Chương : 47
Độc Cô Bại Thiên đứng tĩnh lặng một chỗ. Ngay vào lúc này hắn đang chìm trong cảm giác: ta là thiên địa vạn vật, thiên địa vạn vật cũng là ta……từng cành cây ngọn cỏ đều ở trong tâm hắn. Trong cơ thể, Minh vương bất động không ngừng lưu chuyển. Ban đầu thì còn nhẹ nhàng chuyển động sau thì mãnh liệt bùng phát như sóng Hoàng Hà trỗi dậy, chân khí ngày càng lớn để rồi cuối cùng như mọi con sông đều quy về đan điền. Rồi sau đó từ đan điền chảy ra các kinh mạch toàn thân . Chân khi manh mẽ như sóng biển không ngừng lưu chuyển khắp cơ thể.
"Ầm" Cả người Độc Cô Bại Thiên chấn động. Nhâm Đốc nhị mạch đã bị phong bế khi xá thân thành ma một lần nữa bị đả thông. Lần này hắn hoàn toàn dựa vào công lực bản thân để công phá sinh tử huyền quan để từ đó sơ bộ tiến vào tiên thiên chi cảnh. Chân khí mạnh mẽ như sóng ngoài đại dương torng nháy mắt ngưng tụ lại. Những chân khí không tinh thuần đều bị bài trừ ra ngoài, tiên thiên chân khí tinh thuần thì càng ngày càng ngưng tụ. Từng đạo đạo quang mang không ngừng lưu chuyển trong cơ thể. Hắn đứng đó như một khối ngọc điêu khắc, người khác nhìn vào thì thấy như hư vô phiêu ảo, giống như tiên giáng trần.
Trương Bình, Lão Thích cùng lão phiến tử lúc này cũng đã tỉnh lại. Bọn họ nhìn Độc Cô Bại Thiên cách đó không xa mà kinh hãi. Lúc này cả người Độc Cô Bại Thiên phát ra tửng đạo quang mang, nhục thể biến thành trong suốt như một khối bạch ngọc bên trong ẩn chưa từng đạo quang hoa di chuyển, cả người nhìn như hư vô phiêu ảo giống như cùng hòa một thể với tự nhiên. Những con chim cất tiếng kêu mừng rỡ không ngừng bay lượn trên đầu để cuối cùng đậu trên đầu hắn, Thỏ, cáo…..các loại động vật nhỏ thì chạy tới trước mặt hắn cùng ngồi lại đưa mắt nhìn về hắn.
Bọn ba người Trương Bình trợn mắt, Lão Thích lắp bắp" Trời ạ! Sao lại như vậy chứ? Độc Cô huynh đệ không cẩn thận sao lại co một lực hấp dẫn lớn thế cơ chứ, hấp dẫn biết bao nhiêu chim thú. Ngay cả ta cũng muốn chạy đến bên cạnh hắn"
Trương Bình cũng nói " Mẹ ơi! May mắn ta là nam nhân, nếu là nữ nhân thì ta….ta…..hic hic…."
Lão phiến tử(lão lừa đảo) không nói chỉ nhìn Độc Cô Bại Thiên không biết đang suy nghĩ cái gì.
Trương Bình cùng Lão Thích đưa mắt nhìn nhau rồi cùng bước tới tính lay tỉnh Độc Cô Bại Thiên. Bởi vì bọn họ thấy hắn đứng bất động một chỗ nên không an tâm. Đúng lúc này truyền tới một thanh âm trong trẻo " Đứng yên". Hai người cùng quay đầu lại nhìn thì không biết từ khi nào đằng sau xuất hiện năm thiếu nữ, cả năm dung mạo đều rất xinh đẹp, bạch y bay phất phơ, toàn là những đại mỹ nữ khó gặp.
Lão Thích hai mắt sáng rực lẩm bẩm " Trời ạ! Ta không cẩn thận nhìn thấy rất nhiều mỹ nữ, mỹ nữ, bọn họ đang nói chuyện với ta phải không?"
Trương Bình thì nói " Các mỹ nữ tỷ tỷ khỏe chứ, không biết có chuyện gì thế?
Năm vị mỹ nữ chỉ cười cười, một người lên tiến " Hồi nãy ta kêu hai người đứng lại vì bằng hữu hai người lúc này đang ngưng luyện tiên thiên chân khí, không thể để cho người khác quấy nhiễu.Vị bằng hữu của các ngươi thật khiến cho người ta khâm phục. Chỉ mới niên kỉ như vậy đã có thể tiến nhập tiên thiên chi cảnh từng bước tiến vào hàng ngũ siêu cấp cao thủ." Sau đó cười nói tiếp " Đem bản thân dung hòa với tự nhiên, hư vô phiêu ảo, so với thần công của chúng ta thì có phần tuyệt diệu hơn"
Trương Bình cùng Lão Thích vội nói " Đó là nhờ ta chỉ điểm mới có thành tựu vậy thôi" Nói xong liền phi thân tới , đưa mắt nhìn nhau rồi nói " Các vị tiên tử có thể cho biết phương danh không? Và là người ở đâu?"
Vị nữ tử vừa nói liền lên tiếng " Bọn ta là để tử tuần sơn của Vụ Ẩn Phong. Còn tên thì không thể nói bừa bãi được" Bốn người kia thì chỉ nhìn liếc qua hai người rồi đưa mắt nhìn Độc Cô Bại Thiên.
Lão phiến tử đưa mắt nhìn chằm chằm Trương Bình cùng Lão Thích khiến hai người giận dữ trừng mắt lại. Lão phiến tử sợ hãi đưa mắt nhìn chỗ khác
Lúc này, Minh vương bất động trong người Độc Cô Bại Thiên sau nhiều lần vận chuyển, toàn thân quang hoa đại thịnh, khắp người trên dưới tiên khí dương như cuộn lấy xung quanh y hệt như một vị thần tiên. Đàn chim cùng đám động vật như cây xanh đón gió xuân nhìn hắn si ngốc không có chút động đậy. Sau cùng quang hoa từ từ thi lại, những tiên khí dị biệt cũng bị hấp thu vào trong cơ thể. Lúc này Độc Cô Bại Thiên cũng mở mắt tỉnh lại, hai mắt lấp lánh thần quang, giữa hai hàng lông mày như ẩn chưa bảo quang lấp lánh. Đám động vật xung quanh lúc này mới như bừng tỉnh, bỏ chạy tứ tán.
Nhưng quay đầu nhìn mọi người thì thấy ngoại trừ Trương Bình, Lão Thích cùng lão phiến tử ra thì không biết từ lúc nào xuất hiện năm đại mỹ nữ đang chăm chú nhìn hắn. Độc Cô Bại Thiên bật cười, có thể làm cho năm mỹ nữ nhìn chăm chú như vậy đúng là một việc khiến người cao hứng, làm cho năm mỹ nữ phài đưa mắt nhìn đi chỗ khác.
Lão Thích nói " Độc Cô huynh đệ người không cẩn thận luyện công tới phát ngốc. Kết quả là không cẩn thận dẫn dụ đến năm đại mỹ nữ đây"
Độc Cô Bại Thiên cười " Mỹ nữ thì quá tốt. Bọn họ có phải chỉ nhìn ta đúng không? Thật khiến người ta như chìm trong cơn say a" Vừa nói vừa đưa mắt nhìn toàn thân năm mỹ nữ kia.
Năm mỹ nữ hai má ửng hồng cùng kêu lên một tiếng giận dữ. Một người trong số đó lên tiếng " Chúng ta hoàn toàn không quen biết ngươi. Chỉ là đi tuần tra vô tình phát hiện ngươi tiến nhập tiên thiên chi cảnh, đang lúc ngưng luyện chân khí nên mới tò mò dừng lại xem thôi. Bây giờ đã không còn gì, cáo từ" Nói xong năm người quay người như muốn bỏ đi.
Lão phiến tử đứng một bên ra vẻ như không để ý nhưng Trương Bình cùng Lão Thích thì lại hết sức lo lắng.
Trong tâm Độc Cô Bại Thiên thoáng động. Hắn muốn dò xét xem Lý Thi có đem chuyện hắn xá thân thành ma kể ra hay không, liền cười nói "Mỹ nữ xin chậm đã". Năm người nghe kêu vậy liền dừng chân, quay lại nhìn hắn.
"Các nàng là đệ tử của Vụ Ẩn Phong"
"Không sai"
"Nếu vậy các nàng chắc chắn biết Lý Thi".
"Chuyện đó đương nhiên. Nàng là sư muội của bọn ta, là người có thiên tư tuyệt cao trong đám bọn ta mà"
Độc Cô Bại Thiên nói " Vậy các nàng có nghe qua người nào tên Độc Cô Bại Thiên chưa?"
Các mỹ nữ mở to mắt " Ngươi không phải là Độc Cô Bại Thiên đó chứ"
" Hắc hắc, chính là ta".
Lão Thích cùng trương Bình nghe thấy vội chạy lại. Trương Bình kêu lên " "Độc Cô huynh đệ, ngươi….ngươi thì ra là Độc Cô Bại Thiên. Trời ạ! Ngươi là thần tượng của ta đó"
Lão Thích cũng nói " Lão đại, sau này ngươi phải dẫn ta theo".
Nhìn thấy biểu tình hai người, Độc Cô Bại Thiên trừng mắt " Hai người ra chỗ lão phiến tử trước đi. Ta còn có chuyện nói với các mỹ nữ cái đã"
Hai ngươi ra vẻ đau khổ luyến tiếc quay đi. Trương Bình nói " Đúng là trái tính mà"
Lão Thích nói tiếp " Chẳng có nhân tính gì hết"
Một người trong năm mỹ nhân lên tiếng " Ngươi là Độc Cô Bại Thiên, ngôi sao mới nổi trên bầu trời võ lâm của Thanh Phong đế quốc, là người đã đánh sư đồ Ngân Nhiêm đạo nhân của Lạc Thiên cung?"
Độc Cô Bại Thiên nói " Tin tình báo của các người cũng không tệ" Rồi nói tiếp " Các nàng có nghe thấy Lý Thi đề cập tới tên của ta không?"
Năm người nhìn nhau rồi cùng nói " Thì ra là ngươi"
Độc Cô Bại Thiên thầm nghĩ " Tệ rồi, không lẽ Lý Thi lại đem chuyện xảy ra ở Trường phong trấn nói ra?" Nghĩ thế miệng liền nói " Lý Thi vẫn thường hay nhắc đến ta sao?"
Một mỹ nhân cười cười nhìn hắn nói " Sau khi Lý Thi sư muội trở về cứ sầu muộn , lại còn hay nghiến răng nói thầm. Có một lần một vị sư muội đi ngang qua đằng sau thì nghe Lý Thi sư muội nói " Cái gì Thiên đáng chết". Từ lúc đó tất cả các sư huynh đệ muội trong núi ai cũng biết có một tên là cái gì Thiên đã chọc tức khiến cho Lý Thi sư muội phải sầu não trong những ngày qua. Ngươi cũng biết sư muội dung nhan tuyệt sắc dù cho khắp đại lục cũng chưa chắc kiếm được ai xinh đẹp như sư muội" Nói tới đây mỹ nhân đó ngừng một chút nhìn hắn rồi nói tiếp " Sư huynh sư đệ tên núi đều tự thề với lòng nhất định bắt cho được tên gọi là cái gì Thiên đó đưa tới trước mặt Lý Thi sư muội. Nếu như không thể bắt sống thì cũng phải lấy cái đầu hắn về tặng cho sư muội. Thậm chí còn có lời đồn ai có thể giết được tên cái gì Thiên đó thì Lý Thi sư muội sẽ đem thân ra báo đáp"
Độc Cô Bại Thiên nghe xong cả người như có một luồng khí lạnh chạy qua. Bọn ba người Lão Thích thì trợn mắt , Lão Thích lẩm bẩm tự nói " Lão đại quả nhiên là lão đại ngay cả người đẹp nhất Vụ Ẩn Phong cũng không cẩn thận chọc ghẹo được".
Trương Bình nói " Ngươi nói cái gì thế, việc này sao có thể như vậy được".
Lão phiến tử đột nhiên lên tiếng " Nhất định là như vậy. Các ngươi không nghe bọn họ nói nàng ta đối với lão đại các ngươi căm giận cứ nghiến răng chửi rủa sao, hắc hắc….."
Lão Thích nói" Ta không cẩn thận cũng nghĩ như lão phiến tử vậy"
Độc Cô Bại Thiên giận dữ hét lớn " Các ngươi câm miệng lại cho ta" Rồi quay đầu lại nhìn các mỹ nữ " Không thể như vậy được. Các người….sư huynh sư đệ các người trên núi nhìn ôn nhu nhã nhặn. Hôm qua ta còn gặp mấy người, đối với ta rất khách khí. Không thể nào như lời các ngươi nói được ….thật quá dã man mà"
Trương Bình nói " Kỳ quái, sao lão đại khi gặp nam đệ tử Vụ Ẩn phong lại không nói như vậy chứ nhỉ?"
Lão Thích nói " Gỗ mục không cẩn thận không thể trổ khắc được cái gì. Ài, việc chung than đại sự của huynh đệ bọn ta thật khiến cho người ta phát sầu quá. Lão phiến tử, lão thấy sao"
Lão phiến tử đảo qua đảo lại cặp mắt trắng dã nói " Chuyện này cũng rất đơn giản thôi. Nhưng nếu không có chút phân lượng thì tốt nhất đừng nên nghĩ tới nó làm gì"
Lúc này một mỹ nữ lên tiếng " Ngươi có muốn thử hay không?Bọn ta chỉ cần hét lớn một tiếng " Cái gì Thiên" ở tại đây. Bảo đảm sẽ cho ngươi được thưởng thức thế nào là "sức mạnh của yêu thầm" liền thôi"