Chương : 9
Sự kiện tiểu quận chúa trúng độc đã gây nên một cơn sóng gió không nhỏ trong hoàng cung. Lúc độc trên người tiểu quận chúa còn chưa được giải, cho dù là chút gió thổi cỏ lay, mọi người cũng không nhịn được da đầu run hết cả lên. Tuy nhiên cho dù độc trên người tiểu quận chúa đã được giải hoàn toàn, bầu không khí trong hoàng cung vẫn trong tình trạng áp thấp như cũ, bởi vì cơn giận của Tuyên Đế sau khi tiểu quận chúa được giải độc không những không giảm mà còn có xu hướng tăng thêm.
Thực ra chuyện này cũng không thể trách ai cả, có trách cũng chỉ có thể trách lũ người kia không biết chọn đối tượng hạ độc mà thôi. Nguyệt Hy vốn là đứa trẻ bi sinh non, cho dù có chăm sóc tốt cỡ nào cũng không thể tránh khỏi yếu ớt hơn đứa trẻ bình thường rất nhiều. Lần này lại trúng độc không nhẹ, mấy lạng thịt trên người Nguyệt Hy không dễ gì mới nuôi được nay nháy mắt liền không còn. Hơn nữa theo lời của Dạ Nhật thần y, thân thể Nguyệt Hy lần này đã bị suy nhược nghiêm trọng, cơ thể phải điều dưỡng ít nhất trên mười năm, vả lại sức khỏe cũng vĩnh viễn không theo kịp người thường, nói đơn giản chính là phải điều dưỡng cả đời.
Cứ mỗi lần nhìn tiểu bảo bối mình cẩn thận che chở bao lâu nay bỗng trở nên gầy yếu như thế này, thân thể cũng mãi mãi không thể hồi phục như bình thường, lòng mấy người phụ thân, bá bá bọn họ lại không nhịn được đau đớn sau đó là phẫn nộ. Bọn hắn quyết tâm cho dù phải đào ba tấc đất cũng nhất định phải lôi được đám người đứng sau ra, khiến bọn họ sống không bằng chết để hả giận cho tiểu bảo bối.
Âm mưu lần này của bọn chúng quả thực vô cùng tinh vi đến nỗi dường như không để lại vết tích, nhưng mà bọn họ là ai a? Là ba nam nhân thực lực đứng đầu ngũ quốc, còn thêm cả Dạ Nhật thần y không biết vì sao cũng xông vào hỗ trợ. Cứ như vậy, sự việc liền tiến triển vô cùng thuận lợi cho dù là một vết tích nhỏ cũng bị bọn họ đào ra. Không lâu sau, hung thủ cũng dần dần lộ ra ánh sáng nhờ có sự hỗ trợ tích cực của Dạ Nhật thần y.
Kẻ chủ mưu lần này là một vị bại tướng dưới tay bọn họ mượn thêm sức của một số bang phái tà giáo trước đây bị triều đình tiêu diệt kết hợp lại tìm cách trả thù. Lúc bị bọn họ bắt được cũng không có một chút hối cải còn thoải mái xát muối lên vết thương mấy người bọn họ: “Thượng Quan Vũ, Thượng Quan Dương (Tuyên Đế) các ngươi cũng có ngày hôm nay a, lúc trước các ngươi dùng kế hại ta thảm bại mất nước mất nhà, bây giờ ta cũng khiến quận chúa bảo bối của các ngươi vĩnh viễn không xuống được giường, làm cái ấm sắc thuốc cả đời hahahaha…” Tuyên Đế nghe xong liền nổi giận đẩy hắn xuống Phục Hình đường nơi được xưng là địa ngục trần gian, cho hắn tận hưởng cái gì là muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong đi.
Sau khi xử lí kẻ chủ mưu, mọi người liền bắt đầu công trình điều dưỡng, bồi bổ cho tiểu quận chúa. Để đảm bảo điều kiện tốt nhất, tiểu quận chúa liền được để lại trong hoàng cung điều dưỡng cũng nhân tiện để cho Thụy Vương phi luôn căng thẳng suốt mấy ngày nay có cơ hội trở về nghỉ ngơi một thời gian. Tiểu quận chúa hiện giờ chính là bảo vật của hoàng cung người người cung phụng, nâng trong tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan đến cả đi đứng trong hoàng cung cũng đều vô cùng dè dặt cẩn trọng sợ dọa tới tiểu quận chúa khiến cho Nguyệt Hy mỗi lần nhìn thấy cảnh này đều không nhịn được hắc tuyến, có cần nghiêm trọng như vậy không a.
Nguyệt Hy sau khi trúng độc cũng cảm thấy cơ thể mình yếu đi nhiều lắm, đành tích cực rèn luyện cơ tay, cơ chân, uốn lưỡi tập nói lại vô cùng phối hợp điều dưỡng hi vọng cơ thể sớm khỏe mạnh, nhìn thấy nước mắt của mẫu thân đại nhân mỗi lần ôm nàng đều chực trào ra, nàng cũng có chút không chịu được.
Thực ra chuyện này cũng không thể trách ai cả, có trách cũng chỉ có thể trách lũ người kia không biết chọn đối tượng hạ độc mà thôi. Nguyệt Hy vốn là đứa trẻ bi sinh non, cho dù có chăm sóc tốt cỡ nào cũng không thể tránh khỏi yếu ớt hơn đứa trẻ bình thường rất nhiều. Lần này lại trúng độc không nhẹ, mấy lạng thịt trên người Nguyệt Hy không dễ gì mới nuôi được nay nháy mắt liền không còn. Hơn nữa theo lời của Dạ Nhật thần y, thân thể Nguyệt Hy lần này đã bị suy nhược nghiêm trọng, cơ thể phải điều dưỡng ít nhất trên mười năm, vả lại sức khỏe cũng vĩnh viễn không theo kịp người thường, nói đơn giản chính là phải điều dưỡng cả đời.
Cứ mỗi lần nhìn tiểu bảo bối mình cẩn thận che chở bao lâu nay bỗng trở nên gầy yếu như thế này, thân thể cũng mãi mãi không thể hồi phục như bình thường, lòng mấy người phụ thân, bá bá bọn họ lại không nhịn được đau đớn sau đó là phẫn nộ. Bọn hắn quyết tâm cho dù phải đào ba tấc đất cũng nhất định phải lôi được đám người đứng sau ra, khiến bọn họ sống không bằng chết để hả giận cho tiểu bảo bối.
Âm mưu lần này của bọn chúng quả thực vô cùng tinh vi đến nỗi dường như không để lại vết tích, nhưng mà bọn họ là ai a? Là ba nam nhân thực lực đứng đầu ngũ quốc, còn thêm cả Dạ Nhật thần y không biết vì sao cũng xông vào hỗ trợ. Cứ như vậy, sự việc liền tiến triển vô cùng thuận lợi cho dù là một vết tích nhỏ cũng bị bọn họ đào ra. Không lâu sau, hung thủ cũng dần dần lộ ra ánh sáng nhờ có sự hỗ trợ tích cực của Dạ Nhật thần y.
Kẻ chủ mưu lần này là một vị bại tướng dưới tay bọn họ mượn thêm sức của một số bang phái tà giáo trước đây bị triều đình tiêu diệt kết hợp lại tìm cách trả thù. Lúc bị bọn họ bắt được cũng không có một chút hối cải còn thoải mái xát muối lên vết thương mấy người bọn họ: “Thượng Quan Vũ, Thượng Quan Dương (Tuyên Đế) các ngươi cũng có ngày hôm nay a, lúc trước các ngươi dùng kế hại ta thảm bại mất nước mất nhà, bây giờ ta cũng khiến quận chúa bảo bối của các ngươi vĩnh viễn không xuống được giường, làm cái ấm sắc thuốc cả đời hahahaha…” Tuyên Đế nghe xong liền nổi giận đẩy hắn xuống Phục Hình đường nơi được xưng là địa ngục trần gian, cho hắn tận hưởng cái gì là muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong đi.
Sau khi xử lí kẻ chủ mưu, mọi người liền bắt đầu công trình điều dưỡng, bồi bổ cho tiểu quận chúa. Để đảm bảo điều kiện tốt nhất, tiểu quận chúa liền được để lại trong hoàng cung điều dưỡng cũng nhân tiện để cho Thụy Vương phi luôn căng thẳng suốt mấy ngày nay có cơ hội trở về nghỉ ngơi một thời gian. Tiểu quận chúa hiện giờ chính là bảo vật của hoàng cung người người cung phụng, nâng trong tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan đến cả đi đứng trong hoàng cung cũng đều vô cùng dè dặt cẩn trọng sợ dọa tới tiểu quận chúa khiến cho Nguyệt Hy mỗi lần nhìn thấy cảnh này đều không nhịn được hắc tuyến, có cần nghiêm trọng như vậy không a.
Nguyệt Hy sau khi trúng độc cũng cảm thấy cơ thể mình yếu đi nhiều lắm, đành tích cực rèn luyện cơ tay, cơ chân, uốn lưỡi tập nói lại vô cùng phối hợp điều dưỡng hi vọng cơ thể sớm khỏe mạnh, nhìn thấy nước mắt của mẫu thân đại nhân mỗi lần ôm nàng đều chực trào ra, nàng cũng có chút không chịu được.