười ôm cổ Lộc Hàm, còn nhân tiện hôn một cái: “Vợ tôi đương nhiên nói đúng!!”
Lý Hồng Bình muốn cắn lưỡi mà khóc.
Sinh nhật của Ben Ben, A Xán cùng Nghệ Hưng đương nhiên cũng được mời tới, A Xán đi theo một đống bạn học đùa giỡn. chạy nhảy không ngừng lại được, Nghệ Hưng thì ai cũng không biết lại còn nhỏ tuổi hơn nên chỉ có thể đi theo Ben Ben đằng sau, Ben Ben đi nơi nào Nghệ Hưng đi theo nơi đó.
Có bạn học trêu chọc Ben Ben: “Ngô Phàm, cậu mọc ra cái đuôi kìa!”
Ben Ben nhíu mày nhìn nhìn Nghệ Hưng, Nghệ Hưng mở to mắt cầm lấy ống tay áo Ben Ben, Ben Ben ngẩng đầu nhìn bạn học đó nói: “Đây là em của tớ, cậu không được khi dễ nó.”
Nghệ Hưng như mọc ra cái đuôi vẫy vẫy, trong nội tâm ngọt ngào mà cầm lấy ống tay áo chặt hơn, hô một tiếng rõ to: “Anh ơi!”
Buổi tối lúc ăn bánh gato, Ben Ben cùng mọi người ngồi lại ước nguyện, thổi nến, lúc cắt bánh Ben Ben cắt ra ba phần to cho mấy người mà nhóc đặc biệt yêu quí, đầu tiên là Lộc Hàm, sau đó là Ngô Thế Huân. Lý Hồng Bình và A Xán lòng tràn đầy chờ mong ở bên cạnh nhìn Ben Ben, kết quả Ben Ben bưng lấy dĩa đặt ngay trước mặt Nghệ Hưng.
Tiệc sinh nhật Ben Ben. Có hai người mất hứng, một là Lý Hồng Bình, còn một là Xán Liệt.
Rất lâu sau Lý Hồng Bình có tìm Ngô Thế Huân phàn nàn, nói: “Con quả thực giống cha, vừa tàn nhẫn, vừa lạnh lùng đến cả bánh ngọt còn không cho tôi. Quá bị thương mà.”
Còn A Xán lại trực tiếp tìm Ben Ben, hỏi: “Vì sao bánh cậu cho Nghệ Hưng mà không cho tớ? Phải hay không là bằng hữu lâu năm?!! Phải hay không là huynh đệ keo sơn?!”
Ben Ben nhướng mày: “Nó còn nhỏ, nhường một chút không được á? Ngày nào tớ chẳng mang đồ ăn cho cậu chứ.”
A Xán ngẩn người, nghĩ qua nghĩ lại thì nói: “Đúng ha, vậy mà tớ quên mất.”
—Hết PN Sinh Nhật Ben Ben—
Trong nhà Ngô Thế Huân trang trí bong bóng đủ màu, còn có một cái bánh gato thật lớn, Lộc Hàm thì mua rất nhiều truyện tranh thiếu nhi, mỗi bé tới chơi đều được tặng một quyển.
Sinh nhật Ben Ben trùng ngày chủ nhật, được nghỉ học nên bạn bè đến gần như đầy đủ, Lý Hồng Bình nhiều chuyện lại ham náo nhiệt nên cũng chạy tới.
Trong phòng khách có đủ loại quà tặng màu sắc rực rỡ của bạn gái tặng, còn có hộp quà rất to bạn trai tặng, Lý Hồng Bình đứng ở cửa nhìn một lược chậc chậc thở dài: “Không nghĩ tới Ben Ben ở trường học nhân duyên tốt như vậy nha?”
Lộc Hàm liền đáp lại một câu: “Cũng còn chưa bằng cậu”
Lý Hồng Bình quay sang Ngô Thế Huân làm mặt méo: “Ai ôi!!! Ngô Thế Huân, anh xem vợ anh nói kìa?”
Ngô Thế Huân cười cười ôm cổ Lộc Hàm, còn nhân tiện hôn một cái: “Vợ tôi đương nhiên nói đúng!!”
Lý Hồng Bình muốn cắn lưỡi mà khóc.
Sinh nhật của Ben Ben, A Xán cùng Nghệ Hưng đương nhiên cũng được mời tới, A Xán đi theo một đống bạn học đùa giỡn. chạy nhảy không ngừng lại được, Nghệ Hưng thì ai cũng không biết lại còn nhỏ tuổi hơn nên chỉ có thể đi theo Ben Ben đằng sau, Ben Ben đi nơi nào Nghệ Hưng đi theo nơi đó.
Có bạn học trêu chọc Ben Ben: “Ngô Phàm, cậu mọc ra cái đuôi kìa!”
Ben Ben nhíu mày nhìn nhìn Nghệ Hưng, Nghệ Hưng mở to mắt cầm lấy ống tay áo Ben Ben, Ben Ben ngẩng đầu nhìn bạn học đó nói: “Đây là em của tớ, cậu không được khi dễ nó.”
Nghệ Hưng như mọc ra cái đuôi vẫy vẫy, trong nội tâm ngọt ngào mà cầm lấy ống tay áo chặt hơn, hô một tiếng rõ to: “Anh ơi!”
Buổi tối lúc ăn bánh gato, Ben Ben cùng mọi người ngồi lại ước nguyện, thổi nến, lúc cắt bánh Ben Ben cắt ra ba phần to cho mấy người mà nhóc đặc biệt yêu quí, đầu tiên là Lộc Hàm, sau đó là Ngô Thế Huân. Lý Hồng Bình và A Xán lòng tràn đầy chờ mong ở bên cạnh nhìn Ben Ben, kết quả Ben Ben bưng lấy dĩa đặt ngay trước mặt Nghệ Hưng.
Tiệc sinh nhật Ben Ben. Có hai người mất hứng, một là Lý Hồng Bình, còn một là Xán Liệt.
Rất lâu sau Lý Hồng Bình có tìm Ngô Thế Huân phàn nàn, nói: “Con quả thực giống cha, vừa tàn nhẫn, vừa lạnh lùng đến cả bánh ngọt còn không cho tôi. Quá bị thương mà.”
Còn A Xán lại trực tiếp tìm Ben Ben, hỏi: “Vì sao bánh cậu cho Nghệ Hưng mà không cho tớ? Phải hay không là bằng hữu lâu năm?!! Phải hay không là huynh đệ keo sơn?!”
Ben Ben nhướng mày: “Nó còn nhỏ, nhường một chút không được á? Ngày nào tớ chẳng mang đồ ăn cho cậu chứ.”
A Xán ngẩn người, nghĩ qua nghĩ lại thì nói: “Đúng ha, vậy mà tớ quên mất.”
—Hết PN Sinh Nhật Ben Ben—