Chương 16: Cuối tuần
Không khí đầy đủ thành viên này đã lâu lắm rồi nhà Hà Diệp không có được, bình thường chỉ có cô và bố mẹ, tuy không thể nói là buồn chán nhưng cũng neo người, bữa cơm thường có tiếng tivi chen vào những câu trò chuyện. Nhưng hôm nay không cần tới tivi nữa, vì nhà cô đã đủ người rồi. Tô Ngọc gắp thêm một miếng chân giò vào bát Kim Yến, ân cần hỏi:
- Gầy quá con ơi, dạo này học nặng quá hả?
Kim Yến: Dạ không bác ạ. Chương trình y khoa có nặng hơn ngành khác nhưng con cũng không bỏ bữa đâu ạ. Bác ơi đợt này con lên cân đó ạ.
Tô Ngọc: Nhìn mấy đứa cứ dạc hết cả người ra bác xót quá. - nói rồi đập tay Minh Huy dặn. - Hai đứa bảo nhau ăn uống cho hẳn hoi. Yến bận thì về nhà cơm nước hai đứa ăn, đừng có ăn bờ ăn bụi rồi hại sức khỏe.
Minh Huy ra vẻ tủi hờn, xoa xoa tay đáp lại:
- Con cũng đâu để Yến vào bếp bao giờ. Bình thường toàn Yến bắt nạt con.
Hà Diệp ở một bên bĩu môi hùa theo mẹ:
- Anh thì ai mà bắt nạt được. Em phải bênh chị Yến em thôi.
Minh Huy: Có trời làm chứng, anh có bắt nạt ai thì dám chứ sao dám bắt nạt Yến/
Nhất Minh: Coi như cậu biết điều:
Bố Hà Diệp: Thôi cứ vậy mà phát huy truyền thống gia đình con ạ.
Minh Huy bày ra vẻ mặt không còn thiết tha gì hai chữ người nhà này nữa, bèn đá quả bóng sang tới Hà Diệp:
- Định thi trường nào rồi Bống?
- Vẫn như lúc trước nói chuyện với anh thôi. - Hà Diệp thản nhiên trả lời.
- Được rồi, để củng cố tinh thần đấy, nhân ngày lành tháng tốt anh trai với chị dâu em về, dẫn em đi mua sắm. - Minh Huy hào hứng mời gọi cho cuộc đi chơi.
Hà Diệp liếc khóe mắt nhìn ông anh ranh mãnh nhà mình rồi nhắc mẹ:
- Mẹ chuẩn bị được kêu gọi đầu tư kìa mẹ ơi.
Minh Huy:
- Đúng là chỉ có em gái hiểu ý anh.
- Ừm đi đi rồi mẹ chuyển khoản cho.
Minh Huy hôn gió Tô Ngọc vài cái rồi hí hửng ăn nốt bữa sáng.
Ăn xong Hà Diệp cùng Nhất Minh dọn dẹp. Đang định rửa bát thì anh trai cô chạy tới tranh rồi nói:
- Lượn lượn lượn. Lên xem mặc gì thì sắm sửa đi.
Hà Diệp được cơ hội chuồn lên tầng không hề bỏ lỡ mà chạy luôn. Phòng bếp chỉ còn lại tiếng bát đũa lạch cạch của Minh Huy và Nhất Minh. Tô Ngọc đã cùng chồng đi chợ chuẩn bị bữa trưa. Không còn ai khác, Minh Huy trầm giọng hỏi Nhất Minh:
- Về trường cũ thực tập rồi sao?
Nhất Minh: Đúng vậy.
Minh Huy: Vậy sau này tính về công tác ở đâu chưa.
Nhất Minh: Nếu có thể thì về quê mình. Còn không thì vẫy vùng biển lớn ngoài kia.
Nhất Minh không muốn bàn thêm về chủ đề này nữa, quay sang hỏi Minh Huy:
- Cậu thì sao?
Minh Huy: Chưa dám chắc gì cả. Cậu cũng biết công việc này của mình mà, mình sợ nhiều thứ.
Nhất Minh: Cho cậu ấy một tương lai chắc chắn.
Minh Huy: Mình hiểu.
Tiếng bước chân rộn rã từ trên tầng bước xuống, Nhất Minh quay đầu, Hà Diệp xuất hiện từ đằng sau khúc cua của cầu thang, ánh sáng ở cửa sổ phía sau hắt lại khiến xung quanh cô như có ánh hào quang. Cô mặc một chiếc áo sơ mi ngắn cộc tay, trên đôi chân dài là váy caro màu cà phê vừa trẻ trung vừa nặng động, trông tràn đầy sức sống. Minh Huy ghé nhỏ vào tai Nhất Minh nói:
- Ninh Nhất Minh. Đứng hình đến vậy à?
Tiếng cười khẽ của Minh Huy khiến tai Nhất Minh phiến hồng, tiếng bước chân tung tăng lại gần phía sau lưng anh. Hà Diệp lên tiếng:
- Anh Cò thấy xinh không? Đồ đôi với chị Yến đấy. ~Ta da
Trên tầng, Kim Yến tóc dài cột đuôi ngựa khiến cô càng giống học sinh cấp 3, bước xuống với chân váy hồng, rạng rỡ tiến về phía Minh Huy.
- Chết chết. Như này người ta sẽ bảo anh trâu già gặm cỏ non mất. Có khi còn bị chú công an bắt vì lừa trẻ con đó.
Kim Yến cười càng rạng rỡ, đôi má phiến hồng vì có chút ngại ngùng đáp lại Minh Huy:
- Anh cũng đâu có già. Miễn cưỡng cũng tính là trẻ.
- Miễn cưỡng thôi hả?
Bên này Hà Diệp cùng Nhất Minh tròn mắt ăn một màn cơm chó. Hà Diệp ghét bỏ nói:
- Đợi em có bồ rồi em khè lại cho coi.
Sau rồi quay lưng đi mặc áo chống nắng, bước xuống hiên nhà. Bốn người đi hai xe tới trung tâm thương mại gần nhà. Trong trung tâm thương mại vừa có dịch vụ ăn chơi mua sắm kết hợp, tiện cho bốn người chơi đốt hết thời gian sáng nay.
Không vội mua sắm, Hà Diệp mắt lấp lánh nhìn vào máy gắp thú. Minh Huy đi đổi tiền lẻ xong tới gần ngó xem cô chơi. Hà Diệp chơi trò này thật sự tệ, chưa từng gắp trúng lần nào, thử hai lần đều thất bại. Lần thứ ba, Kim Yến bên cạnh nói:
- Để chị giúp em.
Hà Diệp dịch một bước sang bên cạnh nhường chỗ cho Kim Yến gắp. Cần gắp lắc lư một hồi liền kẹp được hai con. Hà Diệp kinh ngạc sáng mắt không dám la lớn sợ bên này Kim Yến giật mình trượt tay. Đến gần cửa ra, một con thú bị rớt xuống bên cạnh, một con thành công vào lỗ. Hà Diệp nhanh nhảu chạy tới lấy thú bông ôm Kim Yến mà cười:
- Siêu đẳng cấp quá chị ơi.
Cô cười rạng rỡ nhảy tung tăng như một đứa trẻ. Mắt thấy trò đua xe có mấy đứa trẻ vây quanh, cô rất muốn vào thử nhưng hôm nay cuối tuần, trung tâm rất đông trẻ nhỏ, người lớn. Đám thanh niên đa phần tập trung ở quán ăn, cười đùa vô cùng vui vẻ. Minh Huy liếc mắt khều tay Hà Diệp.
- Còn hai xe trống đằng này, lẹ.
Nói rồi kéo tay Kim Yến chạy tới hai chiếc xe cuối hành lang vừa có người rời đi. Hà Diệp sung sướng cùng Kim Yến chơi một ván rồi nhường chỗ cho đám nhóc vây xung quanh. Khởi động nóng người xong cô liền có tinh thần mua sắm, kéo cả ba người lên tầng hai mua đồ.
Lướt dạo một vòng thấy vừa khai giảng không bao lâu nhưng các cửa hàng đã bắt đầu bày bán các mẫu quần áo thu đông, vài cửa hàng còn bày cả áo khoác. Hà Diệp liếc nhìn thấy chiếc hai chiếc sweater cặp họa tiết Tom&Jerry nhỏ ở hai bên áo, thích thú kéo Kim Yến tiến vào xem. Thiết kế của nữ là dạng crop top, còn của nam giống các mẫu thường. Kim Yến thấy màu hồng thì cũng thích thú xem xét.
Minh Huy: Chúng ta mua đồ đôi đi.
Kim Yến: Vậy 4 người mua 2 cặp nhé.
Nói rồi Kim Yến liếc thấy tay cầm áo của Hà Diệp hơi dừng lại, cô quay đầu nhìn thoáng qua Nhất Minh. Nhất Minh bình tĩnh đáp:
- Được.
- Thử đi xem hợp không á? - Hà Diệp gọi nhân viên tới tìm kích cỡ phù hợp cho cả bốn người rồi quay vào phòng thay đồ.
Thời tiết mùa thu nhưng trong các cửa hàng bật mấy lạnh nên cũng không nóng lắm. Chờ mọi người ra Minh Huy lấy điện thoại chụp vài tấm rồi mới ưng ý cất điện thoại đi. Nhân viên đứng bên cạnh không khỏi khen ngợi:
- Lâu lắm rồi cô mới gặp mấy đôi xinh trai xinh gái thế này đó.
- Vậy cô nhớ bớt cho bọn con nha. - Hà Diệp nhanh nhảu chạy lại lấy lòng người bán hàng. Bọn cô mua 4 chiếc được giảm số liền lẻ.
Thanh toán xong cả bốn người đều thay về trang phục cũ rồi tiếp tục đi mua thêm cho bố mẹ áo khoác nữa. Bốn người ra khỏi Trung Tâm Thương Mại cũng đã gần 10h trưa, quyết định về nhà nấu ăn.
Bữa trưa này do bố Hà Diệp làm đầu bếp chính, Nhất Minh cùng Minh Huy phụ, cô cùng mẹ và Kim Yến ngồi tách hạt dẻ rang mua hồi nãy ở trung tâm thương mại thỏa mãn đáp.
Nhìn xem, đây chính là dáng vẻ nữ quyền trong một gia đình.
- Gầy quá con ơi, dạo này học nặng quá hả?
Kim Yến: Dạ không bác ạ. Chương trình y khoa có nặng hơn ngành khác nhưng con cũng không bỏ bữa đâu ạ. Bác ơi đợt này con lên cân đó ạ.
Tô Ngọc: Nhìn mấy đứa cứ dạc hết cả người ra bác xót quá. - nói rồi đập tay Minh Huy dặn. - Hai đứa bảo nhau ăn uống cho hẳn hoi. Yến bận thì về nhà cơm nước hai đứa ăn, đừng có ăn bờ ăn bụi rồi hại sức khỏe.
Minh Huy ra vẻ tủi hờn, xoa xoa tay đáp lại:
- Con cũng đâu để Yến vào bếp bao giờ. Bình thường toàn Yến bắt nạt con.
Hà Diệp ở một bên bĩu môi hùa theo mẹ:
- Anh thì ai mà bắt nạt được. Em phải bênh chị Yến em thôi.
Minh Huy: Có trời làm chứng, anh có bắt nạt ai thì dám chứ sao dám bắt nạt Yến/
Nhất Minh: Coi như cậu biết điều:
Bố Hà Diệp: Thôi cứ vậy mà phát huy truyền thống gia đình con ạ.
Minh Huy bày ra vẻ mặt không còn thiết tha gì hai chữ người nhà này nữa, bèn đá quả bóng sang tới Hà Diệp:
- Định thi trường nào rồi Bống?
- Vẫn như lúc trước nói chuyện với anh thôi. - Hà Diệp thản nhiên trả lời.
- Được rồi, để củng cố tinh thần đấy, nhân ngày lành tháng tốt anh trai với chị dâu em về, dẫn em đi mua sắm. - Minh Huy hào hứng mời gọi cho cuộc đi chơi.
Hà Diệp liếc khóe mắt nhìn ông anh ranh mãnh nhà mình rồi nhắc mẹ:
- Mẹ chuẩn bị được kêu gọi đầu tư kìa mẹ ơi.
Minh Huy:
- Đúng là chỉ có em gái hiểu ý anh.
- Ừm đi đi rồi mẹ chuyển khoản cho.
Minh Huy hôn gió Tô Ngọc vài cái rồi hí hửng ăn nốt bữa sáng.
Ăn xong Hà Diệp cùng Nhất Minh dọn dẹp. Đang định rửa bát thì anh trai cô chạy tới tranh rồi nói:
- Lượn lượn lượn. Lên xem mặc gì thì sắm sửa đi.
Hà Diệp được cơ hội chuồn lên tầng không hề bỏ lỡ mà chạy luôn. Phòng bếp chỉ còn lại tiếng bát đũa lạch cạch của Minh Huy và Nhất Minh. Tô Ngọc đã cùng chồng đi chợ chuẩn bị bữa trưa. Không còn ai khác, Minh Huy trầm giọng hỏi Nhất Minh:
- Về trường cũ thực tập rồi sao?
Nhất Minh: Đúng vậy.
Minh Huy: Vậy sau này tính về công tác ở đâu chưa.
Nhất Minh: Nếu có thể thì về quê mình. Còn không thì vẫy vùng biển lớn ngoài kia.
Nhất Minh không muốn bàn thêm về chủ đề này nữa, quay sang hỏi Minh Huy:
- Cậu thì sao?
Minh Huy: Chưa dám chắc gì cả. Cậu cũng biết công việc này của mình mà, mình sợ nhiều thứ.
Nhất Minh: Cho cậu ấy một tương lai chắc chắn.
Minh Huy: Mình hiểu.
Tiếng bước chân rộn rã từ trên tầng bước xuống, Nhất Minh quay đầu, Hà Diệp xuất hiện từ đằng sau khúc cua của cầu thang, ánh sáng ở cửa sổ phía sau hắt lại khiến xung quanh cô như có ánh hào quang. Cô mặc một chiếc áo sơ mi ngắn cộc tay, trên đôi chân dài là váy caro màu cà phê vừa trẻ trung vừa nặng động, trông tràn đầy sức sống. Minh Huy ghé nhỏ vào tai Nhất Minh nói:
- Ninh Nhất Minh. Đứng hình đến vậy à?
Tiếng cười khẽ của Minh Huy khiến tai Nhất Minh phiến hồng, tiếng bước chân tung tăng lại gần phía sau lưng anh. Hà Diệp lên tiếng:
- Anh Cò thấy xinh không? Đồ đôi với chị Yến đấy. ~Ta da
Trên tầng, Kim Yến tóc dài cột đuôi ngựa khiến cô càng giống học sinh cấp 3, bước xuống với chân váy hồng, rạng rỡ tiến về phía Minh Huy.
- Chết chết. Như này người ta sẽ bảo anh trâu già gặm cỏ non mất. Có khi còn bị chú công an bắt vì lừa trẻ con đó.
Kim Yến cười càng rạng rỡ, đôi má phiến hồng vì có chút ngại ngùng đáp lại Minh Huy:
- Anh cũng đâu có già. Miễn cưỡng cũng tính là trẻ.
- Miễn cưỡng thôi hả?
Bên này Hà Diệp cùng Nhất Minh tròn mắt ăn một màn cơm chó. Hà Diệp ghét bỏ nói:
- Đợi em có bồ rồi em khè lại cho coi.
Sau rồi quay lưng đi mặc áo chống nắng, bước xuống hiên nhà. Bốn người đi hai xe tới trung tâm thương mại gần nhà. Trong trung tâm thương mại vừa có dịch vụ ăn chơi mua sắm kết hợp, tiện cho bốn người chơi đốt hết thời gian sáng nay.
Không vội mua sắm, Hà Diệp mắt lấp lánh nhìn vào máy gắp thú. Minh Huy đi đổi tiền lẻ xong tới gần ngó xem cô chơi. Hà Diệp chơi trò này thật sự tệ, chưa từng gắp trúng lần nào, thử hai lần đều thất bại. Lần thứ ba, Kim Yến bên cạnh nói:
- Để chị giúp em.
Hà Diệp dịch một bước sang bên cạnh nhường chỗ cho Kim Yến gắp. Cần gắp lắc lư một hồi liền kẹp được hai con. Hà Diệp kinh ngạc sáng mắt không dám la lớn sợ bên này Kim Yến giật mình trượt tay. Đến gần cửa ra, một con thú bị rớt xuống bên cạnh, một con thành công vào lỗ. Hà Diệp nhanh nhảu chạy tới lấy thú bông ôm Kim Yến mà cười:
- Siêu đẳng cấp quá chị ơi.
Cô cười rạng rỡ nhảy tung tăng như một đứa trẻ. Mắt thấy trò đua xe có mấy đứa trẻ vây quanh, cô rất muốn vào thử nhưng hôm nay cuối tuần, trung tâm rất đông trẻ nhỏ, người lớn. Đám thanh niên đa phần tập trung ở quán ăn, cười đùa vô cùng vui vẻ. Minh Huy liếc mắt khều tay Hà Diệp.
- Còn hai xe trống đằng này, lẹ.
Nói rồi kéo tay Kim Yến chạy tới hai chiếc xe cuối hành lang vừa có người rời đi. Hà Diệp sung sướng cùng Kim Yến chơi một ván rồi nhường chỗ cho đám nhóc vây xung quanh. Khởi động nóng người xong cô liền có tinh thần mua sắm, kéo cả ba người lên tầng hai mua đồ.
Lướt dạo một vòng thấy vừa khai giảng không bao lâu nhưng các cửa hàng đã bắt đầu bày bán các mẫu quần áo thu đông, vài cửa hàng còn bày cả áo khoác. Hà Diệp liếc nhìn thấy chiếc hai chiếc sweater cặp họa tiết Tom&Jerry nhỏ ở hai bên áo, thích thú kéo Kim Yến tiến vào xem. Thiết kế của nữ là dạng crop top, còn của nam giống các mẫu thường. Kim Yến thấy màu hồng thì cũng thích thú xem xét.
Minh Huy: Chúng ta mua đồ đôi đi.
Kim Yến: Vậy 4 người mua 2 cặp nhé.
Nói rồi Kim Yến liếc thấy tay cầm áo của Hà Diệp hơi dừng lại, cô quay đầu nhìn thoáng qua Nhất Minh. Nhất Minh bình tĩnh đáp:
- Được.
- Thử đi xem hợp không á? - Hà Diệp gọi nhân viên tới tìm kích cỡ phù hợp cho cả bốn người rồi quay vào phòng thay đồ.
Thời tiết mùa thu nhưng trong các cửa hàng bật mấy lạnh nên cũng không nóng lắm. Chờ mọi người ra Minh Huy lấy điện thoại chụp vài tấm rồi mới ưng ý cất điện thoại đi. Nhân viên đứng bên cạnh không khỏi khen ngợi:
- Lâu lắm rồi cô mới gặp mấy đôi xinh trai xinh gái thế này đó.
- Vậy cô nhớ bớt cho bọn con nha. - Hà Diệp nhanh nhảu chạy lại lấy lòng người bán hàng. Bọn cô mua 4 chiếc được giảm số liền lẻ.
Thanh toán xong cả bốn người đều thay về trang phục cũ rồi tiếp tục đi mua thêm cho bố mẹ áo khoác nữa. Bốn người ra khỏi Trung Tâm Thương Mại cũng đã gần 10h trưa, quyết định về nhà nấu ăn.
Bữa trưa này do bố Hà Diệp làm đầu bếp chính, Nhất Minh cùng Minh Huy phụ, cô cùng mẹ và Kim Yến ngồi tách hạt dẻ rang mua hồi nãy ở trung tâm thương mại thỏa mãn đáp.
Nhìn xem, đây chính là dáng vẻ nữ quyền trong một gia đình.