Chương 3: Hoa khôi
Sau khi tan học cô không về ký túc xá mà đến quán cà phê.
" Bà chủ! cho xin menu "
" Tính tiền "
" Bà chủ! Xin thêm ít đá "
Hôm nay có vẻ quán khá đông. Cô lập tức cất cặp mang tạp dề và làm việc.
" Dạ menu đây ạ "
" Dạ bàn mình tổng bill là XXX "
" Đá của quý khách đây "
" Cho hỏi mình có cần thêm gì không "
Cậu đi ngang qua quán cà phê thì tình cờ thấy cô, nhưng vì đứng khá xa nên cậu cũng không dám chắc và cậu cũng đang có việc nên không vào quán xem thử có phải cô không.
- Một lát sau -
Cô đang ráng ăn vội một ít bánh ngọt lúc nãy được cậu cho, rồi lại đến siêu thị để tiếp tục công việc của mình nhìn cái dáng vẻ chạy đôn chạy đáo kiếm tiền để lo cho bản thân của cô mà cảm thấy có chút sót xa. Đôi khi ở quán cà phê lại gặp những vị khách khó tính, côn đồ, ở siêu thị thì lại là những vụ trẻ con ăn cắp vặt phụ huynh lại hùa theo khiến cô rất mệt mỏi.
" Kính chào quý khách "
" Minh Nguyệt? "
Cô ngước mặt lên nhìn thì thấy người trước mắt là cậu.
" Quý khách cần hỗ trợ gì ạ "
" À... thanh toán hết nhiêu đây "
" Vâng. Quý khách còn cần gì không? "
" Không "
Cậu thanh toán xong ra băng ghế ở cạnh quầy thanh toán. Cậu lúc này có ý định chờ cô về nên lấy sách vở ra, vừa học vừa ăn trong lúc chờ cô. Lúc này không có khách cô đi đến bên cạnh cậu hỏi
" Tính cắm rễ ở đây? "
" Tôi tính chờ cậu về. Khi nào cậu tan làm "
" 24 giờ "
" Hả! Ký túc xá chỉ mở tới 23 giờ thôi mà "
" Biết vậy rồi thì về đi "
" Vậy cậu định ngủ ở đâu "
Cô chỉ vào băng ghế dài ngay cạnh đó. Cậu nhìn theo và có chút ngạc nhiên.
" Cậu tính ngủ lại đây à "
" Ừ "
Cậu nhìn cô với ánh mắt khó tin và bất lực. Cậu tính sẽ ở lại với cô nhưng sau khi bị cô đuổi cậu lập tức về ký túc xá không dám ở đây nữa. Nhìn cậu sợ hãi đi về cô thắc mắc rằng bộ mình có ăn thịt cậu ta hả có cần phải sợ đến thế không.
" Em ơi thanh toán "
" Dạ "
Cô thức dậy từ sớm để thu dọn đồ đạc rồi trở về ký túc xá. Vừa bước vào phòng cô liền văng đồ sang một bên rồi leo lên chiếc giường với tay tới lấy điện thoại. Ngủ ở băng ghế thật sự rất lạnh và đau lưng, chẳng thoải mái tý nào. Cô tranh thủ nằm chợp mắt một tý vì hiện giờ còn rất sớm.
- Đến lớp -
Cô và cậu lại là người đến sớm nhất. Vì khi ngủ say cô thường khó tỉnh nên cô sẽ lên sớm một tý rồi ngủ ở trường, đôi khi cô ước ở đây có một cái giường thì tốt biết mấy.
" Trực trong bao lâu "
" Hết một tuần. Tớ...tôi có nhiệm vụ là sắp xếp bàn ghế, giặt khăn lau bảng vào đầu mỗi buổi học và đóng cửa lớp vào cuối buổi "
[...]
Cô lại im lặng. Mỗi lần cô im lặng như vậy khiến cậu có chút lo lắng.
" Muốn gọi sao cứ gọi "
" À...cảm ơn "
Cô bỗng lắc đầu thở dài rồi lại nằm xuống ngủ. Cậu thấy vậy cũng để yên cho cô ngủ. Được một lát cô tự nhiên vươn tay bắt lấy tay cậu để làm gối ngủ, cậu bỗng giật mình vì hành động của cô.
- Giờ ra chơi -
Cô vẫn chưa tỉnh ngủ cậu đưa tay lay nhẹ cô dậy, cô ngước mặt lên nhìn cậu.
" Minh Nguyệt cậu đi căn tin không? hay muốn ăn gì không tôi mua cho? không lấy tiền "
" Bánh mì ngọt "
" Hay cậu đổi món khác đi bánh mì ngọt cậu ăn hôm qua rồi "
" Vậy mua món gì đó ngọt "
[...]
Nói xong cô buông tay cậu ra, cậu có chút bất lực mà nhìn cô rồi lại đi xuống căn tin. Lúc này cô vừa gục đầu xuống bàn lại có một giọng nói.
" Xin chào "
Giọng nói này của một cô gái ở trong lớp. Theo nguồn tin cô biết được cô ta là hoa khôi ở trong trường rất nhiều người thích, cô công nhận rằng là cô hoa khôi này có một giọng nói ấm áp khuôn mặt nhỏ nhắn, đúng là cô ta đẹp thiệt nhưng tiếc lại không đẹp bằng cô. Cô thật sự tự tin về nhan sắc của mình cô biết cô đẹp và đủ ăn đứt cô ta, nhưng vấn đề cô ta đang muốn làm gì, vì trái ngược với gương mặt thiên thần lại là một con ác quỷ.
" Này tao không nghĩ mày bị điếc đâu "
Oh! Vậy xem ra cô đoán đúng rồi. Cô ta từng hại rất nhiều người và thường xuyên bắt nạt người khác nhưng vì khuôn mặt thiên thần giọng nói ấm áp khiến đám đàn ông tiếp tay cho cô ta bắt nạt người khác. Và có lẽ mục tiêu lần này của cô ta lại là cô.
" Mẹ nó con nhỏ kia "
Học sinh trong lớp cũng chẳng ai dám lại can ngăn vì họ biết hậu quả rất lớn. Cô ta cố gắng bình tĩnh nói
" Này học sinh mới, tao chỉ thấy tội cho mày khi không có ai chơi lại chơi với cái thằng giết cha đấy "
Cô ta nói xong rồi cười với bộ điệu mỉa mai khinh người.
" Tao sẽ rủ chút thương hại để làm bạn với mày, chỉ cần mày nghe lời tao làm con chó trung thành cho tao là được "
Nói xong cô ta cười lớn, đúng lúc này thì cậu đi vào nghe được những gì cô ta nói vẻ mặt cậu liền trở nên biến sắc. Cậu tiến lại rồi đẩy ngã cô ta.
" Mẹ nó. Tên nào dám đẩy tao "
Cô ta tức giận ngước mặt lên liền bắt trúng ánh mắt như muốn giết người của cậu. Cô ta có chút sợ hãi nhưng vẫn đứng lên nói.
" Hừ! Cũng chỉ là 1 tên ăn bám gia đình nhà người khác "
" Cô khác gì tôi chắc. Thứ phong lam tầm gửi như cô cũng có gì để đáng tự hào "
Cô ta liền tức giận bỏ đi. Nãy giờ cô ngồi im quan sát và thích thú trước những hành động và lời nói của của cậu. Cậu bình tĩnh lại khuôn mặt trở lại bình thường quay sang đưa bánh cho cô.
" Bánh của cậu đây "
" Trở mặt nhanh đấy "
[...]
Cậu chỉ biết nhìn cô rồi cười trừ.
" Bà chủ! cho xin menu "
" Tính tiền "
" Bà chủ! Xin thêm ít đá "
Hôm nay có vẻ quán khá đông. Cô lập tức cất cặp mang tạp dề và làm việc.
" Dạ menu đây ạ "
" Dạ bàn mình tổng bill là XXX "
" Đá của quý khách đây "
" Cho hỏi mình có cần thêm gì không "
Cậu đi ngang qua quán cà phê thì tình cờ thấy cô, nhưng vì đứng khá xa nên cậu cũng không dám chắc và cậu cũng đang có việc nên không vào quán xem thử có phải cô không.
- Một lát sau -
Cô đang ráng ăn vội một ít bánh ngọt lúc nãy được cậu cho, rồi lại đến siêu thị để tiếp tục công việc của mình nhìn cái dáng vẻ chạy đôn chạy đáo kiếm tiền để lo cho bản thân của cô mà cảm thấy có chút sót xa. Đôi khi ở quán cà phê lại gặp những vị khách khó tính, côn đồ, ở siêu thị thì lại là những vụ trẻ con ăn cắp vặt phụ huynh lại hùa theo khiến cô rất mệt mỏi.
" Kính chào quý khách "
" Minh Nguyệt? "
Cô ngước mặt lên nhìn thì thấy người trước mắt là cậu.
" Quý khách cần hỗ trợ gì ạ "
" À... thanh toán hết nhiêu đây "
" Vâng. Quý khách còn cần gì không? "
" Không "
Cậu thanh toán xong ra băng ghế ở cạnh quầy thanh toán. Cậu lúc này có ý định chờ cô về nên lấy sách vở ra, vừa học vừa ăn trong lúc chờ cô. Lúc này không có khách cô đi đến bên cạnh cậu hỏi
" Tính cắm rễ ở đây? "
" Tôi tính chờ cậu về. Khi nào cậu tan làm "
" 24 giờ "
" Hả! Ký túc xá chỉ mở tới 23 giờ thôi mà "
" Biết vậy rồi thì về đi "
" Vậy cậu định ngủ ở đâu "
Cô chỉ vào băng ghế dài ngay cạnh đó. Cậu nhìn theo và có chút ngạc nhiên.
" Cậu tính ngủ lại đây à "
" Ừ "
Cậu nhìn cô với ánh mắt khó tin và bất lực. Cậu tính sẽ ở lại với cô nhưng sau khi bị cô đuổi cậu lập tức về ký túc xá không dám ở đây nữa. Nhìn cậu sợ hãi đi về cô thắc mắc rằng bộ mình có ăn thịt cậu ta hả có cần phải sợ đến thế không.
" Em ơi thanh toán "
" Dạ "
Cô thức dậy từ sớm để thu dọn đồ đạc rồi trở về ký túc xá. Vừa bước vào phòng cô liền văng đồ sang một bên rồi leo lên chiếc giường với tay tới lấy điện thoại. Ngủ ở băng ghế thật sự rất lạnh và đau lưng, chẳng thoải mái tý nào. Cô tranh thủ nằm chợp mắt một tý vì hiện giờ còn rất sớm.
- Đến lớp -
Cô và cậu lại là người đến sớm nhất. Vì khi ngủ say cô thường khó tỉnh nên cô sẽ lên sớm một tý rồi ngủ ở trường, đôi khi cô ước ở đây có một cái giường thì tốt biết mấy.
" Trực trong bao lâu "
" Hết một tuần. Tớ...tôi có nhiệm vụ là sắp xếp bàn ghế, giặt khăn lau bảng vào đầu mỗi buổi học và đóng cửa lớp vào cuối buổi "
[...]
Cô lại im lặng. Mỗi lần cô im lặng như vậy khiến cậu có chút lo lắng.
" Muốn gọi sao cứ gọi "
" À...cảm ơn "
Cô bỗng lắc đầu thở dài rồi lại nằm xuống ngủ. Cậu thấy vậy cũng để yên cho cô ngủ. Được một lát cô tự nhiên vươn tay bắt lấy tay cậu để làm gối ngủ, cậu bỗng giật mình vì hành động của cô.
- Giờ ra chơi -
Cô vẫn chưa tỉnh ngủ cậu đưa tay lay nhẹ cô dậy, cô ngước mặt lên nhìn cậu.
" Minh Nguyệt cậu đi căn tin không? hay muốn ăn gì không tôi mua cho? không lấy tiền "
" Bánh mì ngọt "
" Hay cậu đổi món khác đi bánh mì ngọt cậu ăn hôm qua rồi "
" Vậy mua món gì đó ngọt "
[...]
Nói xong cô buông tay cậu ra, cậu có chút bất lực mà nhìn cô rồi lại đi xuống căn tin. Lúc này cô vừa gục đầu xuống bàn lại có một giọng nói.
" Xin chào "
Giọng nói này của một cô gái ở trong lớp. Theo nguồn tin cô biết được cô ta là hoa khôi ở trong trường rất nhiều người thích, cô công nhận rằng là cô hoa khôi này có một giọng nói ấm áp khuôn mặt nhỏ nhắn, đúng là cô ta đẹp thiệt nhưng tiếc lại không đẹp bằng cô. Cô thật sự tự tin về nhan sắc của mình cô biết cô đẹp và đủ ăn đứt cô ta, nhưng vấn đề cô ta đang muốn làm gì, vì trái ngược với gương mặt thiên thần lại là một con ác quỷ.
" Này tao không nghĩ mày bị điếc đâu "
Oh! Vậy xem ra cô đoán đúng rồi. Cô ta từng hại rất nhiều người và thường xuyên bắt nạt người khác nhưng vì khuôn mặt thiên thần giọng nói ấm áp khiến đám đàn ông tiếp tay cho cô ta bắt nạt người khác. Và có lẽ mục tiêu lần này của cô ta lại là cô.
" Mẹ nó con nhỏ kia "
Học sinh trong lớp cũng chẳng ai dám lại can ngăn vì họ biết hậu quả rất lớn. Cô ta cố gắng bình tĩnh nói
" Này học sinh mới, tao chỉ thấy tội cho mày khi không có ai chơi lại chơi với cái thằng giết cha đấy "
Cô ta nói xong rồi cười với bộ điệu mỉa mai khinh người.
" Tao sẽ rủ chút thương hại để làm bạn với mày, chỉ cần mày nghe lời tao làm con chó trung thành cho tao là được "
Nói xong cô ta cười lớn, đúng lúc này thì cậu đi vào nghe được những gì cô ta nói vẻ mặt cậu liền trở nên biến sắc. Cậu tiến lại rồi đẩy ngã cô ta.
" Mẹ nó. Tên nào dám đẩy tao "
Cô ta tức giận ngước mặt lên liền bắt trúng ánh mắt như muốn giết người của cậu. Cô ta có chút sợ hãi nhưng vẫn đứng lên nói.
" Hừ! Cũng chỉ là 1 tên ăn bám gia đình nhà người khác "
" Cô khác gì tôi chắc. Thứ phong lam tầm gửi như cô cũng có gì để đáng tự hào "
Cô ta liền tức giận bỏ đi. Nãy giờ cô ngồi im quan sát và thích thú trước những hành động và lời nói của của cậu. Cậu bình tĩnh lại khuôn mặt trở lại bình thường quay sang đưa bánh cho cô.
" Bánh của cậu đây "
" Trở mặt nhanh đấy "
[...]
Cậu chỉ biết nhìn cô rồi cười trừ.