Chương 9: Chương 9
Edit: Hến ConTrải qua một canh giờ xóc nảy rốt cuộc cũng tới cửa thành, mỗi người giao ba văn tiền phí vào thành, sau đó sôi nổi theo chân vào, Chu đại thúc trước lúc mọi người gần đi có dặn giờ Mùi đúng giờ quay về thôn, nên mọi người bận rộn mua sắm thật nhanh.Nhà ba người Từ Phù sau khi nghe xong lập tức chia làm hai, Tần Dũng Minh đi nha môn xử lý công văn phân gia, Tần Tiêm Ngưng cùng Từ Phù đi hiệu cầm đồ cầm cố vòng tay bằng bạc nặng 30gr của Từ Phù.Từ Phù ôm Tần Tiêm Ngưng đi vào hiệu cầm đồ lập tức có gã sai vặt đón lấy tươi cười nói: “Xin hỏi khách quan là muốn cầm đồ, hay là muốn chuộc lại”Từ Phù: “Cầm đồ”Gã sai vặt cười nói: “Được! Ngài tới đây ạ”Sau đó gã sai vặt đem nàng dẫn tới trước quầy, Từ Phù từ trong lòng ngực đem vòng bạc ra, vòng tay bên trên điêu khắc hoa sen cùng cá chép thập phần tinh mỹ, bởi vì nàng cũng không thường thường đeo cho nên nhìn vẫn như mới.Chưởng quầy nhìn kỹ xem một lúc, sau đó cầm cân lên cân lại, nhìn hai mẹ con trên người mặc quần áo rách nát nói: “Bạc này của ngươi độ tinh khiết rất cao, tay nghề thủ công tinh tế, mới mẻ, độc đáo, xem ở hai ngươi cô nhi quả phụ ta trả giá cho ngươi tám lượng bạc.”Từ Phù nhìn nhìn nữ nhi trong lồng ngực, Tần Tiêm Ngưng không lộ dấu vết gật gật đầu, cái giá này đã vượt qua tính toán trong lòng nàng, bởi vì lúc gần đi lên trấn, nàng ở trong không gian dùng di động tra giá 30gr bạc tương đương với 3 lượng bạc, nhưng ở cổ đại bạc tạp chất khá là nhiều, hơn nữa tay nghề thủ công chế tác cao, nàng chỉ cho rằng nhiều nhất là 5 lượng, rốt cuộc thì hiện giờ 2 lượng bạc liền đủ một năm chi phí sinh hoạt của gia đình bình thường.Từ Phù nhìn nữ nhi gật đầu liền hướng chưởng quầy cười: “Cảm tạ chưởng quầy! Vậy lấy cái giá này đi!”Tần Tiêm Ngưng cũng cười ha hả mà nói: “Cảm ơn chưởng quầy thúc thúc!”Chưởng quầy kỳ thật cũng là nhìn hai mẹ con nhà này, vừa thấy chính là cùng đường, mới đem của hồi môn tới cho nên sinh lòng thương hại, không có ép giá, cho một cái giá hơi cao một chút.Chưởng quầy thấy hai mẹ con nhà này không có mượn cơ hội trả giá thì thấy cũng là người thức thời, lại nhìn tiểu cô nương lớn lên thật sự đáng yêu nên lòng cũng sinh hảo cảm, hắn cũng cười ha hả mà nói: “Không cần khách khí nha tiểu cô nương!”Tần Tiêm Ngưng thấy thế dò hỏi: “Chưởng quầy tốt bụng thúc thúc, ngài có biết nơi nào có cửa hàng bán đồ cũ không ạ?”Chưởng quầy thấy cô nương này lá gan rất lớn, ha ha mà cười hai tiếng lúc sau nói: “Các ngươi ra cửa quẹo phải, ở bên trái đến cửa hàng thứ ba gọi là lão Vu tiệm tạp hóa, ta có quen biết hắn, ở nơi của hắn đồ vật đầy đủ hết, con người hắn cũng không tệ, ngươi có thể qua đó nhìn xem, hẳn là có thể mua được đồ vật các ngươi muốn.”Tần Tiêm Ngưng nghĩ thầm: “Quả nhiên là mình đoán đúng rồi, hiện tại hay cổ đại nhà nào có mấy cái bát mấy cái chén đều rõ, nếu có thân thích tới nhà thì đều là đi hàng xóm mượn chén đũa, cho nên nhất định sẽ có cửa hàng bán đồ cũ, rốt cuộc hiện giờ bất luận cái gì thì đều có thể đổi thành tiền.”Tần Tiêm Ngưng nhếch miệng ngọt ngào cười nghịch ngợm mà nói: “Cảm ơn chưởng quầy thúc thúc, ngài thật là anh tuấn lại tốt bụng, mẹ ta nói người tốt có phúc báo, ngài nhất định sẽ có phúc báo, ngài nhất định sẽ đại phát tài.”Con người ai cũng đều thích nghe những lời khích lệ chúc phát tài.Chưởng quầy cũng không ngoại lệ, hắn cười nói: “Ngươi này tiểu nha đầu thật tinh ranh, ta họ Trương, đến lúc đó ngươi nói ta bảo các ngươi qua đó, hắn có lẽ sẽ ưu đãi cho các ngươi một ít !”Tần Tiêm Ngưng cao hứng mà nói: “Cảm ơn Trương thúc! Trương thúc thật sự là người tốt!”Lúc này tiểu nhị cầm ngân lượng ra nhìn thấy chưởng quầy mặt lạnh mọi hôm đang cười không thấy mắt đâu, hắn cảm giác thập phần kỳ quái.Từ Phù tiếp nhận bạc rồi hướng với chưởng quầy tử nói: “Thật sự cảm ơn ngài, vậy chúng tôi không làm phiền ngài nữa.”Tần Tiêm Ngưng cũng khoát tay nói: “Trương thúc! Chờ ta kiếm được tiền sẽ mời ngài ăn kẹo!”Trương chưởng quầy cười nói: “Vậy ngươi cũng đừng quên nhé!”Tần Tiêm Ngưng liên tục vỗ ngực đảm bảo sẽ không quên rồi bị Từ Phù ôm ra cửaMặc dù Tần Tiêm Ngưng luôn mồm nói bản thân có thể tự đi, nhưng Từ Phù đều lấy lí do “Con còn nhỏ! Ở cổ đại mẹ mìn nhiều!” để cự tuyệt.