Chương : 5
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
PERCY NHỚ LẠI ĐỘ HUNG HIỂM trong trận chiến lần trước với Kelli trong Mê Cung, ở xưởng Deadelus. Cho dù sở hữu một đôi chân cọc cạch, ả ta có thể di chuyển cực nhanh nếu ả muốn. Lần đấy ả lướt dọc theo nhát đâm của cậu và đáng lẽ đã ăn luôn cái bản mặt cậu nếu Annabeth không tặng cho ả một nhát dao găm vào lưng.
Còn giờ đây ả có đến bốn cô bạn đồng hành.
‘ Lại còn cô ả Annabeth này đi với ngươi nữa chứ!’ Ả cười xì xì. ‘Chuẩn đấy, ta vẫn còn nhớ cái mặt nó.’
Kelli chạm vào xương ức của mình, nơi mà mũi của con dao găm ngày trước xuyên ra lúc Annabeth đâm sau lưng ả. ‘Sao cơ, con gái Athena? Không có vũ khí à? Đúng là con hãm. Tao đang định dùng nó để đâm chết mày.’
Percy cố động não. Cậu và Annabeth vai kề vai như vô số lần trước đây, sẵn sàng oánh nhau. Nhưng không ai trong bọn họ ở trong trạng thái sung sức để mà đánh đấm cả. Annabeth thì tay không. Họ bị áp đảo về số lượng đến mức vô vọng. Không còn chỗ nào để mà chạy cả. Không có sự giúp đỡ nào để mà mong cả.
Trong một tích tắc Percy đã cân nhắc có nên gọi cô chó O’Leary đến chăng, cô bạn chó săng địa ngục của cậu có thể di chuyển bằng bóng tối. Nhưng cho dù nếu O’Leary có nghe thấy, liệu cô nàng có tới được Tartarus. Đây là nơi quái vật đến khi chết. Gọi O’Leary đến đây có thể giết chết cô nàng, hay đưa cô nàng quay lại trạng thái tự nhiên của một con quái vật hung dữ. Không, cậu không thể là thế với con chó của mình.
Thế, nghĩa là ko sự trợ giúp. Đánh nhau bây giờ thì đúng là cố đấm ăn xôi.
Vì thế, chỉ còn lại mỗi chiến thuật yêu thích của Annabeth: đánh lừa, nói chuyện, trì hoãn.
‘À …. ‘ cậu bắt đầu, ‘Ta đoán là các ngươi đang đoán xem chúng ta đang làm gì dưới Tartarus này.’
Kelli cười ruồi. ’Không hẳn. Ta chỉ muốn giết các ngươi luôn thôi.’
Thế đáng lẽ là xong, nhưng Annabeth chen vào:
‘Chán quá,’ cô nói ‘Thế thì cô không biết chuyện gì đang xảy ra trên kia đâu.’
Mấy con empousai khác vây tròn quanh họ, đợi Kelli ra hiệu tấn công, nhưng cô cựu hoạt náo viên chỉ có nhe răng, co người tránh lưỡi kiếm của Percy.
‘Bọn ta biết đủ rồi.’ Kelli nói. ‘Gaia đã nói.’
‘Các ngươi đang đâm đầu vào chỗ chết đấy.’ Giọng Annabeth đầy tự tin, đến cả Percy cũng phải ấn tượng. Cô liếc qua các con epousai khác, từng con một. ‘Con mụ này cứ lèo nhèo mãi là mụ ta đang dẫn các người đến chiến thắng, nhưng mụ ta đang bốc phét đấy. Lần trước của ả ta ở trần gian, ả ta có nhiệm vụ giữ bạn của bọn ta Luke Castellan trung thành với Kronos. Nhưng cuối cùng, Luke đã từ chối hắn ta. Anh ta đã xả thân để trục xuất Kronos. Phe Titan thua vì Kelli đã thất bại. Còn bây giờ thì Kelli lại muốn dẫn các ngươi tớt một thảm hoạc khác đấy.
Các con empousai khác lầm bầm và cựa mình khó chịu.
‘Đủ rồi đấy!’ mười đầy móng tay của Kelli mọc dài ra thành mười cái móng vuốt đen sì. Ả trừng trừng nhìn Annabeth như muốn xé xác cô ra từng mảnh.
Percu khá chắc rằng Kelli có gì đấy với Luke Castellan. Luke có cái kiểu ảnh hưởng đó đến các cô gái – kể cả các cô ma-cà-rồng-chân-lừa – và Percy thì không chắc lắm về việc lôi cái tên của anh ta ra có phải là một ý kiến hay hay không.
‘Con nhóc đấy nói dối đấy,’ Kelli nói. ‘Ừ thì các thần Titan đã thua. Thì làm sao? Đấy là một bước trong kế hoạch đánh thức Gaia! Bây giờ Mẹ Đất và những đứa con Gigantos của bà sẽ hủy diệt trần gian, và chúng ta sẽ thực sự ăn tiệc bọn á thần!’
Mấy con ma cà rồng khác nghến răng một cách điên cuồng trong cơn phấn khích. Percy đã từng ở giữa một bầy cá mập trong lúc mà nước chứa đầy máu. Nhưng mà vụ đấy vẫn chưa đáng sợ bằng một bầy empousai sẵn sàng ăn tiệc.
Cậu chuẩn bị tấn công, nhưng liệu cậu có thể xử được bao nhiêu con trước khi bọ chúng áp đảo cậu? Đảm bảo là không đủ.
‘Các á thần đã liên minh lại!’ Annabeth la lên. ‘Các ngươi nên nghĩ lại lần hai trước khi lao vào đánh bọn ta. Người La Mã và người Hy Lạp sẽ vai kề vai tiêu diệt các ngươi. Các ngươi sẽ chẳng có cửa đâu!’
Bọn empousai lùi lại đầy lo sợ, kêu xì xì, ‘Bọn La Mã.’
Percy đoán là trước đây bọn chúng đã chạm trán với Quân đoàn Mười Hai và có vẻ mọi chuyện không hay ho lắm với bọn chúng.
‘Hay đấy, các ngươi biết La Mã.’ Percy để lộ cẳng tay và cho bọn chúng xem hình xăm cậu có được ở trại Jupiter – hình xăm SPQR, với cây đinh ba Neptune. ‘Kết hợp Hy Lạp và La Mã lại, các ngươi biết sẽ được cái gì không? Cái ngươi sẽ BÙM!’
Cậu dậm mạnh chân, và bọn empousai chen nhau lùi lại. Ả đang ngồi xổm còn ngã luôn khỏi tảng cuội ả đang ở trên.
Điều đấy là Percy cảm thấy hay hay, nhưng bọn chúng nhanh chóng bình tĩnh lại và siết vòng vây trở lại.
‘Nói cứng à?’ Kelli nói, ‘hai á thần đi lạc dưới Tartarus, mà còn nói cứng. Hạ kiếm xuống đi, Percy Jackson, ta cho ngươi chết nhanh gọn. Tin ta đi, ở dưới này có nhiều kiểu chết tệ lắm.’
‘Chờ đã!’ Annabeth thử lại. ‘Chẳng pải empousai là tùy tùng của nữ thần Hecate hay sao?’
Kelli cong môi. ‘Thì sao?’
‘Thì Hecate đang ở phe bọn ta,’ Annabeth nói. ‘Bà ta có một Nhà ở Trại Con Lai. Ta có mấy người bạn là á thần con Hecate. Nếu các ngươi mà đụng đến bọn ta, bà ta sẽ điên lên đấy.’
Percy muốn ôm Annabeth một cái, cô quả là thiên tài!
Một con empousai cằn nhằn. ‘Có đúng không, hả Kelli? Có thật là chủ nhân đã làm hòa với đỉnh Olympus rồi không?’
‘Câm đi, Serephastory!’ Kelli quát, ‘ Thánh thần ơi, ngươi đúng là phiền éo chịu được!’
‘Ta không là trái ý Nữ chủ Bóng tối đâu.’
Annabeth tát nước theo luôn. ‘Các ngươi đúng ra phải theo Serephastory. Chị ta lớn hơn và không ngoan hơn mà.’
‘Phải đấy!’ Serephastory kêu lên xé tai. ‘Theo ta.’
Kelli ra tay quá nhanh, Percy không có cả cơ hội mà giơ kiếm lên. Nhưng ma thay, mụ không tấn công cậu. Kelli lướt đến chộp Serephastory. Trong nửa giây, hai nữ quỷ chỉ còn là một vệt mờ của vuốt và nanh.
Thế rồi xong luôn, Kelli đứng hùng dũng trên một đống bụi. Trên móng vẫn còn một mảnh giẻ từ áo Serephastory.
‘ Vấn đề gì nữa không?’ Kelli táp gió về phía chị em mình. ‘Hecate là nữ thần Sương Mù! Đường lối của Người đầy bí ẩn. AI mà biết được Người thực sự theo phe nào? Người còn là nữ thần của các ngã tư, và Người mong đợi bọn ta tự lựa chọn. Ta chọn con đường đưa chúng ta tới nhiều máu á thần nhất!. Ta chọn Gaia’
Mấy cô bạn của ả rít lên tán thành.
Annabeth liếc qua Percy, và cậu thấy là cô hết nhẵn ý tưởng rồi. Cô đã làm tất cả có thể làm. Cô đã khiến Kelli phải tự khử một người của mình. Bây giờ thì không còn phương án này khác ngoài dùng chân tay nói chuyện.
‘Hai năm trời trôi dạt trong bóng tối,’ Kelli nói. ‘Ngươi có biết bị bốc hơi khó chịuthế nào không, Annabeth Chase? Từ từ tái tạo lại, hoàn toàn tỉnh táo, trong sự đau đớn hàng năm trời đợi cơ thể ngươi mọc lại, rồi cuối cùng phá vỏ chui ra để về cái chốn địa ngục này, lần mò tìm đường về với ánh sáng ban ngày? Tất cả chỉ do một con nhóc đâm sau sau lưng ngươi?’
Ả nhìn thẳng vào mắt vào Annabeth. ‘Ta thắc mắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu một á thần bị giết dưới Tartarus. Ta cá là điều này chưa từng xảy ra đâu. Muốn tìm hiểu không?’
Percy tung người, quét thanh Thủy Triều thành một vòng cung lớn. Cậu chẻ đôi một con quái, nhưng Kelli né được và chộp lấy Annabeth. Hai con empousai còn lại lăn xả vào Percy. Một con túm chặt tay cầm kiếm của cậu. Bạn của ả chồm lên lưng cậu.
Percy cố lờ bọn chúng đi và lảo đảo tiến đến chỗ Annabeth, xác định sẽ liều mạng bảo vệ cô nếu cần. Nhưng Annabeth xoay sở khá tốt. Cô ngã người sang một bên, né móng vuốt của Kelli, và đứng lên với một hòn đá trong tay, đập vào giữa mũi Kelli.
Kelli rên lên. Annabeth vốc một vốc cát và tạt thẳng vài mắt con empousa.
Trong khi đó, Percy quật người qua lại, cố tống khứ con empousa đang đi nhờ miễn phí trên lưng cậu, nhưng móng vuốt của ả đã cắm ngập vào vai cậu. Con empousa thứ hai thì túm chặt tay cậu, ngăn cậu dùng thanh Thủy Triều.
Nhìn qua khóe mắt, cậu thấy Kelli nhào tới, cào vuốt ả dọc cánh tay Annabeth. Annabeth thét lên rồi ngã.
Percy lảo đảo về phía cô. Con mà cà rồng trên lưng cậu cắn ngập răng vào cổ cậu. Percy cảm thấy nỗi đau như xé toạc cơ thể mình. Đầu gối cậu bủn rủn.
Phải đứng vững, cậu tực nói với mình. Mày phải đánh thắng bọn nó.
Thế rồi con ma cà rồng còn lại cắn vào tay cầm kiếm của cậu. Thanh Thủy Triều rới cái xoảng xuống đất.
Thế là hết. Thần may mắn của cậu đã ngảnh mặt đi rồi. Kelli đè lên Annabeth, tận hưởng giây phút chiến thắng ả hằng mong đợi. Hai con empousai còn lại quấn lấy Percy, rãi rớt lòng thòng, sẵn sàng ăn tiệc.
Thế rồi một cái bóng lướt ngang qua Percy. Vang vọng một tiếng rống xung trận đâu đấy bên trên, vang vọng khắp miền Tartarus, và một người khổng lồ Titan hạ cánh xuống trận chiến.
PERCY NHỚ LẠI ĐỘ HUNG HIỂM trong trận chiến lần trước với Kelli trong Mê Cung, ở xưởng Deadelus. Cho dù sở hữu một đôi chân cọc cạch, ả ta có thể di chuyển cực nhanh nếu ả muốn. Lần đấy ả lướt dọc theo nhát đâm của cậu và đáng lẽ đã ăn luôn cái bản mặt cậu nếu Annabeth không tặng cho ả một nhát dao găm vào lưng.
Còn giờ đây ả có đến bốn cô bạn đồng hành.
‘ Lại còn cô ả Annabeth này đi với ngươi nữa chứ!’ Ả cười xì xì. ‘Chuẩn đấy, ta vẫn còn nhớ cái mặt nó.’
Kelli chạm vào xương ức của mình, nơi mà mũi của con dao găm ngày trước xuyên ra lúc Annabeth đâm sau lưng ả. ‘Sao cơ, con gái Athena? Không có vũ khí à? Đúng là con hãm. Tao đang định dùng nó để đâm chết mày.’
Percy cố động não. Cậu và Annabeth vai kề vai như vô số lần trước đây, sẵn sàng oánh nhau. Nhưng không ai trong bọn họ ở trong trạng thái sung sức để mà đánh đấm cả. Annabeth thì tay không. Họ bị áp đảo về số lượng đến mức vô vọng. Không còn chỗ nào để mà chạy cả. Không có sự giúp đỡ nào để mà mong cả.
Trong một tích tắc Percy đã cân nhắc có nên gọi cô chó O’Leary đến chăng, cô bạn chó săng địa ngục của cậu có thể di chuyển bằng bóng tối. Nhưng cho dù nếu O’Leary có nghe thấy, liệu cô nàng có tới được Tartarus. Đây là nơi quái vật đến khi chết. Gọi O’Leary đến đây có thể giết chết cô nàng, hay đưa cô nàng quay lại trạng thái tự nhiên của một con quái vật hung dữ. Không, cậu không thể là thế với con chó của mình.
Thế, nghĩa là ko sự trợ giúp. Đánh nhau bây giờ thì đúng là cố đấm ăn xôi.
Vì thế, chỉ còn lại mỗi chiến thuật yêu thích của Annabeth: đánh lừa, nói chuyện, trì hoãn.
‘À …. ‘ cậu bắt đầu, ‘Ta đoán là các ngươi đang đoán xem chúng ta đang làm gì dưới Tartarus này.’
Kelli cười ruồi. ’Không hẳn. Ta chỉ muốn giết các ngươi luôn thôi.’
Thế đáng lẽ là xong, nhưng Annabeth chen vào:
‘Chán quá,’ cô nói ‘Thế thì cô không biết chuyện gì đang xảy ra trên kia đâu.’
Mấy con empousai khác vây tròn quanh họ, đợi Kelli ra hiệu tấn công, nhưng cô cựu hoạt náo viên chỉ có nhe răng, co người tránh lưỡi kiếm của Percy.
‘Bọn ta biết đủ rồi.’ Kelli nói. ‘Gaia đã nói.’
‘Các ngươi đang đâm đầu vào chỗ chết đấy.’ Giọng Annabeth đầy tự tin, đến cả Percy cũng phải ấn tượng. Cô liếc qua các con epousai khác, từng con một. ‘Con mụ này cứ lèo nhèo mãi là mụ ta đang dẫn các người đến chiến thắng, nhưng mụ ta đang bốc phét đấy. Lần trước của ả ta ở trần gian, ả ta có nhiệm vụ giữ bạn của bọn ta Luke Castellan trung thành với Kronos. Nhưng cuối cùng, Luke đã từ chối hắn ta. Anh ta đã xả thân để trục xuất Kronos. Phe Titan thua vì Kelli đã thất bại. Còn bây giờ thì Kelli lại muốn dẫn các ngươi tớt một thảm hoạc khác đấy.
Các con empousai khác lầm bầm và cựa mình khó chịu.
‘Đủ rồi đấy!’ mười đầy móng tay của Kelli mọc dài ra thành mười cái móng vuốt đen sì. Ả trừng trừng nhìn Annabeth như muốn xé xác cô ra từng mảnh.
Percu khá chắc rằng Kelli có gì đấy với Luke Castellan. Luke có cái kiểu ảnh hưởng đó đến các cô gái – kể cả các cô ma-cà-rồng-chân-lừa – và Percy thì không chắc lắm về việc lôi cái tên của anh ta ra có phải là một ý kiến hay hay không.
‘Con nhóc đấy nói dối đấy,’ Kelli nói. ‘Ừ thì các thần Titan đã thua. Thì làm sao? Đấy là một bước trong kế hoạch đánh thức Gaia! Bây giờ Mẹ Đất và những đứa con Gigantos của bà sẽ hủy diệt trần gian, và chúng ta sẽ thực sự ăn tiệc bọn á thần!’
Mấy con ma cà rồng khác nghến răng một cách điên cuồng trong cơn phấn khích. Percy đã từng ở giữa một bầy cá mập trong lúc mà nước chứa đầy máu. Nhưng mà vụ đấy vẫn chưa đáng sợ bằng một bầy empousai sẵn sàng ăn tiệc.
Cậu chuẩn bị tấn công, nhưng liệu cậu có thể xử được bao nhiêu con trước khi bọ chúng áp đảo cậu? Đảm bảo là không đủ.
‘Các á thần đã liên minh lại!’ Annabeth la lên. ‘Các ngươi nên nghĩ lại lần hai trước khi lao vào đánh bọn ta. Người La Mã và người Hy Lạp sẽ vai kề vai tiêu diệt các ngươi. Các ngươi sẽ chẳng có cửa đâu!’
Bọn empousai lùi lại đầy lo sợ, kêu xì xì, ‘Bọn La Mã.’
Percy đoán là trước đây bọn chúng đã chạm trán với Quân đoàn Mười Hai và có vẻ mọi chuyện không hay ho lắm với bọn chúng.
‘Hay đấy, các ngươi biết La Mã.’ Percy để lộ cẳng tay và cho bọn chúng xem hình xăm cậu có được ở trại Jupiter – hình xăm SPQR, với cây đinh ba Neptune. ‘Kết hợp Hy Lạp và La Mã lại, các ngươi biết sẽ được cái gì không? Cái ngươi sẽ BÙM!’
Cậu dậm mạnh chân, và bọn empousai chen nhau lùi lại. Ả đang ngồi xổm còn ngã luôn khỏi tảng cuội ả đang ở trên.
Điều đấy là Percy cảm thấy hay hay, nhưng bọn chúng nhanh chóng bình tĩnh lại và siết vòng vây trở lại.
‘Nói cứng à?’ Kelli nói, ‘hai á thần đi lạc dưới Tartarus, mà còn nói cứng. Hạ kiếm xuống đi, Percy Jackson, ta cho ngươi chết nhanh gọn. Tin ta đi, ở dưới này có nhiều kiểu chết tệ lắm.’
‘Chờ đã!’ Annabeth thử lại. ‘Chẳng pải empousai là tùy tùng của nữ thần Hecate hay sao?’
Kelli cong môi. ‘Thì sao?’
‘Thì Hecate đang ở phe bọn ta,’ Annabeth nói. ‘Bà ta có một Nhà ở Trại Con Lai. Ta có mấy người bạn là á thần con Hecate. Nếu các ngươi mà đụng đến bọn ta, bà ta sẽ điên lên đấy.’
Percy muốn ôm Annabeth một cái, cô quả là thiên tài!
Một con empousai cằn nhằn. ‘Có đúng không, hả Kelli? Có thật là chủ nhân đã làm hòa với đỉnh Olympus rồi không?’
‘Câm đi, Serephastory!’ Kelli quát, ‘ Thánh thần ơi, ngươi đúng là phiền éo chịu được!’
‘Ta không là trái ý Nữ chủ Bóng tối đâu.’
Annabeth tát nước theo luôn. ‘Các ngươi đúng ra phải theo Serephastory. Chị ta lớn hơn và không ngoan hơn mà.’
‘Phải đấy!’ Serephastory kêu lên xé tai. ‘Theo ta.’
Kelli ra tay quá nhanh, Percy không có cả cơ hội mà giơ kiếm lên. Nhưng ma thay, mụ không tấn công cậu. Kelli lướt đến chộp Serephastory. Trong nửa giây, hai nữ quỷ chỉ còn là một vệt mờ của vuốt và nanh.
Thế rồi xong luôn, Kelli đứng hùng dũng trên một đống bụi. Trên móng vẫn còn một mảnh giẻ từ áo Serephastory.
‘ Vấn đề gì nữa không?’ Kelli táp gió về phía chị em mình. ‘Hecate là nữ thần Sương Mù! Đường lối của Người đầy bí ẩn. AI mà biết được Người thực sự theo phe nào? Người còn là nữ thần của các ngã tư, và Người mong đợi bọn ta tự lựa chọn. Ta chọn con đường đưa chúng ta tới nhiều máu á thần nhất!. Ta chọn Gaia’
Mấy cô bạn của ả rít lên tán thành.
Annabeth liếc qua Percy, và cậu thấy là cô hết nhẵn ý tưởng rồi. Cô đã làm tất cả có thể làm. Cô đã khiến Kelli phải tự khử một người của mình. Bây giờ thì không còn phương án này khác ngoài dùng chân tay nói chuyện.
‘Hai năm trời trôi dạt trong bóng tối,’ Kelli nói. ‘Ngươi có biết bị bốc hơi khó chịuthế nào không, Annabeth Chase? Từ từ tái tạo lại, hoàn toàn tỉnh táo, trong sự đau đớn hàng năm trời đợi cơ thể ngươi mọc lại, rồi cuối cùng phá vỏ chui ra để về cái chốn địa ngục này, lần mò tìm đường về với ánh sáng ban ngày? Tất cả chỉ do một con nhóc đâm sau sau lưng ngươi?’
Ả nhìn thẳng vào mắt vào Annabeth. ‘Ta thắc mắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu một á thần bị giết dưới Tartarus. Ta cá là điều này chưa từng xảy ra đâu. Muốn tìm hiểu không?’
Percy tung người, quét thanh Thủy Triều thành một vòng cung lớn. Cậu chẻ đôi một con quái, nhưng Kelli né được và chộp lấy Annabeth. Hai con empousai còn lại lăn xả vào Percy. Một con túm chặt tay cầm kiếm của cậu. Bạn của ả chồm lên lưng cậu.
Percy cố lờ bọn chúng đi và lảo đảo tiến đến chỗ Annabeth, xác định sẽ liều mạng bảo vệ cô nếu cần. Nhưng Annabeth xoay sở khá tốt. Cô ngã người sang một bên, né móng vuốt của Kelli, và đứng lên với một hòn đá trong tay, đập vào giữa mũi Kelli.
Kelli rên lên. Annabeth vốc một vốc cát và tạt thẳng vài mắt con empousa.
Trong khi đó, Percy quật người qua lại, cố tống khứ con empousa đang đi nhờ miễn phí trên lưng cậu, nhưng móng vuốt của ả đã cắm ngập vào vai cậu. Con empousa thứ hai thì túm chặt tay cậu, ngăn cậu dùng thanh Thủy Triều.
Nhìn qua khóe mắt, cậu thấy Kelli nhào tới, cào vuốt ả dọc cánh tay Annabeth. Annabeth thét lên rồi ngã.
Percy lảo đảo về phía cô. Con mà cà rồng trên lưng cậu cắn ngập răng vào cổ cậu. Percy cảm thấy nỗi đau như xé toạc cơ thể mình. Đầu gối cậu bủn rủn.
Phải đứng vững, cậu tực nói với mình. Mày phải đánh thắng bọn nó.
Thế rồi con ma cà rồng còn lại cắn vào tay cầm kiếm của cậu. Thanh Thủy Triều rới cái xoảng xuống đất.
Thế là hết. Thần may mắn của cậu đã ngảnh mặt đi rồi. Kelli đè lên Annabeth, tận hưởng giây phút chiến thắng ả hằng mong đợi. Hai con empousai còn lại quấn lấy Percy, rãi rớt lòng thòng, sẵn sàng ăn tiệc.
Thế rồi một cái bóng lướt ngang qua Percy. Vang vọng một tiếng rống xung trận đâu đấy bên trên, vang vọng khắp miền Tartarus, và một người khổng lồ Titan hạ cánh xuống trận chiến.