Chương 21: Nam chính gây rắc rối cho tôi
Diêu Thẩm giữ bản thân bình tĩnh để quay lại trường quay và hoàn thành cảnh quay mà không gặp vấn đề gì nữa.
Ngay cả Tân Hổ Lỗi cũng im lặng một cách kỳ lạ, thay vì phán xét cậu như bình thường với tư cách là một 'diễn viên chuyên nghiệp' của anh ta. Có lẽ là do sự lúng túng còn sót lại về những gì đã xảy ra giữa họ. Nếu không thì là do Diêu Thẩm cuối cùng đã khắc họa được nhân vật Yến Thư Nghị -- đủ để đáp ứng các tiêu chuẩn khắt khe của Tân Hổ Lỗi.
Nghe có vẻ ít có khả năng hơn.
Cậu cảm thấy nhẹ nhõm khi được nghỉ ngơi một lần nữa, nhưng không còn nữa khi thấy Bích Giả Lộ đi về phía cậu với chiếc điện thoại trên tay.
"Không, lại nữa," cậu nói, lắc đầu phủ nhận. "Tôi không quan tâm liệu cảnh nóng của tôi có thịnh hành trên weibo hay không, tôi chỉ đơn giản là không muốn nghe nó."
Bích Giả Lộ mặt tái nhợt như chết. "Lão sư, đây là cuộc gọi hội đồng, cấp trên của Hoa Hoa đang gọi đến," cô ấy nói, lấy tay che loa.
Điều gì đó có thể sẽ có ích khi Diêu Thẩm la hét về cảnh nóng.
Cậu cầm lấy điện thoại từ Bích Giả Lộ và áp vào tai. "Xin chào?," cậu nói, khiến nó nghe như một câu hỏi và nhăn mặt nhìn vào màn hình.
Cậu nghe thấy một loạt tiếng ho lớn từ đầu dây bên kia, sau đó là giọng của một người phụ nữ.
"Diêu lão sư, cho các phát sinh sau này, khi cậu được yêu cầu xây dựng mối quan hệ tốt với một diễn viên đồng nghiệp, điều đó không có nghĩa là nhảy lên giường với họ," cô nói, giọng điệu cắt ngắn.
"Tôi không-"
Giọng nói cộc cằn của một người đàn ông cắt ngang anh ta. "Điều này rất phiền phức đối với chúng tôi, chúng tôi không muốn dính líu đến bất kỳ vụ bê bối nào..."
Phải rồi, họ có lẽ đang lo lắng rằng Diêu Thẩm sẽ bóc phốt trên mạng và nói rằng bằng một cách nào đó cậu đã bị công ty quản lý ép ngủ với Tân Hổ Lỗi.
Họ có thể yên tâm về mặt đó, Diêu Thẩm đã có đủ tai tiếng với công chúng để chấm dứt sự nghiệp rồi. Cậu chỉ muốn được công nhận là một diễn viên thôi mà, cậu có thể nhường toàn bộ drama cho các thần tượng và diễn viên lưu lượng.
"Tôi có thể đảm bảo-"
Một giọng khác vang lên. "Và cuộc nói chuyện về cảnh nóng đó là gì? Đó có phải là điều chúng ta cũng cần phải lo lắng không?"
Diêu Thẩm phát ra một tiếng gào thầm lặng. "Không, không có chuyện đó chỉ là tôi đang trút giận vì tình huống này khiến tôi cảm thấy khó chịu như thế nào."
Thật tốt là cậu đã không mong đợi sự thông cảm vì cậu sẽ không nhận được điều đó.
"Thành thật mà nói, lão sư lẽ ra phải nghĩ đến điều đó trước khi làm những việc mà cậu không thể rút lại được," người phụ nữ nói, vẫn giọng điệu cộc lốc đó. "Chúng tôi sẽ không đưa ra bất kỳ tuyên bố nào hoặc cố gắng loại bỏ những bức ảnh này, vì điều đó sẽ chỉ thu hút thêm sự chú ý. Tốt nhất là bỏ qua nó và không nói gì cả."
Một người đàn ông, nghe có vẻ như là một người hút thuốc, cắt ngang, "Tất nhiên, quản lý của Tân Hổ Lỗi có thể làm bất cứ điều gì họ muốn..." ông ta bỏ đi không giữ ý tứ.
Người phụ nữ quay lại chủ đề. "Nhưng sẽ tốt nhất nếu tất cả chúng ta đều đồng ý..."
Diêu Thẩm áp chặt điện thoại vào tai. Hàm ý rất rõ ràng, 'vì cậu thực sự đã lên giường với anh ta, hãy nói năng tử tế để công ty của anh ta cũng theo cùng một đường lối PR như chúng ta.'
"Chắc chắn rồi, tôi hiểu," Diêu Thẩm nói qua hàm răng nghiến chặt.
Có một cuộc trao đổi vô vị hơn mà cậu gần như không nghe rõ, và rồi cuộc gọi kết thúc.
Cậu trả lại điện thoại cho Bích Giả Lộ mà không nói thêm gì và đi đến địa điểm quay phim tiếp theo, vai cậu rũ xuống trong sự thất bại.
- --
Diêu Thẩm đang chuẩn bị sẵn sàng cho một bữa trưa khác một mình, đi về phía xe bảo mẫu của mình với một chiếc khay lấy từ căng tin trên tay thì tình cờ gặp Cao Ngô, người cũng đang đi tới từ cùng một hướng.
"Ca ca, thật vui vì đã tìm thấy anh, em đang tự hỏi liệu chúng ta có thể ăn trưa cùng nhau không đấy," cậu hỏi với một nụ cười toe toét dễ lây nhiễm trên môi.
Diêu thẩm thực sự cảm thấy nhẹ nhõm vì cậu sẽ không phải ăn trưa một mình nữa và bởi vì họ sẽ ăn trong xe của cậu nên không có khả năng Tân Hổ Lỗi xông vào và khiến mọi việc trở nên khó xử.
Cậu thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi rõ ràng là trong suốt bữa ăn, Cao Ngô không biết gì về toàn bộ vụ lộn xộn của cậu với Tân Hổ Lỗi và bức ảnh bị rò rỉ trên weibo.
Cậu để bản thân thả lỏng và chỉ đơn giản là thưởng thức bữa ăn cùng với một người bạn diễn.
"Em rất mong muốn có thêm nhiều cảnh quay với ca ca hơn," Cao Ngô mỉm cười dịu dàng nói. "Em đã xem một số tờ báo và em nghĩ ca ca cũng thật tuyệt như Yến Thư Nghị vậy."
Diêu Thẩm hơi đỏ mặt trước lời khen ngợi này. Cao Ngô có thể mới vào nghề chưa lâu, nhưng cậu ấy đã được nhiều người đánh giá cao, những vai diễn trước đây của cậu ấy cũng được nhiều người công nhận, nên nghe cậu ấy đánh giá cao diễn xuất của Diêu Thẩm khiến cậu hơi bối rối.
"Cảm ơn cậu, tôi cũng mong chờ điều đó," Diêu Thẩm nói, gắp đồ ăn của mình một cách lơ đãng.
Nếu cậu buộc phải thất sách tình một đêm với một diễn viên thì tại sao người đó không thể là Cao Ngô chứ? Ít nhất thì cậu biết mọi chuyện giữa họ sẽ không khó xử đến thế.
"Ồ đúng rồi, có hai đội sản xuất khác cũng đang quay phim ở Hoành Điếm cùng lúc với chúng ta, và một trong số họ đang tổ chức một bữa tiệc nhỏ sau giờ làm đó." Cậu ấy cười. "Ca ca có muốn tới không?"
Gặp gỡ toàn dàn diễn viên của cả hai bộ phim truyền hình khác nghe có vẻ hơi đáng sợ, nhưng dù sao thì sẽ có rất nhiều người xung quanh nên chắc hẳn sẽ không có ai thèm để ý đến cậu đâu.
Sẽ thật tuyệt nếu được thư giãn và để tâm trí cậu thoát khỏi tất cả những sự điên cuồng những ngày vừa qua.
"Chắc chắn rồi, tại sao không."
Nụ cười có sức lan tỏa của Cao Ngô càng mở rộng. "Vậy anh ơi, em sẽ đón anh ở khách sạn."
- --
Họ đang cùng nhau rời khỏi xe kéo thì tình cờ gặp không ai khác ngoài Tân Hổ Lỗi, tay giơ lên như định gõ cửa.
"Tôi đang tìm cậu," anh nói, nhìn chằm chằm vào Diêu Thẩm với vẻ mặt khó đoán.
Diêu Thẩm cụp mắt xuống. Tại sao cậu lại cảm thấy tội lỗi khi bị bắt gặp một mình với Cao Ngô chứ? Giữa họ không có chuyện gì xảy ra cả, và cho dù có thì đó cũng đâu phải là vấn đề của Tân Hổ Lỗi?
"Vào đi," cậu nói và bước lùi lại trong xe kéo để Tân Hổ Lỗi có thể bước vào trong.
"Em sẽ đi trả lại khay của chúng ta." Cao Ngô nói, lấy chiếc khay từ tay Diêu Thẩm và xếp nó lên trên khay của cậu. "Hẹn gặp lại anh sau."
Diêu Thẩm cũng nói lời tạm biệt. Cảm thấy nhẹ nhõm vì Cao Ngô đã không kể với Tân Hổ Lỗi về bữa tiệc -- cậu hy vọng anh ta không đi.
"Nó là gì?" Anh hỏi ngồi xuống chiếc cũi nhỏ, xoa xoa sống mũi với vẻ mặt nhẫn nại.
"Công ty của tôi muốn chúng ta đưa ra một tuyên bố chung phủ nhận mọi tin đồn về mối quan hệ và giải thích sự việc trong những bức ảnh," Tân Hổ Lỗi nói, tựa hông vào quầy như thể anh ấy hoàn toàn thoải mái trong chiếc xe của Diêu Thẩm.
Diêu Thẩm cứng người trước lời nói của anh ta. Các ông lớn của Hoa Hoa lại đặc biệt dặn cậu rằng họ không muốn đi theo con đường đó.
Cậu nuốt khan, cổ họng nghẹn ngào. "Ừm, anh có thể thuyết phục họ thay đổi ý định không?"
Tân Hổ Lỗi im lặng cho Diêu Thẩm một cái xem xét nhanh chóng rồi khoanh tay trước ngực. "Tại sao tôi phải làm vậy? Việc đó mang lại lợi ích gì cho tôi?"
Ngay cả Tân Hổ Lỗi cũng im lặng một cách kỳ lạ, thay vì phán xét cậu như bình thường với tư cách là một 'diễn viên chuyên nghiệp' của anh ta. Có lẽ là do sự lúng túng còn sót lại về những gì đã xảy ra giữa họ. Nếu không thì là do Diêu Thẩm cuối cùng đã khắc họa được nhân vật Yến Thư Nghị -- đủ để đáp ứng các tiêu chuẩn khắt khe của Tân Hổ Lỗi.
Nghe có vẻ ít có khả năng hơn.
Cậu cảm thấy nhẹ nhõm khi được nghỉ ngơi một lần nữa, nhưng không còn nữa khi thấy Bích Giả Lộ đi về phía cậu với chiếc điện thoại trên tay.
"Không, lại nữa," cậu nói, lắc đầu phủ nhận. "Tôi không quan tâm liệu cảnh nóng của tôi có thịnh hành trên weibo hay không, tôi chỉ đơn giản là không muốn nghe nó."
Bích Giả Lộ mặt tái nhợt như chết. "Lão sư, đây là cuộc gọi hội đồng, cấp trên của Hoa Hoa đang gọi đến," cô ấy nói, lấy tay che loa.
Điều gì đó có thể sẽ có ích khi Diêu Thẩm la hét về cảnh nóng.
Cậu cầm lấy điện thoại từ Bích Giả Lộ và áp vào tai. "Xin chào?," cậu nói, khiến nó nghe như một câu hỏi và nhăn mặt nhìn vào màn hình.
Cậu nghe thấy một loạt tiếng ho lớn từ đầu dây bên kia, sau đó là giọng của một người phụ nữ.
"Diêu lão sư, cho các phát sinh sau này, khi cậu được yêu cầu xây dựng mối quan hệ tốt với một diễn viên đồng nghiệp, điều đó không có nghĩa là nhảy lên giường với họ," cô nói, giọng điệu cắt ngắn.
"Tôi không-"
Giọng nói cộc cằn của một người đàn ông cắt ngang anh ta. "Điều này rất phiền phức đối với chúng tôi, chúng tôi không muốn dính líu đến bất kỳ vụ bê bối nào..."
Phải rồi, họ có lẽ đang lo lắng rằng Diêu Thẩm sẽ bóc phốt trên mạng và nói rằng bằng một cách nào đó cậu đã bị công ty quản lý ép ngủ với Tân Hổ Lỗi.
Họ có thể yên tâm về mặt đó, Diêu Thẩm đã có đủ tai tiếng với công chúng để chấm dứt sự nghiệp rồi. Cậu chỉ muốn được công nhận là một diễn viên thôi mà, cậu có thể nhường toàn bộ drama cho các thần tượng và diễn viên lưu lượng.
"Tôi có thể đảm bảo-"
Một giọng khác vang lên. "Và cuộc nói chuyện về cảnh nóng đó là gì? Đó có phải là điều chúng ta cũng cần phải lo lắng không?"
Diêu Thẩm phát ra một tiếng gào thầm lặng. "Không, không có chuyện đó chỉ là tôi đang trút giận vì tình huống này khiến tôi cảm thấy khó chịu như thế nào."
Thật tốt là cậu đã không mong đợi sự thông cảm vì cậu sẽ không nhận được điều đó.
"Thành thật mà nói, lão sư lẽ ra phải nghĩ đến điều đó trước khi làm những việc mà cậu không thể rút lại được," người phụ nữ nói, vẫn giọng điệu cộc lốc đó. "Chúng tôi sẽ không đưa ra bất kỳ tuyên bố nào hoặc cố gắng loại bỏ những bức ảnh này, vì điều đó sẽ chỉ thu hút thêm sự chú ý. Tốt nhất là bỏ qua nó và không nói gì cả."
Một người đàn ông, nghe có vẻ như là một người hút thuốc, cắt ngang, "Tất nhiên, quản lý của Tân Hổ Lỗi có thể làm bất cứ điều gì họ muốn..." ông ta bỏ đi không giữ ý tứ.
Người phụ nữ quay lại chủ đề. "Nhưng sẽ tốt nhất nếu tất cả chúng ta đều đồng ý..."
Diêu Thẩm áp chặt điện thoại vào tai. Hàm ý rất rõ ràng, 'vì cậu thực sự đã lên giường với anh ta, hãy nói năng tử tế để công ty của anh ta cũng theo cùng một đường lối PR như chúng ta.'
"Chắc chắn rồi, tôi hiểu," Diêu Thẩm nói qua hàm răng nghiến chặt.
Có một cuộc trao đổi vô vị hơn mà cậu gần như không nghe rõ, và rồi cuộc gọi kết thúc.
Cậu trả lại điện thoại cho Bích Giả Lộ mà không nói thêm gì và đi đến địa điểm quay phim tiếp theo, vai cậu rũ xuống trong sự thất bại.
- --
Diêu Thẩm đang chuẩn bị sẵn sàng cho một bữa trưa khác một mình, đi về phía xe bảo mẫu của mình với một chiếc khay lấy từ căng tin trên tay thì tình cờ gặp Cao Ngô, người cũng đang đi tới từ cùng một hướng.
"Ca ca, thật vui vì đã tìm thấy anh, em đang tự hỏi liệu chúng ta có thể ăn trưa cùng nhau không đấy," cậu hỏi với một nụ cười toe toét dễ lây nhiễm trên môi.
Diêu thẩm thực sự cảm thấy nhẹ nhõm vì cậu sẽ không phải ăn trưa một mình nữa và bởi vì họ sẽ ăn trong xe của cậu nên không có khả năng Tân Hổ Lỗi xông vào và khiến mọi việc trở nên khó xử.
Cậu thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi rõ ràng là trong suốt bữa ăn, Cao Ngô không biết gì về toàn bộ vụ lộn xộn của cậu với Tân Hổ Lỗi và bức ảnh bị rò rỉ trên weibo.
Cậu để bản thân thả lỏng và chỉ đơn giản là thưởng thức bữa ăn cùng với một người bạn diễn.
"Em rất mong muốn có thêm nhiều cảnh quay với ca ca hơn," Cao Ngô mỉm cười dịu dàng nói. "Em đã xem một số tờ báo và em nghĩ ca ca cũng thật tuyệt như Yến Thư Nghị vậy."
Diêu Thẩm hơi đỏ mặt trước lời khen ngợi này. Cao Ngô có thể mới vào nghề chưa lâu, nhưng cậu ấy đã được nhiều người đánh giá cao, những vai diễn trước đây của cậu ấy cũng được nhiều người công nhận, nên nghe cậu ấy đánh giá cao diễn xuất của Diêu Thẩm khiến cậu hơi bối rối.
"Cảm ơn cậu, tôi cũng mong chờ điều đó," Diêu Thẩm nói, gắp đồ ăn của mình một cách lơ đãng.
Nếu cậu buộc phải thất sách tình một đêm với một diễn viên thì tại sao người đó không thể là Cao Ngô chứ? Ít nhất thì cậu biết mọi chuyện giữa họ sẽ không khó xử đến thế.
"Ồ đúng rồi, có hai đội sản xuất khác cũng đang quay phim ở Hoành Điếm cùng lúc với chúng ta, và một trong số họ đang tổ chức một bữa tiệc nhỏ sau giờ làm đó." Cậu ấy cười. "Ca ca có muốn tới không?"
Gặp gỡ toàn dàn diễn viên của cả hai bộ phim truyền hình khác nghe có vẻ hơi đáng sợ, nhưng dù sao thì sẽ có rất nhiều người xung quanh nên chắc hẳn sẽ không có ai thèm để ý đến cậu đâu.
Sẽ thật tuyệt nếu được thư giãn và để tâm trí cậu thoát khỏi tất cả những sự điên cuồng những ngày vừa qua.
"Chắc chắn rồi, tại sao không."
Nụ cười có sức lan tỏa của Cao Ngô càng mở rộng. "Vậy anh ơi, em sẽ đón anh ở khách sạn."
- --
Họ đang cùng nhau rời khỏi xe kéo thì tình cờ gặp không ai khác ngoài Tân Hổ Lỗi, tay giơ lên như định gõ cửa.
"Tôi đang tìm cậu," anh nói, nhìn chằm chằm vào Diêu Thẩm với vẻ mặt khó đoán.
Diêu Thẩm cụp mắt xuống. Tại sao cậu lại cảm thấy tội lỗi khi bị bắt gặp một mình với Cao Ngô chứ? Giữa họ không có chuyện gì xảy ra cả, và cho dù có thì đó cũng đâu phải là vấn đề của Tân Hổ Lỗi?
"Vào đi," cậu nói và bước lùi lại trong xe kéo để Tân Hổ Lỗi có thể bước vào trong.
"Em sẽ đi trả lại khay của chúng ta." Cao Ngô nói, lấy chiếc khay từ tay Diêu Thẩm và xếp nó lên trên khay của cậu. "Hẹn gặp lại anh sau."
Diêu Thẩm cũng nói lời tạm biệt. Cảm thấy nhẹ nhõm vì Cao Ngô đã không kể với Tân Hổ Lỗi về bữa tiệc -- cậu hy vọng anh ta không đi.
"Nó là gì?" Anh hỏi ngồi xuống chiếc cũi nhỏ, xoa xoa sống mũi với vẻ mặt nhẫn nại.
"Công ty của tôi muốn chúng ta đưa ra một tuyên bố chung phủ nhận mọi tin đồn về mối quan hệ và giải thích sự việc trong những bức ảnh," Tân Hổ Lỗi nói, tựa hông vào quầy như thể anh ấy hoàn toàn thoải mái trong chiếc xe của Diêu Thẩm.
Diêu Thẩm cứng người trước lời nói của anh ta. Các ông lớn của Hoa Hoa lại đặc biệt dặn cậu rằng họ không muốn đi theo con đường đó.
Cậu nuốt khan, cổ họng nghẹn ngào. "Ừm, anh có thể thuyết phục họ thay đổi ý định không?"
Tân Hổ Lỗi im lặng cho Diêu Thẩm một cái xem xét nhanh chóng rồi khoanh tay trước ngực. "Tại sao tôi phải làm vậy? Việc đó mang lại lợi ích gì cho tôi?"