Chương : 48
Lúc trước Nhậm Thương Khung nói ra ba quyền, mỗi người đều cho là hắn là không có lòng tin, căn bản không dám tiếp Cao Hồng Tinh năm quyền. Không nghĩ tới hắn căn bản không có ý như vậy, lại là muốn để cho Cao Hồng Tinh tiếp hắn ba quyền!
Tất cả mọi người cảm giác đầu tiên chính là, tên này đang khua môi múa mép!
Cao Hồng Tinh là nhân vật bậc nào?
Vân La Thành một đời trẻ tuổi, là một trong sáu thiên tài có được đại đạo hạt giống, là người thứ hai thức tỉnh đại đạo hạt giống! Thời gian thức tỉnh rất gần với Tống Lam!
Thiên tài võ giả như vậy, năm nay mười sáu tuổi, cũng đã là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy. Hơn nữa đồn đãi, trước khi Vân La thịnh hội bắt đầu, rất có cơ hội trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng!
Trái lại Nhậm Thương Khung, là người thừa kế Nguyệt Hoa Huân Chương, nhi tử của Nhậm Đông Lưu, cũng là người có được đại đạo hạt giống, nhưng vẫn làm cho người ta thất vọng liên tục. Nghe nói đến bây giờ vẫn chưa thức tĩnh đại đạo hạt giống được!
Cơ hồ có thể nói, Nhậm Thương Khung không có khả năng thức tỉnh đại đạo hạt giống nữa.
Tuy không thể nói hắn là củi mục, nhưng cuối cùng vẫn làm cho người ta rất thất vọng.
Như vậy hai người đối chiến, chỉ cần là người thông minh, đều sẽ cảm giác được, thực lực hai người này, thật sự cách quá xa.
Đều nói Nhậm Thương Khung này tính cách ương bướng, xem ra quả nhiên chỉ là một người giỏi mạnh miệng mà thôi.
Người vây xem đều thở dài trong lòng, thậm chí xem thường. Nếu Nhậm Thanh Vân cùng Cao Hồng Tinh đánh một chầu, có lẽ còn đáng xem hơn?
Những người vây xem này, căn bản không thể nào biết được nội tình bên trong kiểm tra đánh giá của Nhậm gia, tự nhiên không có khả năng biết rõ Nhậm Thương Khung đã đánh bại Nhậm Thanh Vân. Đã là thanh niên đệ nhất cao thủ của Nhậm thị gia tộc.
Cao Hồng Tinh từ Tống Lam nghe được chút ít phong phanh. Bất quá Cao Hồng Tinh không thèm tin. Tuy Tống Lam nói tin tức tương đối chính xác, nhưng Cao Hồng Tinh căn bản không biết, Nhậm Thương Khung có tư cách cùng hắn chiến một trận!
Lúc này đây, hắn cũng là đang nhận ủy thác của Tống Lam, cố tình thăm dò thực lực của Nhậm Thương Khung. Nếu có thể đem Nhậm Thương Khung dẫm dưới chân, trước mặt Tống Lam có thể khoe khoang được rồi!
Nhậm Thanh Sương bên kia cũng thấp giọng quát:
- Thương Khung, ngươi sao lại nói như vậy? Cao Hồng Tinh đã gần trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng cường giả.
Nhậm Thương Khung cười nhạt một tiếng, nếu như là Nhậm Thương Khung trước kia, tự nhiên không thể nào tự tin như vậy. Nhưng từ lần trước ở trong núi sâu của Đào Hoa Độ, Nhậm Thương Khung sơ bộ nắm giữ phương pháp kích thích đại đạo hạt giống, trong khoảng thời gian gần đây, hắn mặc dù không có đột phá lần nữa, như cũ là võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, nhưng đối với việc kích thích đại đạo hạt giống, lại là có rất nhiều tâm đắc.
Có thể nói, mấy ngày nay, Nhậm Thương Khung mỗi một ngày tu luyện, đều là từng bước tích lũy. Tuy hắn không trùng kích võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, nhưng Nhậm Thương Khung biết rõ, chỉ cần đủ hỏa hầu, võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, tuyệt đối không là trở ngại gì cả.
Cao Hồng Tinh mặc dù là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, nhưng Nhậm Thương Khung vừa rồi một mực quan sát. Người này tính cách rất nhiều nhược điểm, thời điểm đang đối chiến, tất nhiên thiếu kiên nhẫn. Chỉ cần lợi dụng tốt, xuất bất kỳ ý, ba quyền kích ngược lại, không phải là chuyện hoang đường viển vông.
Lúc này, Nhậm Gia đệ tử nghe nói có xung đột, cũng lục tục đuổi tới. Nhậm Cao Ca cùng Nhậm Thanh Nguyệt mang theo một đám Nhậm Gia đệ tử, rất nhanh tiếp viện.
Trong khoảng thời gian này, lão thái thái một mực quán thâu tinh thần đoàn kết. Nhìn ra được, hiệu quả rất rõ ràng. Lại tăng thêm gần đây đoạt được một tòa núi quặng, làm cho bên trong gia tộc đoàn kết chưa từng có.
Khi Nhậm Cao Ca cùng Nhậm Thanh Nguyệt nghe nói gia tộc đệ tử bị người vây quanh, cục diện bất lợi, lập tức chạy đến tiếp viện.
Kể từ đó, Nhậm gia đệ tử thoáng cái tăng lên hai ba mươi người, tình thế lập tức đảo ngược.
Cao Hồng Tinh lại không thèm để ý, giống như một đại tướng đối mặt với thiên quân vạn mã, vẫn không đổi sắc.
Khuôn mặt trào phúng nhìn Nhậm thị bên này, cười nói:
- Nhậm Thương Khung, ngươi giúp đỡ đã đến. Có muốn làm rùa đen rút đầu không?
Nhậm Thương Khung tiêu sái cười cười:
- Ngươi cho rằng ta với ngươi đồng dạng không có tiền đồ hay sao, đi ra ngoài liền dẫn một đám lâu la, tùy thời chuẩn bị lấy nhiều khi ít?
Nói xong, chậm rãi hướng bốn phía chắp tay:
- Chư vị, quyền cước không có mắt, mời mọi người lui ra một chút. Miễn cho Cao thiếu gia lát nữa thua, lại tức giận phát tiết lên đầu chư vị.
Cao Hồng Tinh giận quá thành cười:
- Nhậm Thương Khung, nhiều ngày không thấy, ngươi ngược lại là nhanh mồm nhanh miệng. Bổn thiếu gia hi vọng quyền cước của ngươi cũng lưu loát như miệng của ngươi. Nói cách khác, đừng để thiếu gia ta quá thất vọng là được.
Nhậm gia bên này, Nhậm Cao Ca cùng Nhậm Thanh Vân đều kích động, muốn khích lệ Nhậm Thương Khung nhưng sợ làm kinh động khí phách chi tranh của hắn.
Dù sao hiện tại nhiều người, muốn quần ẩu, ai sợ ai?
Nhậm Thanh Sương ánh mắt sâu xa, trong lòng kích động vô cùng. Hồi tưởng lại những ngày này Nhậm Thương Khung biến hóa rất nhiều, bất luận sự việc gì, cơ hồ đều có thể dùng "Kỳ tích" để hình dung.
Bất luận sự việc gì, chỉ cần Nhậm Thương Khung lựa chọn như vậy, tất có đạo lý.
Như vậy lúc này đây, lại làm như thế nào?
Nhậm Thanh Sương nhìn chằm chằm vào Nhậm Thương Khung, muốn từ trên mặt hắn tìm được đáp án. Nhậm Thương Khung thong dong mà đứng, khí độ tự sinh. Trên trán một đạo ánh sáng nhàn nhạt, nội tâm của hắn rất tự tin cùng thong dong, không thể nghi ngờ.
Thấy Nhậm Thương Khung thần thái lạnh nhạt tự nhiên như vậy, Nhậm Thanh Sương chợt nhớ tới năm mình mới chín tuổi, trên võ đài Vân La thịnh hội, chứng kiến Tam thúc Nhậm Đông Lưu tư thế cũng hiên ngang như vậy.
Giờ này khắc này, đúng là rất giống thời khắc kia!
Mười sáu năm trước, Tam thúc Nhậm Đông Lưu tại Vân La thịnh hội sáng tạo kỳ tích. Như vậy dưới mắt, đường đệ thâm bất khả trắc này, làm sao không thể?
Nhậm Thanh Sương không biết ở đâu có được một cổ tâm lý lực lượng, làm cho nàng giống như uống được một viên thuốc an thần vậy, rất yên lòng.
Tay áo nhẹ nhàng hạ xuống, thấp giọng nói:
- Các ngươi không nên vọng động, để cho hắn thử một lần.
...
Đừng nhìn Cao Hồng Tinh xưa nay bộ dạng bất cần đời, nhưng vừa lên đài, khí chất lập tức biến đổi. Toàn thân hắn khí thế cường đại, không ngừng xông tới.
Lớn tiếng doạ người!
Đây là thói quen chiến đấu của Cao Hồng Tinh, hai cánh tay bất trụ vặn vẹo, phát ra tiếng vang thanh thúy lốp bốp cách cách. Dữ tợn cười một tiếng, Cao Hồng Tinh kêu lên:
- Nhậm Thương Khung, nếu như quyền cước của ngươi không lưu loát bằng miệng lưỡi của ngươi, như vậy một quyền này về sau, ngươi nên ngoan ngoãn về nhà nằm nửa năm trên giường a!
Đang khi nói chuyện, thân ảnh Cao Hồng Tinh, đã như lợi kiếm mà đến.
Quyền phong soàn soạt, trực tiếp một cái trường quyền, oanh hướng Nhậm Thương Khung …
Bá Vương Khai Sơn Quyền!
Một quyền này tới, tựa như hai toà sơn phong đẩy mạnh tới, hai đạo cường đại khí lực xác nhập thành một đạo, bay tới ngực Nhậm Thương Khung, lập tức giống như sóng to gió lớn!
Bốn phía cát bay đá chạy, bị một quyền này kéo theo, hướng trước mặt mà đến. Người vây quanh bốn phía đều không tự chủ được lui về sau vài bước.
Một quyền này, khí phách mười phần. Đúng là đặc điểm của Bá Vương Khai Sơn Quyền.
Bá Vương Khai Sơn Quyền này, khai tông minh nghĩa, tuyệt không tốn trạm canh gác. Nhưng hết lần này tới lần khác quyền thế kinh người. Trong tay Cao Hồng Tinh thi triển ra, ý cảnh mười phần, muôn hình vạn trạng.
Phảng phất như một ngọn núi đập tới thân thể Nhậm Thương Khung, bỗng nhiên thân thể hắn tựa như tơ liễu bồng bềnh mà chuyển động.
Chân đạp thất tinh, giống như tơ liễu đong đưa, phiêu diêu phảng phất, cả người giống như lá rụng, theo quyền phong của Bá Vương quyền mà phiêu đãng.
Bộ pháp này, chính là thân pháp bên trong Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm!
Nhậm Thương Khung trọng sinh, tại phương diện vũ kỹ ưu thế lớn nhất chính là kinh nghiệm lâm địch phong phú, cùng với lĩnh ngộ và dung hợp vũ kỹ hơn xa rất nhiều thế hệ cùng lứa.
Dù sao, kiếp trước có năm năm kinh nghiệm cũng là phi thường quý giá. Nhất là sau khi đã trải qua sinh tử luân hồi, càng thêm thông suốt hơn.
Vũ kỹ tu tập kiếp trước, cộng thêm vũ kỹ tu luyện ở kiếp này, ở trong đầu hắn, giống như hạ bút thành văn, nhẹ nhàng như thường.
Tuy thân thể chỉ có mười sáu tuổi, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân, liền có một loại tông sư khí độ.
Cái thân pháp kia vô cùng đơn giản, nhìn từ bên ngoài chỉ như lay động một chút mà thôi, nhưng lại làm cho khí thế to lớn của Bá Vương quyền như đánh vào không khí, như chạm vào bông.
Nhậm Thương Khung thân thể phiêu diêu, tay nâng một quyền, vừa vặn đánh về phía thắt lưng trái của Cao Hồng Tinh:
- Đây là quyền thứ nhất!
Một quyền này, dĩ nhiên là Trường Xuân Quyết!
Nhậm Thanh Vân nhìn thấy một quyền này, biểu lộ lập tức đặc sắc vô cùng. Một quyền này quá quen thuộc, đúng là lúc trước Nhậm Thương Khung cùng hắn đối chiến, quyền thứ nhất cũng là đồng dạng một thức này.
Thấy Nhậm Thương Khung dùng phương thức chiến đấu quen thuộc này, Nhậm Thanh Vân con mắt không khỏi trừng lớn. Muốn nhìn xem Nhậm Thương Khung lúc ấy rốt cuộc là như thế nào đánh bại hắn!
Cao Hồng Tinh cười lạnh một tiếng:
- Loại cấp bậc quyền kỹ nhập môn này, cũng đánh ra không sợ mất mặt sao?
Cánh tay quét ngang, quay đầu khuỷu tay đập tới, đánh ra một chiêu "Hoành Tảo Thiên Quân"!
Thân thể Nhậm Thương Khung tựa như cá chạch. Cánh tay giống như cây sắt quét tới. Nhậm Thương Khung nhìn thấy quyền phong đang dào dạt tới, thân thể tựa như một trận gió phiêu đãng đi qua.
Ghê tởm nhất chính là, một quyền của hắn lại biến đổi đánh tới ót Cao Hồng Tinh.
Ra chiêu này, chính là kỳ, quỷ, nhanh!
Đúng là kiếm ý của Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm, nhưng Nhậm Thương Khung hết lần này tới lần khác lại dung hợp với Trường Xuân Quyết, hơn nữa lại dùng rất tự nhiên, giống như hành vân lưu thủy, không hề trì trệ chút nào.
Vũ kỹ khác biệt, ý cảnh tất nhiên bất đồng. Nhưng Nhậm Thương Khung hết lần này tới lần khác có thể di hoa tiếp mộc, đem ý cảnh của hai bộ kiếm kỹ xâu chuỗi lại..., đạt tới hiệu quả này thật đúng nằm ngoài dự đoán của mọi người!
Một quyền này đi ra, hiện trường cho dù là người thường, cũng đều nhìn ra một điểm môn đạo. Chiêu thức của Nhậm Thương Khung, không ngờ lại quỷ dị như vậy!
Ít nhất, hai chiêu vừa qua, Nhậm Thương Khung hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, có công có thủ, chuyển đổi tự nhiên, động tác liên tục, căn bản nhìn không ra điểm cố gắng hết sức nào!
Chẳng lẽ nói, hắn thật đúng có đủ thực lực cùng Cao Hồng Tinh chiến một trận?
Nghĩ một điểm vậy, biểu lộ của những người vây xem bốn phía, lập tức ngưng trọng rất nhiều. Vốn tâm tính đi xem náo nhiệt, không khỏi sinh ra tâm tư quan sát học tập.
Mà một chỗ cách đó không xa, một thiếu nữ toàn thân hỏa hồng, nhìn thấy như vậy, khóe miệng hiện ra sự không kiên nhẫn.
Nàng dĩ nhiên là phía sau màn sai sử Cao Hồng Tinh… Tống Lam.
Tất cả mọi người cảm giác đầu tiên chính là, tên này đang khua môi múa mép!
Cao Hồng Tinh là nhân vật bậc nào?
Vân La Thành một đời trẻ tuổi, là một trong sáu thiên tài có được đại đạo hạt giống, là người thứ hai thức tỉnh đại đạo hạt giống! Thời gian thức tỉnh rất gần với Tống Lam!
Thiên tài võ giả như vậy, năm nay mười sáu tuổi, cũng đã là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy. Hơn nữa đồn đãi, trước khi Vân La thịnh hội bắt đầu, rất có cơ hội trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng!
Trái lại Nhậm Thương Khung, là người thừa kế Nguyệt Hoa Huân Chương, nhi tử của Nhậm Đông Lưu, cũng là người có được đại đạo hạt giống, nhưng vẫn làm cho người ta thất vọng liên tục. Nghe nói đến bây giờ vẫn chưa thức tĩnh đại đạo hạt giống được!
Cơ hồ có thể nói, Nhậm Thương Khung không có khả năng thức tỉnh đại đạo hạt giống nữa.
Tuy không thể nói hắn là củi mục, nhưng cuối cùng vẫn làm cho người ta rất thất vọng.
Như vậy hai người đối chiến, chỉ cần là người thông minh, đều sẽ cảm giác được, thực lực hai người này, thật sự cách quá xa.
Đều nói Nhậm Thương Khung này tính cách ương bướng, xem ra quả nhiên chỉ là một người giỏi mạnh miệng mà thôi.
Người vây xem đều thở dài trong lòng, thậm chí xem thường. Nếu Nhậm Thanh Vân cùng Cao Hồng Tinh đánh một chầu, có lẽ còn đáng xem hơn?
Những người vây xem này, căn bản không thể nào biết được nội tình bên trong kiểm tra đánh giá của Nhậm gia, tự nhiên không có khả năng biết rõ Nhậm Thương Khung đã đánh bại Nhậm Thanh Vân. Đã là thanh niên đệ nhất cao thủ của Nhậm thị gia tộc.
Cao Hồng Tinh từ Tống Lam nghe được chút ít phong phanh. Bất quá Cao Hồng Tinh không thèm tin. Tuy Tống Lam nói tin tức tương đối chính xác, nhưng Cao Hồng Tinh căn bản không biết, Nhậm Thương Khung có tư cách cùng hắn chiến một trận!
Lúc này đây, hắn cũng là đang nhận ủy thác của Tống Lam, cố tình thăm dò thực lực của Nhậm Thương Khung. Nếu có thể đem Nhậm Thương Khung dẫm dưới chân, trước mặt Tống Lam có thể khoe khoang được rồi!
Nhậm Thanh Sương bên kia cũng thấp giọng quát:
- Thương Khung, ngươi sao lại nói như vậy? Cao Hồng Tinh đã gần trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng cường giả.
Nhậm Thương Khung cười nhạt một tiếng, nếu như là Nhậm Thương Khung trước kia, tự nhiên không thể nào tự tin như vậy. Nhưng từ lần trước ở trong núi sâu của Đào Hoa Độ, Nhậm Thương Khung sơ bộ nắm giữ phương pháp kích thích đại đạo hạt giống, trong khoảng thời gian gần đây, hắn mặc dù không có đột phá lần nữa, như cũ là võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, nhưng đối với việc kích thích đại đạo hạt giống, lại là có rất nhiều tâm đắc.
Có thể nói, mấy ngày nay, Nhậm Thương Khung mỗi một ngày tu luyện, đều là từng bước tích lũy. Tuy hắn không trùng kích võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, nhưng Nhậm Thương Khung biết rõ, chỉ cần đủ hỏa hầu, võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, tuyệt đối không là trở ngại gì cả.
Cao Hồng Tinh mặc dù là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, nhưng Nhậm Thương Khung vừa rồi một mực quan sát. Người này tính cách rất nhiều nhược điểm, thời điểm đang đối chiến, tất nhiên thiếu kiên nhẫn. Chỉ cần lợi dụng tốt, xuất bất kỳ ý, ba quyền kích ngược lại, không phải là chuyện hoang đường viển vông.
Lúc này, Nhậm Gia đệ tử nghe nói có xung đột, cũng lục tục đuổi tới. Nhậm Cao Ca cùng Nhậm Thanh Nguyệt mang theo một đám Nhậm Gia đệ tử, rất nhanh tiếp viện.
Trong khoảng thời gian này, lão thái thái một mực quán thâu tinh thần đoàn kết. Nhìn ra được, hiệu quả rất rõ ràng. Lại tăng thêm gần đây đoạt được một tòa núi quặng, làm cho bên trong gia tộc đoàn kết chưa từng có.
Khi Nhậm Cao Ca cùng Nhậm Thanh Nguyệt nghe nói gia tộc đệ tử bị người vây quanh, cục diện bất lợi, lập tức chạy đến tiếp viện.
Kể từ đó, Nhậm gia đệ tử thoáng cái tăng lên hai ba mươi người, tình thế lập tức đảo ngược.
Cao Hồng Tinh lại không thèm để ý, giống như một đại tướng đối mặt với thiên quân vạn mã, vẫn không đổi sắc.
Khuôn mặt trào phúng nhìn Nhậm thị bên này, cười nói:
- Nhậm Thương Khung, ngươi giúp đỡ đã đến. Có muốn làm rùa đen rút đầu không?
Nhậm Thương Khung tiêu sái cười cười:
- Ngươi cho rằng ta với ngươi đồng dạng không có tiền đồ hay sao, đi ra ngoài liền dẫn một đám lâu la, tùy thời chuẩn bị lấy nhiều khi ít?
Nói xong, chậm rãi hướng bốn phía chắp tay:
- Chư vị, quyền cước không có mắt, mời mọi người lui ra một chút. Miễn cho Cao thiếu gia lát nữa thua, lại tức giận phát tiết lên đầu chư vị.
Cao Hồng Tinh giận quá thành cười:
- Nhậm Thương Khung, nhiều ngày không thấy, ngươi ngược lại là nhanh mồm nhanh miệng. Bổn thiếu gia hi vọng quyền cước của ngươi cũng lưu loát như miệng của ngươi. Nói cách khác, đừng để thiếu gia ta quá thất vọng là được.
Nhậm gia bên này, Nhậm Cao Ca cùng Nhậm Thanh Vân đều kích động, muốn khích lệ Nhậm Thương Khung nhưng sợ làm kinh động khí phách chi tranh của hắn.
Dù sao hiện tại nhiều người, muốn quần ẩu, ai sợ ai?
Nhậm Thanh Sương ánh mắt sâu xa, trong lòng kích động vô cùng. Hồi tưởng lại những ngày này Nhậm Thương Khung biến hóa rất nhiều, bất luận sự việc gì, cơ hồ đều có thể dùng "Kỳ tích" để hình dung.
Bất luận sự việc gì, chỉ cần Nhậm Thương Khung lựa chọn như vậy, tất có đạo lý.
Như vậy lúc này đây, lại làm như thế nào?
Nhậm Thanh Sương nhìn chằm chằm vào Nhậm Thương Khung, muốn từ trên mặt hắn tìm được đáp án. Nhậm Thương Khung thong dong mà đứng, khí độ tự sinh. Trên trán một đạo ánh sáng nhàn nhạt, nội tâm của hắn rất tự tin cùng thong dong, không thể nghi ngờ.
Thấy Nhậm Thương Khung thần thái lạnh nhạt tự nhiên như vậy, Nhậm Thanh Sương chợt nhớ tới năm mình mới chín tuổi, trên võ đài Vân La thịnh hội, chứng kiến Tam thúc Nhậm Đông Lưu tư thế cũng hiên ngang như vậy.
Giờ này khắc này, đúng là rất giống thời khắc kia!
Mười sáu năm trước, Tam thúc Nhậm Đông Lưu tại Vân La thịnh hội sáng tạo kỳ tích. Như vậy dưới mắt, đường đệ thâm bất khả trắc này, làm sao không thể?
Nhậm Thanh Sương không biết ở đâu có được một cổ tâm lý lực lượng, làm cho nàng giống như uống được một viên thuốc an thần vậy, rất yên lòng.
Tay áo nhẹ nhàng hạ xuống, thấp giọng nói:
- Các ngươi không nên vọng động, để cho hắn thử một lần.
...
Đừng nhìn Cao Hồng Tinh xưa nay bộ dạng bất cần đời, nhưng vừa lên đài, khí chất lập tức biến đổi. Toàn thân hắn khí thế cường đại, không ngừng xông tới.
Lớn tiếng doạ người!
Đây là thói quen chiến đấu của Cao Hồng Tinh, hai cánh tay bất trụ vặn vẹo, phát ra tiếng vang thanh thúy lốp bốp cách cách. Dữ tợn cười một tiếng, Cao Hồng Tinh kêu lên:
- Nhậm Thương Khung, nếu như quyền cước của ngươi không lưu loát bằng miệng lưỡi của ngươi, như vậy một quyền này về sau, ngươi nên ngoan ngoãn về nhà nằm nửa năm trên giường a!
Đang khi nói chuyện, thân ảnh Cao Hồng Tinh, đã như lợi kiếm mà đến.
Quyền phong soàn soạt, trực tiếp một cái trường quyền, oanh hướng Nhậm Thương Khung …
Bá Vương Khai Sơn Quyền!
Một quyền này tới, tựa như hai toà sơn phong đẩy mạnh tới, hai đạo cường đại khí lực xác nhập thành một đạo, bay tới ngực Nhậm Thương Khung, lập tức giống như sóng to gió lớn!
Bốn phía cát bay đá chạy, bị một quyền này kéo theo, hướng trước mặt mà đến. Người vây quanh bốn phía đều không tự chủ được lui về sau vài bước.
Một quyền này, khí phách mười phần. Đúng là đặc điểm của Bá Vương Khai Sơn Quyền.
Bá Vương Khai Sơn Quyền này, khai tông minh nghĩa, tuyệt không tốn trạm canh gác. Nhưng hết lần này tới lần khác quyền thế kinh người. Trong tay Cao Hồng Tinh thi triển ra, ý cảnh mười phần, muôn hình vạn trạng.
Phảng phất như một ngọn núi đập tới thân thể Nhậm Thương Khung, bỗng nhiên thân thể hắn tựa như tơ liễu bồng bềnh mà chuyển động.
Chân đạp thất tinh, giống như tơ liễu đong đưa, phiêu diêu phảng phất, cả người giống như lá rụng, theo quyền phong của Bá Vương quyền mà phiêu đãng.
Bộ pháp này, chính là thân pháp bên trong Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm!
Nhậm Thương Khung trọng sinh, tại phương diện vũ kỹ ưu thế lớn nhất chính là kinh nghiệm lâm địch phong phú, cùng với lĩnh ngộ và dung hợp vũ kỹ hơn xa rất nhiều thế hệ cùng lứa.
Dù sao, kiếp trước có năm năm kinh nghiệm cũng là phi thường quý giá. Nhất là sau khi đã trải qua sinh tử luân hồi, càng thêm thông suốt hơn.
Vũ kỹ tu tập kiếp trước, cộng thêm vũ kỹ tu luyện ở kiếp này, ở trong đầu hắn, giống như hạ bút thành văn, nhẹ nhàng như thường.
Tuy thân thể chỉ có mười sáu tuổi, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân, liền có một loại tông sư khí độ.
Cái thân pháp kia vô cùng đơn giản, nhìn từ bên ngoài chỉ như lay động một chút mà thôi, nhưng lại làm cho khí thế to lớn của Bá Vương quyền như đánh vào không khí, như chạm vào bông.
Nhậm Thương Khung thân thể phiêu diêu, tay nâng một quyền, vừa vặn đánh về phía thắt lưng trái của Cao Hồng Tinh:
- Đây là quyền thứ nhất!
Một quyền này, dĩ nhiên là Trường Xuân Quyết!
Nhậm Thanh Vân nhìn thấy một quyền này, biểu lộ lập tức đặc sắc vô cùng. Một quyền này quá quen thuộc, đúng là lúc trước Nhậm Thương Khung cùng hắn đối chiến, quyền thứ nhất cũng là đồng dạng một thức này.
Thấy Nhậm Thương Khung dùng phương thức chiến đấu quen thuộc này, Nhậm Thanh Vân con mắt không khỏi trừng lớn. Muốn nhìn xem Nhậm Thương Khung lúc ấy rốt cuộc là như thế nào đánh bại hắn!
Cao Hồng Tinh cười lạnh một tiếng:
- Loại cấp bậc quyền kỹ nhập môn này, cũng đánh ra không sợ mất mặt sao?
Cánh tay quét ngang, quay đầu khuỷu tay đập tới, đánh ra một chiêu "Hoành Tảo Thiên Quân"!
Thân thể Nhậm Thương Khung tựa như cá chạch. Cánh tay giống như cây sắt quét tới. Nhậm Thương Khung nhìn thấy quyền phong đang dào dạt tới, thân thể tựa như một trận gió phiêu đãng đi qua.
Ghê tởm nhất chính là, một quyền của hắn lại biến đổi đánh tới ót Cao Hồng Tinh.
Ra chiêu này, chính là kỳ, quỷ, nhanh!
Đúng là kiếm ý của Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm, nhưng Nhậm Thương Khung hết lần này tới lần khác lại dung hợp với Trường Xuân Quyết, hơn nữa lại dùng rất tự nhiên, giống như hành vân lưu thủy, không hề trì trệ chút nào.
Vũ kỹ khác biệt, ý cảnh tất nhiên bất đồng. Nhưng Nhậm Thương Khung hết lần này tới lần khác có thể di hoa tiếp mộc, đem ý cảnh của hai bộ kiếm kỹ xâu chuỗi lại..., đạt tới hiệu quả này thật đúng nằm ngoài dự đoán của mọi người!
Một quyền này đi ra, hiện trường cho dù là người thường, cũng đều nhìn ra một điểm môn đạo. Chiêu thức của Nhậm Thương Khung, không ngờ lại quỷ dị như vậy!
Ít nhất, hai chiêu vừa qua, Nhậm Thương Khung hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, có công có thủ, chuyển đổi tự nhiên, động tác liên tục, căn bản nhìn không ra điểm cố gắng hết sức nào!
Chẳng lẽ nói, hắn thật đúng có đủ thực lực cùng Cao Hồng Tinh chiến một trận?
Nghĩ một điểm vậy, biểu lộ của những người vây xem bốn phía, lập tức ngưng trọng rất nhiều. Vốn tâm tính đi xem náo nhiệt, không khỏi sinh ra tâm tư quan sát học tập.
Mà một chỗ cách đó không xa, một thiếu nữ toàn thân hỏa hồng, nhìn thấy như vậy, khóe miệng hiện ra sự không kiên nhẫn.
Nàng dĩ nhiên là phía sau màn sai sử Cao Hồng Tinh… Tống Lam.