Chương 9: Chuẩn bị
__Kỳ Minh Nguyệt__
Khi Cửu Hương đến nhắc về của hồi môn, Khương Nhu liền có dự cảm Khương phu nhân sẽ lấy của hồi môn cho nàng làm cớ nên trước khi đi đã kịp phân phó Phán Tình bất kể như thế nào cũng phải tìm được Khương Ngạn, nói cho ông biết phu nhân cùng nhị tiểu thư đang bất đồng ý kiến ở chính sảnh sau đó đem ông dẫn qua.
Khương Nhu vốn ngoan ngoãn, sao có thể cùng Khương phu nhân bất hòa, nghe đến đây Khương Ngạn khẳng định sẽ cảm thấy không thích hợp, nếu ông vẫn có tâm hẳn sẽ lại đây nhìn một cái
Lấy tính tình của Khương Ngạn, nếu đã biết rõ mọi chuyện tự nhiên sẽ cho nàng đãi ngộ hợp lý
Chỉ duy nhất một điều nàng không dám đánh cược là người phụ thân luôn thờ ơ lãnh đạm này của nàng có đến hay là không.
Hiện giờ chính là trong hiểm nguy đạt được thắng lợi
Khương Nhu thở phào nhẹ nhõm, cũng không uổng phí nàng tỏ ra đáng thương trong mắt mọi người, tạm thời có thể ở trước mặt Úc gia bảo toàn tôn nghiêm
Khương phu nhân quả nhiên cũng không tiếp tục làm khó nàng, theo quy củ đặt mua của hồi môn hợp lý, tuy rằng không quá xuất sắc nhưng nhìn chung cũng không có sai lầm.
Trước một ngày diễn ra hôn lễ, Khương Nhu đến trước bài vị của nương nàng quỳ xuống thắp hương
Nàng đặt tay sát đất, cuối đầu bái một cái thật sâu: - Nương, ngày mai con sẽ gả vào Úc gia, từ nay về sau không thể thường xuyên đến thăm người
- Người yên tâm, đến Úc gia con sẽ tận lực đối xử với hắn, nếu có thể giúp hắn vượt qua kiếp nạn, nữ nhi liền rời khỏi kinh thành sống cuộc đời của mình, nếu không thể... _ Khương Nhu dừng một chút: - Con sẽ bồi hắn một mạng
Đối với việc phải gả vào Úc gia Khương Nhu cho tới nay đều giữ một thái độ thấy chết không lùi
Trước năm mười lăm tuổi nàng sống hết sức cẩn thận cùng an ổn, Úc Hầu gia năm đó có công khai quốc, trên tay cầm mười vạn binh quyền, cho dù hiện giờ Úc Tử Tiêu nhi tử hắn không nên thân thì tước vị Định Quốc Hầu này vẫn còn phân lượng rất nặng. Trong mắt vài người đây là bánh trái thơm ngon nhưng trong mắt vài người khác lại là chướng ngại vật, thế cục đã định sẵn sẽ không thái bình.
Khương Nhu nhìn tay mình
Nàng có thể giúp được hắn sao?
Hôn kỳ cuối cuối cùng đã đến
Khương Nhu nhìn người trong gương, hai má hồng nhuận, giữa trán vẽ thêm một đóa hoa điền, cánh môi kiều diễm ướt át, chỉ có một đôi mắt hạnh vẫn trầm tĩnh như nước hồ thu
Phán Tình đứng một bên thay nàng trang điểm nói: - Xưa nay tiểu thư không hề dùng son phấn nên nhan sắc thuộc kiểu thanh nhã, hôm nay mặc vào hỉ phục đỏ thẫm lại họa mặt đến tinh xảo như vậy quả nhiên liền tản ra một phong vị khác
Niệm Đông cũng phụ họa nói: - Đúng vậy, nhan sắc của tiểu thư nhà chúng ta có thể nào cùng oanh oanh yến yến khác so sánh, cô gia nếu thấy nàng khẳng định sẽ vô cùng thích đây
Khương Nhu biết các nàng đang nghĩ biện pháp an ủi mình, liền nhợt nhạt cười: - Mặc kệ như thế nào, có hai người các ngươi bồi ta là đủ rồi
Lại nói hôn lễ của hoàng thất chung quy sẽ có sự khác biệt, Khương Ngưng từ sáng sớm đã vào cung, lúc nàng ấy gần đi Khương phu nhân còn ở lại trong phòng thật lâu, từ trong kinh thành mời các nương tử nổi danh nhất đến giúp nàng họa mặt, đường tỷ muội trong nhà cũng đều tụ lại bồi nàng nói chuyện một lúc hơn nữa còn tặng thêm cho nàng ấy rất nhiều đồ vật.
Ngược lại với chính mình sáng sớm chỉ có ma ma đến đưa đồ rồi đứng ở cửa chờ phân phó, đến khi Niệm Đông giúp nàng chạy đi lấy này nọ một chút bên ngoài đã không còn thấy bóng người, đoán chừng cảm thấy nơi này của nàng cũng không cần phải phức tạp như vậy nên chỉ ở một lát đã rời đi.
Đối với Khương gia nàng bất quá cũng chỉ là một người xa lạ mang họ Khương, so với người hầu chỉ hơn ở chỗ nàng không cần làm việc, trừ chuyện này ra còn có thể hơn ở chỗ nào? Nếu mẫu thân nàng còn sống, lấy danh nghĩa trắc phu nhân có lẽ còn có thể vì nàng tranh thủ một hai, nhưng mà sự thật lại là nàng chỉ có chính bản thân mình. Một thứ nữ lại còn mất mẹ đẻ, phụ thân lại thờ ơ, sinh hoạt của nàng vốn dĩ nên như vậy.
Hiện giờ muốn thành hôn, bên người cũng chỉ có hai người Phán Tình cùng Niệm Đông bồi nàng, có thể cùng nàng trò chuyện.
Không nói tới việc có cảm thấy mất mát hay không, Khương Nhu từ nhỏ đã như vậy, hôm nay lại càng cùng dĩ vãng mỗi một ngày trôi qua không có gì bất đồng, khác biệt ở chỗ hôm nay là ngày nàng xuất giá thôi.
Không biết khi đến Úc gia rồi sẽ như thế nào.
Nàng năm nay vừa cập kê lại phải gả cho người, trong lòng cũng sẽ tồn tại chút tâm tư thiếu nữ, đối mặt với nhà chồng tương lai cũng sẽ khẩn trương, nhưng khi nghĩ đến lời đồn đại trong kinh cùng cuộc gặp mặt khi còn nhỏ nàng lại không dám mang tâm tư đợi chờ điều gì
Phán Tình thay nàng đội mũ phượng cùng khăn quàng
Thôi, không nghĩ nữa
Qua hồi lâu, bên ngoài truyền đến tiếng vang, Phán Tình cùng Niệm Đông nhẹ nhàng đỡ nàng dậy: - Tiểu thư, đến lúc đi rồi
Khương Nhu nhẹ nhàng gật đầu, nắm chặt hai tay đi ra cửa
__Kỳ Minh Nguyệt__
Khi Cửu Hương đến nhắc về của hồi môn, Khương Nhu liền có dự cảm Khương phu nhân sẽ lấy của hồi môn cho nàng làm cớ nên trước khi đi đã kịp phân phó Phán Tình bất kể như thế nào cũng phải tìm được Khương Ngạn, nói cho ông biết phu nhân cùng nhị tiểu thư đang bất đồng ý kiến ở chính sảnh sau đó đem ông dẫn qua.
Khương Nhu vốn ngoan ngoãn, sao có thể cùng Khương phu nhân bất hòa, nghe đến đây Khương Ngạn khẳng định sẽ cảm thấy không thích hợp, nếu ông vẫn có tâm hẳn sẽ lại đây nhìn một cái
Lấy tính tình của Khương Ngạn, nếu đã biết rõ mọi chuyện tự nhiên sẽ cho nàng đãi ngộ hợp lý
Chỉ duy nhất một điều nàng không dám đánh cược là người phụ thân luôn thờ ơ lãnh đạm này của nàng có đến hay là không.
Hiện giờ chính là trong hiểm nguy đạt được thắng lợi
Khương Nhu thở phào nhẹ nhõm, cũng không uổng phí nàng tỏ ra đáng thương trong mắt mọi người, tạm thời có thể ở trước mặt Úc gia bảo toàn tôn nghiêm
Khương phu nhân quả nhiên cũng không tiếp tục làm khó nàng, theo quy củ đặt mua của hồi môn hợp lý, tuy rằng không quá xuất sắc nhưng nhìn chung cũng không có sai lầm.
Trước một ngày diễn ra hôn lễ, Khương Nhu đến trước bài vị của nương nàng quỳ xuống thắp hương
Nàng đặt tay sát đất, cuối đầu bái một cái thật sâu: - Nương, ngày mai con sẽ gả vào Úc gia, từ nay về sau không thể thường xuyên đến thăm người
- Người yên tâm, đến Úc gia con sẽ tận lực đối xử với hắn, nếu có thể giúp hắn vượt qua kiếp nạn, nữ nhi liền rời khỏi kinh thành sống cuộc đời của mình, nếu không thể... _ Khương Nhu dừng một chút: - Con sẽ bồi hắn một mạng
Đối với việc phải gả vào Úc gia Khương Nhu cho tới nay đều giữ một thái độ thấy chết không lùi
Trước năm mười lăm tuổi nàng sống hết sức cẩn thận cùng an ổn, Úc Hầu gia năm đó có công khai quốc, trên tay cầm mười vạn binh quyền, cho dù hiện giờ Úc Tử Tiêu nhi tử hắn không nên thân thì tước vị Định Quốc Hầu này vẫn còn phân lượng rất nặng. Trong mắt vài người đây là bánh trái thơm ngon nhưng trong mắt vài người khác lại là chướng ngại vật, thế cục đã định sẵn sẽ không thái bình.
Khương Nhu nhìn tay mình
Nàng có thể giúp được hắn sao?
Hôn kỳ cuối cuối cùng đã đến
Khương Nhu nhìn người trong gương, hai má hồng nhuận, giữa trán vẽ thêm một đóa hoa điền, cánh môi kiều diễm ướt át, chỉ có một đôi mắt hạnh vẫn trầm tĩnh như nước hồ thu
Phán Tình đứng một bên thay nàng trang điểm nói: - Xưa nay tiểu thư không hề dùng son phấn nên nhan sắc thuộc kiểu thanh nhã, hôm nay mặc vào hỉ phục đỏ thẫm lại họa mặt đến tinh xảo như vậy quả nhiên liền tản ra một phong vị khác
Niệm Đông cũng phụ họa nói: - Đúng vậy, nhan sắc của tiểu thư nhà chúng ta có thể nào cùng oanh oanh yến yến khác so sánh, cô gia nếu thấy nàng khẳng định sẽ vô cùng thích đây
Khương Nhu biết các nàng đang nghĩ biện pháp an ủi mình, liền nhợt nhạt cười: - Mặc kệ như thế nào, có hai người các ngươi bồi ta là đủ rồi
Lại nói hôn lễ của hoàng thất chung quy sẽ có sự khác biệt, Khương Ngưng từ sáng sớm đã vào cung, lúc nàng ấy gần đi Khương phu nhân còn ở lại trong phòng thật lâu, từ trong kinh thành mời các nương tử nổi danh nhất đến giúp nàng họa mặt, đường tỷ muội trong nhà cũng đều tụ lại bồi nàng nói chuyện một lúc hơn nữa còn tặng thêm cho nàng ấy rất nhiều đồ vật.
Ngược lại với chính mình sáng sớm chỉ có ma ma đến đưa đồ rồi đứng ở cửa chờ phân phó, đến khi Niệm Đông giúp nàng chạy đi lấy này nọ một chút bên ngoài đã không còn thấy bóng người, đoán chừng cảm thấy nơi này của nàng cũng không cần phải phức tạp như vậy nên chỉ ở một lát đã rời đi.
Đối với Khương gia nàng bất quá cũng chỉ là một người xa lạ mang họ Khương, so với người hầu chỉ hơn ở chỗ nàng không cần làm việc, trừ chuyện này ra còn có thể hơn ở chỗ nào? Nếu mẫu thân nàng còn sống, lấy danh nghĩa trắc phu nhân có lẽ còn có thể vì nàng tranh thủ một hai, nhưng mà sự thật lại là nàng chỉ có chính bản thân mình. Một thứ nữ lại còn mất mẹ đẻ, phụ thân lại thờ ơ, sinh hoạt của nàng vốn dĩ nên như vậy.
Hiện giờ muốn thành hôn, bên người cũng chỉ có hai người Phán Tình cùng Niệm Đông bồi nàng, có thể cùng nàng trò chuyện.
Không nói tới việc có cảm thấy mất mát hay không, Khương Nhu từ nhỏ đã như vậy, hôm nay lại càng cùng dĩ vãng mỗi một ngày trôi qua không có gì bất đồng, khác biệt ở chỗ hôm nay là ngày nàng xuất giá thôi.
Không biết khi đến Úc gia rồi sẽ như thế nào.
Nàng năm nay vừa cập kê lại phải gả cho người, trong lòng cũng sẽ tồn tại chút tâm tư thiếu nữ, đối mặt với nhà chồng tương lai cũng sẽ khẩn trương, nhưng khi nghĩ đến lời đồn đại trong kinh cùng cuộc gặp mặt khi còn nhỏ nàng lại không dám mang tâm tư đợi chờ điều gì
Phán Tình thay nàng đội mũ phượng cùng khăn quàng
Thôi, không nghĩ nữa
Qua hồi lâu, bên ngoài truyền đến tiếng vang, Phán Tình cùng Niệm Đông nhẹ nhàng đỡ nàng dậy: - Tiểu thư, đến lúc đi rồi
Khương Nhu nhẹ nhàng gật đầu, nắm chặt hai tay đi ra cửa
__Kỳ Minh Nguyệt__