Chương : 149
Trong Thiên Ma cốc cỏ xanh mơn mởn, hoa tươi đưa hương, ngoài cốc đang lúc mùa đông lạnh giá, gió lạnh rít gào, hoa tuyết tung bay, đất trời trắng xóa một màu.
Một thân ảnh cao lớn một mình đi trên tuyết, hoa tuyết phơi phới cách người hắn ba thước liền như bị cản lại, rơi xuống rào rào, trên mặt tuyết không hề có dấu chân hắn, quả là đạp tuyết vô ngân.
Nếu người giang hồ thấy cảnh này, nhất định sẽ kinh hãi, người này đạt đến cảnh giới chân cương hộ thể, đi ngàn dặm trên sóng không có dấu chân, là dấu hiệu của đế giả vô địch nơi trần thế.
Chính là Độc Cô Bại Thiên, hắn vượt qua đỉnh núi, bò theo vách đá, sau cùng cũng đến một bình nguyên.
Hàn phong lạnh cắt da, hắn chỉ mặc tà áo mỏng, tựa hồ giá lạnh không ảnh hưởng tí nào. Lưng hắn đeo một cây kiếm to bản, còn lớn hơn cả đao, có lẽ chỉ loại kiếm đó mới thích hợp với người cao lớn như hắn.
Bóng người cô đơn trên tuyết không hề tiêu điều, thân thể hắn phát ra khí tức tường hòa, nếu ma giáo giáo chủ và thập đại thái thượng trưởng lão nhìn thấy, nhất định sẽ nói: "Ma lão thành phật."
Nhưng cảm giác kĩ sẽ phát hiện khí tức tường hòa ẩn chứa đấu chí cao ngất, chiến ý ngùn ngụt. Đó là bản tính hiếu chiến, hay là tà ác ẩn chứa dưới vẻ hòa hoãn?
Hắn đứng trên tuyết gọi to: "Độc Cô Bại Thiên đã trở lại."
Thanh âm như rồng kêu trên chín tầng trời, vang vọng trên không, hoa tuyết bị chấn động rơi rào rào, đất trời trắng xóa một màu cũng run rẩy theo.
Võ lâm còn chưa biết gã đang trên đường quay lại, không ngờ ma vương này lại trở lại nhanh thế, nhưng lần này e rằng hắn sẽ bị cải hiệu thành ma đế.
Những ngày hắn vắng bóng, võ lâm cũng không được yên bình.
Ngày thứ ba hắn vào Thiên Ma cốc, từ Độc Cô gia vang lên tiếng gầm giận dữ. Ba ngày sau, võ lâm Hán Đường đế quốc đồn rằng phụ thân Độc Cô Bại Thiên là Độc Cô Ngôn Chí phá vương thành đế, tiến vào hàng ngũ tuyệt đỉnh cao thủ trong thiên hạ. Tin tức gây ra chấn động, không ai quên được trận chiến Trường Sinh cốc, tổ tôn ba đời nhà hắn đã đổ máu. Giờ võ lâm thế gia suy tàn này có thêm một đế giả, tất nhiên người ta phải sợ hãi.
Độc Cô Ngôn Chí sinh ở Trường Phong trấn, lớn lên ở đó, với người võ lâm chỉ là tiểu nhân vật không đáng gì, thậm chí không được coi là người võ lâm, vì bản lĩnh kiếm tiền của ông hơn hẳn tài năng võ học. Ông được coi là cao thủ võ học sau trận đại chiến Trường Sinh cốc, trong trận chiến thảm liệt đó, mình ông đấu với ba vương cấp cao thủ, tuy mình đầy vết thương nhưng công lực cao thâm mạc trắc đó chính xác là tu vi cảnh giới vương cấp đại thừa.
Đại chiến xảy ra ở Trường Sinh cốc nhưng không kết thúc ở đó, mười ngày sau khi Độc Cô Ngôn Chí phá vương thành đế, liền bắt đầu chinh đông phạt tây khắp võ lâm, khiến cả Hán Đường đế quốc xôn xao. Độc Cô Ngôn Chí bình thường vẫn ôn nhã, tựa hồ đã nhiễm ma tính, đại khai sát giới khắp Hán Đường đế quốc.
Phàm kẻ nào từng truy sát Độc Cô Bại Thiên mà lại phạm nhiều tội ác đều bị giết, nếu không gây ác thì bị phế võ công. Trường huyết kiếp này khiến võ lâm Hán Đường đế quốc bất an. Hình thức kết đảng như khi truy sát Độc Cô Bại Thiên không tái hiện, ai nấy chỉ lo giữ mình, tan tác như nắm cát.
Mười mấy vương cấp cao thủ trong võ lâm đều chỉ quan sát, các cao thủ khác cũng vậy, không ai dám khinh cử vọng động với Độc Cô Ngôn Chí. Họ chưa quên một nhân vật đáng sợ khác trong đại chiến Trường Sinh cốc ---- Độc Cô Phi Vũ. Lão nhân tóc bạc tiên phong đạo cốt đó khiến mọi cao thủ từng tham gia đại chiến có ấn tượng không phai, một mình đại chiến thập đại vương cấp cao thủ, thân thủ cái thế khiến tất cả đều lạnh mình.
Độc Cô Phi Vũ là đế cảnh cao thủ du hí hồng trần, ẩn tàng tại trần thế nhiều năm còn chưa xuất kích, sao họ dám ra tay? Nếu hai đế cảnh cao thủ liên thủ xuất kích, có khác nào võ lâm lâm vào cảnh hạo kiếp?
Độc Cô Ngôn Chí tàn sát bốn phương, lại thêm một tin tức lan khắp võ lâm: đế cảnh cao thủ ẩn tàng trong đệ nhất thế gia Tư Đồ gia tộc của võ lâm Hán Đường đế quốc hoành không xuất thế. Nghe nói đó là bá phụ của Tư Đồ Minh Nguyệt, từ bé đã là thiên tài, công lực đạt tới cảnh giới vương cấp đại thừa thì tẩu hỏa nhập ma, nằm liệt giường. Tư Đồ Minh Nguyệt vốn thông cảm lại kính yêu vị bá phụ này, lúc nào cũng chăm sóc tỉ mỉ, khiến bậc kì tài cảm nhận được tình thân ấm áp trong cảnh tuyệt vọng.
Khi thân thể lạnh lẽo của nàng được đưa về, bậc kì tài ngoài năm mươi tuổi, nằm liệt giường gần hai mươi năm liền không khống chế nổi, khóc lóc mấy ngày liền không bình tĩnh được. Trong lúc tuyệt vọng, bi phẫn liền phát sinh kì tích, lão nhân nhiều năm chưa xuống giường chợt lành bệnh, Minh Nguyệt tâm kinh tu luyện mấy chục năm đột phá cảnh giới sau cùng, đạt tới viên mãn. Kì tài vẫn là kì tài, lão nhân dựa vào Minh Nguyệt tâm kinh sáng tạo ra Huyết Nguyệt ma kinh, trong một dêm đạt tới hàng ngũ tuyệt đỉnh cao thủ đế cảnh.
Một tháng sau, lão nhân vào giang hồ. Vì cái chết của cháu gái, vì Độc Cô Bại Thiên bất hạnh trong trận chiến, cừu hận khiến ông ta mất lý trí, chỉ cho rằng mọi nhân vật từng tham dự đại chiến Trường Sinh cốc đều đáng bị truy sát. Ông ta đồ sát điên cuồng, máu nhuộm Hán Đường.
Hai võ đế đại náo Hán Đường, Minh Vương Bất Động của Độc Cô Ngôn Chí cùng Huyết Nguyệt ma kinh của Tư Đồ lão nhân danh chấn võ lâm, chỉ hai tháng sau, Độc Cô Ngôn Chí được gọi là Nộ Đế, Tư Đồ lão nhân được gọi là Huyết Đế.
Đối diện với hai vị võ đế điên cuồng đồ sát, ai nấy đều hoảng sợ, kẻ thông minh đều trốn đi mất tích.
Sau cùng hai vị võ đế tựa hồ đạt thành ước định, chia thành hai hướng tiến đến thánh địa Vụ Ẩn phong ở Hán Đường.
Trận đại chiến đất trời mù mịt, đá bay khắp trời, cương khí sáng rực khắp Vụ Ẩn phong, quang hoa khiến đỉnh núi thần bí xuất hiện chân diện mục. Đỉnh Vụ Ẩn phong và thinh không đều được cương khí soi sáng như ban ngày.
Đại chiến kinh thiên động địa kéo dài một ngày đêm, không ai biết kết quả.
Nộ Đế cùng Huyết Đế biến mất khỏi giang hồ, Vụ Ẩn phong tựa hồ cũng thành tử khí trầm trầm, hiếm khi có đệ tử hạ sơn.
Người ta nhi nhao đoán xem kết quả thế nào, có người nói lưỡng đế bị tuyệt đỉnh cao thủ ẩn cư trên Vụ Ẩn phong tiểu diệt, cũng có người nói toàn bộ cao thủ trên núi bị hai võ đế đánh tan tác nhưng họ cũng trọng thương rút đi. Nhưng nhiều người tin rằng cao thủ cấp cao của Vụ Ẩn phong không bị diệt, dù gì đấy cũng là cổ phái ngàn năm, nhất định tàng long ngọa hổ, có tuyệt đỉnh cao thủ ẩn thân.
Đương nhiên họ không tin hai võ đế bị diệt, vì lão võ đế Độc Cô Phi Vũ của Độc Cô gia không ra tay, chúng nhân tin rằng trận chiến lưỡng bại câu thương.
Hai võ đế đột nhiên biến mất, người võ lâm đang hoảng sợ thở phào, nhưng không lâu sau Huyết Ma hiện thế.