Chương 19: Hương hỏa Mân Nam
Cảnh báo! "Thần Lang hàng hỷ"!
***
Bảng mệnh sai lầm, thần bài của Thần Lang Quan máu me đáng sợ, phòng livestream bỗng nảy sinh dự cảm không tốt.
Tộc trưởng thổ lâu lại vui mừng khôn xiết.
"Đúng là trời cao phù hộ cho tộc chúng ta! Trời cao phù hộ cho tộc chúng ta!" Khuôn mặt phúc hậu thân thiện của tộc trưởng thổ lâu tràn đầy vẻ tham lam và niềm vui không thể kiểm soát, liên tục tán thưởng hai tiếng, mới giật mình tỉnh ngộ, vung tay lên: "Mau lên, còn không dâng ra đệm cối, tụi bây muốn chờ ai mời hả?!"
Hai người tộc Hồ lập tức bừng tỉnh.
Một đệm cối màu đỏ, hệt như một chiếc đệm cuối đẫm máu quỳ bái trong đền miếu nâng ra đặt ở ngay phía trước.
Còn bài vị "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" đối diện thì tối đen.
Ngay sau đó, Vệ Ách bị bịt mắt trói tay đã bị hai người kéo lên, ép đến trước đệm cói màu máu mà quỳ xuống. Khán giả trong phòng livestream đã không còn tâm trạng để đùa giỡn nữa, trái tim đột nhiên treo cao —— không ai biết thảm kịch gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng Vệ Ách là "máu cống phẩm" của lượt chơi này, nếu cậu chết thì cả nhóm Giải Nguyên Chân trong phòng livestream này đều phải chết!
Vệ Ách ra tay rất đẹp, nhưng bị trọng thương, còn một thân ốm sức yếu thì có thể phát huy được bao nhiêu?
Trong bầu không khí căng thẳng, ngọn lửa máu trên ba nén hương thơm đang cháy, sư công đeo bông hoa lụa đỏ dâng bảng mệnh của "tân nương" đến trước ba nén hương cháy.
Bảng mệnh vừa cháy, hỷ đường đều tràn ngập không khí âm u, ánh sáng đỏ và đen đan xen.
"Ôi ~ Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, hôm nay con xin làm mối gả tân nương dịu hiền cho thần ~"
Sư công một tay cầm bảng mệnh đốt, một tay cầm tiền giấy trắng đỏ, vừa rắc vừa hát xung quanh "tân nương".
Theo giọng điệu khó hiểu tối nghĩa của sư công không ngừng vang lên, bóng sáng cả phòng hỷ lắc lư, ngay cả người xem bên ngoài phòng livestream cũng cảm giác được một cơn lạnh thấm vào người. Những đồng tiền đỏ trắng trên mặt đất bị một lực vô hình cuốn lên rơi xuống thân thể của "tân nương", biểu cảm của tộc trưởng thổ lâu trở nên vô cùng căng thẳng.
"Thần Lang phù hộ làm quan tài phú phát đạt, ban cho con cuộc sống tốt đẹp ~"
Sư công rải tiền giấy lên: "Nhất bái Thần Lang~"
Hai gã người Hồ lập tức đè bả vai bị trói của "tân nương", ép tân nương phải cúi đầu.
Lại là một khúc hát tụng.
"Thần Lang phù hộ làm quan tấn chức, ban cho con cuộc sống tốt đẹp ~"
"Nhị bái Thần Lang ~"
Trong phòng hỷ lúc này đã đầy máu tươi, sương đen tràn ngập trong không khí, hơi thở khủng bố từ phòng livestream thẩm thấu đến ngoài phòng livestream —— đây là hiện tượng đặc biệt chỉ có quỷ quái cấp cao sống lại mới có thể có! Từ khi phó bản mở ra đến bây giờ, cấp bậc khủng bố ba sao lần đầu tiên hiển lộ ra khiến mọi người trong phòng livestream không còn dửng dưng nữa, ảnh hưởng của phó bản càng khiến mọi người hoảng loạn hơn bao giờ hết:
[Xong, xong rồi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Thần hôn của Thần Lang thế mà là "quỷ thần" thực sự!]
[Trời ạ, ít nhất là quỷ thần cấp lệ! Quỷ thần cấp bậc này, cho dù là đạo trưởng Giải cũng không đối phó được!]
[Xong rồi, thật sự xong rồi! Vượt ải phó bản ba sao thất bại, nếu khôi phục quỷ quái cấp bậc này, chúng ta đều chết chắc!!!]
Cái lạnh bao trùm toàn bộ phòng hỷ, ánh máu lắc lư trong mỗi phòng khán giả, quỷ khí rét lạnh thẩm thấu ra bên ngoài phòng livestream.
Sư công trong trong phòng hỷ vẫn tiếp tục hát: "Thần Lang phù hộ con cháu đông đúc, ban cho con cuộc sống tốt đẹp ~"
"Tam bái Thần Lang ~"
Hai gã tộc Hồ lại ấn "tân nương" quỳ gối trên đệm cuối bái lần thứ hai, thân nến đen lửa đỏ bốc cháy thật cao trong phòng hỷ, chiếu sáng cả sảnh tân hôn đầy máu tanh, sư công vừa hát xong một khúc thần hôn, lúc này trông có vẻ rất mệt mỏi, tro tàn bảng mệnh vừa tản đi, bước chân đã khập khiễng đi xuống.
Lúc này, quan tài giữa phòng hỷ đã không còn toát ra máu tươi, mà là sương mù dày đặc!
"Ôi ~ Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, ban cho ngươi chức quan và yến tiệc linh đình." Sư công run rẩy giơ chuông tay lên, khàn khàn hát: "Đưa tân nương vào quan tài ——"
Quan tài phát ra tiếng kẽo kẹt, ba nén nhang trước bàn thờ của thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" bốc lên ngọn lửa máu me, hai gã người tộc Hồ kéo Vệ Ách khỏi đệm cối. Khán giả trong phòng livestream bị đông lạnh đến toàn thân cứng đờ, người nhát gan muốn rời khỏi app Quỷ Thoại lại phát hiện ngón tay của mình không cử động được, toàn bộ khu vực phía Nam của quận F bị phó bản bao phủ đều chìm trong một màu máu ngút trời.
[Quỷ, quỷ thần! Một "quỷ thần" cấp lệ trở lên!!!]
[Còn cao hơn "người liên kết Hoài Âm"!]
Khán giả đã từng xem thảm kịch "người liên kết Hoài Âm" run rẩy gõ bình luận.
Mà hai gã người tộc Hồ đã xách lên Vệ Ách, khán giả bên ngoài phó bản đã sợ hãi nhắm mắt kêu lên sợ hãi, còn đội phân tích của cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất, chuẩn bị ghi lại khoảnh khắc "quỷ thần giáng thế".
Song vào lúc này, bả vai Vệ Ách bị kéo lên đột nhiên trầm xuống, người tộc Hồ đang nắm bả vai cậu đột nhiên kêu thảm thiết thành tiếng, giơ tay lên nắm lấy cổ của mình.
Ngay khi hai người buông tay, Vệ Ách chợt lóe, thân hình trượt ra khỏi cánh tay của bọn họ.
Hai người buông tay ra thấy tình hình không tốt, chịu đựng một loại đau đớn kịch liệt nào đó mà vươn tay muốn túm lấy cậu, nhưng một giây sau, đầu hai người đã đụng mạnh vào nhau, phát ra tiếng "rầm" thật lớn.
Phòng livestream không thể tin vào mắt mình: [Đã xảy ra chuyện gì?!!!]
Đội phân tích của cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đột nhiên hét to trước màn hình lớn: "Là dây thừng —— dây thừng buộc vào người cậu ấy sống, sống!!!"
—— quả nhiên là dây thừng!
"Dây máu trói xác" ban đầu quấn quanh cánh tay của Vệ Ách đã biến mất lúc nào không hay, ngược lại xuất hiện trên cổ của hai gã tộc Hồ, vật sống siết chặt cổ bọn họ cũng chính là sợi dây thừng đẫm máu này, khi Vệ Ách nghiêng người thoát ra thì nó thu lại khiến đầu của hai gã tộc Hồ đập vào nhau.
"Dây máu trói xác" siết chặt cổ của hai gã đàn ông cường tráng.
Hai gã tộc Hồ mắt lồi ra vật lộn với dây thừng.
Cục kiểm soát không kịp tụ lại xem Vệ Ách rốt cuộc làm như thế nào, vì vào lúc này bóng hình của Vệ Ách đã vọt tới phía trước, chộp lấy thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" đen kịt phía sau ba lư hương. Ngay khi ngón tay cậu đụng tới thần bài, toàn bộ phòng hỷ lay động ánh sáng máu, một làn sương lạnh có thể trông thấy bằng mắt thường bắn lên cả cánh tay của Vệ Ách.
Trong nghi thức "thần hôn" tộc trưởng thổ lâu đang đứng một bên khác trong phòng hỷ, vừa khéo bị chậu than đỏ trắng chặn lại, lúc này mới kịp phản ứng, hét lớn một tiếng: "Hỷ xà thu hồn ——"
"Hỷ xà" năm xưa luôn đối phó được với tân nương cứng đầu, lần này lại không thành công!
"Tân nương" tóc bạc bị vải đen bịt mắt thoáng cái đã lướt qua trong ánh lửa của lư hương, ngọn lửa như máu soi rõ chiếc cổ trắng lạnh của cậu, —— hỷ xà vẫn quấn quanh cần cổ tái nhợt của tân nương như chiếc vòng cổ, nhưng không biết từ lúc nào, một con rắn nhỏ có vảy vàng cũng bò đến cổ cậu, quấn lấy hỷ xà màu đen.
[Hiện tại đạo cụ "Vòng tay rắn âm" đã được kích hoạt! Hiện tại đạo cụ đã bị "hỷ xà" tấn công —— khoảng cách cấp độ vật phẩm quá lớn, tính chất của đạo cụ tiếp tục giảm xuống, xin người chơi chú ý đến điểm hư hỏng của đạo cụ! Xin người chơi chú ý đến điểm hư hỏng của đạo cụ!]
Lời nhắc của hệ thống vang lên bên tai, nhưng khuôn mặt Vệ Ách bị vải đen che kín không có chút biểu cảm nào, sự thờ ơ lạnh lùng giống như một pho tượng trắng tinh.
Đạo cụ thứ hai "vòng tay rắn âm" do thân phận của "tân nương" mang đến sau khi "Thần Lang Quan" giáng xuống sớm. Khi độ khó của cửa ải tăng lên, nó đã thay đổi từ đạo cụ thù địch thành đạo cụ của người chơi, nhưng Vệ Ách vẫn chưa sử dụng đạo cụ sống này mà để cho nó giống như "dây máu trói xác" giả vờ tiếp tục trói buộc cậu.
Cho dù cậu ra tay đột ngột trên cầu thang, cậu vẫn giữ nguyên tư thế bị trói.
Tộc người Hồ ở thổ lâu không nghĩ tới những thứ một nhà mang theo lại chuyển thành vũ khí cho "tân nương", ngay từ đầu đã không làm bất cứ kiểm tra nào. Mà Vệ Ách ốm yếu vô lực phản kháng tập kích ở trên cầu thang, càng làm sâu sắc thêm sự khinh miệt và sơ suất với "tân nương", để cho cậu thành công mang hai đạo cụ này vào hỷ đường.
Trong quá trình bái đường, tộc trưởng thổ lâu và người tộc Hồ đều tập trung chú ý vào nghi thức do sư công cử hành, nhờ áo bào của tân nương che lấp, "vòng tay rắn âm" thoát khỏi cổ tay Vệ Ách hóa thành vật sống là hai con rắn nhỏ vảy vàng, bò lên người cậu, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc chặn hai đòn trí mạng của "hỷ xà" ở cổ và cổ tay trái.
Động mạch cổ và cổ tay trái nối với trái tim đã tránh được, nhưng rắn âm chỉ có hai còn hỷ xà có tận năm!
Ở tay phải và cả hai chân, răng rắn sắc nhọn cùng lúc cắm sâu vào da thịt.
[Ngài bị "hỷ xà" công kích, các tác động tiêu cực đang tích tụ nhanh chóng, xin loại trừ âm khí trong vòng mười phút ——]
Trong phòng hỷ đầy máu, cái lạnh cắt da cắt thịt truyền đến từ tay và chân phải của cậu, Vệ Ách như không bị ảnh hưởng gì vẫn nắm chặt thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc".
Không biết thần bài dùng gỗ gì chế tạo mà nó đen kịt nặng nề, vô cùng lạnh lẽo.
Các đốt ngón tay siết chặt thần bài đen kịt đến mức nổi lên gân xanh.
Đằng sau, gã tộc Hồ trước đó ngã xuống lầu hét lớn một tiếng, thoát khỏi khống chế của "dây xác trói máu", tung nắm đấm về phía Vệ Ách.
Vệ Ách lạnh lùng kéo, thần bài đen kịt tất nhiên bị kéo đi. Ba nén hương như máu nảy lên, nắm đấm của gã tộc Hồ đập vào bàn hiến máu. Một gã tộc Hồ khác quát to một tiếng, theo sát lao tới, Vệ Ách kéo thần bài, gập khuỷu tay thúc một cái.
Sư công vừa hát xong sức cùng lực kiệt, bước chân tập tễnh bị Vệ Ách gập khuỷu tay thúc mạnh một cú ngã về phía trước.
Cú nhào này, trực tiếp nhào tới trước người tộc Hồ, ngay cả tiếng "dừng tay" còn chưa kịp thốt ra đã bị đập mạnh xuống đất, đập đến máu tươi giàn giụa.
Vệ Ách từng bị buộc phải ở trong một phó bản đen kịt tối tăm, không ánh sáng và không tiếng động trong hai tháng, mất thính lực và thính giác cũng chẳng hề hấn gì với cậu. Từ lúc đó, cậu đã quen với trực giác của mình nhanh chóng thích ứng với nhiều điều kiện khác nhau —— lúc trước khi cậu giết "đứa trẻ đui mù" trong căn phòng trống chính là dựa vào các giác quan mạnh mẽ của mình để phân biệt đâu là cơ thể thật và đâu là hóa thân.
Ngay từ khi mùi thuốc xộc vào mũi, Vệ Ách cũng đã biết trong phòng có thêm một "sư gia" mà cậu vốn nên sắm vai. Theo cảm nhận của Vệ Ách, mùi khó chịu do sư gia xử lý lâu dài với nhiều loại thuốc khác nhau để lại đã thành một tọa độ nhấp nháy trong bóng tối.
Cậu đẩy sư gia ra ngăn cản tai họa, Vệ Ách khom người trượt ra khỏi bàn hiến máu như con cá, tránh được đòn thứ hai sau cú đấm đầu tiên của người tộc Hồ đánh trượt.
[Xin chúc mừng người chơi Vệ Ách! Thu thập được bằng chứng tội ác thứ mười hai "thần bài"! Phúc mệnh hỷ lang, bái bài nhập đường là khởi đầu của bữa tiệc đẫm máu dành cho "tân nương; trong quan tài đen đó! Hiện tại sổ thẩm phán sinh tử "Thần Lang Quan" đã đủ! Ngài có muốn mở thẩm phán không?]
[Không.]
Lưng đập vào tường đất nện cứng rắn thô ráp, Vệ Ách nôn ra một ngụm máu với nội tạng dập nát.
Máu nhỏ từng giọt xuống chiếc quai hàm xanh xao ốm yếu của thanh niên, nhỏ xuống theo chiếc cổ gầy lạnh buốt thấm vào chiếc váy cưới màu đỏ tươi.
Cậu vốn đã nỏ mạnh hết đà, lê thân thể hấp hối cướp lấy thần bài, né tránh công kích, những vết thương chưa khá hơn lại lập tức đau nhức dữ dội. Bệnh cũ và vết thương mới bị âm khí và sự lạnh lẽo tiết ra từ thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" dẫn ra, lúc này có thể nói khắp mình mẩy cậu đã chằng chịt vết thương, thậm chí hô hấp cũng gian nan vô cùng.
Lúc này răng rắn lạnh lẽo cắn vào cổ.
Cơ bắp trên cổ Vệ Ách co giật một chút, trên khuôn mặt trắng bệnh thoáng qua chút đau đớn.
[Đạo cụ của ngài "vòng tay rắn ấm" đã bị hỏng —— trạng thái tiêu cực hiện tại sắp vượt quá giới hạn sức sống của ngài, dương thọ của người chơi đang bị trừ —— không thể trừ trạng thái bị khóa, bắt đầu trừ dương thọ tích lũy.]
Chất độc theo động mạch cổ tức khắc đến trung khu thần kinh, ý thức của Vệ Ách nhất thời trở nên trì trệ lạnh buốt, cậu hơi cúi mặt, mái tóc bạc xõa xuống theo khuôn mặt có tính công kích, bị ngọn nến đỏ nhuốm máu chiếu sáng như kim loại. Hai gã tộc người Hồ mắng chửi, đẩy bàn hiến máu nặng nề sang một bên đi về phía cậu.
Ánh lửa chập chờn trên mái tóc bạc rủ xuống của "tân nương", ngọn lửa máu làm lay động những cái bóng cao lớn xung quanh.
[ —— thẩm phán tội phạm "Hồ Canh Vân", "Hồ Quan Điền"]
["Thay mặt cho ấn Địa Quan" mỗi tội phạm bị xét xử tiêu hao 100 điểm sức sống, cấp độ vượt ải khó khăn bất thường, trả giá bằng sức sống đã miễn trừ.]
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, trên bảng cá nhân của Vệ Ách. hai trang "Hồ Canh Vân" và "Hồ Quan Điền" đã ố vàng bỗng chuyển thành một màu máu đặc quánh.
Ngay sau đó, sổ sinh tử bốc cháy hừng hực trong ngọn lửa quỷ dị.
Trong phòng, một người trong hai người Hồ vây quanh hai bên kêu thảm một tiếng, không hề báo trước ngã xuống đất.
Gã tộc Hồ này đau đớn gãi lên gãi xuống vì đau, hệt như hắn ta đang vật lộn với thứ gì đó. Trong bảng điều khiển của Vệ Ách, giao diện "Địa Quan xét mệnh" vươn ra mấy sợi dây thòng lọng xoắn ở trên hai thân ảnh hư ảo bị ma trơi thiêu sống, vô số ác quỷ trong ngọn lửa ma trơi xanh lét cười hì hì, cắn xé hai bóng dáng hư ảo đó.
Tiếng kêu thảm thiết chói tai vang vọng khắp cả lầu trên lầu dưới.
Người tộc Hồ lăn lộn đụng phải đồng bọn của hắn ta, kéo chân đồng bọn hét lên một tiếng chói tai, người sau đột nhiên dừng lại, kinh hãi nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt. Lúc này, sư gia bò dậy khỏi mặt đất, trên trán máu chảy ròng ròng, ngẩng đầu liếc đến quan tài đen trong phòng hỷ, lập tức khàn giọng hô: "Giờ lành —— giờ lành sắp đến, mau! Mau!! Để tân nương vào quan tài!!! Mau lên!"
Soạt —— soạt ——
Những đồng tiền đỏ trắng vương vãi khắp phòng bị một lực lượng không xác định cuốn lên, bóng máu lắc lư, nắp quan tài màu đen bốc lên làn sương đen cuồn cuộn.
Trong tiếng hô cuối cùng của sư gia mang theo run rẩy rất rõ ràng.
Tộc trưởng thổ lâu và gã tộc Hồ trên mặt đất đồng thời hiện lên vẻ sợ hãi sâu sắc.
Cả hai không do dự nữa, đồng thời lao về phía Vệ Ách.
Một tia sáng đỏ lóe lên, khi tộc người Hồ gần nhất sắp bắt được Vệ Ách, đạo cụ mềm mại "dây máu trói xác" treo trên vai hắn ta giống như đã bị báo hỏng lại quấn lấy một mảnh da dính máu, bắn ra như tia chớp quấn quanh tay Vệ Ách —— trong bảng xét xử, trang thứ năm của sổ sinh tử sáng lên.
Người tộc Hồ kêu thảm một tiếng quỳ rạp xuống đất.
[Thẩm phán tội phạm "Hồ Quan Hà" đã kết thúc.]
[Đánh giá kiểm tra thứ hai của Thẩm Tử Quan đã hoàn thành! Xin người chơi hãy tiếp tục cố gắng, hoàn thành các đánh giá còn lại để rời khỏi cửa ải hiện tại!]
Từ đó, mũi của Vệ Ách chảy ra mùi máu tanh ngọt. Cậu cúi đầu, mái tóc bạc xảo trên vai, tựa như đã yếu đến mức không còn cử động được nữa. "Dây máu trói xác" quấn quanh cổ tay còn trắng hơn cả cổ tay của người chết, xương bàn tay thuận theo buông thõng không còn nhiệt độ, máu rơi tí tách xuống tiền giấy đỏ trắng phủ đầy mặt đất.
Tộc trưởng thổ lâu đá văng người cùng tộc đang quằn quại, vừa chửi vừa vung tay lên.
Lập tức có vô số trường xà từ trong tay áo của ông ta tuôn ra không ngừng.
Vệ Ách nghiêng người dựa vào đất nện thở hổn hển, không tránh cũng không né.
Khi bầy rắn sắp tràn tới, trên giao diện bảng điều khiển, vật phẩm "áo cưới oán hận" rốt cuộc sáng lên —— vật phẩm có chữ "??" có lập trường không rõ ban đầu khi Vệ Ách liên tục giết ba người họ Hồ đã chuyển thành đạo cụ hỗ trợ. Trong bóng tối truyền đến một tiếng thét chói tai, chấn đến đầu óc mọi người ong ong.
Một thân ảnh đẫm máu của "tân nương" hiện ra từ cơ thể của Vệ Ách, kéo theo mái tóc đen trên mặt đất, đánh về phía tộc trưởng thổ lâu đang thả những con rắn từ tay áo ông ta.
"Con điếm chết tiệt!" Xem ra đây không phải lần đầu tiên tộc trưởng thổ lâu trông thấy cảnh tượng tương tự, chẳng những không sợ hãi, ngược lại ông ta càng thêm tàn nhẫn: "Khi còn sống không biết phải trái, sau khi chết còn tác quai tác quái! Xuống âm phủ đi!"
Phòng hỷ đầy ánh máu lắc lư, giấy đỏ trắng tung bay.
Mười ngón tay máu chảy đầm đìa của "tân nương", nổi điên chiến đấu với tộc trưởng thổ lâu. Vệ Ách nghiêng người dựa vào tường, sau khi nghỉ ngơi một lúc, xương tay quấn quanh "dây máu trói xác" rủ xuống, cậu thúc giục "dây máu trói xác" đi thu thập chứng cứ phạm tội của tộc trưởng thổ lâu.
Dây máu trói xác di chuyển trên mặt đất, bị một chiếc giày vải đen đầu vuông giẫm lên.
Vệ Ách bị một bàn tay già nua gầy gò kéo lên.
Vẻ mặt sư công tàn nhẫn: "Số mệnh cô nương tốt hay xấu do trời! Đừng trách lão vô tình, coi như cô cứu khổ cứu nạn một lần này đi."
"Kẽo kẹt —— kẽo kẹt" Âm thanh quan tài đen kịt sắp mở vang lên không ngừng, chẳng biết từ lúc nào, hai chữ "ban phúc" trên thần bài đen "Thần Lang hộ gia ban phúc" đã bắt đầu chảy ra máu đỏ tươi. Cả căn phòng bao phủ trong một loại biến dạng mơ hồ kỳ lạ. Sư công kéo thanh niên tóc bạc hấp hối về phía quan tài.
Dọc theo đường đi, thanh niên tóc bạc như đã từ bỏ phòng ngự, hai tay tái nhợt buông thõng trên mặt đất, "dây máu trói xác" màu đỏ tươi như một sợi chỉ mảnh, buộc vào xương cổ tay như cành mai.
Một tay sư công lắc chuông, một tay kéo Vệ Ách, cao giọng hát: "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, ban cho ngươi chức quan và yến tiệc linh đình, đưa tân nương vào ——" hai chữ quan tài con chưa kịp hát ra, Vệ Ách bất động từ nãy đến giờ bỗng nhiên vung cổ tay, "dây xác trói máu" trườn vào khe hở nắp quan tài.
"Bang" một tiếng vang lên, nắp quan tài đen kịt bật tung ra, bóng tối như nhựa đường nhấn chìm phòng hỷ.
Vệ Ách bịt mắt, ngã ngửa vào quan tài.
Mà sư công chưa kịp nhắm mắt lập tức kêu thảm một tiếng khác thường.
[Cảnh báo —— rè —— rè! Người chơi "Vệ Ách" kích hoạt cốt truyện —— "Thần Lang hàng hỷ"! —— thông báo thành tựu toàn server —— rè ——] Tiếng thông báo hệ thống sắc bén cao vút bị tiếng điện réo rắt cắt đứt, trong phòng livestream xuất hiện một lượng lớn vạch đen trắng không rõ nghĩa, đường nét rối loạn dữ dội.
Khán giả trước phòng livestream chỉ cảm thấy chóng mặt run rẩy.
Bóng tối nhầy nhụa nguy hiểm tràn ngập cả màn hình. Một giây sau, app Quỷ Thoại, góc nhìn cá nhân của Vệ Ách trong phòng livestream 073 tắt ngúm!
"Có chuyện gì vậy?"
"Xảy ra chuyện gì? Cậu ấy chết rồi à?"
"Tua lại! Quay lại xem phút cuối!" Trong cục kiểm soát phục hồi kỳ dị, vô số người nín thở suốt cả hành trình thấy vậy hoảng sợ đứng lên rồi la to. Song màn hình phân tích hình như bị trục trặc! Không đổi được góc nhìn, cũng không tua lại được, hình ảnh tối đen như đóng băng, không biết thanh niên tóc bạc còn sống hay chết.
—— ——
Tiếng xương thịt người sống vỡ thành bùn không ngừng vang lên trong bóng tối.
Từ đầu đến cuối Vệ Ách luôn bịt mắt, hơn nữa còn ở trong trạng thái tiêu cực của "Diêm Ma che chở (khiếm khuyết)" bị điếc trong 12 giờ, có thể mơ hồ cảm nhận được tạp âm ồn ào —— quỷ quái giáng xuống trong quan tài sống còn khủng bố hơn "hồn đêm tân nương", tân nương đó đã chết trong quan tài này —— "Thần Lang Quan" giết người chơi ở đây, không bị bất cứ hạn chế nào từ hệ thống.
Cái lạnh thấu xương đánh thẳng vào tấm lưng, ngay khi bị kéo vào tài Vệ Ách không chút chậm trễ đã bắt đầu khởi động thẩm phán của "ấn Địa Quan", đối tượng thẩm phán là —— "Thần Lang Quan"!
Vệ Ách không hề do dự muốn thứ này chết.
Gần như cùng lúc, trong quan tài đen kịt, bóng tối đen đúa như nhựa đường xoắn lấy tay chân của Vệ Ách. Cánh tay trắng bệch và âm lãnh của quỷ quái siết cổ Vệ Ách, ép cậu phải ngửa ra sau, vành tai gần như chạm vào sống mũi cao lạnh lẽo của quỷ quái trong quan tài sau lưng.
Sát khí của cả hai bên đồng loạt bộc phát, tiếng điện lỗi của hệ thống vang lên bên tai Vệ Ách.
Trang sách phán quyết của "Thần Lang Quan" nhuốm đầy máu.
Dây xích ào ào lóe ra, khóa lại ba chữ "Thần Lang Quan" trong sổ sinh tử.
Chỉ có điều không như ba lần thẩm phán trước.
Sổ thẩm phán sinh tử cũng không bị ma trơi đốt cháy, ba chữ "Thần Lang Quan" như vật thể sống, dao động trên trang giấy đỏ tươi, méo mó thành ký tự mà con người xem không hiểu. Ác quỷ chấp hành hình phạt chạy trốn trong ma trơi xanh lục, chúng co rúm lại tránh né những ký tự biến dạng méo mó đó.
Trong quan tài đen như mực, cánh tay siết chặt của quỷ quái đã đông cứng lại, duy chỉ có hơi thở lạnh lẽo vẫn phả vào cổ Vệ Ách.
["Thần Lang kết hôn": 4/5!]
[Rè —— quỷ quái "Thần Lang Quan" không rõ cấp độ có mức độ nguy hiểm quá cao —— xin người chơi mau chóng hoàn thành nghi thức "thần hôn! Xin người chơi mau chóng hoàn thành nghi thức "thần hôn!"
Vệ Ách phớt lờ cảnh báo của hệ thống, trong không gian chật hẹp của quan tài, bàn tay cậu bị xoắn bởi chất nhờn đen nhầy nhụa chợt lóe lên, đao Hộ Tát xuất hiện ở giữa xương ngón tay cậu. Cậu xoay lưỡi đao, đâm thẳng ra sau gáy —— đao Hộ Tát lóe lên trong quan tài, thân đao chật hẹp nhoáng lên in ra bóng dáng quỷ quái đang kề sát tân nương tóc bạc.
Giây tiếp theo, đao Hộ Tát lơ lửng trong quan tài.
Xương ngón tay của "tân nương" tóc bạc cầm đao trở nên trắng bệch.
Cảnh báo bén nhọn của hệ thống bùng nổ như vũ bão.
[—— Rè —— cảnh cáo! Cảnh báo! Người chơi đã bị quỷ quái có độ nguy hiểm cao xâm nhiễm! Sự xâm nhiễm không thể loại trừ —— rè —— xin người chơi mau chóng rời khỏi cửa ải đánh giá kiểm tra! Xin người chơi thoát khỏi cửa ải càng sớm càng tốt!]
Bên trong quan tài, cánh tay của thanh niên mặc áo cưới có tóc bạc duỗi thẳng, gần như đụng vào nắp quan tài lại bị quỷ quái vững vàng khóa chặt —— bóng tối như vật sống tràn ra từ mọi phía của quan tài, liên tục xâm nhập vào bụng của cậu.
Tác giả có lời muốn nói:
Tình yêu sinh tử thật đẹp (không phải)
Một chương 6000 từ! Tôi đã quật khởi, tôi đã làm được!!! Chương sau cũng có thể là 6000 từ?
Trong chương này, ca từ của sư công thực sự hát bằng tiếng Mân Nam 233, chất giọng rất đặc biệt, lúc sưu tầm văn hóa dân gian đã nghe vài lần, ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Editor: Làm xong chương này đầu váng mắt hoa. Biết bộ trước của bà tác giả raw cũng khó còn lịch sử, giờ thì phong tục nhân gian, toàn thích đâm đầu vào chỗ khó =)))))
Sẵn đây là bài hát dùng giọng Phúc Kiến (Mân Nam) của Châu Thâm.
***
Bảng mệnh sai lầm, thần bài của Thần Lang Quan máu me đáng sợ, phòng livestream bỗng nảy sinh dự cảm không tốt.
Tộc trưởng thổ lâu lại vui mừng khôn xiết.
"Đúng là trời cao phù hộ cho tộc chúng ta! Trời cao phù hộ cho tộc chúng ta!" Khuôn mặt phúc hậu thân thiện của tộc trưởng thổ lâu tràn đầy vẻ tham lam và niềm vui không thể kiểm soát, liên tục tán thưởng hai tiếng, mới giật mình tỉnh ngộ, vung tay lên: "Mau lên, còn không dâng ra đệm cối, tụi bây muốn chờ ai mời hả?!"
Hai người tộc Hồ lập tức bừng tỉnh.
Một đệm cối màu đỏ, hệt như một chiếc đệm cuối đẫm máu quỳ bái trong đền miếu nâng ra đặt ở ngay phía trước.
Còn bài vị "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" đối diện thì tối đen.
Ngay sau đó, Vệ Ách bị bịt mắt trói tay đã bị hai người kéo lên, ép đến trước đệm cói màu máu mà quỳ xuống. Khán giả trong phòng livestream đã không còn tâm trạng để đùa giỡn nữa, trái tim đột nhiên treo cao —— không ai biết thảm kịch gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng Vệ Ách là "máu cống phẩm" của lượt chơi này, nếu cậu chết thì cả nhóm Giải Nguyên Chân trong phòng livestream này đều phải chết!
Vệ Ách ra tay rất đẹp, nhưng bị trọng thương, còn một thân ốm sức yếu thì có thể phát huy được bao nhiêu?
Trong bầu không khí căng thẳng, ngọn lửa máu trên ba nén hương thơm đang cháy, sư công đeo bông hoa lụa đỏ dâng bảng mệnh của "tân nương" đến trước ba nén hương cháy.
Bảng mệnh vừa cháy, hỷ đường đều tràn ngập không khí âm u, ánh sáng đỏ và đen đan xen.
"Ôi ~ Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, hôm nay con xin làm mối gả tân nương dịu hiền cho thần ~"
Sư công một tay cầm bảng mệnh đốt, một tay cầm tiền giấy trắng đỏ, vừa rắc vừa hát xung quanh "tân nương".
Theo giọng điệu khó hiểu tối nghĩa của sư công không ngừng vang lên, bóng sáng cả phòng hỷ lắc lư, ngay cả người xem bên ngoài phòng livestream cũng cảm giác được một cơn lạnh thấm vào người. Những đồng tiền đỏ trắng trên mặt đất bị một lực vô hình cuốn lên rơi xuống thân thể của "tân nương", biểu cảm của tộc trưởng thổ lâu trở nên vô cùng căng thẳng.
"Thần Lang phù hộ làm quan tài phú phát đạt, ban cho con cuộc sống tốt đẹp ~"
Sư công rải tiền giấy lên: "Nhất bái Thần Lang~"
Hai gã người Hồ lập tức đè bả vai bị trói của "tân nương", ép tân nương phải cúi đầu.
Lại là một khúc hát tụng.
"Thần Lang phù hộ làm quan tấn chức, ban cho con cuộc sống tốt đẹp ~"
"Nhị bái Thần Lang ~"
Trong phòng hỷ lúc này đã đầy máu tươi, sương đen tràn ngập trong không khí, hơi thở khủng bố từ phòng livestream thẩm thấu đến ngoài phòng livestream —— đây là hiện tượng đặc biệt chỉ có quỷ quái cấp cao sống lại mới có thể có! Từ khi phó bản mở ra đến bây giờ, cấp bậc khủng bố ba sao lần đầu tiên hiển lộ ra khiến mọi người trong phòng livestream không còn dửng dưng nữa, ảnh hưởng của phó bản càng khiến mọi người hoảng loạn hơn bao giờ hết:
[Xong, xong rồi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Thần hôn của Thần Lang thế mà là "quỷ thần" thực sự!]
[Trời ạ, ít nhất là quỷ thần cấp lệ! Quỷ thần cấp bậc này, cho dù là đạo trưởng Giải cũng không đối phó được!]
[Xong rồi, thật sự xong rồi! Vượt ải phó bản ba sao thất bại, nếu khôi phục quỷ quái cấp bậc này, chúng ta đều chết chắc!!!]
Cái lạnh bao trùm toàn bộ phòng hỷ, ánh máu lắc lư trong mỗi phòng khán giả, quỷ khí rét lạnh thẩm thấu ra bên ngoài phòng livestream.
Sư công trong trong phòng hỷ vẫn tiếp tục hát: "Thần Lang phù hộ con cháu đông đúc, ban cho con cuộc sống tốt đẹp ~"
"Tam bái Thần Lang ~"
Hai gã tộc Hồ lại ấn "tân nương" quỳ gối trên đệm cuối bái lần thứ hai, thân nến đen lửa đỏ bốc cháy thật cao trong phòng hỷ, chiếu sáng cả sảnh tân hôn đầy máu tanh, sư công vừa hát xong một khúc thần hôn, lúc này trông có vẻ rất mệt mỏi, tro tàn bảng mệnh vừa tản đi, bước chân đã khập khiễng đi xuống.
Lúc này, quan tài giữa phòng hỷ đã không còn toát ra máu tươi, mà là sương mù dày đặc!
"Ôi ~ Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, ban cho ngươi chức quan và yến tiệc linh đình." Sư công run rẩy giơ chuông tay lên, khàn khàn hát: "Đưa tân nương vào quan tài ——"
Quan tài phát ra tiếng kẽo kẹt, ba nén nhang trước bàn thờ của thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" bốc lên ngọn lửa máu me, hai gã người tộc Hồ kéo Vệ Ách khỏi đệm cối. Khán giả trong phòng livestream bị đông lạnh đến toàn thân cứng đờ, người nhát gan muốn rời khỏi app Quỷ Thoại lại phát hiện ngón tay của mình không cử động được, toàn bộ khu vực phía Nam của quận F bị phó bản bao phủ đều chìm trong một màu máu ngút trời.
[Quỷ, quỷ thần! Một "quỷ thần" cấp lệ trở lên!!!]
[Còn cao hơn "người liên kết Hoài Âm"!]
Khán giả đã từng xem thảm kịch "người liên kết Hoài Âm" run rẩy gõ bình luận.
Mà hai gã người tộc Hồ đã xách lên Vệ Ách, khán giả bên ngoài phó bản đã sợ hãi nhắm mắt kêu lên sợ hãi, còn đội phân tích của cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất, chuẩn bị ghi lại khoảnh khắc "quỷ thần giáng thế".
Song vào lúc này, bả vai Vệ Ách bị kéo lên đột nhiên trầm xuống, người tộc Hồ đang nắm bả vai cậu đột nhiên kêu thảm thiết thành tiếng, giơ tay lên nắm lấy cổ của mình.
Ngay khi hai người buông tay, Vệ Ách chợt lóe, thân hình trượt ra khỏi cánh tay của bọn họ.
Hai người buông tay ra thấy tình hình không tốt, chịu đựng một loại đau đớn kịch liệt nào đó mà vươn tay muốn túm lấy cậu, nhưng một giây sau, đầu hai người đã đụng mạnh vào nhau, phát ra tiếng "rầm" thật lớn.
Phòng livestream không thể tin vào mắt mình: [Đã xảy ra chuyện gì?!!!]
Đội phân tích của cục kiểm soát phục hồi kỳ dị đột nhiên hét to trước màn hình lớn: "Là dây thừng —— dây thừng buộc vào người cậu ấy sống, sống!!!"
—— quả nhiên là dây thừng!
"Dây máu trói xác" ban đầu quấn quanh cánh tay của Vệ Ách đã biến mất lúc nào không hay, ngược lại xuất hiện trên cổ của hai gã tộc Hồ, vật sống siết chặt cổ bọn họ cũng chính là sợi dây thừng đẫm máu này, khi Vệ Ách nghiêng người thoát ra thì nó thu lại khiến đầu của hai gã tộc Hồ đập vào nhau.
"Dây máu trói xác" siết chặt cổ của hai gã đàn ông cường tráng.
Hai gã tộc Hồ mắt lồi ra vật lộn với dây thừng.
Cục kiểm soát không kịp tụ lại xem Vệ Ách rốt cuộc làm như thế nào, vì vào lúc này bóng hình của Vệ Ách đã vọt tới phía trước, chộp lấy thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" đen kịt phía sau ba lư hương. Ngay khi ngón tay cậu đụng tới thần bài, toàn bộ phòng hỷ lay động ánh sáng máu, một làn sương lạnh có thể trông thấy bằng mắt thường bắn lên cả cánh tay của Vệ Ách.
Trong nghi thức "thần hôn" tộc trưởng thổ lâu đang đứng một bên khác trong phòng hỷ, vừa khéo bị chậu than đỏ trắng chặn lại, lúc này mới kịp phản ứng, hét lớn một tiếng: "Hỷ xà thu hồn ——"
"Hỷ xà" năm xưa luôn đối phó được với tân nương cứng đầu, lần này lại không thành công!
"Tân nương" tóc bạc bị vải đen bịt mắt thoáng cái đã lướt qua trong ánh lửa của lư hương, ngọn lửa như máu soi rõ chiếc cổ trắng lạnh của cậu, —— hỷ xà vẫn quấn quanh cần cổ tái nhợt của tân nương như chiếc vòng cổ, nhưng không biết từ lúc nào, một con rắn nhỏ có vảy vàng cũng bò đến cổ cậu, quấn lấy hỷ xà màu đen.
[Hiện tại đạo cụ "Vòng tay rắn âm" đã được kích hoạt! Hiện tại đạo cụ đã bị "hỷ xà" tấn công —— khoảng cách cấp độ vật phẩm quá lớn, tính chất của đạo cụ tiếp tục giảm xuống, xin người chơi chú ý đến điểm hư hỏng của đạo cụ! Xin người chơi chú ý đến điểm hư hỏng của đạo cụ!]
Lời nhắc của hệ thống vang lên bên tai, nhưng khuôn mặt Vệ Ách bị vải đen che kín không có chút biểu cảm nào, sự thờ ơ lạnh lùng giống như một pho tượng trắng tinh.
Đạo cụ thứ hai "vòng tay rắn âm" do thân phận của "tân nương" mang đến sau khi "Thần Lang Quan" giáng xuống sớm. Khi độ khó của cửa ải tăng lên, nó đã thay đổi từ đạo cụ thù địch thành đạo cụ của người chơi, nhưng Vệ Ách vẫn chưa sử dụng đạo cụ sống này mà để cho nó giống như "dây máu trói xác" giả vờ tiếp tục trói buộc cậu.
Cho dù cậu ra tay đột ngột trên cầu thang, cậu vẫn giữ nguyên tư thế bị trói.
Tộc người Hồ ở thổ lâu không nghĩ tới những thứ một nhà mang theo lại chuyển thành vũ khí cho "tân nương", ngay từ đầu đã không làm bất cứ kiểm tra nào. Mà Vệ Ách ốm yếu vô lực phản kháng tập kích ở trên cầu thang, càng làm sâu sắc thêm sự khinh miệt và sơ suất với "tân nương", để cho cậu thành công mang hai đạo cụ này vào hỷ đường.
Trong quá trình bái đường, tộc trưởng thổ lâu và người tộc Hồ đều tập trung chú ý vào nghi thức do sư công cử hành, nhờ áo bào của tân nương che lấp, "vòng tay rắn âm" thoát khỏi cổ tay Vệ Ách hóa thành vật sống là hai con rắn nhỏ vảy vàng, bò lên người cậu, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc chặn hai đòn trí mạng của "hỷ xà" ở cổ và cổ tay trái.
Động mạch cổ và cổ tay trái nối với trái tim đã tránh được, nhưng rắn âm chỉ có hai còn hỷ xà có tận năm!
Ở tay phải và cả hai chân, răng rắn sắc nhọn cùng lúc cắm sâu vào da thịt.
[Ngài bị "hỷ xà" công kích, các tác động tiêu cực đang tích tụ nhanh chóng, xin loại trừ âm khí trong vòng mười phút ——]
Trong phòng hỷ đầy máu, cái lạnh cắt da cắt thịt truyền đến từ tay và chân phải của cậu, Vệ Ách như không bị ảnh hưởng gì vẫn nắm chặt thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc".
Không biết thần bài dùng gỗ gì chế tạo mà nó đen kịt nặng nề, vô cùng lạnh lẽo.
Các đốt ngón tay siết chặt thần bài đen kịt đến mức nổi lên gân xanh.
Đằng sau, gã tộc Hồ trước đó ngã xuống lầu hét lớn một tiếng, thoát khỏi khống chế của "dây xác trói máu", tung nắm đấm về phía Vệ Ách.
Vệ Ách lạnh lùng kéo, thần bài đen kịt tất nhiên bị kéo đi. Ba nén hương như máu nảy lên, nắm đấm của gã tộc Hồ đập vào bàn hiến máu. Một gã tộc Hồ khác quát to một tiếng, theo sát lao tới, Vệ Ách kéo thần bài, gập khuỷu tay thúc một cái.
Sư công vừa hát xong sức cùng lực kiệt, bước chân tập tễnh bị Vệ Ách gập khuỷu tay thúc mạnh một cú ngã về phía trước.
Cú nhào này, trực tiếp nhào tới trước người tộc Hồ, ngay cả tiếng "dừng tay" còn chưa kịp thốt ra đã bị đập mạnh xuống đất, đập đến máu tươi giàn giụa.
Vệ Ách từng bị buộc phải ở trong một phó bản đen kịt tối tăm, không ánh sáng và không tiếng động trong hai tháng, mất thính lực và thính giác cũng chẳng hề hấn gì với cậu. Từ lúc đó, cậu đã quen với trực giác của mình nhanh chóng thích ứng với nhiều điều kiện khác nhau —— lúc trước khi cậu giết "đứa trẻ đui mù" trong căn phòng trống chính là dựa vào các giác quan mạnh mẽ của mình để phân biệt đâu là cơ thể thật và đâu là hóa thân.
Ngay từ khi mùi thuốc xộc vào mũi, Vệ Ách cũng đã biết trong phòng có thêm một "sư gia" mà cậu vốn nên sắm vai. Theo cảm nhận của Vệ Ách, mùi khó chịu do sư gia xử lý lâu dài với nhiều loại thuốc khác nhau để lại đã thành một tọa độ nhấp nháy trong bóng tối.
Cậu đẩy sư gia ra ngăn cản tai họa, Vệ Ách khom người trượt ra khỏi bàn hiến máu như con cá, tránh được đòn thứ hai sau cú đấm đầu tiên của người tộc Hồ đánh trượt.
[Xin chúc mừng người chơi Vệ Ách! Thu thập được bằng chứng tội ác thứ mười hai "thần bài"! Phúc mệnh hỷ lang, bái bài nhập đường là khởi đầu của bữa tiệc đẫm máu dành cho "tân nương; trong quan tài đen đó! Hiện tại sổ thẩm phán sinh tử "Thần Lang Quan" đã đủ! Ngài có muốn mở thẩm phán không?]
[Không.]
Lưng đập vào tường đất nện cứng rắn thô ráp, Vệ Ách nôn ra một ngụm máu với nội tạng dập nát.
Máu nhỏ từng giọt xuống chiếc quai hàm xanh xao ốm yếu của thanh niên, nhỏ xuống theo chiếc cổ gầy lạnh buốt thấm vào chiếc váy cưới màu đỏ tươi.
Cậu vốn đã nỏ mạnh hết đà, lê thân thể hấp hối cướp lấy thần bài, né tránh công kích, những vết thương chưa khá hơn lại lập tức đau nhức dữ dội. Bệnh cũ và vết thương mới bị âm khí và sự lạnh lẽo tiết ra từ thần bài "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc" dẫn ra, lúc này có thể nói khắp mình mẩy cậu đã chằng chịt vết thương, thậm chí hô hấp cũng gian nan vô cùng.
Lúc này răng rắn lạnh lẽo cắn vào cổ.
Cơ bắp trên cổ Vệ Ách co giật một chút, trên khuôn mặt trắng bệnh thoáng qua chút đau đớn.
[Đạo cụ của ngài "vòng tay rắn ấm" đã bị hỏng —— trạng thái tiêu cực hiện tại sắp vượt quá giới hạn sức sống của ngài, dương thọ của người chơi đang bị trừ —— không thể trừ trạng thái bị khóa, bắt đầu trừ dương thọ tích lũy.]
Chất độc theo động mạch cổ tức khắc đến trung khu thần kinh, ý thức của Vệ Ách nhất thời trở nên trì trệ lạnh buốt, cậu hơi cúi mặt, mái tóc bạc xõa xuống theo khuôn mặt có tính công kích, bị ngọn nến đỏ nhuốm máu chiếu sáng như kim loại. Hai gã tộc người Hồ mắng chửi, đẩy bàn hiến máu nặng nề sang một bên đi về phía cậu.
Ánh lửa chập chờn trên mái tóc bạc rủ xuống của "tân nương", ngọn lửa máu làm lay động những cái bóng cao lớn xung quanh.
[ —— thẩm phán tội phạm "Hồ Canh Vân", "Hồ Quan Điền"]
["Thay mặt cho ấn Địa Quan" mỗi tội phạm bị xét xử tiêu hao 100 điểm sức sống, cấp độ vượt ải khó khăn bất thường, trả giá bằng sức sống đã miễn trừ.]
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, trên bảng cá nhân của Vệ Ách. hai trang "Hồ Canh Vân" và "Hồ Quan Điền" đã ố vàng bỗng chuyển thành một màu máu đặc quánh.
Ngay sau đó, sổ sinh tử bốc cháy hừng hực trong ngọn lửa quỷ dị.
Trong phòng, một người trong hai người Hồ vây quanh hai bên kêu thảm một tiếng, không hề báo trước ngã xuống đất.
Gã tộc Hồ này đau đớn gãi lên gãi xuống vì đau, hệt như hắn ta đang vật lộn với thứ gì đó. Trong bảng điều khiển của Vệ Ách, giao diện "Địa Quan xét mệnh" vươn ra mấy sợi dây thòng lọng xoắn ở trên hai thân ảnh hư ảo bị ma trơi thiêu sống, vô số ác quỷ trong ngọn lửa ma trơi xanh lét cười hì hì, cắn xé hai bóng dáng hư ảo đó.
Tiếng kêu thảm thiết chói tai vang vọng khắp cả lầu trên lầu dưới.
Người tộc Hồ lăn lộn đụng phải đồng bọn của hắn ta, kéo chân đồng bọn hét lên một tiếng chói tai, người sau đột nhiên dừng lại, kinh hãi nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt. Lúc này, sư gia bò dậy khỏi mặt đất, trên trán máu chảy ròng ròng, ngẩng đầu liếc đến quan tài đen trong phòng hỷ, lập tức khàn giọng hô: "Giờ lành —— giờ lành sắp đến, mau! Mau!! Để tân nương vào quan tài!!! Mau lên!"
Soạt —— soạt ——
Những đồng tiền đỏ trắng vương vãi khắp phòng bị một lực lượng không xác định cuốn lên, bóng máu lắc lư, nắp quan tài màu đen bốc lên làn sương đen cuồn cuộn.
Trong tiếng hô cuối cùng của sư gia mang theo run rẩy rất rõ ràng.
Tộc trưởng thổ lâu và gã tộc Hồ trên mặt đất đồng thời hiện lên vẻ sợ hãi sâu sắc.
Cả hai không do dự nữa, đồng thời lao về phía Vệ Ách.
Một tia sáng đỏ lóe lên, khi tộc người Hồ gần nhất sắp bắt được Vệ Ách, đạo cụ mềm mại "dây máu trói xác" treo trên vai hắn ta giống như đã bị báo hỏng lại quấn lấy một mảnh da dính máu, bắn ra như tia chớp quấn quanh tay Vệ Ách —— trong bảng xét xử, trang thứ năm của sổ sinh tử sáng lên.
Người tộc Hồ kêu thảm một tiếng quỳ rạp xuống đất.
[Thẩm phán tội phạm "Hồ Quan Hà" đã kết thúc.]
[Đánh giá kiểm tra thứ hai của Thẩm Tử Quan đã hoàn thành! Xin người chơi hãy tiếp tục cố gắng, hoàn thành các đánh giá còn lại để rời khỏi cửa ải hiện tại!]
Từ đó, mũi của Vệ Ách chảy ra mùi máu tanh ngọt. Cậu cúi đầu, mái tóc bạc xảo trên vai, tựa như đã yếu đến mức không còn cử động được nữa. "Dây máu trói xác" quấn quanh cổ tay còn trắng hơn cả cổ tay của người chết, xương bàn tay thuận theo buông thõng không còn nhiệt độ, máu rơi tí tách xuống tiền giấy đỏ trắng phủ đầy mặt đất.
Tộc trưởng thổ lâu đá văng người cùng tộc đang quằn quại, vừa chửi vừa vung tay lên.
Lập tức có vô số trường xà từ trong tay áo của ông ta tuôn ra không ngừng.
Vệ Ách nghiêng người dựa vào đất nện thở hổn hển, không tránh cũng không né.
Khi bầy rắn sắp tràn tới, trên giao diện bảng điều khiển, vật phẩm "áo cưới oán hận" rốt cuộc sáng lên —— vật phẩm có chữ "??" có lập trường không rõ ban đầu khi Vệ Ách liên tục giết ba người họ Hồ đã chuyển thành đạo cụ hỗ trợ. Trong bóng tối truyền đến một tiếng thét chói tai, chấn đến đầu óc mọi người ong ong.
Một thân ảnh đẫm máu của "tân nương" hiện ra từ cơ thể của Vệ Ách, kéo theo mái tóc đen trên mặt đất, đánh về phía tộc trưởng thổ lâu đang thả những con rắn từ tay áo ông ta.
"Con điếm chết tiệt!" Xem ra đây không phải lần đầu tiên tộc trưởng thổ lâu trông thấy cảnh tượng tương tự, chẳng những không sợ hãi, ngược lại ông ta càng thêm tàn nhẫn: "Khi còn sống không biết phải trái, sau khi chết còn tác quai tác quái! Xuống âm phủ đi!"
Phòng hỷ đầy ánh máu lắc lư, giấy đỏ trắng tung bay.
Mười ngón tay máu chảy đầm đìa của "tân nương", nổi điên chiến đấu với tộc trưởng thổ lâu. Vệ Ách nghiêng người dựa vào tường, sau khi nghỉ ngơi một lúc, xương tay quấn quanh "dây máu trói xác" rủ xuống, cậu thúc giục "dây máu trói xác" đi thu thập chứng cứ phạm tội của tộc trưởng thổ lâu.
Dây máu trói xác di chuyển trên mặt đất, bị một chiếc giày vải đen đầu vuông giẫm lên.
Vệ Ách bị một bàn tay già nua gầy gò kéo lên.
Vẻ mặt sư công tàn nhẫn: "Số mệnh cô nương tốt hay xấu do trời! Đừng trách lão vô tình, coi như cô cứu khổ cứu nạn một lần này đi."
"Kẽo kẹt —— kẽo kẹt" Âm thanh quan tài đen kịt sắp mở vang lên không ngừng, chẳng biết từ lúc nào, hai chữ "ban phúc" trên thần bài đen "Thần Lang hộ gia ban phúc" đã bắt đầu chảy ra máu đỏ tươi. Cả căn phòng bao phủ trong một loại biến dạng mơ hồ kỳ lạ. Sư công kéo thanh niên tóc bạc hấp hối về phía quan tài.
Dọc theo đường đi, thanh niên tóc bạc như đã từ bỏ phòng ngự, hai tay tái nhợt buông thõng trên mặt đất, "dây máu trói xác" màu đỏ tươi như một sợi chỉ mảnh, buộc vào xương cổ tay như cành mai.
Một tay sư công lắc chuông, một tay kéo Vệ Ách, cao giọng hát: "Thần Lang Quan hộ gia ban phúc, ban cho ngươi chức quan và yến tiệc linh đình, đưa tân nương vào ——" hai chữ quan tài con chưa kịp hát ra, Vệ Ách bất động từ nãy đến giờ bỗng nhiên vung cổ tay, "dây xác trói máu" trườn vào khe hở nắp quan tài.
"Bang" một tiếng vang lên, nắp quan tài đen kịt bật tung ra, bóng tối như nhựa đường nhấn chìm phòng hỷ.
Vệ Ách bịt mắt, ngã ngửa vào quan tài.
Mà sư công chưa kịp nhắm mắt lập tức kêu thảm một tiếng khác thường.
[Cảnh báo —— rè —— rè! Người chơi "Vệ Ách" kích hoạt cốt truyện —— "Thần Lang hàng hỷ"! —— thông báo thành tựu toàn server —— rè ——] Tiếng thông báo hệ thống sắc bén cao vút bị tiếng điện réo rắt cắt đứt, trong phòng livestream xuất hiện một lượng lớn vạch đen trắng không rõ nghĩa, đường nét rối loạn dữ dội.
Khán giả trước phòng livestream chỉ cảm thấy chóng mặt run rẩy.
Bóng tối nhầy nhụa nguy hiểm tràn ngập cả màn hình. Một giây sau, app Quỷ Thoại, góc nhìn cá nhân của Vệ Ách trong phòng livestream 073 tắt ngúm!
"Có chuyện gì vậy?"
"Xảy ra chuyện gì? Cậu ấy chết rồi à?"
"Tua lại! Quay lại xem phút cuối!" Trong cục kiểm soát phục hồi kỳ dị, vô số người nín thở suốt cả hành trình thấy vậy hoảng sợ đứng lên rồi la to. Song màn hình phân tích hình như bị trục trặc! Không đổi được góc nhìn, cũng không tua lại được, hình ảnh tối đen như đóng băng, không biết thanh niên tóc bạc còn sống hay chết.
—— ——
Tiếng xương thịt người sống vỡ thành bùn không ngừng vang lên trong bóng tối.
Từ đầu đến cuối Vệ Ách luôn bịt mắt, hơn nữa còn ở trong trạng thái tiêu cực của "Diêm Ma che chở (khiếm khuyết)" bị điếc trong 12 giờ, có thể mơ hồ cảm nhận được tạp âm ồn ào —— quỷ quái giáng xuống trong quan tài sống còn khủng bố hơn "hồn đêm tân nương", tân nương đó đã chết trong quan tài này —— "Thần Lang Quan" giết người chơi ở đây, không bị bất cứ hạn chế nào từ hệ thống.
Cái lạnh thấu xương đánh thẳng vào tấm lưng, ngay khi bị kéo vào tài Vệ Ách không chút chậm trễ đã bắt đầu khởi động thẩm phán của "ấn Địa Quan", đối tượng thẩm phán là —— "Thần Lang Quan"!
Vệ Ách không hề do dự muốn thứ này chết.
Gần như cùng lúc, trong quan tài đen kịt, bóng tối đen đúa như nhựa đường xoắn lấy tay chân của Vệ Ách. Cánh tay trắng bệch và âm lãnh của quỷ quái siết cổ Vệ Ách, ép cậu phải ngửa ra sau, vành tai gần như chạm vào sống mũi cao lạnh lẽo của quỷ quái trong quan tài sau lưng.
Sát khí của cả hai bên đồng loạt bộc phát, tiếng điện lỗi của hệ thống vang lên bên tai Vệ Ách.
Trang sách phán quyết của "Thần Lang Quan" nhuốm đầy máu.
Dây xích ào ào lóe ra, khóa lại ba chữ "Thần Lang Quan" trong sổ sinh tử.
Chỉ có điều không như ba lần thẩm phán trước.
Sổ thẩm phán sinh tử cũng không bị ma trơi đốt cháy, ba chữ "Thần Lang Quan" như vật thể sống, dao động trên trang giấy đỏ tươi, méo mó thành ký tự mà con người xem không hiểu. Ác quỷ chấp hành hình phạt chạy trốn trong ma trơi xanh lục, chúng co rúm lại tránh né những ký tự biến dạng méo mó đó.
Trong quan tài đen như mực, cánh tay siết chặt của quỷ quái đã đông cứng lại, duy chỉ có hơi thở lạnh lẽo vẫn phả vào cổ Vệ Ách.
["Thần Lang kết hôn": 4/5!]
[Rè —— quỷ quái "Thần Lang Quan" không rõ cấp độ có mức độ nguy hiểm quá cao —— xin người chơi mau chóng hoàn thành nghi thức "thần hôn! Xin người chơi mau chóng hoàn thành nghi thức "thần hôn!"
Vệ Ách phớt lờ cảnh báo của hệ thống, trong không gian chật hẹp của quan tài, bàn tay cậu bị xoắn bởi chất nhờn đen nhầy nhụa chợt lóe lên, đao Hộ Tát xuất hiện ở giữa xương ngón tay cậu. Cậu xoay lưỡi đao, đâm thẳng ra sau gáy —— đao Hộ Tát lóe lên trong quan tài, thân đao chật hẹp nhoáng lên in ra bóng dáng quỷ quái đang kề sát tân nương tóc bạc.
Giây tiếp theo, đao Hộ Tát lơ lửng trong quan tài.
Xương ngón tay của "tân nương" tóc bạc cầm đao trở nên trắng bệch.
Cảnh báo bén nhọn của hệ thống bùng nổ như vũ bão.
[—— Rè —— cảnh cáo! Cảnh báo! Người chơi đã bị quỷ quái có độ nguy hiểm cao xâm nhiễm! Sự xâm nhiễm không thể loại trừ —— rè —— xin người chơi mau chóng rời khỏi cửa ải đánh giá kiểm tra! Xin người chơi thoát khỏi cửa ải càng sớm càng tốt!]
Bên trong quan tài, cánh tay của thanh niên mặc áo cưới có tóc bạc duỗi thẳng, gần như đụng vào nắp quan tài lại bị quỷ quái vững vàng khóa chặt —— bóng tối như vật sống tràn ra từ mọi phía của quan tài, liên tục xâm nhập vào bụng của cậu.
Tác giả có lời muốn nói:
Tình yêu sinh tử thật đẹp (không phải)
Một chương 6000 từ! Tôi đã quật khởi, tôi đã làm được!!! Chương sau cũng có thể là 6000 từ?
Trong chương này, ca từ của sư công thực sự hát bằng tiếng Mân Nam 233, chất giọng rất đặc biệt, lúc sưu tầm văn hóa dân gian đã nghe vài lần, ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Editor: Làm xong chương này đầu váng mắt hoa. Biết bộ trước của bà tác giả raw cũng khó còn lịch sử, giờ thì phong tục nhân gian, toàn thích đâm đầu vào chỗ khó =)))))
Sẵn đây là bài hát dùng giọng Phúc Kiến (Mân Nam) của Châu Thâm.