Chương : 52
Lăng Nhược Nhược cảm thấy gần đây ‘năm xưa bất lợi’, cuộc sống đã trôi qua bình yên hơn ba năm, ngày ngày sôi động, êm đẹp dễ chịu, rất phong lưu khoái hoạt, nhưng hiện tại xem ra ngày lành đi đâu mất rồi.
Nam nhân, không người nào là thứ tốt. Nàng tức giận thầm nghĩ, đây là kinh nghiệm của một người hiện đại nhân tổng kết ra, có thể thấy được đây là kết quả đã trải qua biết bao nhiêu mồ hôi và máu của nữ nhân a! Tuyệt đối là chân lý, tuyệt đối là chính xác!
Từ lúc cái tên Tam Vương gia giống bệnh thần kinh kia nói muốn cùng với anh ruột tranh một nữ nhân, nàng cả ngày đều không an tâm nổi, khi nào thì bản thân trở nên đắt giá như vậy, sao nàng lại không biết?
“Ngươi nói cái gì? Tam Vương gia đã đi đến chỗ tiện nữ nhân đó?” Vũ Sương Nhi vừa nghe tin tức này, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là bình tĩnh, cuối cùng cười lạnh.
“Đúng vậy, Vương phi. Nô tỳ tận mắt thấy.” Tiến đến bẩm báo là một tỳ nữ trong vương phủ, tất cả các tỳ nữ ở đây đều do nàng nắm giữ.
Vũ Sương Nhi thật cao hứng, nàng có thể lấy tin này đi mật báo. “Tốt, tốt lắm. Bọn họ nói cái gì? Làm cái gì? Mau nói cho bổn vương phi.”
Tỳ nữ hoảng sợ vụng trộm nhìn nàng một cái, biết nếu mình không nói thật, bản thân sẽ không có nổi ngày lành. “Vương, Vương phi, tam Vương gia, hắn, hắn, mạo phạm vị Vương phi kia, vị Vương phi kia tát Tam Vương gia một cái, sau đó tam Vương gia bỏ đi.” Nàng kinh sợ nói, thỉnh thoảng nhìn trộm Vũ Sương Nhi.
Trời ạ, Vũ Sương Nhi chấn động, từ trên ghế đứng lên, cực kì bất an, hoàn toàn không ngời Tát Nhãn lại làm ra loại chuyện đó với thứ nữ nhân kia.
“Ngẫm kỹ lại xem, còn quên cái gì không?” Chuyện tình hôm nay quả thật không nhỏ, khiến nàng mừng như điên. Như thế rất tốt, nàng đã bắt được nhược điểm của ả ta! Đồ dâm phụ! Chuyên môn quyến rũ nam nhân, trước kia là vậy, hiện tại cũng vậy! Đúng là cẩu không đổi được ăn thỉ!*
Tỳ nữ vô cùng sợ hãi, nàng biết mình nói ra những lời này, chính mình cũng không khó yên ổn. “Tam, Tam Vương gia, còn nói, hắn muốn cùng Vương gia giành nữ nhân.” Nàng sợ tới mức lắp bắp.
“Thật tốt quá, quả nhiên là một đôi cẩu nam nữ, gian phu dâm phụ.” Vũ Sương Nhi tựa như bắt được chứng cớ trượng phu thông dâm, hưng phấn vô cùng.
Uyển Ngữ biết nàng có ý gì, nhưng mấy ngày nay, lòng nàng đều thực loạn. Từ khi Vũ Sương Nhi quyết định muốn nàng quyến rũ Vương gia, nàng vừa cao hứng, lại vừa lo lắng. Dù sao cùng Vương phi cộng sự nhất phu, nàng vĩnh viễn sẽ bị chèn ép và khi dễ, căn bản không có khả năng có được ngày lành, nhưng nàng lại thực kỳ vọng, thực hy vọng, cũng vì nàng thích Vương gia.
“Uyển Ngữ, chúng ta đến tiền thính chờ Vương gia trở về. Hừ, nữ nhân kia, bổn vương phi nhất định phải làm cho nàng có đến mà không có về. Tiện nhân!” Vũ Sương Nhi lạnh lùng nói, trong lòng cao hứng muốn chết, rốt cục có cơ hội đánh ngã tiện nhân kia, nàng sao có thể không vui vẻ.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Vũ Sương Nhi đợi Tát Hoàn trở về, lập tức thêm mắm thêm muối, đổ dầu vào lửa, đem sự tình khuếch đại, khiến Tát Hoàn nghe mà tức sùi bọt mép.
“Thật sự có chuyện này?” Tát Hoàn xanh mặt hỏi, không ngờ hắn mới xuất môn một ngày, liền xảy ra loại chuyện này, lại còn em trai ruột của mình và nữ nhân mình thích.
Vũ Sương Nhi vội vàng cam đoan nói: “Thiếp thân nói câu nào cũng là thật, Vương gia nhất định phải tin tưởng a.”
Tát Hoàn cực kì khó chịu, chẳng lẽ chuyện năm đó lại tái diễn sao? Bọn họ lại muốn tiếp tục tình duyên? Hắn nên làm cái gì bây giờ? Một bên là huynh đệ ruột, một bên là nữ nhân mà mình hiện tại rất yêu thích.
“Vương gia.” Vũ Sương Nhi thấy hắn có chút đăm chiêu, vội vàng kêu lên, sẽ không cứ như vậy buông tha ả tiện nhân này đi.
“Bổn vương tự có tính toán.” Tát Hoàn lạnh lùng nói, không quay đầu lại liền ly khai.
Hắn một đường trầm tư về biệt viện, Lăng Nhược Nhược giờ tạm nguôi giận chuyện hồi sáng, đang nằm chợp mắt ngủ, nàng còn không biết mình vừa bị tố cáo, một hồi mưa gió đang chờ nàng.
“Vương gia.” Chúng tỳ nữ vừa thấy đến hắn, lập tức cung kính hành lễ.
Một câu Vương gia cư nhiên đem Lăng Nhược Nhược sợ tới mức từ mơ hồ tỉnh lại, mở mắt thấy nguyên lai là Tát Hoàn trở lại, thế này mới lén lút thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng còn tưởng là tên Vương gia sắc lang quay lại.
Tát Hoàn đều đem từng biểu tình, động tác nhỏ của nàng xem trong mắt, trong lòng trầm xuống, ánh mắt tối sầm lại, thật sự sẽ phản bội hắn sao?
Nam nhân, không người nào là thứ tốt. Nàng tức giận thầm nghĩ, đây là kinh nghiệm của một người hiện đại nhân tổng kết ra, có thể thấy được đây là kết quả đã trải qua biết bao nhiêu mồ hôi và máu của nữ nhân a! Tuyệt đối là chân lý, tuyệt đối là chính xác!
Từ lúc cái tên Tam Vương gia giống bệnh thần kinh kia nói muốn cùng với anh ruột tranh một nữ nhân, nàng cả ngày đều không an tâm nổi, khi nào thì bản thân trở nên đắt giá như vậy, sao nàng lại không biết?
“Ngươi nói cái gì? Tam Vương gia đã đi đến chỗ tiện nữ nhân đó?” Vũ Sương Nhi vừa nghe tin tức này, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là bình tĩnh, cuối cùng cười lạnh.
“Đúng vậy, Vương phi. Nô tỳ tận mắt thấy.” Tiến đến bẩm báo là một tỳ nữ trong vương phủ, tất cả các tỳ nữ ở đây đều do nàng nắm giữ.
Vũ Sương Nhi thật cao hứng, nàng có thể lấy tin này đi mật báo. “Tốt, tốt lắm. Bọn họ nói cái gì? Làm cái gì? Mau nói cho bổn vương phi.”
Tỳ nữ hoảng sợ vụng trộm nhìn nàng một cái, biết nếu mình không nói thật, bản thân sẽ không có nổi ngày lành. “Vương, Vương phi, tam Vương gia, hắn, hắn, mạo phạm vị Vương phi kia, vị Vương phi kia tát Tam Vương gia một cái, sau đó tam Vương gia bỏ đi.” Nàng kinh sợ nói, thỉnh thoảng nhìn trộm Vũ Sương Nhi.
Trời ạ, Vũ Sương Nhi chấn động, từ trên ghế đứng lên, cực kì bất an, hoàn toàn không ngời Tát Nhãn lại làm ra loại chuyện đó với thứ nữ nhân kia.
“Ngẫm kỹ lại xem, còn quên cái gì không?” Chuyện tình hôm nay quả thật không nhỏ, khiến nàng mừng như điên. Như thế rất tốt, nàng đã bắt được nhược điểm của ả ta! Đồ dâm phụ! Chuyên môn quyến rũ nam nhân, trước kia là vậy, hiện tại cũng vậy! Đúng là cẩu không đổi được ăn thỉ!*
Tỳ nữ vô cùng sợ hãi, nàng biết mình nói ra những lời này, chính mình cũng không khó yên ổn. “Tam, Tam Vương gia, còn nói, hắn muốn cùng Vương gia giành nữ nhân.” Nàng sợ tới mức lắp bắp.
“Thật tốt quá, quả nhiên là một đôi cẩu nam nữ, gian phu dâm phụ.” Vũ Sương Nhi tựa như bắt được chứng cớ trượng phu thông dâm, hưng phấn vô cùng.
Uyển Ngữ biết nàng có ý gì, nhưng mấy ngày nay, lòng nàng đều thực loạn. Từ khi Vũ Sương Nhi quyết định muốn nàng quyến rũ Vương gia, nàng vừa cao hứng, lại vừa lo lắng. Dù sao cùng Vương phi cộng sự nhất phu, nàng vĩnh viễn sẽ bị chèn ép và khi dễ, căn bản không có khả năng có được ngày lành, nhưng nàng lại thực kỳ vọng, thực hy vọng, cũng vì nàng thích Vương gia.
“Uyển Ngữ, chúng ta đến tiền thính chờ Vương gia trở về. Hừ, nữ nhân kia, bổn vương phi nhất định phải làm cho nàng có đến mà không có về. Tiện nhân!” Vũ Sương Nhi lạnh lùng nói, trong lòng cao hứng muốn chết, rốt cục có cơ hội đánh ngã tiện nhân kia, nàng sao có thể không vui vẻ.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Vũ Sương Nhi đợi Tát Hoàn trở về, lập tức thêm mắm thêm muối, đổ dầu vào lửa, đem sự tình khuếch đại, khiến Tát Hoàn nghe mà tức sùi bọt mép.
“Thật sự có chuyện này?” Tát Hoàn xanh mặt hỏi, không ngờ hắn mới xuất môn một ngày, liền xảy ra loại chuyện này, lại còn em trai ruột của mình và nữ nhân mình thích.
Vũ Sương Nhi vội vàng cam đoan nói: “Thiếp thân nói câu nào cũng là thật, Vương gia nhất định phải tin tưởng a.”
Tát Hoàn cực kì khó chịu, chẳng lẽ chuyện năm đó lại tái diễn sao? Bọn họ lại muốn tiếp tục tình duyên? Hắn nên làm cái gì bây giờ? Một bên là huynh đệ ruột, một bên là nữ nhân mà mình hiện tại rất yêu thích.
“Vương gia.” Vũ Sương Nhi thấy hắn có chút đăm chiêu, vội vàng kêu lên, sẽ không cứ như vậy buông tha ả tiện nhân này đi.
“Bổn vương tự có tính toán.” Tát Hoàn lạnh lùng nói, không quay đầu lại liền ly khai.
Hắn một đường trầm tư về biệt viện, Lăng Nhược Nhược giờ tạm nguôi giận chuyện hồi sáng, đang nằm chợp mắt ngủ, nàng còn không biết mình vừa bị tố cáo, một hồi mưa gió đang chờ nàng.
“Vương gia.” Chúng tỳ nữ vừa thấy đến hắn, lập tức cung kính hành lễ.
Một câu Vương gia cư nhiên đem Lăng Nhược Nhược sợ tới mức từ mơ hồ tỉnh lại, mở mắt thấy nguyên lai là Tát Hoàn trở lại, thế này mới lén lút thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng còn tưởng là tên Vương gia sắc lang quay lại.
Tát Hoàn đều đem từng biểu tình, động tác nhỏ của nàng xem trong mắt, trong lòng trầm xuống, ánh mắt tối sầm lại, thật sự sẽ phản bội hắn sao?