Cha Con Tranh Sủng Mẹ Cha Không Phải Người
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Truyện Full |
Số chương | 77 |
Lượt đọc | 196 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thường Mạn Mạn thề, cả đời chưa từng làm chuyện xấu, nhưng người con trai nào đã gieo quả trong bụng của cô, cô lại không biết. A chẳng lẽ cô đã bị người ngoài hành tinh cho 419 (tình một đêm ^^), hơn nữa hắn còn xóa đi trí nhớ của cô. Cùng lướt sơ qua những đoạn truyện hết sức đáng yêu nhé !!!
Đoạn ngắn một:
“Con trai, con tới đón mẹ về nhà sao?” Mạn Mạn ôm lấy cậu nhóc đang ngồi trong công viên trước công ty cô.
Nhóc con không giải thích, liếc mắt nhìn cô gái đang ôm nó, xong chớp mắt một cái, nhóc con ngọt ngào nói “Mẹ, mẹ tan sở rồi.”
“Uhm, bảo bối, chúng ta về nhà nào.” Cô gái dắt con trai đi về Hướng gia. Hoàn toàn không nhìn thấy trong mắt con trai lóe lên một tia sáng.
Đoạn ngắn hai:
“Mẹ, con mới là con của mẹ, nó là giả.” Một nhóc con năm tuổi chỉ vào đứa trẻ giống hắn như đúc.
“Mẹ, nó mới là giả, con mới là con của mẹ.” Một nhóc con khác giống nó không chịu thua trận, chỉ vào đứa kia.
“Cái đó, các con…..đều là con trai của mẹ…… à, ờ…..”
“Im miệng”
“Im miệng”
Hai đứa bé đồng thời rống lên.
Cô gái ngoan ngoãn im miệng, chạy đến góc tường cắn ngón tay.
Viễn cảnh thứ ba:
“Đừng mong có được sự chú ý của mẹ con, mẹ là cô gái của con”
“Cái gì “cô gái của con” cơ chứ, cô ấy là cô gái của ba”
Một người đàn ông, một đứa nhóc nhìn nhau, trong mắt cả hai đều bắn ra tia lửa, chuẩn bị chiến đấu.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.