Chương 18
"Hồng Nhiên ngươi là muốn nói cái gì sao? " Tử Tầm nhìn nàng cả ngày không nói liền mở lời trước. Chính là Hồng Nhiên nghe nàng hỏi như thế nào không biết lại quay về chỗ ngồi.
Nàng thần sắc nghiêm túc mà nhìn Tử Tầm nói: "Tử Tầm xinh đẹp như vậy chắc không ít người muốn đuổi theo ngươi đi? "
Chời đợi cả buổi không ngờ nàng lại hỏi câu này làm Tử Tầm chỉ biết thở dài cứ tưởng rằng nàng muốn nói chuyện gì quan trọng.
"Hồng Nhiên sao lại hỏi cái này? " Tử Tầm trong lòng đã có kế sách, cái này người bây giờ nàng vẫn chưa với tới chỉ có thể ở phía sau mà treo nàng không thể quá minh xác mà trả lời phải đợi bản thân nàng có tư cách đứng bên cạnh nàng rồi hãy nói.
Hồng Nhiên bực bội, Tử Tầm nhìn qua chính là không ngốc như thế nào bây giờ không hiểu ý tứ mà còn hỏi ngược lại nàng đâu? Tuy chỉ gặp mặt hai lần nhưng là hai lần đủ mọi sự tình ám muội như vậy mà không nhận ra?
"Chính là thắc mắc mà thôi nếu có nhiều như vậy người theo đuổi thì không biết có ai đã làm ngươi động tâm chưa nhỉ? " Hồng Nhiên dùng ngữ khí mà nàng cho là mị hoặc nhất để câu dẫn trước mắt vị này không hiểu phong tình nhưng chính là đụng phải Tử Tầm ác thú vị cười cười nói: "có là có, chính là ta chưa đủ khả năng để có thể bên cạnh nàng. "
"Là ai? " Hồng Nhiên không ngăn được kích động nhưng mà chỉ có thể kìm chế trong lòng bên ngoài vẫn vẻ mặt nhàn nhạt chỉ là ánh mắt ôn nhu đã ám đi vài phần, thầm nghĩ là ai mà có thể để nàng tự xem nhẹ bản thân như vậy. Nhận ra bản thân hỏi quá nhiều Hồng Nhiên giải thích,
"A ta lắm lời rồi xin lỗi nhé ngươi không nói cũng không sao. Chính là ta muốn xem một chút hắn là người như thế nào mà để Tử Tầm tự hạ thấp bản thân như vậy a. "
Mà cho dù có là ai nàng cũng sẽ không buôn tay, dù sao nàng lại không phải thánh mẫu có thể xem người mình yêu hạnh phúc bên người khác, gặp được một người làm mình rung động thì dù có hi sinh cái gì nàng cũng sẽ bắt lấy không bỏ.
Thấy nàng như vậy vẻ mặt nhàn nhạt Tử Tầm có chút thất vọng rồi lại ánh mắt mang ôn nhu nói: "không quan trọng, khi nào ta với nàng có thể thành ta liền nói cho Hồng Nhiên. Nếu nói trước mà chưa đuổi tới thì xấu hổ lắm đâu. " nói xong Hồng Nhiên ánh mắt đã hoàn toàn đen xuống. Nắm tay nắm vải che đã xiết chặt, dù có tò mò nàng cũng không thể để lộ bây giờ. Đồng tử màu lam sâu thẳm như đang che giấu một von quái thú trong đó khiến Tử Tầm cảm thấy rạo rực trong lòng không thôi nhưng vẫn nhàn nhã ngồi xem Hồng Nhiên tức giận.
Hồng Nhiên nghĩ nếu Tử Tầm đã có người thương thì chỉ cần nàng tìm ra hắn, làm hắn biến mất để Tử Tầm không còn nhớ đến hắn nữa thì nàng sẽ thuộc về một mình nàng mà thôi. Trong lòng nghĩ như vậy nhưng là Hồng Nhiên lại nói: "thật sao? Tuyệt thật đó, nếu ta là hắn ta sẽ không để ý bất cứ thứ gì mà đồng ý với người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như Tử Tầm đâu. Mà, ta có biết hắn không? "
Tử Tầm nghe nàng nói mũi nhẹ nhúc nhích, nàng dường như ngửi được mùi trà khí quanh đây, nhưng quanh đây chẳng có cây trà nào cả, hẳn là nàng nghe lằm. Nên là đáp lại Hồng Nhiên,
"Ta cũng không tài giỏi như Hồng Nhiên nghĩ đâu còn nữa ngươi hẳn là biết đến người đó nên ta mới không nói cho ngươi đó là ai. Còn Hồng Nhiên đã có người trong lòng chưa? " người đó chính là Hồng Nhiên nên cũng tính là quen biết đi? Tử Tầm cười nói nhìn Hồng Nhiên sắc mặt có thể thấy được đang dần lạnh xuống khác với vẻ nhàn nhạt vừa rồi liền vừa lòng.
Hồng Nhiên thấy nàng vui vẻ như vậy cũng không thua kém nói: "Ta a? Có, chính là nàng vẫn luôn không hiểu phong tình của ta đâu, ta úp mở với nàng mà nàng chẳng hề hay biết, ngươi nói nàng có phải hay không quá ngốc? Ta có nên đổi người thông minh hơn không? "
"Ta nghĩ là không, chắc hẳn có lí do gì đó mà người đó chưa thể nói được với ngươi mà thôi. Ngươi chỉ cần kiên nhẫn một chút. " Tử Tầm không nghe được gì ngoài chuyện 'ngu ngốc' hay 'đổi người thông minh hơn' cảm giác nguy cơ bắt đầu lan tràn, Hồng Nhiên ám chỉ như thế rõ ràng nàng ngu ngốc đến đâu cũng phải nhận ra đôi chút nhưng là bây giờ nàng vòn cách Hồng Nhiên quá xa phải nhanh chóng tăng lên thực lực mới được.
"Nếu người kia hắn từ chối ngươi Tử Tầm ngươi sẽ làm như nào? " Hồng Nhiên cảm thấy câu trả lời của Tử Tầm không đúng với ý của mình làm nàng mất hứng nên nàng muốn kích thích một chút Tử Tầm xem sao.
Chính là Tử Tầm không nghĩ tới nàng sẽ hỏi cái này, chỉ là nàng tưởng tượng đến cảnh Hồng Nhiên từ chối nàng rồi quay lưng đến đứng bên cạnh một người khác cùng người đó vui vẻ hạnh phúc xa cách nàng tránh mặt nàng liền đủ để trong lòng nàng nhói lên khó chịu. Tử Tầm không dám nghĩ nữa nhìn vào mắt Hồng Nhiên nghiêm túc đáp: "Nếu nàng ấy từ chối, ta chỉ có thể đem nàng trói lại nhốt đến nơi không ai tìm được chờ nàng yêu ta. "
"Nếu nàng thực lực trên ngươi và vẫn không yêu ngươi đâu? " Hồng Nhiên thừa thắng xông lên.
Đáp lại nàng là vẻ mặt ôn nhu của Tử Tầm nhưng nàng có thể thấy được sau vẻ mặt đó là một hồ nước sâu thẳm, "Nếu nàng thực lực trên ta hay không yêu ta, ta cũng chỉ có thể dùng đến biện pháp đặc biệt để bắt đến và nhốt nàng đến khi nàng yêu ta thì thôi. " Hồng Nhiên nghe nàng nói vậy tuy có lường trước nhưng vẫn ngạc nhiên, không ngờ Tử Tầm một đệ tử chính phái người người kính nể lại có thể âm u táo bạo đến vậy nhưng là nàng thích a.
"Biện pháp đặc biệt gì a? "Hồng Nhiên không cấm tò mò hỏi. "Ví dụ như nhập ma tăng lên thực lực? Dù pháp khí thiên giai? Hoặc cũng có thể dùng trận pháp vây khốn nàng? Ta nghĩ đều đáng để thử nếu từ chối ta. Hồng Nhiên có thấy quá tàn nhẫn không?"
"Tàn nhẫn sao? Nếu nói không tàn nhẫn thì có lẽ là khách khí nhưng mà nói tàn nhẫn thì ta lại thấy nếu là ta ta cũng sẽ làm như vậy thậm chí đến lúc đó ta cũng không biết bản thân có thể giữ được lí trí hay không đâu. " Hồng Nhiên chỉ suy tư một chút cũng sắc mặt nghiêm túc đáp lại, nàng tưởng tượng đến những biện pháp đó dù thực lực nàng có cao đi chăng nữa thì vẫn bị thiên đạo dòm ngó và Tử Tầm là nhân vật chết sớm nhưng đến bây giờ nàng vẫn còn sống nên Hồng Nhiên cũng không biết được tương lai Tử Tầm, khó mà lường trước được. Hơn hết chỉ nghĩ đến việc bản thân bị vây khốn trên giường tay chân bị trói tóc rối rơi rụng hay bị vây trong pháp trận ngày ngày hoan loạn cùng với Tử Tầm cũng đủ làm Hồng Nhiên rạo rực chờ đợi.
"Vậy ra ta và ngươi đều có cùng suy nghĩ đúng là rất hợp nhau. " Tử Tầm nghe nàng nói với đôi mắt tỏa sáng tâm cũng yên lặng mà mĩm cười.
"Thời gian đã không sớm chúng ta cũng nên đi nghỉ ngơi thôi. " Hồng Nhiên xem thần sắc nàng đã trở lại vẻ lạnh nhạt bình thường thì mở lời từ biệt, Tử Tầm cũng theo đó mà đứng lên nói lời tạm biệt liền đi.
Hồng Nhiên nhìn bóng lưng mảnh khảnh của nàng đi liền không quay đầu lại thì có chút mất mát mà cũng chỉ có thể thở dài cũng quay sang hướng ngược lại đi về phòng của nàng. Nàng còn phải chuẩn bị cho hai ngày nữa hội Cửu Quan bắt đầu hẳn sẽ không ít kẻ thừa cơ gây rối đây.
_________
Hai ngày sau, hội Cửu Quan.
Tất cả khách nhân đã đến đầy đủ trên một khu sân lớn có ba võ đài vừa được dựng lên vào hai ngày trước, xung quanh võ đài khá vắng vẻ nhưng xa hơn chút liền chặt kín người. Phía trên chủ vị là Hồng Nhiên đang ngồi cùng với năm vị trưởng lão và ba phong chủ, tiếp đó là những tiền bối từ các tông môn gia tộc vừa đến vào hôm qua ngồi theo hình cung có thể quan sát rất rõ ba võ đài.
Nhìn đã đến thời gian Hồng Nhiên truyền âm cho Triệu Thanh một vị ma tu trưởng lão: " đã đến giờ Triệu trưởng lão nên nói rõ luật lệ và bắt đầu các trận đấu thôi. "
"Vâng. "
Nghe được đáp lời thì cùng lúc Triệu Thanh đã đứng lên và phi thân đến trung tâm ba võ đài bắt đầu công bố luật đấu bằng một giọng lạnh tanh khiến Hồng Nhiên cũng phải phát run một chút: "xin lỗi vì đã để các vị đợi lâu, ta là Triệu Thanh trưởng lão của Tuế Lăng môn. Ta là đại diện trọng tài cũng như công bố luật lệ, luật như sau: không dùng thuốc kích thích, không được đả thương tới tính mạng, rời khỏi võ đài trong khi đấu xem như thua, các đại diện các tông môn gia tộc có thể nhận thua giúp đệ tử của mình, nếu giữa trận đấu có nghi vấn có thể tạm dừng để kiểm tra mỗi trận đấu chỉ được tạm dừng một lần, không thể dụng độc, không được xúc phạm đối thủ. Và trên hết mỗi võ đài có đến mười lưu ảnh thạch lưu lại hình ảnh với nhiều góc độ nên các vị nếu có ý gian lận thì nên bỏ nó đi vì một khi phát hiện Tuế Lăng môn sẽ bác bỏ tư cách vào bí cảnh lẫn tư cách tham gia thi đấu. Còn nữa nếu có tư thù cá nhân thì xin mời đến thách đấu đài để giải quyết, bị đánh chết trên thách đấu đài cũng không sao chỉ là phát hiện có người bị thương hay chết mà không phải ở thách đấu đài hay sân thi đấu thì Tuế Lăng môn sẽ không nhúng tay. Mười lăm vị cuối cùng sẽ được vào Cửu Quan bí cảnh, vị đứng nhất sẽ nhận được ba viên hồi linh đan cao giai và một phù hộ thân có thể chịu được độ kiếp tu sĩ một kích. Không có giải cho các hạng còn lại cũng bao gồm hai và ba. "
__________
Nàng thần sắc nghiêm túc mà nhìn Tử Tầm nói: "Tử Tầm xinh đẹp như vậy chắc không ít người muốn đuổi theo ngươi đi? "
Chời đợi cả buổi không ngờ nàng lại hỏi câu này làm Tử Tầm chỉ biết thở dài cứ tưởng rằng nàng muốn nói chuyện gì quan trọng.
"Hồng Nhiên sao lại hỏi cái này? " Tử Tầm trong lòng đã có kế sách, cái này người bây giờ nàng vẫn chưa với tới chỉ có thể ở phía sau mà treo nàng không thể quá minh xác mà trả lời phải đợi bản thân nàng có tư cách đứng bên cạnh nàng rồi hãy nói.
Hồng Nhiên bực bội, Tử Tầm nhìn qua chính là không ngốc như thế nào bây giờ không hiểu ý tứ mà còn hỏi ngược lại nàng đâu? Tuy chỉ gặp mặt hai lần nhưng là hai lần đủ mọi sự tình ám muội như vậy mà không nhận ra?
"Chính là thắc mắc mà thôi nếu có nhiều như vậy người theo đuổi thì không biết có ai đã làm ngươi động tâm chưa nhỉ? " Hồng Nhiên dùng ngữ khí mà nàng cho là mị hoặc nhất để câu dẫn trước mắt vị này không hiểu phong tình nhưng chính là đụng phải Tử Tầm ác thú vị cười cười nói: "có là có, chính là ta chưa đủ khả năng để có thể bên cạnh nàng. "
"Là ai? " Hồng Nhiên không ngăn được kích động nhưng mà chỉ có thể kìm chế trong lòng bên ngoài vẫn vẻ mặt nhàn nhạt chỉ là ánh mắt ôn nhu đã ám đi vài phần, thầm nghĩ là ai mà có thể để nàng tự xem nhẹ bản thân như vậy. Nhận ra bản thân hỏi quá nhiều Hồng Nhiên giải thích,
"A ta lắm lời rồi xin lỗi nhé ngươi không nói cũng không sao. Chính là ta muốn xem một chút hắn là người như thế nào mà để Tử Tầm tự hạ thấp bản thân như vậy a. "
Mà cho dù có là ai nàng cũng sẽ không buôn tay, dù sao nàng lại không phải thánh mẫu có thể xem người mình yêu hạnh phúc bên người khác, gặp được một người làm mình rung động thì dù có hi sinh cái gì nàng cũng sẽ bắt lấy không bỏ.
Thấy nàng như vậy vẻ mặt nhàn nhạt Tử Tầm có chút thất vọng rồi lại ánh mắt mang ôn nhu nói: "không quan trọng, khi nào ta với nàng có thể thành ta liền nói cho Hồng Nhiên. Nếu nói trước mà chưa đuổi tới thì xấu hổ lắm đâu. " nói xong Hồng Nhiên ánh mắt đã hoàn toàn đen xuống. Nắm tay nắm vải che đã xiết chặt, dù có tò mò nàng cũng không thể để lộ bây giờ. Đồng tử màu lam sâu thẳm như đang che giấu một von quái thú trong đó khiến Tử Tầm cảm thấy rạo rực trong lòng không thôi nhưng vẫn nhàn nhã ngồi xem Hồng Nhiên tức giận.
Hồng Nhiên nghĩ nếu Tử Tầm đã có người thương thì chỉ cần nàng tìm ra hắn, làm hắn biến mất để Tử Tầm không còn nhớ đến hắn nữa thì nàng sẽ thuộc về một mình nàng mà thôi. Trong lòng nghĩ như vậy nhưng là Hồng Nhiên lại nói: "thật sao? Tuyệt thật đó, nếu ta là hắn ta sẽ không để ý bất cứ thứ gì mà đồng ý với người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như Tử Tầm đâu. Mà, ta có biết hắn không? "
Tử Tầm nghe nàng nói mũi nhẹ nhúc nhích, nàng dường như ngửi được mùi trà khí quanh đây, nhưng quanh đây chẳng có cây trà nào cả, hẳn là nàng nghe lằm. Nên là đáp lại Hồng Nhiên,
"Ta cũng không tài giỏi như Hồng Nhiên nghĩ đâu còn nữa ngươi hẳn là biết đến người đó nên ta mới không nói cho ngươi đó là ai. Còn Hồng Nhiên đã có người trong lòng chưa? " người đó chính là Hồng Nhiên nên cũng tính là quen biết đi? Tử Tầm cười nói nhìn Hồng Nhiên sắc mặt có thể thấy được đang dần lạnh xuống khác với vẻ nhàn nhạt vừa rồi liền vừa lòng.
Hồng Nhiên thấy nàng vui vẻ như vậy cũng không thua kém nói: "Ta a? Có, chính là nàng vẫn luôn không hiểu phong tình của ta đâu, ta úp mở với nàng mà nàng chẳng hề hay biết, ngươi nói nàng có phải hay không quá ngốc? Ta có nên đổi người thông minh hơn không? "
"Ta nghĩ là không, chắc hẳn có lí do gì đó mà người đó chưa thể nói được với ngươi mà thôi. Ngươi chỉ cần kiên nhẫn một chút. " Tử Tầm không nghe được gì ngoài chuyện 'ngu ngốc' hay 'đổi người thông minh hơn' cảm giác nguy cơ bắt đầu lan tràn, Hồng Nhiên ám chỉ như thế rõ ràng nàng ngu ngốc đến đâu cũng phải nhận ra đôi chút nhưng là bây giờ nàng vòn cách Hồng Nhiên quá xa phải nhanh chóng tăng lên thực lực mới được.
"Nếu người kia hắn từ chối ngươi Tử Tầm ngươi sẽ làm như nào? " Hồng Nhiên cảm thấy câu trả lời của Tử Tầm không đúng với ý của mình làm nàng mất hứng nên nàng muốn kích thích một chút Tử Tầm xem sao.
Chính là Tử Tầm không nghĩ tới nàng sẽ hỏi cái này, chỉ là nàng tưởng tượng đến cảnh Hồng Nhiên từ chối nàng rồi quay lưng đến đứng bên cạnh một người khác cùng người đó vui vẻ hạnh phúc xa cách nàng tránh mặt nàng liền đủ để trong lòng nàng nhói lên khó chịu. Tử Tầm không dám nghĩ nữa nhìn vào mắt Hồng Nhiên nghiêm túc đáp: "Nếu nàng ấy từ chối, ta chỉ có thể đem nàng trói lại nhốt đến nơi không ai tìm được chờ nàng yêu ta. "
"Nếu nàng thực lực trên ngươi và vẫn không yêu ngươi đâu? " Hồng Nhiên thừa thắng xông lên.
Đáp lại nàng là vẻ mặt ôn nhu của Tử Tầm nhưng nàng có thể thấy được sau vẻ mặt đó là một hồ nước sâu thẳm, "Nếu nàng thực lực trên ta hay không yêu ta, ta cũng chỉ có thể dùng đến biện pháp đặc biệt để bắt đến và nhốt nàng đến khi nàng yêu ta thì thôi. " Hồng Nhiên nghe nàng nói vậy tuy có lường trước nhưng vẫn ngạc nhiên, không ngờ Tử Tầm một đệ tử chính phái người người kính nể lại có thể âm u táo bạo đến vậy nhưng là nàng thích a.
"Biện pháp đặc biệt gì a? "Hồng Nhiên không cấm tò mò hỏi. "Ví dụ như nhập ma tăng lên thực lực? Dù pháp khí thiên giai? Hoặc cũng có thể dùng trận pháp vây khốn nàng? Ta nghĩ đều đáng để thử nếu từ chối ta. Hồng Nhiên có thấy quá tàn nhẫn không?"
"Tàn nhẫn sao? Nếu nói không tàn nhẫn thì có lẽ là khách khí nhưng mà nói tàn nhẫn thì ta lại thấy nếu là ta ta cũng sẽ làm như vậy thậm chí đến lúc đó ta cũng không biết bản thân có thể giữ được lí trí hay không đâu. " Hồng Nhiên chỉ suy tư một chút cũng sắc mặt nghiêm túc đáp lại, nàng tưởng tượng đến những biện pháp đó dù thực lực nàng có cao đi chăng nữa thì vẫn bị thiên đạo dòm ngó và Tử Tầm là nhân vật chết sớm nhưng đến bây giờ nàng vẫn còn sống nên Hồng Nhiên cũng không biết được tương lai Tử Tầm, khó mà lường trước được. Hơn hết chỉ nghĩ đến việc bản thân bị vây khốn trên giường tay chân bị trói tóc rối rơi rụng hay bị vây trong pháp trận ngày ngày hoan loạn cùng với Tử Tầm cũng đủ làm Hồng Nhiên rạo rực chờ đợi.
"Vậy ra ta và ngươi đều có cùng suy nghĩ đúng là rất hợp nhau. " Tử Tầm nghe nàng nói với đôi mắt tỏa sáng tâm cũng yên lặng mà mĩm cười.
"Thời gian đã không sớm chúng ta cũng nên đi nghỉ ngơi thôi. " Hồng Nhiên xem thần sắc nàng đã trở lại vẻ lạnh nhạt bình thường thì mở lời từ biệt, Tử Tầm cũng theo đó mà đứng lên nói lời tạm biệt liền đi.
Hồng Nhiên nhìn bóng lưng mảnh khảnh của nàng đi liền không quay đầu lại thì có chút mất mát mà cũng chỉ có thể thở dài cũng quay sang hướng ngược lại đi về phòng của nàng. Nàng còn phải chuẩn bị cho hai ngày nữa hội Cửu Quan bắt đầu hẳn sẽ không ít kẻ thừa cơ gây rối đây.
_________
Hai ngày sau, hội Cửu Quan.
Tất cả khách nhân đã đến đầy đủ trên một khu sân lớn có ba võ đài vừa được dựng lên vào hai ngày trước, xung quanh võ đài khá vắng vẻ nhưng xa hơn chút liền chặt kín người. Phía trên chủ vị là Hồng Nhiên đang ngồi cùng với năm vị trưởng lão và ba phong chủ, tiếp đó là những tiền bối từ các tông môn gia tộc vừa đến vào hôm qua ngồi theo hình cung có thể quan sát rất rõ ba võ đài.
Nhìn đã đến thời gian Hồng Nhiên truyền âm cho Triệu Thanh một vị ma tu trưởng lão: " đã đến giờ Triệu trưởng lão nên nói rõ luật lệ và bắt đầu các trận đấu thôi. "
"Vâng. "
Nghe được đáp lời thì cùng lúc Triệu Thanh đã đứng lên và phi thân đến trung tâm ba võ đài bắt đầu công bố luật đấu bằng một giọng lạnh tanh khiến Hồng Nhiên cũng phải phát run một chút: "xin lỗi vì đã để các vị đợi lâu, ta là Triệu Thanh trưởng lão của Tuế Lăng môn. Ta là đại diện trọng tài cũng như công bố luật lệ, luật như sau: không dùng thuốc kích thích, không được đả thương tới tính mạng, rời khỏi võ đài trong khi đấu xem như thua, các đại diện các tông môn gia tộc có thể nhận thua giúp đệ tử của mình, nếu giữa trận đấu có nghi vấn có thể tạm dừng để kiểm tra mỗi trận đấu chỉ được tạm dừng một lần, không thể dụng độc, không được xúc phạm đối thủ. Và trên hết mỗi võ đài có đến mười lưu ảnh thạch lưu lại hình ảnh với nhiều góc độ nên các vị nếu có ý gian lận thì nên bỏ nó đi vì một khi phát hiện Tuế Lăng môn sẽ bác bỏ tư cách vào bí cảnh lẫn tư cách tham gia thi đấu. Còn nữa nếu có tư thù cá nhân thì xin mời đến thách đấu đài để giải quyết, bị đánh chết trên thách đấu đài cũng không sao chỉ là phát hiện có người bị thương hay chết mà không phải ở thách đấu đài hay sân thi đấu thì Tuế Lăng môn sẽ không nhúng tay. Mười lăm vị cuối cùng sẽ được vào Cửu Quan bí cảnh, vị đứng nhất sẽ nhận được ba viên hồi linh đan cao giai và một phù hộ thân có thể chịu được độ kiếp tu sĩ một kích. Không có giải cho các hạng còn lại cũng bao gồm hai và ba. "
__________