Chương : 65
Nghệ Hưng bắt đầu vào học lớp một, Ben Ben cùng A Xán đã lên lớp hai.
Nghệ Hưng vốn là không được học ở trường tiểu học này, Kim Mân Thạc và Kim Chung Đại vốn hộ khẩu không phải ở đây vì vậy Kim Mân Thạc tìm Lộc Hàm nhờ giúp đỡ, Lộc Hàm nghe xong liền lập tức đem Nghệ Hưng nhập luôn vào hộ khẩu nhà mình, nhìn vào thì như là em trai của Ben Ben.
Kim Mân Thạc cảm thấy có chút ngại, Kim Chung Đại thì cảm thấy rất tốt Ben Ben từ nhỏ đã giúp đỡ Nghệ Hưng, Nghệ Hưng lại hiền lành quá, về sau nếu học cùng trường có thể giúp đỡ ít nhiều.
Nghệ Hưng vào lớp thì thuộc loại nhỏ con, thầy giáo cùng bạn học rất yêu quý bé, Nghệ Hưng lại phi thường thông minh, học cái gì đều là vừa học liền biết, lại đặc biệt đáng yêu, những bạn học nam khác đều muốn bảo vệ, bạn nữ lại cam tâm tình nguyện dẫn dắt cùng nhau chơi đùa.
Ben Ben cùng A Xán học lớp hai, A Xán trong lớp tuy thành tích bình thường, nhưng có duyên nói chuyện đặc biệt tốt, A Xán từ nhỏ hãy theo Kim Chung Nhân đi dự nhiều tiệc lớn, mặc dù không thông minh bằng Ben Ben, nhưng kiến thức xã hội lại vượt bậc hơn nhiều, rất rất biết cách nói chuyện, biết rõ làm sao để nói cho người khác vui.
Về phần Ben Ben, vẫn là như cũ, tuy nhiên tính cách không còn hay buồn bực, nhưng đó cũng là so sánh với con người trước kia, kỳ thật vẫn là không quá quan tâm chuyện người khác. bình thường ở trường học đều có biểu cảm lạnh lùng, cao ngạo không thích nói chuyện, xem người khác bằng ánh mắt nhàn nhạt.
Thành tích của Ben Ben trong lớp đặc biệt tốt, lại đặc biệt đẹp trai trong trường tiểu học cơ hồ mỗi người đều biết, mặt lạnh bước đi trong trường học, tỉ lệ nữ sinh quay đầu lại nhìn so hoa hậu giảng đường chắc còn cao hơn! Ngay cả cô hiệu trưởng cũng nhịn không được mà liếc mắt nhìn!
Ba đứa nhóc ở trong trường chẳng mấy chốc mà thành nổi tiếng, Nghệ Hưng thông minh, Xán Liệt siêu cấp biết nói chuyện, Ngô Phàm đẹp trai lạnh lùng,… Tóm lại ba đứa tập trung lại có thể nói là hoàn mỹ!
Năm học mới bắt đầu, cả ba đứa vẫn coi như hồi đi học nhà trẻ, vẫn cùng chơi với nhau, nhưng Ben Ben dần dần phát hiện có chút gì không đúng lắm, trước kia cả ba cùng chơi với nhau, Ben Ben đứng ở giữa, Nghệ Hưng cùng A Xán một người đứng một bên, mà bây giờ biến thành A Xán đứng ở giữa, nhóc và Nghệ Hưng một người đứng một bên, hơn nữa bởi vì Ben Ben không hay nói nhiều, khiến cho Nghệ Hưng cùng A Xán cứ hay nói thầm thầm riêng với nhau.
Càng làm cho Ben Ben khó chịu hơn chính là trước kia Nghệ Hưng là cái đuôi nhỏ của mình, hiện tại thình lình chuyển ào qua A Xán!
Ben Ben ngay từ đầu không để ý, nhưng ngồi ngẫm lại hôm sinh nhật Nghệ Hưng chính Ben Ben trơ mắt nhìn Nghệ Hưng đem miếng bánh to nhất cho A Xán.
Ben Ben không thèm nói ngoài miệng, nhưng trong nội tâm tự nhiên cảm giác rất không được vui.
Ben Ben cùng A Xán học cùng lớp, hai đứa ngồi rất gần nhau. Mỗi lần có tiết tự do hoạt động đều là Ben Ben ngồi làm bài tập, còn A Xán lại bị vây quanh không ít nam sinh nữ sinh, bảy tám người cười đùa bàn chỗ đi chơi này nọ.
A Xán từ nhỏ đi theo Kim Chung Nhân đã đến rất nhiều nơi, Độ Khánh Tú lại là đầu bếp, biết làm rất nhiều đồ ăn ngon, cho nên A Xán kết hợp từ hai baba đủ loại kiến thức mỹ thực, A Xán ngồi trên ghế, nói đến độ hoa tay múa chân, chỗ nào có cái gì đẹp, chỗ nào có cái gì ngon, nói rõ ràng đến độ sống động.
Chung quanh mọi người nghe A Xán nói đặc biệt hăng say, đều vây quanh A Xán, hoàn toàn không ai chú ý Ben Ben ngồi bên cạnh làm bài tập.
Ben Ben ngay từ đầu vốn đang suy nghĩ bài tập rất khó, đằng sau lại ồn ào khiến nhóc không có biện pháp tập trung được, giương mắt xuống nhìn thì chứng kiến cảnh A Xán nói đến hoa chân múa tay vui sướng, nhóc một bước phát hỏa, ném bút xuống nhìn A Xán cau mày nói: “Nhỏ tiếng lại đi!!”
Ngồi bên cạnh A Xán là một thằng nhóc mập mạp, bình thường nó rất hay ba mẹ đem ra so sánh với Ben Ben, trong lòng vốn đã không ưa Ben Ben, lần này thấy Ben Ben lên tiếng thì trề môi nói: “Người học giỏi cũng không thể bắt người khác học giỏi được, làm bài tập cũng không thể bắt người khác không được nói a!”
Ben Ben không thèm nhìn thằng mập đó, chỉ liếc A Xán một cái rồi cúi đầu tiếp tục làm bài.
A Xán mở trừng hai mắt, đứng bảo mọi người đi chỗ khác rồi nói tiếng, sắc mặt không có bất kỳ khác thường nào, lại tiếp tục cùng bạn bè nói chuyện đến hớn hở. Nhưng buổi chiều khi phát bài tập về nhà A Xán lại cố ý lách qua Ben Ben, cũng không cùng Ben Ben nói chuyện, không có trao đổi bài học gì cho Ben Ben, thậm chí tan học cũng nhanh chóng cùng các bạn khác đi ra không làm đợi Ben Ben.
A Xán đeo balo cùng bạn học bước đi trên hành lang, vừa vặn chứng kiến Nghệ Hưng thấp thấp vóc dáng nhỏ nhỏ tựa ở hành lang bên cạnh.
A Xán phất phất tay: “Đi thôi.”
Nghệ Hưng nhìn nhìn phía đằng sau A Xán: “Anh Ngô Phàm đâu rồi?”
A Xán lôi kéo cổ tay Nghệ Hưng: “Bây giờ đi theo anh hay là đợi Ngô Phàm?”
Nghệ Hưng đứng tại chỗ nhìn A Xán, nói: “Chúng ta cùng đợi anh Ngô Phàm đi.”
A Xán không quan tâm đi thẳng ra ngoài không nhìn lại.
Ben Ben đi ra, thì thấy Nghệ Hưng đang đứng chờ mình.
Ben Ben vừa đi vừa nói: “Em làm gì thế?”
Nghệ Hưng đi theo Ben Ben: “Anh với anh Xán Liệt cãi nhau hả?”
Ben Ben: “Không có.”
Ben Ben chân dài đi rất nhanh, Nghệ Hưng đi chậm nên gần như là chạy theo: “Khẳng định là cãi nhau rồi, anh Xán Liệt lúc nãy cũng không chờ anh tan học.”
Ben Ben ngừng lại: “Anh không yêu cầu cậu ta chờ anh!”
Ben Ben tính tình không tốt Nghệ Hưng biết rõ, nên Nghệ Hưng vội vã nói lại: “Em không phải ý này, chẳng phải ba người chúng ta là bạn tốt sao?”
Ben Ben cúi đầu nhìn Nghệ Hưng, rồi quay người nói một câu: “Ai cần làm bạn bè với hai người chứ.”
Nghệ Hưng sửng sốt xuống, còn chưa kịp phản ứng, Ben Ben đã xuống thang lầu đi ra.
Nghệ Hưng buổi tối cùng A Xán gọi điện thoại, Nghệ Hưng hỏi A Xán có phải cùng Ben Ben cãi nhau hay không, A Xán tại đầu bên kia điện thoại hừ một tiếng: “Ngô Phàm luôn trưng ra cái dạng muốn người khác làm theo ý mình!! Nghĩ mình là ai chứ? Tốt lắm sao?”
Nghệ Hưng không biết phải giải quyết làm sao chỉ có thể nói: “Chúng ta đều là bạn tốt mà!”
A Xán: “Ai muốn cùng nó làm bạn tốt!! Đừng có mơ!!”
A Xán cùng Ben Ben giận nhau đến nay là hơn 1 tuần, tính cách Ben Ben thập phần ấu trĩ lại hướng nội, chỉ cần người khác không chọc tới thế giới của nhóc sẽ không sao, còn không thì…Ngược lại A Xán tính cách cởi mở, hài hước, còn vui tính thích nói chuyện làm trò, hai người này phải nói là bất đồng trên mọi phương diện.
A Xán không thèm nhắc Ben Ben, Ben Ben lại không thèm nhìn A Xán.
Nghệ Hưng bị kẹp ở giữa cảm thấy thật khó khăn, bé rất thích Ngô Phàm lại rất quý Xán Liệt, cả hai người đều là bạn tốt nhất của bé.
Nếu Nghệ Hưng đi cùng Ben Ben, Ben Ben sẽ giúp Nghệ Hưng giảng bài tập, còn dạy tiếng anh cho.
Nghệ Hưng đi cùng A Xán, A Xán nói cho bé nghe rất nhiều việc hay còn có sắp tới có trò chơi gì chơi như thế nào mới có thể qua cảnh, còn hay đem cho Nghệ Hưng đồ ăn ngon.
Nghệ Hưng nhịn không được nữa, liền tìm hỏi Ben Ben: “Hai anh không thể làm hòa được à?”
Ben Ben không lên tiếng.
Hỏi A Xán, A Xán cắt một tiếng, nói: “Không!”
Bạn bè giận nhau kỳ thật cũng không có gì, nhưng Nghệ Hưng để ở trong lòng cảm thấy rất khó chịu rất uể oải, có một lần vì mải nghĩ mà ngâm nước hồ bơi quá lâu, cuối cùng chuyển trở thành viêm phổi, phải nhập viện.
Nghệ Hưng nằm ở trong phòng bệnh, Ben Ben cùng A Xán cũng tới, hai người đều mua đồ ăn vặt mà Nghệ Hưng thích nhất
Trong phòng bệnh chỉ có ba người, Nghệ Hưng nằm ở trên giường, Ben Ben cùng A Xán một người đứng ở một bên.
Nghệ Hưng quay đầu nhìn A Xán, lại quay đầu nhìn Ben Ben, nói: “Hai anh đáng ghét, hai anh giận nhau làm em rất khổ sở!!”
Ben Ben cùng A Xán liếc nhau, A Xán nói: “Hai anh không có giận nhau nữa! Em nghỉ ngơi cho khỏe đi!”
Nghệ Hưng vểnh miệng hừ một tiếng, biểu thị không tin.
A Xán nhìn Ben Ben, sau đó đi đến bên cạnh Ben Ben, ôm bả vai Ben Ben nói: “Em xem! Bọn anh là bạn tốt mà!”
Nghệ Hưng nhíu nhíu mày nhìn Ben Ben: “Thật sao?”
Ben Ben nhìn A Xán, gật đầu: “Thật!”
Nghệ Hưng lông mày dãn ra, kéo môi cười rộ lên, bộ dáng đặc biệt đơn thuần, nói: “Chúng ta đều là bạn tốt!”
Ben Ben cùng A Xán liếc nhau, hai người gật đầu, trăm miệng một lời nói: “Chúng ta đều là bạn tốt.”
—Hết PN Chúng ta đều là bạn tốt—
Nghệ Hưng vốn là không được học ở trường tiểu học này, Kim Mân Thạc và Kim Chung Đại vốn hộ khẩu không phải ở đây vì vậy Kim Mân Thạc tìm Lộc Hàm nhờ giúp đỡ, Lộc Hàm nghe xong liền lập tức đem Nghệ Hưng nhập luôn vào hộ khẩu nhà mình, nhìn vào thì như là em trai của Ben Ben.
Kim Mân Thạc cảm thấy có chút ngại, Kim Chung Đại thì cảm thấy rất tốt Ben Ben từ nhỏ đã giúp đỡ Nghệ Hưng, Nghệ Hưng lại hiền lành quá, về sau nếu học cùng trường có thể giúp đỡ ít nhiều.
Nghệ Hưng vào lớp thì thuộc loại nhỏ con, thầy giáo cùng bạn học rất yêu quý bé, Nghệ Hưng lại phi thường thông minh, học cái gì đều là vừa học liền biết, lại đặc biệt đáng yêu, những bạn học nam khác đều muốn bảo vệ, bạn nữ lại cam tâm tình nguyện dẫn dắt cùng nhau chơi đùa.
Ben Ben cùng A Xán học lớp hai, A Xán trong lớp tuy thành tích bình thường, nhưng có duyên nói chuyện đặc biệt tốt, A Xán từ nhỏ hãy theo Kim Chung Nhân đi dự nhiều tiệc lớn, mặc dù không thông minh bằng Ben Ben, nhưng kiến thức xã hội lại vượt bậc hơn nhiều, rất rất biết cách nói chuyện, biết rõ làm sao để nói cho người khác vui.
Về phần Ben Ben, vẫn là như cũ, tuy nhiên tính cách không còn hay buồn bực, nhưng đó cũng là so sánh với con người trước kia, kỳ thật vẫn là không quá quan tâm chuyện người khác. bình thường ở trường học đều có biểu cảm lạnh lùng, cao ngạo không thích nói chuyện, xem người khác bằng ánh mắt nhàn nhạt.
Thành tích của Ben Ben trong lớp đặc biệt tốt, lại đặc biệt đẹp trai trong trường tiểu học cơ hồ mỗi người đều biết, mặt lạnh bước đi trong trường học, tỉ lệ nữ sinh quay đầu lại nhìn so hoa hậu giảng đường chắc còn cao hơn! Ngay cả cô hiệu trưởng cũng nhịn không được mà liếc mắt nhìn!
Ba đứa nhóc ở trong trường chẳng mấy chốc mà thành nổi tiếng, Nghệ Hưng thông minh, Xán Liệt siêu cấp biết nói chuyện, Ngô Phàm đẹp trai lạnh lùng,… Tóm lại ba đứa tập trung lại có thể nói là hoàn mỹ!
Năm học mới bắt đầu, cả ba đứa vẫn coi như hồi đi học nhà trẻ, vẫn cùng chơi với nhau, nhưng Ben Ben dần dần phát hiện có chút gì không đúng lắm, trước kia cả ba cùng chơi với nhau, Ben Ben đứng ở giữa, Nghệ Hưng cùng A Xán một người đứng một bên, mà bây giờ biến thành A Xán đứng ở giữa, nhóc và Nghệ Hưng một người đứng một bên, hơn nữa bởi vì Ben Ben không hay nói nhiều, khiến cho Nghệ Hưng cùng A Xán cứ hay nói thầm thầm riêng với nhau.
Càng làm cho Ben Ben khó chịu hơn chính là trước kia Nghệ Hưng là cái đuôi nhỏ của mình, hiện tại thình lình chuyển ào qua A Xán!
Ben Ben ngay từ đầu không để ý, nhưng ngồi ngẫm lại hôm sinh nhật Nghệ Hưng chính Ben Ben trơ mắt nhìn Nghệ Hưng đem miếng bánh to nhất cho A Xán.
Ben Ben không thèm nói ngoài miệng, nhưng trong nội tâm tự nhiên cảm giác rất không được vui.
Ben Ben cùng A Xán học cùng lớp, hai đứa ngồi rất gần nhau. Mỗi lần có tiết tự do hoạt động đều là Ben Ben ngồi làm bài tập, còn A Xán lại bị vây quanh không ít nam sinh nữ sinh, bảy tám người cười đùa bàn chỗ đi chơi này nọ.
A Xán từ nhỏ đi theo Kim Chung Nhân đã đến rất nhiều nơi, Độ Khánh Tú lại là đầu bếp, biết làm rất nhiều đồ ăn ngon, cho nên A Xán kết hợp từ hai baba đủ loại kiến thức mỹ thực, A Xán ngồi trên ghế, nói đến độ hoa tay múa chân, chỗ nào có cái gì đẹp, chỗ nào có cái gì ngon, nói rõ ràng đến độ sống động.
Chung quanh mọi người nghe A Xán nói đặc biệt hăng say, đều vây quanh A Xán, hoàn toàn không ai chú ý Ben Ben ngồi bên cạnh làm bài tập.
Ben Ben ngay từ đầu vốn đang suy nghĩ bài tập rất khó, đằng sau lại ồn ào khiến nhóc không có biện pháp tập trung được, giương mắt xuống nhìn thì chứng kiến cảnh A Xán nói đến hoa chân múa tay vui sướng, nhóc một bước phát hỏa, ném bút xuống nhìn A Xán cau mày nói: “Nhỏ tiếng lại đi!!”
Ngồi bên cạnh A Xán là một thằng nhóc mập mạp, bình thường nó rất hay ba mẹ đem ra so sánh với Ben Ben, trong lòng vốn đã không ưa Ben Ben, lần này thấy Ben Ben lên tiếng thì trề môi nói: “Người học giỏi cũng không thể bắt người khác học giỏi được, làm bài tập cũng không thể bắt người khác không được nói a!”
Ben Ben không thèm nhìn thằng mập đó, chỉ liếc A Xán một cái rồi cúi đầu tiếp tục làm bài.
A Xán mở trừng hai mắt, đứng bảo mọi người đi chỗ khác rồi nói tiếng, sắc mặt không có bất kỳ khác thường nào, lại tiếp tục cùng bạn bè nói chuyện đến hớn hở. Nhưng buổi chiều khi phát bài tập về nhà A Xán lại cố ý lách qua Ben Ben, cũng không cùng Ben Ben nói chuyện, không có trao đổi bài học gì cho Ben Ben, thậm chí tan học cũng nhanh chóng cùng các bạn khác đi ra không làm đợi Ben Ben.
A Xán đeo balo cùng bạn học bước đi trên hành lang, vừa vặn chứng kiến Nghệ Hưng thấp thấp vóc dáng nhỏ nhỏ tựa ở hành lang bên cạnh.
A Xán phất phất tay: “Đi thôi.”
Nghệ Hưng nhìn nhìn phía đằng sau A Xán: “Anh Ngô Phàm đâu rồi?”
A Xán lôi kéo cổ tay Nghệ Hưng: “Bây giờ đi theo anh hay là đợi Ngô Phàm?”
Nghệ Hưng đứng tại chỗ nhìn A Xán, nói: “Chúng ta cùng đợi anh Ngô Phàm đi.”
A Xán không quan tâm đi thẳng ra ngoài không nhìn lại.
Ben Ben đi ra, thì thấy Nghệ Hưng đang đứng chờ mình.
Ben Ben vừa đi vừa nói: “Em làm gì thế?”
Nghệ Hưng đi theo Ben Ben: “Anh với anh Xán Liệt cãi nhau hả?”
Ben Ben: “Không có.”
Ben Ben chân dài đi rất nhanh, Nghệ Hưng đi chậm nên gần như là chạy theo: “Khẳng định là cãi nhau rồi, anh Xán Liệt lúc nãy cũng không chờ anh tan học.”
Ben Ben ngừng lại: “Anh không yêu cầu cậu ta chờ anh!”
Ben Ben tính tình không tốt Nghệ Hưng biết rõ, nên Nghệ Hưng vội vã nói lại: “Em không phải ý này, chẳng phải ba người chúng ta là bạn tốt sao?”
Ben Ben cúi đầu nhìn Nghệ Hưng, rồi quay người nói một câu: “Ai cần làm bạn bè với hai người chứ.”
Nghệ Hưng sửng sốt xuống, còn chưa kịp phản ứng, Ben Ben đã xuống thang lầu đi ra.
Nghệ Hưng buổi tối cùng A Xán gọi điện thoại, Nghệ Hưng hỏi A Xán có phải cùng Ben Ben cãi nhau hay không, A Xán tại đầu bên kia điện thoại hừ một tiếng: “Ngô Phàm luôn trưng ra cái dạng muốn người khác làm theo ý mình!! Nghĩ mình là ai chứ? Tốt lắm sao?”
Nghệ Hưng không biết phải giải quyết làm sao chỉ có thể nói: “Chúng ta đều là bạn tốt mà!”
A Xán: “Ai muốn cùng nó làm bạn tốt!! Đừng có mơ!!”
A Xán cùng Ben Ben giận nhau đến nay là hơn 1 tuần, tính cách Ben Ben thập phần ấu trĩ lại hướng nội, chỉ cần người khác không chọc tới thế giới của nhóc sẽ không sao, còn không thì…Ngược lại A Xán tính cách cởi mở, hài hước, còn vui tính thích nói chuyện làm trò, hai người này phải nói là bất đồng trên mọi phương diện.
A Xán không thèm nhắc Ben Ben, Ben Ben lại không thèm nhìn A Xán.
Nghệ Hưng bị kẹp ở giữa cảm thấy thật khó khăn, bé rất thích Ngô Phàm lại rất quý Xán Liệt, cả hai người đều là bạn tốt nhất của bé.
Nếu Nghệ Hưng đi cùng Ben Ben, Ben Ben sẽ giúp Nghệ Hưng giảng bài tập, còn dạy tiếng anh cho.
Nghệ Hưng đi cùng A Xán, A Xán nói cho bé nghe rất nhiều việc hay còn có sắp tới có trò chơi gì chơi như thế nào mới có thể qua cảnh, còn hay đem cho Nghệ Hưng đồ ăn ngon.
Nghệ Hưng nhịn không được nữa, liền tìm hỏi Ben Ben: “Hai anh không thể làm hòa được à?”
Ben Ben không lên tiếng.
Hỏi A Xán, A Xán cắt một tiếng, nói: “Không!”
Bạn bè giận nhau kỳ thật cũng không có gì, nhưng Nghệ Hưng để ở trong lòng cảm thấy rất khó chịu rất uể oải, có một lần vì mải nghĩ mà ngâm nước hồ bơi quá lâu, cuối cùng chuyển trở thành viêm phổi, phải nhập viện.
Nghệ Hưng nằm ở trong phòng bệnh, Ben Ben cùng A Xán cũng tới, hai người đều mua đồ ăn vặt mà Nghệ Hưng thích nhất
Trong phòng bệnh chỉ có ba người, Nghệ Hưng nằm ở trên giường, Ben Ben cùng A Xán một người đứng ở một bên.
Nghệ Hưng quay đầu nhìn A Xán, lại quay đầu nhìn Ben Ben, nói: “Hai anh đáng ghét, hai anh giận nhau làm em rất khổ sở!!”
Ben Ben cùng A Xán liếc nhau, A Xán nói: “Hai anh không có giận nhau nữa! Em nghỉ ngơi cho khỏe đi!”
Nghệ Hưng vểnh miệng hừ một tiếng, biểu thị không tin.
A Xán nhìn Ben Ben, sau đó đi đến bên cạnh Ben Ben, ôm bả vai Ben Ben nói: “Em xem! Bọn anh là bạn tốt mà!”
Nghệ Hưng nhíu nhíu mày nhìn Ben Ben: “Thật sao?”
Ben Ben nhìn A Xán, gật đầu: “Thật!”
Nghệ Hưng lông mày dãn ra, kéo môi cười rộ lên, bộ dáng đặc biệt đơn thuần, nói: “Chúng ta đều là bạn tốt!”
Ben Ben cùng A Xán liếc nhau, hai người gật đầu, trăm miệng một lời nói: “Chúng ta đều là bạn tốt.”
—Hết PN Chúng ta đều là bạn tốt—