Chương : 219
- Thương Khung, Thiên Yêu này là tọa kỵ tương lai của ta, các ngươi không cần nhúng tay!
Thanh âm Bắc Cung Dao mát lạnh như gợn sóng dâng lên.
Vừa nói xong, trường kiếm của Bắc Cung Dao đã như cầu vồng xé trời không, tạo thành một đường vòng cung tinh mỹ, trong lúc nhất thời, đầy trời đều là cầu vồng ảo ảnh.
Từng đạo kiếm khí, đều mang theo khí thế kinh người, hướng Thiên Yêu này bổ tới.
Kiếm khí này, là chân khí toàn thân của Bắc Cung Dao biến thành, vận dụng ảo diệu vô cùng. Tạo thành võng lưới bao phủ lấy Thiên Yêu kia.
Kiếm khí cuồng bạo lập tức chiếu rọi bầu trời, lưới võng từ từ khép lại.
- Huy hoàng thiên uy, mênh mông kiếm khí, tinh vân vũ trụ, chư thiên thần Phật...
Trong miệng Bắc Cung Dao ngâm xướng kiếm quyết, đem trường kiếm dẫn động, như Ngân Long bay múa, không ngừng thu hẹp vòng vây.
Thiên Yêu này bị nhốt trong kiếm khí vô tận đó, tiến thối không được.
Thân hình Bắc Cung Dao lăng không bay lên, ngọc chưởng cầm lấy Hàng Linh Phù, quát:
- Lúc này không hàng, còn đợi khi nào?
Thiên Yêu này nhìn thấy linh phù đỏ thẫm trong tay Bắc Cung Dao, trên mặt toát ra vẻ sợ hãi. Nhìn qua kiếm khí đầy trời, vô luận nó xông như thế nào, cũng không cách nào phá nổi.
Trong nội tâm dâng lên sợ hãi vô tận, đây mà là thực lực của võ giả tuổi trẻ sao? Thực lực cường đại như thế, coi như là đệ nhất thiên tài của thượng giới, hoàn thành Thiên Cương viên mãn, cũng làm không được ah!
Ở trước mặt thực lực cường đại, Thiên Yêu này biết rõ, mình giãy dụa sẽ không có đường sống.
Yêu tộc có một chỗ tốt, chính là đối với cường giả sùng bái không nguyên tắc. Ở bên trong Yêu tộc, đối với cường giả thần phục vô điều kiện.
Giờ phút này, thần thông của Bắc Cung Dao, triệt để chinh phục Thiên Yêu này. Hàng Linh Phù một khi rơi xuống, nó cả đời sẽ chạy không thoát vận mệnh khôi lỗi Linh Thú!
Hô to một tiếng, liên tục kêu lên:
- Đầu hàng, đầu hàng, ta nguyện ý đầu hàng!
Dùng Hàng Linh Phù thu phục Linh Thú, sẽ biến thành khôi lỗi. Khế ước sẽ là chủ tớ.
Biểu lộ của Bắc Cung Dao nghiêm túc và trang trọng, lại nghe không hiểu Thiên Yêu này nói cái gì.
May có Tiểu Bạch nghe hiểu ngôn ngữ Yêu tộc, nói với Nhậm Thương Khung:
- Lão đại, mỹ nhân này nguyện ý đầu hàng, chịu làm tọa kỵ cho đạo lữ của ngươi.
Nhậm Thương Khung cười ha ha:
- A Dao, nghiệt súc này nguyện ý thần phục muội. Hàng Linh Phù nên thu lại đi.
Thiên Yêu này lại hiểu được ngôn ngữ nhân loại, liên tục gật đầu, hướng Bắc Cung Dao cúng bái, tỏ vẻ nguyện ý thần phục.
Hàng Linh Phù là dùng để trấn áp yêu khí, đối với yêu linh có mặt trái tác dụng. Bất luận là yêu linh nào cùng nhân loại võ giả thành lập khế ước, đều hy vọng thành lập khế ước hảo hữu, mà không phải là chủ tớ khế ước.
Bắc Cung Dao tay áo bồng bềnh, tựa như thần tiên. Ngọc chưởng ở trên trán Thiên Yêu này nhẹ nhàng ấn chặt.
- Nếu không phải ta thích khí chất của ngươi, một kiếp Hàng Linh Phù này, ngươi sẽ tránh không khỏi. Mà thôi, ta cũng không cần cường thế áp ngươi, lập khế ước hảo hữu, dùng thiên địa thệ ước làm chứng.
Thiên Yêu này nào dám cải lời? Ngoan ngoãn phối hợp với Bắc Cung Dao.
Sau khi lập thiên địa thệ ước, thần thức cả hai đã có thể trao đổi.
- Ngươi là linh cầm gì?
Bắc Cung Dao hỏi.
- Tuyết Sư Vân Phượng, tổ tiên có huyết thống của thần thú lẫn yêu thánh.
Thiên Yêu này thành thật trả lời:
- Tộc của chúng ta, không được Sư thú tộc công nhận, cũng không được Phượng Hoàng tộc công nhận. Bởi vậy nên bị biên giới hóa. Nhưng luận về huyết mạch tinh thuần, Sư thú tộc khẳng định không thể ưu việt hơn chúng ta. Mà Phượng Hoàng nhất tộc, trừ huyết mạch thần thú ra, chúng ta không kém chúng cái gì cả.
Bắc Cung Dao có chút giật mình, có huyết mạch Thần Thú?
Phải biết rằng, Yêu tộc cũng có hệ thống thực lực. Từ Trúc Cơ kỳ bắt đầu, Trúc Cơ yêu linh tương đương với Trúc Cơ võ giả của nhân loại.
Thiên Yêu tương đương với Thiên Nhân cảnh võ giả; mà Yêu Vương thì tương đương với Thần Thông cảnh võ giả. Về phần Đại Đạo cấp cường giả, thì ngang hàng cùng Yêu Thánh.
Đây cũng là cấp bậc cao nhất của Thiên Trạch thế giới.
Trên hơn nữa, chính là Thần Đạo cấp bậc, Thiên Trạch thế giới cũng có tồn tại. Nghe nói, một khi xuất hiện, sẽ bị vị diện pháp tắc bài xích, phải đi vào vị diện cao cấp hơn.
Cho nên nói, trên lý luận, đại đạo cấp bậc cường giả, đã là đỉnh phong của Thiên Trạch thế giới.
Sau khi thành lập khế ước, Bắc Cung Dao cũng ngồi ở trên lưng Tuyết Sư Vân Phượng. Vân Phượng này không tính là lớn, nhưng khi cánh mở rộng, lại có một cổ uy nghiêm che khuất bầu trời.
Nhất là ba cái lông đuôi, như ba lưỡi đao bén nhọn, nó là một trong những vũ khí có lực sát thương rất mạnh của Tuyết Sư Vân Phượng.
Nhậm Thương Khung thấy một màn như vậy, cũng hăng hái:
- A Dao, con Linh Thú này, ngoại hình nhất lưu ah. Ngay cả Linh Thú của ta cũng không bằng, ha ha. Chỉ tiếc, nó toàn thân trắng tuyết, lại không thể gọi là Tiểu Bạch.
- Vì sao?
Bắc Cung Dao có chút tò mò.
- Ha ha, bởi vì tên Tiểu Bạch đã bị nó chiếm dụng.
Nhậm Thương Khung vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch.
- Lão đại, đừng đánh đầu ta, sẽ bị đần đó. Đến lúc đó, ta sẽ không tán tỉnh được muội muội kia.
Tiểu Bạch mặt mày hớn hở nhìn qua Tuyết Sư Vân Phượng, vẻ mặt ân cần.
Bay qua nói:
- Ta là Tiểu Bạch, là khế ước thú của Thương Khung lão đại, ha ha, về sau chúng ta đều là người một nhà, chiếu cố nhiều hơn ah.
Tuyết Sư Vân Phượng thấy Tiểu Bạch toàn thân như mực, không khỏi xem thường vài phần, hừ một tiếng... quay mặt qua chỗ khác, không để ý tới Tiểu Bạch.
Hiển nhiên, nó cũng rất ủy khuất, ngươi toàn thân đen như mực, dựa vào cái gì gọi Tiểu Bạch?
Tiểu Bạch cũng không tức giận, cười nói:
- Ai, đừng như vậy nha. Ta không có ác ý. Ngươi xem, lão đại ta cùng lão đại của ngươi là đạo lữ...
- Ngừng!
Tuyết Sư Vân Phượng thở phì phì kêu lên:
- Không cần cùng ta làm quen, lão đại là lão đại, ngươi là ngươi. Bọn họ là đạo lữ, cùng chúng ta không có quan hệ gì.
- Ha ha, có cá tính, ta thích!
Vẻ mặt Tiểu Bạch rất dê xồm, cười hì hì nói:
- Đúng rồi, ta đoạt tên của ngươi, bỏ qua cho ah. Ngươi nếu như thích, ta sẽ tặng lại cho ngươi. Cùng lắm thì ta lấy tên là tiểu Hắc cũng được.
- Ai cần ngươi để lại cho ta.
Tuyết Sư Vân Phượng liếc mắt, hai cánh mở rộng, bay nhanh tới trước.
Tiểu Bạch cười ha ha:
- So tốc độ, đó là thế mạnh của ta.
Thân ảnh lóe lên, thân hình đen như mực của Tiểu Bạch, giống như tia chớp xé bầu trời, trực tiếp vượt qua Tuyết Sư Vân Phượng.
Tuyết Sư Vân Phượng không phục, lại tăng tốc vượt qua Tiểu Bạch.
Ngươi truy ta đuổi như thế, Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao đều hết sức thích ý, hưởng thụ lấy tốc độ cực hạn này, nhưng lại không biết hai đầu khế ước thú đã thành oan gia.
- Ha ha, A Dao, ta cho rằng tốc độ của Tiểu Bạch đã rất nhanh, không nghĩ tới đầu tọa kỵ này của muội, tốc độ rõ ràng không kém Tiểu Bạch. Ta xem nó phi hành như một mũi tên bạch sắc, nhanh vô cùng. Không bằng gọi nó là Tiểu Thỉ.
- Tiểu Thỉ?
Bắc Cung Dao cười nói:
- Cái tên này rất chuẩn xác, muội cũng cảm giác nó bay rất nhanh. Đây cũng là nguyên nhân mà muội thích nó.
Cúi đầu hỏi Thiên Yêu này:
- Gọi ngươi là Tiểu Thỉ, có bằng lòng hay không?
Thiên Yêu này đối với thần thông của Bắc Cung Dao hết sức bái phục, nói sau cái tên này, cũng rất chuẩn xác, nó đương nhiên sẽ không phản đối, gào to gật đầu, tỏ vẻ vui mừng.
- Ha ha, tốt!
Nhậm Thương Khung vỗ đầu Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch, cùng Tiểu Thỉ so tốc độ một chút, xem tốc độ cực hạn của các ngươi đến cùng như thế nào!
- Lão đại, đã nói không được đánh vào đầu mà!
Tiểu Bạch một bên kháng nghị, một bên rít gào, hướng Tiểu Thỉ huýt sáo một tiếng, cợt nhả bay tới trước, trong miệng kêu lên:
- Tiểu Thỉ, chúng ta so tốc độ, nếu tốc độ của ngươi nhanh hơn ta, ta truy theo ngươi; nếu tốc độ của ta nhanh hơn ngươi, vậy ngươi truy ta, như thế nào?
- Truy cái đầu quỷ ngươi, so tốc độ, ta sợ ngươi sao?
Trên người Tiểu Thỉ có huyết mạch của Yêu Thánh cùng Thần Thú, cũng có một phần kiêu ngạo.
Hai khế ước thú, ở trên không Vân Bích Nhai, không kiêng nể mà phi hành, như hai đạo thiểm điện ở hư không, làm cho những võ giả ở Vân Bích Nhai trợn mắt.
Trên bầu trời cao như thế, bọn hắn tự nhiên không thấy rõ Thương Khung cùng Bắc Cung Dao, còn tưởng là hai đầu siêu cấp Thiên Yêu trên không trung so đấu, đều nhao nhao nhìn xem thế nào.
Nguyên một đám trong nội tâm đều ham muốn, Thiên Yêu cường đại bậc này, nếu có thể thu phục, trở lại Đại Vương Ốc Sơn, nhất định sẽ khiến nhiều người hâm mộ.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng trong nội tâm cũng rất rõ ràng. Thiên Yêu cấp bậc này, bọn hắn căn bản không có khả năng hàng phục, thậm chí ngay cả cơ hội bảo vệ tánh mạng cũng không có.
Tưởng tượng là một chuyện, thực tế là chuyện khác. Thở dài một tiếng, cả đám lại vùi đầu vào nhiệm vụ của mình, không nghĩ ngợi lung tung nữa.
Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao phi hành hai canh giờ, Tiểu Bạch vẫn còn chưa thỏa mãn. Cùng Tiểu Thỉ so đấu tốc độ, hết hai canh giờ, nó vẫn không cách nào chiếm được thượng phong, một cổ dục vọng chinh phục làm cho Tiểu Bạch chiến thắng tính lười biếng, muốn phân chia cao thấp với Tiểu Thỉ.
Hoàn thành nhiệm vụ thu phục khế ước thú, Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao tự nhiên sẽ không ở lại Vân Bích Nhai, mang theo khế ước thú, phản hồi Đại Vương Ốc Sơn, trực tiếp trở về động phủ.
Tiến vào động phủ số một, Tiểu Bạch cũng tấc tắc kêu kỳ lạ:
- Không tệ lắm, Thương Khung lão đại, cái động phủ này lại có linh mạch lưu động, mặc dù chỉ là bình thường, nhưng ở vùng này, tuyệt đối là động phủ đỉnh cấp nhất. Lão đại, xem ra địa vị của ngươi ở nơi này cũng không tệ!
Tiểu Thỉ cũng rất hiếu kỳ, trong động phủ chạy đông chạy tây một chút. Linh mạch nồng đậm này, so với Vân Bích Nhai nguy cơ tứ phía kia, thì tốt hơn nhiều.
Thoáng cái, Tiểu Thỉ liền cảm giác được, tựa hồ cùng nhân loại võ giả ký kết khế ước, cũng không phải là sự tình không thể tiếp nhận ah!
- Tiểu Bạch, Tiểu Thỉ, động phủ số một cùng động phủ số bốn, các ngươi có thể tùy ý dạo chơi. Nhưng khu vực khác, thì không được chạy loạn. Chúng ta muốn tận dụng gần hai tháng này, bế quan tu luyện!
Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao nhanh chóng thu phục khế ước thú, là muốn tiết kiệm thời gian để tu luyện. Giai đoạn hiện tại, nhiệm vụ lớn nhất của bọn hắn, là hoàn thành Chư Thiên đại viên mãn, tấn chức Thiên Nhân cảnh!
Hai tháng, nhanh chóng đã qua.
Bọn người Chu Vân, cũng lục tục từ Vân Bích Nhai trở về. Nhậm Thương Khung ngắn ngủn không đến hai tháng thời gian, liên tục đột phá, trực tiếp bước vào chín mươi sáu chuyển! Cách Chư Thiên đại viên mãn, chỉ còn mười hai chuyển.
Mà Bắc Cung Dao, tu vi cũng tiến nhanh, tiến vào bảy mươi chuyển đại quan! Chỉ kém hai bậc, sẽ tiến vào Địa Sát viên mãn!
Thanh âm Bắc Cung Dao mát lạnh như gợn sóng dâng lên.
Vừa nói xong, trường kiếm của Bắc Cung Dao đã như cầu vồng xé trời không, tạo thành một đường vòng cung tinh mỹ, trong lúc nhất thời, đầy trời đều là cầu vồng ảo ảnh.
Từng đạo kiếm khí, đều mang theo khí thế kinh người, hướng Thiên Yêu này bổ tới.
Kiếm khí này, là chân khí toàn thân của Bắc Cung Dao biến thành, vận dụng ảo diệu vô cùng. Tạo thành võng lưới bao phủ lấy Thiên Yêu kia.
Kiếm khí cuồng bạo lập tức chiếu rọi bầu trời, lưới võng từ từ khép lại.
- Huy hoàng thiên uy, mênh mông kiếm khí, tinh vân vũ trụ, chư thiên thần Phật...
Trong miệng Bắc Cung Dao ngâm xướng kiếm quyết, đem trường kiếm dẫn động, như Ngân Long bay múa, không ngừng thu hẹp vòng vây.
Thiên Yêu này bị nhốt trong kiếm khí vô tận đó, tiến thối không được.
Thân hình Bắc Cung Dao lăng không bay lên, ngọc chưởng cầm lấy Hàng Linh Phù, quát:
- Lúc này không hàng, còn đợi khi nào?
Thiên Yêu này nhìn thấy linh phù đỏ thẫm trong tay Bắc Cung Dao, trên mặt toát ra vẻ sợ hãi. Nhìn qua kiếm khí đầy trời, vô luận nó xông như thế nào, cũng không cách nào phá nổi.
Trong nội tâm dâng lên sợ hãi vô tận, đây mà là thực lực của võ giả tuổi trẻ sao? Thực lực cường đại như thế, coi như là đệ nhất thiên tài của thượng giới, hoàn thành Thiên Cương viên mãn, cũng làm không được ah!
Ở trước mặt thực lực cường đại, Thiên Yêu này biết rõ, mình giãy dụa sẽ không có đường sống.
Yêu tộc có một chỗ tốt, chính là đối với cường giả sùng bái không nguyên tắc. Ở bên trong Yêu tộc, đối với cường giả thần phục vô điều kiện.
Giờ phút này, thần thông của Bắc Cung Dao, triệt để chinh phục Thiên Yêu này. Hàng Linh Phù một khi rơi xuống, nó cả đời sẽ chạy không thoát vận mệnh khôi lỗi Linh Thú!
Hô to một tiếng, liên tục kêu lên:
- Đầu hàng, đầu hàng, ta nguyện ý đầu hàng!
Dùng Hàng Linh Phù thu phục Linh Thú, sẽ biến thành khôi lỗi. Khế ước sẽ là chủ tớ.
Biểu lộ của Bắc Cung Dao nghiêm túc và trang trọng, lại nghe không hiểu Thiên Yêu này nói cái gì.
May có Tiểu Bạch nghe hiểu ngôn ngữ Yêu tộc, nói với Nhậm Thương Khung:
- Lão đại, mỹ nhân này nguyện ý đầu hàng, chịu làm tọa kỵ cho đạo lữ của ngươi.
Nhậm Thương Khung cười ha ha:
- A Dao, nghiệt súc này nguyện ý thần phục muội. Hàng Linh Phù nên thu lại đi.
Thiên Yêu này lại hiểu được ngôn ngữ nhân loại, liên tục gật đầu, hướng Bắc Cung Dao cúng bái, tỏ vẻ nguyện ý thần phục.
Hàng Linh Phù là dùng để trấn áp yêu khí, đối với yêu linh có mặt trái tác dụng. Bất luận là yêu linh nào cùng nhân loại võ giả thành lập khế ước, đều hy vọng thành lập khế ước hảo hữu, mà không phải là chủ tớ khế ước.
Bắc Cung Dao tay áo bồng bềnh, tựa như thần tiên. Ngọc chưởng ở trên trán Thiên Yêu này nhẹ nhàng ấn chặt.
- Nếu không phải ta thích khí chất của ngươi, một kiếp Hàng Linh Phù này, ngươi sẽ tránh không khỏi. Mà thôi, ta cũng không cần cường thế áp ngươi, lập khế ước hảo hữu, dùng thiên địa thệ ước làm chứng.
Thiên Yêu này nào dám cải lời? Ngoan ngoãn phối hợp với Bắc Cung Dao.
Sau khi lập thiên địa thệ ước, thần thức cả hai đã có thể trao đổi.
- Ngươi là linh cầm gì?
Bắc Cung Dao hỏi.
- Tuyết Sư Vân Phượng, tổ tiên có huyết thống của thần thú lẫn yêu thánh.
Thiên Yêu này thành thật trả lời:
- Tộc của chúng ta, không được Sư thú tộc công nhận, cũng không được Phượng Hoàng tộc công nhận. Bởi vậy nên bị biên giới hóa. Nhưng luận về huyết mạch tinh thuần, Sư thú tộc khẳng định không thể ưu việt hơn chúng ta. Mà Phượng Hoàng nhất tộc, trừ huyết mạch thần thú ra, chúng ta không kém chúng cái gì cả.
Bắc Cung Dao có chút giật mình, có huyết mạch Thần Thú?
Phải biết rằng, Yêu tộc cũng có hệ thống thực lực. Từ Trúc Cơ kỳ bắt đầu, Trúc Cơ yêu linh tương đương với Trúc Cơ võ giả của nhân loại.
Thiên Yêu tương đương với Thiên Nhân cảnh võ giả; mà Yêu Vương thì tương đương với Thần Thông cảnh võ giả. Về phần Đại Đạo cấp cường giả, thì ngang hàng cùng Yêu Thánh.
Đây cũng là cấp bậc cao nhất của Thiên Trạch thế giới.
Trên hơn nữa, chính là Thần Đạo cấp bậc, Thiên Trạch thế giới cũng có tồn tại. Nghe nói, một khi xuất hiện, sẽ bị vị diện pháp tắc bài xích, phải đi vào vị diện cao cấp hơn.
Cho nên nói, trên lý luận, đại đạo cấp bậc cường giả, đã là đỉnh phong của Thiên Trạch thế giới.
Sau khi thành lập khế ước, Bắc Cung Dao cũng ngồi ở trên lưng Tuyết Sư Vân Phượng. Vân Phượng này không tính là lớn, nhưng khi cánh mở rộng, lại có một cổ uy nghiêm che khuất bầu trời.
Nhất là ba cái lông đuôi, như ba lưỡi đao bén nhọn, nó là một trong những vũ khí có lực sát thương rất mạnh của Tuyết Sư Vân Phượng.
Nhậm Thương Khung thấy một màn như vậy, cũng hăng hái:
- A Dao, con Linh Thú này, ngoại hình nhất lưu ah. Ngay cả Linh Thú của ta cũng không bằng, ha ha. Chỉ tiếc, nó toàn thân trắng tuyết, lại không thể gọi là Tiểu Bạch.
- Vì sao?
Bắc Cung Dao có chút tò mò.
- Ha ha, bởi vì tên Tiểu Bạch đã bị nó chiếm dụng.
Nhậm Thương Khung vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch.
- Lão đại, đừng đánh đầu ta, sẽ bị đần đó. Đến lúc đó, ta sẽ không tán tỉnh được muội muội kia.
Tiểu Bạch mặt mày hớn hở nhìn qua Tuyết Sư Vân Phượng, vẻ mặt ân cần.
Bay qua nói:
- Ta là Tiểu Bạch, là khế ước thú của Thương Khung lão đại, ha ha, về sau chúng ta đều là người một nhà, chiếu cố nhiều hơn ah.
Tuyết Sư Vân Phượng thấy Tiểu Bạch toàn thân như mực, không khỏi xem thường vài phần, hừ một tiếng... quay mặt qua chỗ khác, không để ý tới Tiểu Bạch.
Hiển nhiên, nó cũng rất ủy khuất, ngươi toàn thân đen như mực, dựa vào cái gì gọi Tiểu Bạch?
Tiểu Bạch cũng không tức giận, cười nói:
- Ai, đừng như vậy nha. Ta không có ác ý. Ngươi xem, lão đại ta cùng lão đại của ngươi là đạo lữ...
- Ngừng!
Tuyết Sư Vân Phượng thở phì phì kêu lên:
- Không cần cùng ta làm quen, lão đại là lão đại, ngươi là ngươi. Bọn họ là đạo lữ, cùng chúng ta không có quan hệ gì.
- Ha ha, có cá tính, ta thích!
Vẻ mặt Tiểu Bạch rất dê xồm, cười hì hì nói:
- Đúng rồi, ta đoạt tên của ngươi, bỏ qua cho ah. Ngươi nếu như thích, ta sẽ tặng lại cho ngươi. Cùng lắm thì ta lấy tên là tiểu Hắc cũng được.
- Ai cần ngươi để lại cho ta.
Tuyết Sư Vân Phượng liếc mắt, hai cánh mở rộng, bay nhanh tới trước.
Tiểu Bạch cười ha ha:
- So tốc độ, đó là thế mạnh của ta.
Thân ảnh lóe lên, thân hình đen như mực của Tiểu Bạch, giống như tia chớp xé bầu trời, trực tiếp vượt qua Tuyết Sư Vân Phượng.
Tuyết Sư Vân Phượng không phục, lại tăng tốc vượt qua Tiểu Bạch.
Ngươi truy ta đuổi như thế, Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao đều hết sức thích ý, hưởng thụ lấy tốc độ cực hạn này, nhưng lại không biết hai đầu khế ước thú đã thành oan gia.
- Ha ha, A Dao, ta cho rằng tốc độ của Tiểu Bạch đã rất nhanh, không nghĩ tới đầu tọa kỵ này của muội, tốc độ rõ ràng không kém Tiểu Bạch. Ta xem nó phi hành như một mũi tên bạch sắc, nhanh vô cùng. Không bằng gọi nó là Tiểu Thỉ.
- Tiểu Thỉ?
Bắc Cung Dao cười nói:
- Cái tên này rất chuẩn xác, muội cũng cảm giác nó bay rất nhanh. Đây cũng là nguyên nhân mà muội thích nó.
Cúi đầu hỏi Thiên Yêu này:
- Gọi ngươi là Tiểu Thỉ, có bằng lòng hay không?
Thiên Yêu này đối với thần thông của Bắc Cung Dao hết sức bái phục, nói sau cái tên này, cũng rất chuẩn xác, nó đương nhiên sẽ không phản đối, gào to gật đầu, tỏ vẻ vui mừng.
- Ha ha, tốt!
Nhậm Thương Khung vỗ đầu Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch, cùng Tiểu Thỉ so tốc độ một chút, xem tốc độ cực hạn của các ngươi đến cùng như thế nào!
- Lão đại, đã nói không được đánh vào đầu mà!
Tiểu Bạch một bên kháng nghị, một bên rít gào, hướng Tiểu Thỉ huýt sáo một tiếng, cợt nhả bay tới trước, trong miệng kêu lên:
- Tiểu Thỉ, chúng ta so tốc độ, nếu tốc độ của ngươi nhanh hơn ta, ta truy theo ngươi; nếu tốc độ của ta nhanh hơn ngươi, vậy ngươi truy ta, như thế nào?
- Truy cái đầu quỷ ngươi, so tốc độ, ta sợ ngươi sao?
Trên người Tiểu Thỉ có huyết mạch của Yêu Thánh cùng Thần Thú, cũng có một phần kiêu ngạo.
Hai khế ước thú, ở trên không Vân Bích Nhai, không kiêng nể mà phi hành, như hai đạo thiểm điện ở hư không, làm cho những võ giả ở Vân Bích Nhai trợn mắt.
Trên bầu trời cao như thế, bọn hắn tự nhiên không thấy rõ Thương Khung cùng Bắc Cung Dao, còn tưởng là hai đầu siêu cấp Thiên Yêu trên không trung so đấu, đều nhao nhao nhìn xem thế nào.
Nguyên một đám trong nội tâm đều ham muốn, Thiên Yêu cường đại bậc này, nếu có thể thu phục, trở lại Đại Vương Ốc Sơn, nhất định sẽ khiến nhiều người hâm mộ.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng trong nội tâm cũng rất rõ ràng. Thiên Yêu cấp bậc này, bọn hắn căn bản không có khả năng hàng phục, thậm chí ngay cả cơ hội bảo vệ tánh mạng cũng không có.
Tưởng tượng là một chuyện, thực tế là chuyện khác. Thở dài một tiếng, cả đám lại vùi đầu vào nhiệm vụ của mình, không nghĩ ngợi lung tung nữa.
Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao phi hành hai canh giờ, Tiểu Bạch vẫn còn chưa thỏa mãn. Cùng Tiểu Thỉ so đấu tốc độ, hết hai canh giờ, nó vẫn không cách nào chiếm được thượng phong, một cổ dục vọng chinh phục làm cho Tiểu Bạch chiến thắng tính lười biếng, muốn phân chia cao thấp với Tiểu Thỉ.
Hoàn thành nhiệm vụ thu phục khế ước thú, Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao tự nhiên sẽ không ở lại Vân Bích Nhai, mang theo khế ước thú, phản hồi Đại Vương Ốc Sơn, trực tiếp trở về động phủ.
Tiến vào động phủ số một, Tiểu Bạch cũng tấc tắc kêu kỳ lạ:
- Không tệ lắm, Thương Khung lão đại, cái động phủ này lại có linh mạch lưu động, mặc dù chỉ là bình thường, nhưng ở vùng này, tuyệt đối là động phủ đỉnh cấp nhất. Lão đại, xem ra địa vị của ngươi ở nơi này cũng không tệ!
Tiểu Thỉ cũng rất hiếu kỳ, trong động phủ chạy đông chạy tây một chút. Linh mạch nồng đậm này, so với Vân Bích Nhai nguy cơ tứ phía kia, thì tốt hơn nhiều.
Thoáng cái, Tiểu Thỉ liền cảm giác được, tựa hồ cùng nhân loại võ giả ký kết khế ước, cũng không phải là sự tình không thể tiếp nhận ah!
- Tiểu Bạch, Tiểu Thỉ, động phủ số một cùng động phủ số bốn, các ngươi có thể tùy ý dạo chơi. Nhưng khu vực khác, thì không được chạy loạn. Chúng ta muốn tận dụng gần hai tháng này, bế quan tu luyện!
Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao nhanh chóng thu phục khế ước thú, là muốn tiết kiệm thời gian để tu luyện. Giai đoạn hiện tại, nhiệm vụ lớn nhất của bọn hắn, là hoàn thành Chư Thiên đại viên mãn, tấn chức Thiên Nhân cảnh!
Hai tháng, nhanh chóng đã qua.
Bọn người Chu Vân, cũng lục tục từ Vân Bích Nhai trở về. Nhậm Thương Khung ngắn ngủn không đến hai tháng thời gian, liên tục đột phá, trực tiếp bước vào chín mươi sáu chuyển! Cách Chư Thiên đại viên mãn, chỉ còn mười hai chuyển.
Mà Bắc Cung Dao, tu vi cũng tiến nhanh, tiến vào bảy mươi chuyển đại quan! Chỉ kém hai bậc, sẽ tiến vào Địa Sát viên mãn!