Chương : 40
vSau khi nhìn kĩ lại người đứng trước mắt, hắn phát hiện nàng chỉ là một tiểu nữ hài nhỏ nhắn chỉ tầm sáu bảy tuổi mà không khỏi bất ngờ, có chút thất vọng, cho rằng nàng bất quá chỉ là tiểu hài nhi mở miệng trêu đùa mình mà thôi liền nhắm mắt lại tiếp tục làm ngơ.
Nguyệt Hy bình tĩnh nhìn tên nhóc trước mắt mở mắt ra đánh giá mình một lượt sau đó lại tiếp tục nhắm mắt, không bỏ qua một chút tự giễu thoáng qua trong đó, nàng cũng không sốt ruột, chỉ lạnh nhạt mở miệng:
“Ngươi không cần vội kết luận làm gì, tương lai là của ngươi, quyền quyết định cũng là của ngươi, cái duy nhất ta cho ngươi chỉ là một cơ hội mà thôi, ta đã nói có thể cho ngươi sức mạnh, cũng có thể cho ngươi quyền lực nhưng có đạt được những cái đó hay không cũng đều phụ thuộc vào ngươi. Cơ hội chỉ có một mà thôi, ta cũng không có quá nhiều thời gian cho ngươi đắn đo, nếu đã quyết định, sáng ngày mai hãy đến phủ công chúa phía đông hoàng thành. Phủ công chúa chỉ mở cửa duy nhất một ngày mà thôi, ngươi hãy tự suy xét cho kĩ đi”
Nói rồi nàng cũng không quay đầu lại lên xe ngựa trở về, để lại hắn giương một đôi mắt tràn đầy nghi hoặc, bên cạnh đó còn có một chút hưng phấn và hy vọng nhìn theo.
Bên trong xe ngựa lúc này, Tử Trúc nãy giờ vẫn luôn im lặng không khỏi có chút khó hiểu nhìn chăm chăm vào tiểu công chúa nhà mình, không hiểu rốt cục là nàng coi trọng tên nhóc ăn mày đó ở chỗ nào?
Nguyệt Hy dĩ nhiên cũng nhìn thấu nghi hoặc của Tử Trúc, chỉ là nàng không muốn giải thích nhiều, cứ để nàng ấy nhìn rồi tự hiểu thôi, dù sao nàng không thể chuyện gì cũng chỉ dạy được, năng lực chính là do bản thân bồi đắp ra, không thể trong một sớm một chiều mà có được:
“Không thể nhìn bề ngoài mà phán xét một người được, ngươi cứ từ từ mà xem đi.”
“Vâng, thưa công chúa.” Xem ra chủ tử là muốn rèn luyện nàng đây mà, nhất định phải để ý kỹ tên nhóc đó mới được, sau đó nàng liền tiếp tục quy củ ngồi một bên nhìn chủ tử đọc sách.
Tử Trúc cũng không hiểu cảm giác của mình là gì, nàng chỉ biết từ khi bị đưa tới chỗ công chúa, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy tiểu nữ hài vô cùng xinh đẹp lại cơ trí, tĩnh lặng này, nàng đã bị thu hút, không tự chủ được mà thần phục, ngưỡng mộ nàng ấy.
Không giống như những tiểu nữ hài quý tộc khác, công chúa nhà nàng luôn luôn tĩnh lặng, nhưng mỗi câu nàng nói ra đều khiến cho người ta không dám trái lời, mỗi hành động của nàng đều có dụng ý riêng, tuy tuổi nàng không lớn nhưng những người xung quanh nàng cũng chưa bao giờ làm trái một lời nào của nàng.
Những người xung quanh cũng luôn coi nàng là trung tâm làm chuyện gì cũng sẽ đặt cảm nhận và lợi ích của nàng lên mà cân nhắc, tiểu công chúa quả thực có một sức quyến rũ khó ai cưỡng lại được.
Bản thân Tử Trúc luôn cho rằng, sức quyến rũ lớn nhất của tiểu công chúa, chính là sự chân thành, nàng sẽ không nói với ngươi rằng nàng lo lắng cho ngươi, tuy nhiên từ mỗi hành động âm thầm hay công khai ngươi đều có thể cảm nhận được tâm ý của nàng trong đó, rồi những sự ấm áp đó cũng sẽ thần không biết quỷ không hay len lén chui vào trong tim ngươi, rồi trói chặt nó lại.
Không phải ngay cả trái tim lạnh lùng của Ngân Liệt đại nhân cũng đã bị tiểu công chúa nắm gọn rồi đó sao. Đời này của Tử Trúc nàng có thể ở bên cạnh một chủ tử như thế đã vô cùng mãn nguyện.
Nguyệt Hy bình tĩnh nhìn tên nhóc trước mắt mở mắt ra đánh giá mình một lượt sau đó lại tiếp tục nhắm mắt, không bỏ qua một chút tự giễu thoáng qua trong đó, nàng cũng không sốt ruột, chỉ lạnh nhạt mở miệng:
“Ngươi không cần vội kết luận làm gì, tương lai là của ngươi, quyền quyết định cũng là của ngươi, cái duy nhất ta cho ngươi chỉ là một cơ hội mà thôi, ta đã nói có thể cho ngươi sức mạnh, cũng có thể cho ngươi quyền lực nhưng có đạt được những cái đó hay không cũng đều phụ thuộc vào ngươi. Cơ hội chỉ có một mà thôi, ta cũng không có quá nhiều thời gian cho ngươi đắn đo, nếu đã quyết định, sáng ngày mai hãy đến phủ công chúa phía đông hoàng thành. Phủ công chúa chỉ mở cửa duy nhất một ngày mà thôi, ngươi hãy tự suy xét cho kĩ đi”
Nói rồi nàng cũng không quay đầu lại lên xe ngựa trở về, để lại hắn giương một đôi mắt tràn đầy nghi hoặc, bên cạnh đó còn có một chút hưng phấn và hy vọng nhìn theo.
Bên trong xe ngựa lúc này, Tử Trúc nãy giờ vẫn luôn im lặng không khỏi có chút khó hiểu nhìn chăm chăm vào tiểu công chúa nhà mình, không hiểu rốt cục là nàng coi trọng tên nhóc ăn mày đó ở chỗ nào?
Nguyệt Hy dĩ nhiên cũng nhìn thấu nghi hoặc của Tử Trúc, chỉ là nàng không muốn giải thích nhiều, cứ để nàng ấy nhìn rồi tự hiểu thôi, dù sao nàng không thể chuyện gì cũng chỉ dạy được, năng lực chính là do bản thân bồi đắp ra, không thể trong một sớm một chiều mà có được:
“Không thể nhìn bề ngoài mà phán xét một người được, ngươi cứ từ từ mà xem đi.”
“Vâng, thưa công chúa.” Xem ra chủ tử là muốn rèn luyện nàng đây mà, nhất định phải để ý kỹ tên nhóc đó mới được, sau đó nàng liền tiếp tục quy củ ngồi một bên nhìn chủ tử đọc sách.
Tử Trúc cũng không hiểu cảm giác của mình là gì, nàng chỉ biết từ khi bị đưa tới chỗ công chúa, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy tiểu nữ hài vô cùng xinh đẹp lại cơ trí, tĩnh lặng này, nàng đã bị thu hút, không tự chủ được mà thần phục, ngưỡng mộ nàng ấy.
Không giống như những tiểu nữ hài quý tộc khác, công chúa nhà nàng luôn luôn tĩnh lặng, nhưng mỗi câu nàng nói ra đều khiến cho người ta không dám trái lời, mỗi hành động của nàng đều có dụng ý riêng, tuy tuổi nàng không lớn nhưng những người xung quanh nàng cũng chưa bao giờ làm trái một lời nào của nàng.
Những người xung quanh cũng luôn coi nàng là trung tâm làm chuyện gì cũng sẽ đặt cảm nhận và lợi ích của nàng lên mà cân nhắc, tiểu công chúa quả thực có một sức quyến rũ khó ai cưỡng lại được.
Bản thân Tử Trúc luôn cho rằng, sức quyến rũ lớn nhất của tiểu công chúa, chính là sự chân thành, nàng sẽ không nói với ngươi rằng nàng lo lắng cho ngươi, tuy nhiên từ mỗi hành động âm thầm hay công khai ngươi đều có thể cảm nhận được tâm ý của nàng trong đó, rồi những sự ấm áp đó cũng sẽ thần không biết quỷ không hay len lén chui vào trong tim ngươi, rồi trói chặt nó lại.
Không phải ngay cả trái tim lạnh lùng của Ngân Liệt đại nhân cũng đã bị tiểu công chúa nắm gọn rồi đó sao. Đời này của Tử Trúc nàng có thể ở bên cạnh một chủ tử như thế đã vô cùng mãn nguyện.