Chương : 69
Quả thực là Tiểu Hành không đòi ngủ chung với Diệp Tử Ái nữa. Đến tối cậu nhóc nhỏ ngoan ngoãn tự về phòng đóng cửa ngủ không để anh và Diệp Tử Ái phải nhắc nhở như mấy lần trước.
Đây chắc chắn là cơ hội hiếm có, cả tuần nay anh thật là nhịn sắp chết rồi!
Diệp Tử Ái đang đắm mình trong bồn tắm lớn, cô thư thả để mái tóc dài buông lơi ra sau, làn da trắng ngọc ẩn hiện dưới lớp bọt thơm ngát. Cả không gian đều rất yên tĩnh, tưởng chừng đâu Bạch Tử Ngôn đã đi ngủ trước rồi. Ai ngờ đột nhiên cánh cửa phòng tắm bị ai đó mở ra sau đó Diệp Tử Ái hoảng hốt nhìn ra bên ngoài xém chút là thét lên
"Bạch Tử Ngôn? Anh vào đây làm gì?"
"Anh muốn đi tắm!"
Sao? Muốn đi tắm ít ra cũng nói với cô một tiếng chứ? Để cô còn chuẩn bị ra ngoài để anh vào! Đằng này lại âm thầm như hồn ma vào đây xém chút nữa là hù cô la làng lên rồi! Đôi mắt xinh đẹp liền lườm anh một cái rồi gằn giọng nói
"Anh ra ngoài trước đi...em thay đồ một chút rồi sẽ đi ra ngay"
Bạch Tử Ngôn dường như chẳng để ý đến, từ lúc bước vào đây hương thơm dịu nhẹ của mùi sữa tắm của cô xộc thẳng vào mũi anh khiến tâm trí liền bấn loạn, cặp mắt còn không thể nào di chuyển đi chỗ khác chỉ đinh ninh chăm chú nhìn ngắm cơ thể ngọc ngà của cô dưới tầng nước óng ánh. Anh khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, thứ gì đó ở dưới cũng đã ngóc đầu dậy từ lúc nào!.
Đôi chân dài vững vàng chậm rãi tiến lại gần bồn tắm nơi Diệp Tử Ái đang ngăm mình trong đó.
Cô bắt đầu cảm nhận được ánh mắt mờ ám đầy ý xấu xa của anh, giọng cũng trở nên run rẩy không kiểm soát.
"Nè...anh qua đây làm gì? Mau ra ngoài đợi em chút đi!"
"Anh tắm cùng vợ anh có gì là sai sao?"
Cái gì? Mở to cặp mắt trong suốt, cô còn chưa kịp hoàn hồn thì Bạch Tử Ngôn đã lưu manh cởi từng chiếc khuya áo sơ mi trắng trên người, từng đường cơ múi thịt cứ thế ẩn hiện trước mắt cô, làn da màu đồng khỏe khoắn vô cùng nam tính của anh khiến trái tim cô bắt đầu đập liên hồi.
Cởi phăng chiếc áo vướng víu vứt hẳn ra sàn không thương tiếc sau đó ánh mắt tràn đầy thâm tình nhìn cô.
Diệp Tử Ái thật sự là muốn ngất đi, gương mặt đỏ hồng như quả cà chua chín, Bạch Tử Ngôn không nhanh không chậm cởi nốt chiếc quần còn sót lại của mình! Lúc này cô mới phản ứng lên liền lấy hai tay bịt chặt mắt lại rồi la lên
"Bạch Tử Ngôn! Sao anh có thể cởi đồ trước mặt em như vậy?"
"Oái? Anh là chồng của em? Có thứ gì trên người anh mà em chưa từng nhìn qua sao?"
Trời ạ! Bàn tay che kín hai mắt liền run lên bần bật, sau đó cô cảm nhận được làn nước trong bồn tràn nước ra ngoài chứng tỏ có một lực lớn vừa mới nhấn xuống! Cánh tay rắn chắc của Bạch Tử Ngôn bắt lấy cô kéo về phía mình sau đó từ từ gỡ từng ngón tay trên mặt cô xuống, nở nụ cười đầy nham hiểm
"Tử Ái...em xấu hổ như vậy là có ý gì? Mau mở mắt ra nhìn anh nè!"
"Anh...đúng là đồ biến thái! Em muốn ra ngoài"
Diệp Tử Ái như sắp phát điên cô toan muốn ngồi dậy quấn khăn đi ra ngoài lại bị anh kéo về lại bồn tắm còn cố ý để cô ngồi lên đùi anh trực tiếp áp sát lên chỗ nóng bỏng cương cứng đó.
Ách
"Chậc chậc...dám nói chồng mình là đồ biến thái sao? Không được...anh phải dạy dỗ lại em mới được!" Vừa nói dứt câu đôi môi mỏng tà mị đã dán chặt vào cánh môi run rẩy của cô ngang tàn chiếm lấy.
"Ưm..." Diệp Tử Ái hơi giật mình giãy giụa, đầu lưỡi của anh đã nhân cơ hội luồn vào bên trong miệng cô càng quấy không ta.
Hai tay vô lực bất giác bám vào vai anh mà bấu chặt!
"Ngôn...đừng!"
Bạch Tử Ngôn như cá gặp nước, hương vị ngọt ngào của cô cứ khiến anh trở nên mất hết kiểm soát tận lực mà mút lấy, bàn tay xoa nắn thành thục hai bầu ngực trắng cao ngút của cô.
Diệp Tử Ái tâm trí trôi dạt đi tận mây, anh là người đã khai phá cơ thể này nên chỗ mẫn cảm trên người cô anh đều nắm rõ, chỉ cần vài động tác nhẹ đã dấy lên khoái cảm khó kiềm chế lại được! Tiếng rên mê người lập tức bật ra từ đôi môi nhỏ nhắn.
Bạch Tử Ngôn hết mực quấn lấy cơ thể cô không rời, nương dần theo đầu lưỡi trượt dài trên chiếc cổ trắng ngần mà mút lấy mút để tựa như thưởng thức một món ăn ngon!
Diệp Tử Ái vốn chẳng thể nào khống chế được cảm xúc của mình cô ngửa đầu ra sau hít từng đợt khí vào trong để thông thoáng hô hấp, hơi thở ấm nóng của anh phả trên cổ cô hơi ngưa ngứa, Bạch Tử Ngôn cười nhẹ nhìn gương mặt phiếm hồng anh cắn nhẹ vào xương quai xanh của cô mà thầm nói
"Thích không?"
Diệp Tử Ái không còn nghe rõ lời nói của anh nữa rồi! Cô lắc đầu đầy khó chịu sau đó lại cắn chặt răng bởi vì bàn tay của anh đã mò mẫn vào giữa hai chân cô.
"Đừng!"
"Tử Ái...em thả lỏng một chút đi! Anh sẽ làm cho em thấy thích hơn thôi"
Cô không hiểu ý tứ của anh là gì nhưng chắc chắn nó không hề tốt đẹp! Đúng y như rằng ngón tay mạnh mẽ xâm nhập vào nơi cấm địa của cô khiến cô chỉ muốn khóc thét.
Bạch Tử Ngôn ngay lập tức nuốt trọn hết những âm thanh mê người của cô vào trong, dưới làn nước mát nơi đó của cô vẫn se khít đến phát điên! Cơ thể xinh đẹp này luôn làm anh phải mất hết đi lí trí. Dần hô hấp của anh cũng chẳng thể giữ ổn định anh rất muốn cô ngay lập tức!
Diệp Tử Ái cơ thể chịu sự kích tình mạnh mẽ chỉ gục lên vai anh mà thở dốc sau đó lại thấy anh tách hai chân cô ra vòng qua eo anh. Vật nam tính không chút trở ngại xuyên thẳng vào người cô.
Từng đợt ra vào mạnh mẽ xen lẫn khoái cảm khiến đầu óc cô bắt đầu mụ mị đi! Đôi mắt mơ màng thâm trầm nhìn vào không trung vô định.
Bạch Tử Ngôn vuốt ve tấm lưng trần nhẵn nhụi anh cố kìm nén cảm giác của mình để tránh làm cô đau chỉ nhẹ nhàng di chuyển.
"Tử Ái nói anh biết...em có thích không?"
Lời dụ hoặc đầy ám muội len lỏi qua lỗ tai của cô biến thành một sự điều khiển vô hình. Trong cơn mê loạn cô khó khăn bật ra từng tiếng.
"Thích..."
"Gọi tên anh" Bạch Tử Ngôn ra lệnh một câu
"Ngôn...Ngôn"
Rốt cục cô cũng không còn đường lui, cứ thế cô và anh triền miên vào cảm xúc của mình. Anh rất mạnh mẽ! Chẳng biết đã hành hạ bản thân cô bao lâu, từng nơi trong nhà tắm đều để lại những mùi hoan ái cực kì nóng bỏng, tưởng chừng như sắp ngất đi thì anh mới buông lỏng cơ thể của cô ra!
Đây chắc chắn là cơ hội hiếm có, cả tuần nay anh thật là nhịn sắp chết rồi!
Diệp Tử Ái đang đắm mình trong bồn tắm lớn, cô thư thả để mái tóc dài buông lơi ra sau, làn da trắng ngọc ẩn hiện dưới lớp bọt thơm ngát. Cả không gian đều rất yên tĩnh, tưởng chừng đâu Bạch Tử Ngôn đã đi ngủ trước rồi. Ai ngờ đột nhiên cánh cửa phòng tắm bị ai đó mở ra sau đó Diệp Tử Ái hoảng hốt nhìn ra bên ngoài xém chút là thét lên
"Bạch Tử Ngôn? Anh vào đây làm gì?"
"Anh muốn đi tắm!"
Sao? Muốn đi tắm ít ra cũng nói với cô một tiếng chứ? Để cô còn chuẩn bị ra ngoài để anh vào! Đằng này lại âm thầm như hồn ma vào đây xém chút nữa là hù cô la làng lên rồi! Đôi mắt xinh đẹp liền lườm anh một cái rồi gằn giọng nói
"Anh ra ngoài trước đi...em thay đồ một chút rồi sẽ đi ra ngay"
Bạch Tử Ngôn dường như chẳng để ý đến, từ lúc bước vào đây hương thơm dịu nhẹ của mùi sữa tắm của cô xộc thẳng vào mũi anh khiến tâm trí liền bấn loạn, cặp mắt còn không thể nào di chuyển đi chỗ khác chỉ đinh ninh chăm chú nhìn ngắm cơ thể ngọc ngà của cô dưới tầng nước óng ánh. Anh khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, thứ gì đó ở dưới cũng đã ngóc đầu dậy từ lúc nào!.
Đôi chân dài vững vàng chậm rãi tiến lại gần bồn tắm nơi Diệp Tử Ái đang ngăm mình trong đó.
Cô bắt đầu cảm nhận được ánh mắt mờ ám đầy ý xấu xa của anh, giọng cũng trở nên run rẩy không kiểm soát.
"Nè...anh qua đây làm gì? Mau ra ngoài đợi em chút đi!"
"Anh tắm cùng vợ anh có gì là sai sao?"
Cái gì? Mở to cặp mắt trong suốt, cô còn chưa kịp hoàn hồn thì Bạch Tử Ngôn đã lưu manh cởi từng chiếc khuya áo sơ mi trắng trên người, từng đường cơ múi thịt cứ thế ẩn hiện trước mắt cô, làn da màu đồng khỏe khoắn vô cùng nam tính của anh khiến trái tim cô bắt đầu đập liên hồi.
Cởi phăng chiếc áo vướng víu vứt hẳn ra sàn không thương tiếc sau đó ánh mắt tràn đầy thâm tình nhìn cô.
Diệp Tử Ái thật sự là muốn ngất đi, gương mặt đỏ hồng như quả cà chua chín, Bạch Tử Ngôn không nhanh không chậm cởi nốt chiếc quần còn sót lại của mình! Lúc này cô mới phản ứng lên liền lấy hai tay bịt chặt mắt lại rồi la lên
"Bạch Tử Ngôn! Sao anh có thể cởi đồ trước mặt em như vậy?"
"Oái? Anh là chồng của em? Có thứ gì trên người anh mà em chưa từng nhìn qua sao?"
Trời ạ! Bàn tay che kín hai mắt liền run lên bần bật, sau đó cô cảm nhận được làn nước trong bồn tràn nước ra ngoài chứng tỏ có một lực lớn vừa mới nhấn xuống! Cánh tay rắn chắc của Bạch Tử Ngôn bắt lấy cô kéo về phía mình sau đó từ từ gỡ từng ngón tay trên mặt cô xuống, nở nụ cười đầy nham hiểm
"Tử Ái...em xấu hổ như vậy là có ý gì? Mau mở mắt ra nhìn anh nè!"
"Anh...đúng là đồ biến thái! Em muốn ra ngoài"
Diệp Tử Ái như sắp phát điên cô toan muốn ngồi dậy quấn khăn đi ra ngoài lại bị anh kéo về lại bồn tắm còn cố ý để cô ngồi lên đùi anh trực tiếp áp sát lên chỗ nóng bỏng cương cứng đó.
Ách
"Chậc chậc...dám nói chồng mình là đồ biến thái sao? Không được...anh phải dạy dỗ lại em mới được!" Vừa nói dứt câu đôi môi mỏng tà mị đã dán chặt vào cánh môi run rẩy của cô ngang tàn chiếm lấy.
"Ưm..." Diệp Tử Ái hơi giật mình giãy giụa, đầu lưỡi của anh đã nhân cơ hội luồn vào bên trong miệng cô càng quấy không ta.
Hai tay vô lực bất giác bám vào vai anh mà bấu chặt!
"Ngôn...đừng!"
Bạch Tử Ngôn như cá gặp nước, hương vị ngọt ngào của cô cứ khiến anh trở nên mất hết kiểm soát tận lực mà mút lấy, bàn tay xoa nắn thành thục hai bầu ngực trắng cao ngút của cô.
Diệp Tử Ái tâm trí trôi dạt đi tận mây, anh là người đã khai phá cơ thể này nên chỗ mẫn cảm trên người cô anh đều nắm rõ, chỉ cần vài động tác nhẹ đã dấy lên khoái cảm khó kiềm chế lại được! Tiếng rên mê người lập tức bật ra từ đôi môi nhỏ nhắn.
Bạch Tử Ngôn hết mực quấn lấy cơ thể cô không rời, nương dần theo đầu lưỡi trượt dài trên chiếc cổ trắng ngần mà mút lấy mút để tựa như thưởng thức một món ăn ngon!
Diệp Tử Ái vốn chẳng thể nào khống chế được cảm xúc của mình cô ngửa đầu ra sau hít từng đợt khí vào trong để thông thoáng hô hấp, hơi thở ấm nóng của anh phả trên cổ cô hơi ngưa ngứa, Bạch Tử Ngôn cười nhẹ nhìn gương mặt phiếm hồng anh cắn nhẹ vào xương quai xanh của cô mà thầm nói
"Thích không?"
Diệp Tử Ái không còn nghe rõ lời nói của anh nữa rồi! Cô lắc đầu đầy khó chịu sau đó lại cắn chặt răng bởi vì bàn tay của anh đã mò mẫn vào giữa hai chân cô.
"Đừng!"
"Tử Ái...em thả lỏng một chút đi! Anh sẽ làm cho em thấy thích hơn thôi"
Cô không hiểu ý tứ của anh là gì nhưng chắc chắn nó không hề tốt đẹp! Đúng y như rằng ngón tay mạnh mẽ xâm nhập vào nơi cấm địa của cô khiến cô chỉ muốn khóc thét.
Bạch Tử Ngôn ngay lập tức nuốt trọn hết những âm thanh mê người của cô vào trong, dưới làn nước mát nơi đó của cô vẫn se khít đến phát điên! Cơ thể xinh đẹp này luôn làm anh phải mất hết đi lí trí. Dần hô hấp của anh cũng chẳng thể giữ ổn định anh rất muốn cô ngay lập tức!
Diệp Tử Ái cơ thể chịu sự kích tình mạnh mẽ chỉ gục lên vai anh mà thở dốc sau đó lại thấy anh tách hai chân cô ra vòng qua eo anh. Vật nam tính không chút trở ngại xuyên thẳng vào người cô.
Từng đợt ra vào mạnh mẽ xen lẫn khoái cảm khiến đầu óc cô bắt đầu mụ mị đi! Đôi mắt mơ màng thâm trầm nhìn vào không trung vô định.
Bạch Tử Ngôn vuốt ve tấm lưng trần nhẵn nhụi anh cố kìm nén cảm giác của mình để tránh làm cô đau chỉ nhẹ nhàng di chuyển.
"Tử Ái nói anh biết...em có thích không?"
Lời dụ hoặc đầy ám muội len lỏi qua lỗ tai của cô biến thành một sự điều khiển vô hình. Trong cơn mê loạn cô khó khăn bật ra từng tiếng.
"Thích..."
"Gọi tên anh" Bạch Tử Ngôn ra lệnh một câu
"Ngôn...Ngôn"
Rốt cục cô cũng không còn đường lui, cứ thế cô và anh triền miên vào cảm xúc của mình. Anh rất mạnh mẽ! Chẳng biết đã hành hạ bản thân cô bao lâu, từng nơi trong nhà tắm đều để lại những mùi hoan ái cực kì nóng bỏng, tưởng chừng như sắp ngất đi thì anh mới buông lỏng cơ thể của cô ra!