Chương 3
Tan học Đinh Tiếu hôm nay muốn đi chơi nhưng Lê Tư Tư lại không đi nên cô chỉ biết ngậm ngùi đi về nhà mình, đến khi về nhà cô chỉ có một mình cô thật sự chẳng muốn ở nhà chút nào.
Trên đường về nhà đột nhiên cô cảm giác có người đi theo phía sau, quay đầu lại nhìn liền thấy Lục Nhiên Thành ở ngay phía sau cô, cái tên này không còn thù hằn cô chuyện hộp sữa đó chứ.
“ Nè học sinh mới! Cậu đi theo tôi là có ý gì, tôi nói cậu có bám theo thì hộp sữa đó tôi cũng đã uống rồi ” Đinh Tiếu nganh ngược nói với cậu.
Lục Nhiên Thành nheo mắt nhìn cô, cậu đây theo cô khi nào chứ? đường về nhà chỉ có một đường này tất nhiên phải đi nó rồi “ Cậu bị hâm sao? tôi không nhỏ mọn đến mức vì hộp sữa mà bám đến nhà cậu đâu ”.
“ Vậy sao cậu không về đi cứ đi theo phía sau tôi, đừng nói là để ý tôi đấy nhé? ” Đinh Tiếu vừa nghĩ xong liền lùi lại mấy bước ánh mắt đề phòng nhìn Lục Nhiên Thành.
Cậu nhìn cô với ánh mắt kỳ dị, cái bạn học nganh ngược này có có thể nghĩ được cậu đây thích cô sao? cũng quá ảo tưởng rồi, phải chi học Đinh Tiếu cũng được thế này thì thật tốt.
“ Thật ngại quá, để cậu nghĩ nhiều rồi nhà tôi ở ngay phía trước nên phiền cậu tránh đường cho tôi về nhà ” Lục Nhiên Thành nở nụ cười mỉa mai rồi sau đó thẳng thừng lướt ngang cô mà đi về phía trước.
Đinh Tiếu bị hố một phen liền không biết chui vào đâu để trốn, cô đưa mắt nhìn theo hướng Lục Nhiên Thành đi, sau đó liền rẽ vào nhà cậu.
Khoan đã!
Cái nhà đó không phải hàng xóm đẹp trai sao? sao cậu ta lại vào đó.....
Đoàng! một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu Đinh Tiếu.
Cậu ta..cậu ta là hàng xóm mới của cô sao? sao có thể thế này chứ, cô đã hi vọng một anh đẹp trai biết bao nhiêu sao lại là cậu ta chứ.
Lần này xong thật rồi, thật sự xong rồi.
Cái tên chết tiệt đó chắc chắn ức hiếp cô đây đến chết, cũng hi vọng cậu ta không thù dai.
Đinh Tiếu lê thân mệt mỏi vào nhà, có chút liếc nhìn sang nhà Lục Nhiên Thành sau đó liền thở ra một hơi mà đi vào trong.
Đúng là oan gia ngõ hẹp mà tức chết bà đây rồi.
Lục Nhiên Thành nhìn thấy liền nhếch mép, cái đồ chân ngắn này ông đây nhất định cho cô biết tay.
Đinh Tiếu hôm nay không có động lực nấu nướng, cô đành đi ra cửa hàng tiện lợi tìm đại một thứ ăn vậy, cô quên bẵng đi chuyện Lục Nhiên Thành là hàng xóm nhà mình.
Mà cô mặc cả một bộ đồ ngủ pijama hình Doraemon ra ngoài, trên tóc mái còn quấn một cái ống lô tóc vô cùng thông thả đi đến cửa hàng tiện lợi.
Cô chọn đại một ly mỳ vừa đặt mông xuống ngồi đã nghe thấy giọng nói quen quen vang lên cách đây không xa.
“ Trẻ trâu! ”.
Ngẩn đầu lên liền thấy Lục Nhiên Thành bước từ cửa vào, đi ngang cô còn nở một nụ cười mỉa mai, cậu mặc chiếc áo phông trắng có một chút rộng cũng chiếc quần thun ba sọc trắng bước vào nhìn có chút chững chạt.
Nhìn lại bản thân mình Đinh Tiếu lúc này mới bàn hoàng.
Chết Tiệt!
Sao lại gặp cậu ta ngay lúc này chứ, cô ăn mặc chẳng ra hồn gì cả cậu ta sẽ cười vào mặt cô cho mà xem, sao cô lại quên chuyện cái tên này ở gần kế bên nhà cô chứ.
Đinh Tiếu luống cuống hai má ngại đến ửng đỏ, cô cầm lấy ví, điện thoại chạy đi ngay cả mỳ cũng chưa kịp ăn mà chạy đi mất, Lục Nhiên Thành nhếch mép cười.
Đồ chân ngắn lùn tịt!
Lúc Lục Nhiên Thành mua xong đồ đi ngang chỗ Đinh Tiếu vừa ngồi, thấy ly mỳ của cô còn chưa động vậy mà chạy đi mất cậu có chút nhíu mày không phải là do cậu chọc nên cô mới chạy đi mất đó chứ.
Cậu quay lại lấy thêm một ly mỳ bỏ vào túi sau đó thanh toán rồi rời đi.
Còn về phần Đinh Tiếu lúc này đã thở không ra hơi, cô chạy nhanh vào nhà khoá cửa lại luôn, cái tên đó liệu có đi kể với mọi người cái sở thích này của cô không nhỉ?
Trông cậu ta như vậy chắc là không đâu.
Lần này thật sự quá mất mặt, cô chưa bao giờ ăn mặc như vậy trước mặt bạn bè cả bây giờ lại bị cái tên chết dẫm dó nhìn thấy.
Xem ra cô phải gọi Lê Tư Tư đúng rồi Lê Tư Tư sẽ trấn an cô.
Vừa cầm lấy điện thoại thì tiếng chuông nhà vang lên khiến cô giật bắn mình nhìn ra.
Giờ này còn ai đến chứ.
Cô chậm rãi mở cửa ra, đôi mắt mở to....
“ Lục....Lục Nhiên Thành! ” Cô lấp ba lấp bấp gọi tên cậu.
Lục Nhiên Thành lấy ra một ly mỳ nhét vào tay cô rồi lạnh nhạt nói “ Chị nhân viên ngoài cửa hàng tiện lợi bảo tôi đưa cậu ”.
Nói xong cậu liền quay lưng rời đi về nhà mình.
Còn Đinh Tiếu nhìn ly mỳ, hôm nay cửa hàng tiện lợi có ưu đãi sao? chắc là vậy rồi làm gì có chuyện cái tên đó mua cho cô chứ, cậu ta ghét cô như vậy sao có thể có lòng tốt mà mua cho cô.
Trên đường về nhà đột nhiên cô cảm giác có người đi theo phía sau, quay đầu lại nhìn liền thấy Lục Nhiên Thành ở ngay phía sau cô, cái tên này không còn thù hằn cô chuyện hộp sữa đó chứ.
“ Nè học sinh mới! Cậu đi theo tôi là có ý gì, tôi nói cậu có bám theo thì hộp sữa đó tôi cũng đã uống rồi ” Đinh Tiếu nganh ngược nói với cậu.
Lục Nhiên Thành nheo mắt nhìn cô, cậu đây theo cô khi nào chứ? đường về nhà chỉ có một đường này tất nhiên phải đi nó rồi “ Cậu bị hâm sao? tôi không nhỏ mọn đến mức vì hộp sữa mà bám đến nhà cậu đâu ”.
“ Vậy sao cậu không về đi cứ đi theo phía sau tôi, đừng nói là để ý tôi đấy nhé? ” Đinh Tiếu vừa nghĩ xong liền lùi lại mấy bước ánh mắt đề phòng nhìn Lục Nhiên Thành.
Cậu nhìn cô với ánh mắt kỳ dị, cái bạn học nganh ngược này có có thể nghĩ được cậu đây thích cô sao? cũng quá ảo tưởng rồi, phải chi học Đinh Tiếu cũng được thế này thì thật tốt.
“ Thật ngại quá, để cậu nghĩ nhiều rồi nhà tôi ở ngay phía trước nên phiền cậu tránh đường cho tôi về nhà ” Lục Nhiên Thành nở nụ cười mỉa mai rồi sau đó thẳng thừng lướt ngang cô mà đi về phía trước.
Đinh Tiếu bị hố một phen liền không biết chui vào đâu để trốn, cô đưa mắt nhìn theo hướng Lục Nhiên Thành đi, sau đó liền rẽ vào nhà cậu.
Khoan đã!
Cái nhà đó không phải hàng xóm đẹp trai sao? sao cậu ta lại vào đó.....
Đoàng! một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu Đinh Tiếu.
Cậu ta..cậu ta là hàng xóm mới của cô sao? sao có thể thế này chứ, cô đã hi vọng một anh đẹp trai biết bao nhiêu sao lại là cậu ta chứ.
Lần này xong thật rồi, thật sự xong rồi.
Cái tên chết tiệt đó chắc chắn ức hiếp cô đây đến chết, cũng hi vọng cậu ta không thù dai.
Đinh Tiếu lê thân mệt mỏi vào nhà, có chút liếc nhìn sang nhà Lục Nhiên Thành sau đó liền thở ra một hơi mà đi vào trong.
Đúng là oan gia ngõ hẹp mà tức chết bà đây rồi.
Lục Nhiên Thành nhìn thấy liền nhếch mép, cái đồ chân ngắn này ông đây nhất định cho cô biết tay.
Đinh Tiếu hôm nay không có động lực nấu nướng, cô đành đi ra cửa hàng tiện lợi tìm đại một thứ ăn vậy, cô quên bẵng đi chuyện Lục Nhiên Thành là hàng xóm nhà mình.
Mà cô mặc cả một bộ đồ ngủ pijama hình Doraemon ra ngoài, trên tóc mái còn quấn một cái ống lô tóc vô cùng thông thả đi đến cửa hàng tiện lợi.
Cô chọn đại một ly mỳ vừa đặt mông xuống ngồi đã nghe thấy giọng nói quen quen vang lên cách đây không xa.
“ Trẻ trâu! ”.
Ngẩn đầu lên liền thấy Lục Nhiên Thành bước từ cửa vào, đi ngang cô còn nở một nụ cười mỉa mai, cậu mặc chiếc áo phông trắng có một chút rộng cũng chiếc quần thun ba sọc trắng bước vào nhìn có chút chững chạt.
Nhìn lại bản thân mình Đinh Tiếu lúc này mới bàn hoàng.
Chết Tiệt!
Sao lại gặp cậu ta ngay lúc này chứ, cô ăn mặc chẳng ra hồn gì cả cậu ta sẽ cười vào mặt cô cho mà xem, sao cô lại quên chuyện cái tên này ở gần kế bên nhà cô chứ.
Đinh Tiếu luống cuống hai má ngại đến ửng đỏ, cô cầm lấy ví, điện thoại chạy đi ngay cả mỳ cũng chưa kịp ăn mà chạy đi mất, Lục Nhiên Thành nhếch mép cười.
Đồ chân ngắn lùn tịt!
Lúc Lục Nhiên Thành mua xong đồ đi ngang chỗ Đinh Tiếu vừa ngồi, thấy ly mỳ của cô còn chưa động vậy mà chạy đi mất cậu có chút nhíu mày không phải là do cậu chọc nên cô mới chạy đi mất đó chứ.
Cậu quay lại lấy thêm một ly mỳ bỏ vào túi sau đó thanh toán rồi rời đi.
Còn về phần Đinh Tiếu lúc này đã thở không ra hơi, cô chạy nhanh vào nhà khoá cửa lại luôn, cái tên đó liệu có đi kể với mọi người cái sở thích này của cô không nhỉ?
Trông cậu ta như vậy chắc là không đâu.
Lần này thật sự quá mất mặt, cô chưa bao giờ ăn mặc như vậy trước mặt bạn bè cả bây giờ lại bị cái tên chết dẫm dó nhìn thấy.
Xem ra cô phải gọi Lê Tư Tư đúng rồi Lê Tư Tư sẽ trấn an cô.
Vừa cầm lấy điện thoại thì tiếng chuông nhà vang lên khiến cô giật bắn mình nhìn ra.
Giờ này còn ai đến chứ.
Cô chậm rãi mở cửa ra, đôi mắt mở to....
“ Lục....Lục Nhiên Thành! ” Cô lấp ba lấp bấp gọi tên cậu.
Lục Nhiên Thành lấy ra một ly mỳ nhét vào tay cô rồi lạnh nhạt nói “ Chị nhân viên ngoài cửa hàng tiện lợi bảo tôi đưa cậu ”.
Nói xong cậu liền quay lưng rời đi về nhà mình.
Còn Đinh Tiếu nhìn ly mỳ, hôm nay cửa hàng tiện lợi có ưu đãi sao? chắc là vậy rồi làm gì có chuyện cái tên đó mua cho cô chứ, cậu ta ghét cô như vậy sao có thể có lòng tốt mà mua cho cô.