Chương : 2
Trong nhà trẻ, truyền ra tiếng hát của trẻ em, tuy rằng chữ không rõ ràng, âm cũng hát không quá chuẩn, nhưng trong tiếng hát tràn ngập nét ngây thở của trẻ con.
Tiếng đàn mượt mà trôi ra theo tay Bạch Sấu Hồng, xung quanh cô có ba bốn đứa bé 4, 5 tuổi, người người vui vẻ hát theo tiếng đàn.
Khi tiếng chuông tan học vang lên, nhiều đứa bé còn chưa ngậm chiếc miệng xinh xắn lại, mếu máo xin xỏ: “Cô ơi!”
“Hết giờ rồi, các con cũng thấy cô mệt chứ, cô cũng phải nghỉ mà!” Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Bạch Sấu Hồng che ý cười, “Được rồi, mau dọn sách vở đi, tan học nhé! Cha mẹ các con đang chờ bảo bối về nhà đấy!”
Tiếng đàn mượt mà trôi ra theo tay Bạch Sấu Hồng, xung quanh cô có ba bốn đứa bé 4, 5 tuổi, người người vui vẻ hát theo tiếng đàn.
Khi tiếng chuông tan học vang lên, nhiều đứa bé còn chưa ngậm chiếc miệng xinh xắn lại, mếu máo xin xỏ: “Cô ơi!”
“Hết giờ rồi, các con cũng thấy cô mệt chứ, cô cũng phải nghỉ mà!” Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Bạch Sấu Hồng che ý cười, “Được rồi, mau dọn sách vở đi, tan học nhé! Cha mẹ các con đang chờ bảo bối về nhà đấy!”