Chương 143: Đưa Đi
Sắc mặt người vệ sĩ kia đỏ bừng, có thể thấy được gã đang cố gắng chống lại sự cám dỗ này. "Dâm phụ..." Cụm từ này gần như xuất hiện trong đầu mọi người cùng một lúc. Quan trọng hơn, người phụ nữ này không ai khác chính là nhân vật chính của đêm nay, Lý Thanh Uyển, chủ tịch tập đoàn Thanh Uyển, đồng thời là vợ mới cưới của Chu Lâm. Đột nhiên, ánh mắt mọi người cùng nhìn về phía Chu Lâm, có kinh ngạc, có thương hại và có hả hê. Hôm nay là một ngày quan trọng như vậy, cô... cô ta - vợ mới cưới của Chu Lâm vừa mới đi hưởng tuần trăng mật xong, đã cắm sừng Chu Lâm trước mặt rất nhiều nhân vật nổi tiếng quyền quý. "Đưa đi, mau đưa đi!" Chu Lâm gần như dùng hết sức lực trong người để hét lên. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot để vào đọc truyện nhé Mấy người vệ sĩ nhanh chóng kéo Lý Thanh Uyển đi, Chu Lâm miễn cưỡng đứng thẳng, dưới ánh mắt của mọi người, gã buộc mình phải mỉm cười bình tĩnh: "Sức khỏe của sếp Lý không tốt, hôm nay hãy để tôi làm chủ nhà chiêu đãi mọi người." "Mọi người cũng không phải kẻ ngốc, bộ dạng của cô ta giống như là không khỏe sao? Ai cũng có thể thấy rõ, hôm nay cô ta đang quá vui vẻ đấy chứ, ha ha!" Trần Vũ cười nói. “Trần Vũ, hoặc là cút đi, hoặc là tôi sẽ ném anh ra ngoài.” Chu Lâm tức giận đến toàn thân run rẩy, sắc mặt gã tái nhợt hét lên. "Trò vui vừa mới bắt đầu, anh muốn tôi rời đi bây giờ sao? Không thể nào." Trần Vũ cười nói. "Rốt cuộc anh muốn làm gì?" Chu Lâm hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, gã đột nhiên ý thức được, hôm nay Trần Vũ tới đây là có mục đích. "Tôi đến để dự tiệc, nhưng trước khi đến đây, tôi đã tìm hiểu về lịch sử làm giàu của tập đoàn Thanh Uyển." Trần Vũ cười nói: "Có muốn tôi nói ra trước mặt mọi người không?” "Tên nhãi ranh kia, nếu cậu không ra ngoài, thì cũng đừng trách tôi không khách sáo." Một người đàn ông trung niên phía sau Chu Lâm trầm giọng hét lên. "Đây là sếp Hoàng đúng không, chủ tịch Tập đoàn Cảnh Nghiệp, đối tác và cổ đông mới của Tập đoàn Thanh Uyển, Tập đoàn Cảnh Nghiệp của ông có mối quan hệ kinh doanh chặt chẽ với công ty Chân Thành, một công ty con của Tập đoàn Hạ thị, lợi nhuận ròng hàng năm rất đáng kể." "Quan trọng hơn, ông và vợ của Trâu Đại Long có quan hệ họ hàng xa, cho nên ông nghĩ mình có thể đi ngang ở Phong Lăng này đúng không." Trần Vũ liếc nhìn người đàn ông trung niên. "Đúng vậy, họ Trần, tôi không biết cậu từ đâu đến, nhưng bây giờ tôi rất muốn bóp ch ết cậu, không khác gì bóp ch ết một con kiến." Người đàn ông trung niên cười lạnh. "Trong vòng năm phút, tập đoàn Cảnh Nghiệp sẽ phá sản, chị họ xa của ông sẽ cắt đứt quan hệ với ông, ông có tin không?" Trần Vũ cười nói. "Ha ha, không phải cậu là một tên ngốc đó chứ." Người đàn ông nhìn Trần Vũ như thể đang nhìn một người bị thiểu năng trí tuệ. "Tập đoàn Cảnh Nghiệp, xóa tên đi." Trần Vũ lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn thoại ở trước mặt mọi người. "Haha, tên thiểu năng trí tuệ này từ đâu đến vậy sếp Chu? Cậu ta đến đây để chọc cười mọi người sao?" Người đàn ông họ Hoàng cười lớn, căn bản là không hề coi Trần Vũ ra gì. Tuy nhiên, ông ta còn chưa cười xong thì điện thoại di động của ông ta đã reo lên, khi nhìn thấy tên người gọi, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, người gọi đến không ai khác chính là chị họ Phong Lăng của ông ta, cũng chính là vợ của Trâu Đại Long. “Chị họ, sao hôm nay chị có thời gian vậy?” Người đàn ông miễn cưỡng nghe điện thoại. "Hoàng Cảnh Nghiệp, từ hôm nay trở đi, tôi không còn là chị họ của cậu nữa, sau này nếu có việc gì thì cậu đừng đến †ìm tôi nữa, càng không được dùng tên tuổi của tôi để thiết lập quan hệ." Âm thanh truyền ra từ microphone khiến trái tim của người đàn ông gần như hoàn toàn đóng băng. "Chị họ, có chuyện gì xảy ra vậy? Có phải là có hiểu lầm gì không?" Hoàng Cảnh Nghiệp hoảng hốt, "Nếu em làm sai việc gì thì em có thể sửa"