Chương 6: Mật thư
__Kỳ Minh Nguyệt__
Sau khi hôn kỳ được định đoạt, mấy ngày nay Khương Nhu vẫn luôn ở trong phủ theo chân giáo tập ma ma học lễ nghi, hôm nay vừa ăn trưa xong liền có gia đinh của Đông viện đến truyền lời
Gã sai vặt đến trước cửa hành lễ: - Nhị tiểu thư, trong cung cho người đến ban thưởng, phu nhân phân phó ta mang đến cho người
Khương Nhu nhìn thấy thêm vài gia đinh nâng hai rương đồ nặng trĩu vào phòng
Niệm Đông hướng dẫn bọn họ đem đặt vào đúng chỗ liền tống cổ những người đó rời đi, quay đầu nhìn về phía nàng tươi cười: - Vẫn là Hoàng thượng tự mình tứ hôn có khác, xem ra trong cung ban cho tiểu thư thật nhiều lễ vật làm của hồi môn
Khương Nhu không có ý định mở ra xem, chỉ nhìn chằm chằm một cái rương trong đó suy tư
Rương này cùng những chiếc rương bằng thiết thường ngày nàng được thấy có vài điểm khác biệt, cạnh bên có vài cái thiết bàn lộ ra hình nửa vòng tròn, nhìn qua có vẻ như là vật trang trí trên rương, chỉ là cảm thấy nó không hề đẹp mắt, ngược lại mang đến vài phần cảm giác trói buộc
Nhưng rương còn lại thoạt nhìn không có gì bất thường
Trong cung từ trước đến nay quản lý nghiêm ngặt, lễ tiết ngoài mặt càng phải được chỉnh tề, cho dù thế nào cũng sẽ không chọn hai cái rương khác nhau mang đến đây
Nghĩ như vậy, nàng vươn ngón tay hướng mấy cái họa tiết nửa vòng tròn trên thiết bàn sờ soạng hết một phen, đột nhiên cảm nhận được một chỗ hơi lỏng, ra sức nhấn một cái liền thấy bên trong có một cái hộc thiết được thu vào, theo sau đó lại bắn ra một cái hộp nhỏ được ẩn giấu
Khương Nhu ánh mắt tối sầm lại, lấy ra phong thư được giấu bên trong, mở ra xem xét
'Phúc của Úc gia, sớm thoát ra. Nếu cố tình đối nghịch, đừng trách không nhắc nhở'
Ngôn ngữ trắng trợn, cũng không định giấu tai mắt của người khác. Khương Nhu nghĩ một lát liền đem lá thư thiêu rụi trên ngọn lửa
Phán Tình hỏi: - Tiểu thư, đây là gì ạ?
- Không có gì, chuyện này không cần để lộ ra ngoài _ Khương Nhu nhìn lá thư bị thiêu không còn một mảnh, hướng về phía hai nha hoàn bên cạnh dặn dò: - Đến Úc gia, nên quản tốt miệng của chính mình
Hai người nhìn Khương Nhu nghiêm túc liền liên tục gật đầu
Niệm Đông cùng Phán Tình đã bên cạnh nàng từ khi còn nhỏ cho đến lúc trưởng thành, nên làm cái gì, không nên làm cái gì trong lòng hai người cũng đều biết rõ, Khương Nhu coi như yên tâm, nghĩ đã nói vậy rồi nên cũng không dặn thêm gì nữa
Nàng lại nhìn xuống mấy rương đồ, phân phó: - Kiểm tra một chút đồ vật trong rương, nhìn xem có hay không thứ gì kì lạ dư thừa
Niệm Đông cùng Phán Tình cẩn thận đem đồ kiểm tra, Khương Nhu nghĩ đến lá thư vừa rồi trong lòng càng trầm thêm vài phần
Đã trôi qua vài ngày, nàng cũng biết được hôn sự giữa Khương Ngưng và Thái tử là do hắn chủ động hướng Thánh thượng cầu đến, việc này vốn dĩ có chút kỳ lạ. Năm đó khi Úc Hầu khẩn cầu ý chỉ mặc dù chưa từng nói rõ thay nhi tử độc nhất cầu cưới ai, chỉ nói là Khương gia chi nữ, nhưng lúc ấy phóng mắt nhìn lại toàn bộ triều đình cũng chỉ có một mình Khương gia Khương Ngạn, trong nhà cũng chỉ sinh mỗi đích nữ Khương Ngưng. Nhiều năm như vậy, Khương Ngưng vẫn luôn chấp nhận làm Úc gia thiếu phu nhân, còn về phía Thái tử rốt cuộc là vì sao lại cầu một mối hôn sự này?
Tuy nói rằng nàng sớm biết mình sẽ gả cho Úc Tử Tiêu nhưng trước sau đều cho rằng tất cả đều do vận mệnh cải biến, không nghĩ đến cuối cùng lại là do người làm
Vốn dĩ người phải gả cho Úc Tử Tiêu là Khương Ngưng lại trở thành Đông cung Thái tử phi, lại đem thứ nữ Khương gia tứ hôn cho hắn, không phải nàng tự xem nhẹ bản thân mình, chỉ là một loạt hành động này nhìn thế nào cũng đều giống như đang chì chiết Úc gia.
Phong thư vừa nảy, xem ra cũng là do Thái tử đưa đến, phụ thân nàng Khương Ngạn tuy là thái phó của Thái tử nhưng từ trước đến nay đều không tham dự tranh chấp giữa các hoàng tử, hiện giờ hành động này của Thái tử, xem ra là muốn đem toàn bộ Khương gia đều kéo về một phía.
Phong thư này, nếu là do nàng tìm thấy sau đó lại đưa cho Khương Ngạn, chính là cam chịu đứng về phía Thái tử gia, hơn nữa còn mang theo ý bức bách Khương Ngạn tỏ thái độ. Hoặc là giả như nàng không nhìn thấy, sau khi đến Úc gia lại để cho Úc Tử Tiêu thấy được, không nói đến hoàn cảnh sống của nàng ở Khương gia ra sao, vốn dĩ là đích nữ lại bị thay bằng thứ nữ cưới vào cửa, kết quả vẫn là thứ nữ trở thành quân cờ trong tay Thái tử, người bình thường nghĩ đến đều khó có thể chịu đựng. Nàng sống không tốt, Úc Tử Tiêu lại giữ bên người một mối nguy hại, cả ngày phải đề phòng nàng dần dần sẽ khiến cho cả hai đều không thoải mái.
Làm khó hắn phải phí một phen tâm tư, chính là muốn đem tất cả mọi người đều tính kế hết một lượt
Chỉ là khi tin tức này đến trong tay Khương Nhu, nàng sẽ xử lý phong thư đó như thế nào lại là một cái biến số
Nàng cùng Thái tử cũng chưa từng tiếp xúc qua, nếu là nữ tử bình thường chỉ sợ đã làm theo ý hắn dự tính. Trái lại Úc Tử Tiêu là một tên ăn chơi, gả cho người như hắn chung quy cũng phải vì chính mình tính toán nhiều thêm một đường lui, Thái tử là người tôn quý lại có thể buông xuống thể diện của mình như vậy, nàng làm sao lại không hiểu được đạo lý này?
Nhưng đối với Khương Nhu mà nói, bất cứ thời điểm nào nàng cũng chỉ có mỗi Úc Tử Tiêu là lựa chọn duy nhất
Như vậy lăn qua lộn lại nhưng thật ra lại uổng phí sức lực
Bất quá nếu chỉ vì muốn mượn sức Khương Ngạn, không cần phải làm đến mất công một vòng lớn như vậy, trên người Úc Tử Tiêu rốt cuộc có thứ gì đáng để hắn phí công như vậy sao?
Số mệnh của Úc Tử Tiêu cùng chuyện này có quan hệ gì?
Trước mắt nàng cũng không nghĩ ra được, nàng ở trong nhà đã lâu, rất ít khi ra cửa, càng đừng mong thám thính được tin tức gì, chỉ có thể tĩnh tâm chờ đợi, sau khi gả đến Úc gia lại xem xét thời thế mà hành động.
__Kỳ Minh Nguyệt__
Sau khi hôn kỳ được định đoạt, mấy ngày nay Khương Nhu vẫn luôn ở trong phủ theo chân giáo tập ma ma học lễ nghi, hôm nay vừa ăn trưa xong liền có gia đinh của Đông viện đến truyền lời
Gã sai vặt đến trước cửa hành lễ: - Nhị tiểu thư, trong cung cho người đến ban thưởng, phu nhân phân phó ta mang đến cho người
Khương Nhu nhìn thấy thêm vài gia đinh nâng hai rương đồ nặng trĩu vào phòng
Niệm Đông hướng dẫn bọn họ đem đặt vào đúng chỗ liền tống cổ những người đó rời đi, quay đầu nhìn về phía nàng tươi cười: - Vẫn là Hoàng thượng tự mình tứ hôn có khác, xem ra trong cung ban cho tiểu thư thật nhiều lễ vật làm của hồi môn
Khương Nhu không có ý định mở ra xem, chỉ nhìn chằm chằm một cái rương trong đó suy tư
Rương này cùng những chiếc rương bằng thiết thường ngày nàng được thấy có vài điểm khác biệt, cạnh bên có vài cái thiết bàn lộ ra hình nửa vòng tròn, nhìn qua có vẻ như là vật trang trí trên rương, chỉ là cảm thấy nó không hề đẹp mắt, ngược lại mang đến vài phần cảm giác trói buộc
Nhưng rương còn lại thoạt nhìn không có gì bất thường
Trong cung từ trước đến nay quản lý nghiêm ngặt, lễ tiết ngoài mặt càng phải được chỉnh tề, cho dù thế nào cũng sẽ không chọn hai cái rương khác nhau mang đến đây
Nghĩ như vậy, nàng vươn ngón tay hướng mấy cái họa tiết nửa vòng tròn trên thiết bàn sờ soạng hết một phen, đột nhiên cảm nhận được một chỗ hơi lỏng, ra sức nhấn một cái liền thấy bên trong có một cái hộc thiết được thu vào, theo sau đó lại bắn ra một cái hộp nhỏ được ẩn giấu
Khương Nhu ánh mắt tối sầm lại, lấy ra phong thư được giấu bên trong, mở ra xem xét
'Phúc của Úc gia, sớm thoát ra. Nếu cố tình đối nghịch, đừng trách không nhắc nhở'
Ngôn ngữ trắng trợn, cũng không định giấu tai mắt của người khác. Khương Nhu nghĩ một lát liền đem lá thư thiêu rụi trên ngọn lửa
Phán Tình hỏi: - Tiểu thư, đây là gì ạ?
- Không có gì, chuyện này không cần để lộ ra ngoài _ Khương Nhu nhìn lá thư bị thiêu không còn một mảnh, hướng về phía hai nha hoàn bên cạnh dặn dò: - Đến Úc gia, nên quản tốt miệng của chính mình
Hai người nhìn Khương Nhu nghiêm túc liền liên tục gật đầu
Niệm Đông cùng Phán Tình đã bên cạnh nàng từ khi còn nhỏ cho đến lúc trưởng thành, nên làm cái gì, không nên làm cái gì trong lòng hai người cũng đều biết rõ, Khương Nhu coi như yên tâm, nghĩ đã nói vậy rồi nên cũng không dặn thêm gì nữa
Nàng lại nhìn xuống mấy rương đồ, phân phó: - Kiểm tra một chút đồ vật trong rương, nhìn xem có hay không thứ gì kì lạ dư thừa
Niệm Đông cùng Phán Tình cẩn thận đem đồ kiểm tra, Khương Nhu nghĩ đến lá thư vừa rồi trong lòng càng trầm thêm vài phần
Đã trôi qua vài ngày, nàng cũng biết được hôn sự giữa Khương Ngưng và Thái tử là do hắn chủ động hướng Thánh thượng cầu đến, việc này vốn dĩ có chút kỳ lạ. Năm đó khi Úc Hầu khẩn cầu ý chỉ mặc dù chưa từng nói rõ thay nhi tử độc nhất cầu cưới ai, chỉ nói là Khương gia chi nữ, nhưng lúc ấy phóng mắt nhìn lại toàn bộ triều đình cũng chỉ có một mình Khương gia Khương Ngạn, trong nhà cũng chỉ sinh mỗi đích nữ Khương Ngưng. Nhiều năm như vậy, Khương Ngưng vẫn luôn chấp nhận làm Úc gia thiếu phu nhân, còn về phía Thái tử rốt cuộc là vì sao lại cầu một mối hôn sự này?
Tuy nói rằng nàng sớm biết mình sẽ gả cho Úc Tử Tiêu nhưng trước sau đều cho rằng tất cả đều do vận mệnh cải biến, không nghĩ đến cuối cùng lại là do người làm
Vốn dĩ người phải gả cho Úc Tử Tiêu là Khương Ngưng lại trở thành Đông cung Thái tử phi, lại đem thứ nữ Khương gia tứ hôn cho hắn, không phải nàng tự xem nhẹ bản thân mình, chỉ là một loạt hành động này nhìn thế nào cũng đều giống như đang chì chiết Úc gia.
Phong thư vừa nảy, xem ra cũng là do Thái tử đưa đến, phụ thân nàng Khương Ngạn tuy là thái phó của Thái tử nhưng từ trước đến nay đều không tham dự tranh chấp giữa các hoàng tử, hiện giờ hành động này của Thái tử, xem ra là muốn đem toàn bộ Khương gia đều kéo về một phía.
Phong thư này, nếu là do nàng tìm thấy sau đó lại đưa cho Khương Ngạn, chính là cam chịu đứng về phía Thái tử gia, hơn nữa còn mang theo ý bức bách Khương Ngạn tỏ thái độ. Hoặc là giả như nàng không nhìn thấy, sau khi đến Úc gia lại để cho Úc Tử Tiêu thấy được, không nói đến hoàn cảnh sống của nàng ở Khương gia ra sao, vốn dĩ là đích nữ lại bị thay bằng thứ nữ cưới vào cửa, kết quả vẫn là thứ nữ trở thành quân cờ trong tay Thái tử, người bình thường nghĩ đến đều khó có thể chịu đựng. Nàng sống không tốt, Úc Tử Tiêu lại giữ bên người một mối nguy hại, cả ngày phải đề phòng nàng dần dần sẽ khiến cho cả hai đều không thoải mái.
Làm khó hắn phải phí một phen tâm tư, chính là muốn đem tất cả mọi người đều tính kế hết một lượt
Chỉ là khi tin tức này đến trong tay Khương Nhu, nàng sẽ xử lý phong thư đó như thế nào lại là một cái biến số
Nàng cùng Thái tử cũng chưa từng tiếp xúc qua, nếu là nữ tử bình thường chỉ sợ đã làm theo ý hắn dự tính. Trái lại Úc Tử Tiêu là một tên ăn chơi, gả cho người như hắn chung quy cũng phải vì chính mình tính toán nhiều thêm một đường lui, Thái tử là người tôn quý lại có thể buông xuống thể diện của mình như vậy, nàng làm sao lại không hiểu được đạo lý này?
Nhưng đối với Khương Nhu mà nói, bất cứ thời điểm nào nàng cũng chỉ có mỗi Úc Tử Tiêu là lựa chọn duy nhất
Như vậy lăn qua lộn lại nhưng thật ra lại uổng phí sức lực
Bất quá nếu chỉ vì muốn mượn sức Khương Ngạn, không cần phải làm đến mất công một vòng lớn như vậy, trên người Úc Tử Tiêu rốt cuộc có thứ gì đáng để hắn phí công như vậy sao?
Số mệnh của Úc Tử Tiêu cùng chuyện này có quan hệ gì?
Trước mắt nàng cũng không nghĩ ra được, nàng ở trong nhà đã lâu, rất ít khi ra cửa, càng đừng mong thám thính được tin tức gì, chỉ có thể tĩnh tâm chờ đợi, sau khi gả đến Úc gia lại xem xét thời thế mà hành động.
__Kỳ Minh Nguyệt__