Chương : 9
CHƯƠNG 9
Hắn không phản kháng, cũng không giãy dụa, chỉ ngoan ngoãn nằm trên mặt đất, mặc bọn họ thô lỗ dùng khóa khóa thiết ***g lại, từ nay về sau, chỉ có chủ nhân mới có thể cởi ra.
Thiết phiến gắt gao dán sát da thịt, cảm giác lạnh lẽo thật không thoải mái, nhưng hắn phải vui sướng sủa lên, tỏ vẻ rất thích lễ vật của chủ nhân.
“Chó hoang, cái ***g này là do Thánh Thượng mấy ngày trước lệnh nội vụ phủ chế tạo gấp. Cẩu phải có một cái đuôi, cho nên ngươi cũng phải có một cái”.
Lý Trường An sau khi nói xong, nhóm cung nhân lại bắt hắn mang da thuộc chế gì đó, mặt trên có một quyển quyển là ánh sáng, vừa vặn có thể nhét phân thân hắn vào, phần âm nang hoàn toàn bị bao bên trong, phía trước chỉ lộ ra phân thân, hẳn là phương tiện để đi tiểu.
Mặt sau bộ phận chỉ còn một chiếc dây lưng, mông hoàn toàn lộ ra bên ngoài, để chủ nhân sủng hạnh hắn, hay làm hắn phát tiết mà không sợ bẩn thứ này.
“Thật hoàn mỹ, chỉ thiếu buộc hạng quyển lên phía trên thì đại công cáo thành”. Lý Trường An tiến lên phía trước mang hạng quyển cho cẩu nhân.
“Gâu, gâu, gâu”. Hắn thực sự là một con cẩu.
“Thiếu chút nữa là quên chưa trừng phạt ngươi vừa rồi phạm sai lầm. Thánh Thượng cho ngươi tự phát tiết, vậy mà ngươi dám can đảm kháng chỉ, làm bản công công phải giúp ngươi phát tiết”. Lý Trường An lấy ra một phân thân màu trắng, so với ngọc phân thân còn to hơn một ít.
“Gâu, gâu”. Trong mặt hắn toát ra sợ hãi.
“Sợ sao? Chó hoang, ngươi sẽ không chết đâu”.
Nhóm cung nhân áp đảo hắn trên mặt đất, đem vật thể lạnh lẽo nhét vào tiểu cúc, lấy tay vỗ về chơi đùa, khiến cho hắn không khỏi phun ra tiếng rên rĩ.
“Chó hoang, xem ra thân thể ngươi được dạy dỗ rất thành công. Thánh Thượng hy vọng ngươi sẽ không làm lãng phí dược liệu trân quý, cho nên lệnh bản công công về sau làm một ít chuẩn bị. Cũng không hẳn là thương tiếc ngươi, kỳ thật bản công công cho rằng tiểu huyệt của ngươi sẽ thích ứng rất nhanh, bất quá nếu là ý chỉ của Thánh Thượng, liền an bài cho ngươi”. Lý Trường An cười nhạo cẩu nhân.
Rốt cục, phân thân màu trắng kia một tấc chậm rãi đưa vào tiểu huyệt của hắn, ngoài việc cảm thấy đau đớn ra, còn có một cỗ hàn khí xông vào, khiến hắn phi thường khó chịu.
“Bản công công quên nói cho ngươi, vật ấy chính là từ bạch ngọc hàn băng chế thành. Năm đó, tiên đế cũng đã dùng trên người nam sủng, về sau đặt ở khố phòng. Bởi vì ngươi chịu không nổi phân thân, Thánh Thượng đành phải thưởng cái này cho ngươi”.
“Gâu, gâu”. Hắn thật sự rất khó chịu, duy trì không được, liền nằm dài ra đất.
“Chó hoang, ai chuẩn ngươi nằm, mau đứng lên, bản công công đếm ba tiếng”. Lý Trường An lớn tiếng gầm lên.
Cẩu nhân cực gian nan mới có thể đứng lên, bất quá là sau khi Lý Trường An nói xong tiếng thứ ba.
“Bản công công liền khai ân thưởng ngươi mười bản”.
Hắn hoài nghi mình có phải đã nghe lầm không, nhưng hắn rất nhanh liền biết mười bản này không đơn giản.
Bạch ngọc phân thân kia vẫn còn một chỗ lộ ra bên ngoài cơ thể, mỗi một bản của Lý Trường An đều là đánh vào phân thân kia, làm cho hàn khí càng xâm nhập sâu vào cơ thể.
Mỗi một đòn giáng xuống, cẩu nhân lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng thời điểm đòn thứ tám hạ xuống, không còn tiếng kêu nào phát ra từ miệng hắn.