Chương 29: 29: Mảnh Vỡ Ký Ức
Tạ Hành Dã dùng sức đè lên huyệt Thái Dương của mình, lúc này mới phát hiện ra mình đang run rẩy kịch liệt, toàn thân hắn từ trên xuống dưới tràn đầy cừu hận, không để ý tới mọi vật ở xung quanh, trong lòng chỉ lặp đi lặp lại quanh quẩn một câu:Bị thấy rồi.… Bị nữ quỷ thấy rồi.Ác mộng sâu kín nhất của hắn, quá khứ mà hắn căm hận nhất, cứ như vậy mà bị một nữ quỷ dễ dàng khám phá.… Đáng chết.Vì sao cô luôn dùng thái độ thương hại để đối xử với hắn.Đáng chết!Đáng chết!Đáng chết!Cảm xúc sôi máu kịch liệt dâng trào, Tạ Hành Dã cảm thấy mình giống như chỉ cần một khắc nữa sẽ nổ tung thành một đống máu thịt, hắn bỗng nhiên kêu to một tiếng, chĩa kiếm lên trời, nổi cơn điên hô to: "Giết hết cho ta!"Đáp lại hắn là tiếng hô quát của những người bị hắn dọa cho sợ hãi kia: "Lên!"Vương Bình Chi đẫm máu chinh chiến nhiều năm, sát thần uy danh hiển hách, đến trước khi chết, lại giống như đứa trẻ bất lực nhất, mặc cho người ta chém giết."Ha ha ha ha ha…" Trên người ông ta đã có không ít vết thương, ngay cả kiếm cũng không thể cầm được, vẫn tùy ý cười to: "Không thể ngờ rằng ta lại chết trên tay con gái mình."Trước khi đến Khu quỷ pháp sự này, ông ta đã uống một ly trà do Thánh Từ đưa tới.Một chén trà này làm toàn thân ông ta bây giờ không có sức lực, như thể đang dần dần già đi."Phụ thân, người..." Thánh Từ nói mà không có chút rung động nào: "Nhà họ Vương còn có con đây, người không cần phải lo lắng.Cứ an tâm mà đi thôi."Vừa nói dứt câu, một thanh khoái đao dã chém toạc nửa đầu của Vương Bình Chi.Đây là người mà Thánh Từ ngưỡng mộ từ nhỏ, là nhân vật mà bà ta sợ nhất trên đời này, cho bà ta sinh mệnh, cho bà ta quyền lực, thế nhưng lại không cho bà ta tôn nghiêm.Chết rồi cũng tốt.Thánh Từ nhìn những mảnh óc, não vỡ vụn trên mặt đất, thất thần nghĩ: Bà ta sẽ xuất sắc hơn cả phụ thân của mình.Những đạo sĩ chém Vương Bình Chi đến đây cũng không dừng tay, mà lao đến nhanh như gió, cho tới khi Thánh Từ phát hiện ra được, cái kiếm mang theo mùi óc tanh hôi đã gác ở trên cổ của bà ta.Vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt của Thánh Từ cuối cùng cũng bị phá vỡ, bà ta bối rối quát lên: "To gan!"Thế nhưng đạo sĩ kia lại quay đầu, cao giọng hỏi: "Bệ hạ, có cần giết luôn yêu phụ này không?"Tạ Hành Dã!Thánh Từ như mới tỉnh từ trong mộng, lòng bàn tay lập tức toát ra mồ hôi lạnh, kinh ngạc nhìn hoàng đế trẻ vẫn đang đứng trên đài trừ quỷ.Vị hoàng đế từ trước đến nay ngu ngốc đần độn, nhưng vẻ mặt lúc này lại không buồn cũng không vui, toàn thân toát ra khí chất hoàng đế sắc bén chói mắt.Đâu còn chút nào bộ dáng kẻ yếu ngày thường?Đôi đồng tử hắc thạch của Tạ Hành Dã chỉ đảo một vòng, liền chán ghét phất tay: "Dẫn bà ta đến trước điện, mổ bụng bà ta trước mặt đại thần lấy ra nghiệt chủng kia.”[Vào năm Vĩnh Lạc thứ ba, tin đồn về thần linh và ma quỷ lan tràn trong cung, ấu đế cùng Phế Thánh Từ Thái hậu, Đại đô đốc Quân Bình Bắc Vương Bình Chi lập pháp sự trừ quỷ.Ấu Đế bước lên đài trừ quỷ, Phế thái hậu, Đại đô đốc sai người giết hắn, Vũ Lâm Vệ ra sức phản kháng, giết Vương Bình Chi tại chỗ, truy bắt Phế thái hậu.Sử sách gọi là Loạn Vương Thị.]Thánh Từ nửa đời người vinh quang, nhưng cuối cùng lại bị mổ bụng ngay tại chỗ, máu chảy đầm đìa móc đứa trẻ trong bụng còn chưa thành hình ra, tạo thêm tội danh cho gia tộc Vương thị.Trung Thư Lệnh đại thần Vương Cảnh Minh tận mắt nhìn thấy cái chết của muội muội, cũng bị bắt ra giết ở trong điện.Ảnh hưởng của Loạn Vương thị quá lớn.Tạ Hành Dã thay đổi tính tình hèn nhát, đần độn thường ngày, hành động có thể gọi là mạnh mẽ và kiên quyết, đầu tiên là phái Tĩnh quốc công đã được trả lại công bằng dẫn binh trấn thủ biên quan, kéo dài năm tháng, thuận lợi thu phục quân Bắc Bình mà Vương Bình Chi đã dẫn dắt mười năm.Sau đó, hắn bắt đầu cuộc đại tàn sát khắp trên dưới triềudã, điên cuồng giết hơn hai vạn người, lưu đày hơn năm vạn người, gần như tắm máu toàn bộ đô thành.Trong lúc nhất thời, người người trong triều đều bất an, dân chúng đồn đãi tứ phía, âm thầm gọi Tạ Hành Dã là: Lệ Quân.(Lệ trong lệ quỷ, tức ngang ngược, hung tàn)Giống như nhân vật ngoi lên từ địa ngục, quẩn quanh người mấy vạn oan hồn thê oán, làm cho người ta không dám ngước nhìn.Đây đều là chuyện hai tháng sau Đường Ninh mới biết được.Khi đó cô đã xóa cài đặt game.***Tạ Hành Dã còn nhớ rõ ngày tru sát Vương thị, có quá nhiều thứ khiến hắn phải suy nghĩ, hắn không ngủ không nghỉ giết hai ngày, cuối cùng cũng có chút thời gian để thở.Bị Tĩnh quốc công mới được phục chức lúc đó cưỡng ép khuyên đi nghỉ ngơi, hắn gần như ngơ ngác đi đến bên giường, vén chăn lên, đối mặt với con ngựa nhồi bông buồn cười kia..